XƯỚNG
HOÀNG HÔN TRÊN ĐẤT MŨI
Đất Mũi hoàng hôn nắng nhạt mầu
Cuối trời quê Mẹ gió xôn xao
Biển xanh thăm thẳm -ngàn thương nhớ
Mây tím mênh mông -vạn nỗi sầu
Lặng lẽ chiều đi - cung nguyệt lạnh
Âm thầm đêm đến - giọt mưa ngâu
Chim bay mỏi cánh mong về tổ
Lữ khách dừng chân -nhớ mộng đầu
CẢM THU
Chiều thu bàng bạc lá thu rơi
Mây xám giăng ngang một góc trời
Thấp thoáng đầu sông hoa nắng rụng
Lững lờ cuối bãi đám bèo trôi
Tình xuân năm ấy vừa ươm nụ
Ước mộng hôm nao đã khép rồi
Gió thoảng vi vu -hồn mặc khách
Nửa đời hoang phế - mãi rong chơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2006 07:28:36 bởi nguyens >