Tết mọi nơi Mỗi ngày Ban Việt Ngữ nhận được hàng chục thư và điện thư
Người Việt ngày nay có mặt hầu như trên khắp mọi nẻo đường thế giới, đem theo ít nhiều hương vị Tết - cả quê nhà lẫn ngoại nhập.
Thính giả đài BBC và độc giả trang web BBC có kỷ niệm gì về Tết, hay muốn chia xẻ gì về nét đặc sắc Tết của nơi mình đang sống, xin mời tham gia Diễn đàn ngày Tết của Ban Việt Ngữ đài BBC.
Hình ảnh Sài Gòn giáp Tết
Hình ảnh Hà Nội giáp Tết
Thính giả Trần Thị Tố Nga từ Bình Dương nói dù đang sống ngay tại Việt Nam nhưng vẫn thấy thiếu hương vị ngày Tết vì vắng "hình ảnh ngày xưa trên đài truyền hình Việt Nam Cộng Hòa - nam nữ xướng ngôn viên trong quốc phục Việt Nam, đứng hai bên lư hương khói lên nghi ngút, cùng cúi đầu chào khán giả khi tiếng chuông ngân lên báo hiệu giây phút thiêng liêng của một năm mới đã đến, hòa trong bài hát chúc Xuân - Ly Rượu Mừng".
Tâm tư của thính giả Trần Thị Tố Nga
Thư gửi về cho chúng tôi xin đánh bằng phông Unicode, sử dụng Hộp tiện ích đặt bên góc phải màn hình này.
--------------------------------------------------------------------------------
Phan Thành, Westminster, California, USA Theo như sự suy nghĩ của tôi thì người Việt nên thay đổi ngày Tết riêng cho Việt nam mình.Vì hàng năm ,vào dịp tết nguyên đán thì khắp thế giới ai ai cũng gọi là " China's Luna Newyear ". Tôi chưa bao giờ nghe người ngoại quốc nói rằng " Vietnamese Newyear " ???????.
Từ ngàn xưa Việt Nam bị đô hộ bởi nền văn hoá Trung quốc. Người Việt mình đã phải dùng chữ Hán trong cuộc sống hàng ngày. Sau đó nhờ một Linh mục truyền giáo người Pháp sửa lại để ngày hôm nay và cho đến mai sau chúng ta vẫn tự hào rằng Việt Nam có một nền Văn hoá độc lập. Và sau năm 1975 , khi đi tị nạn ở nước ngoài, người Việt chúng ta lại phải tranh đấu để ngôn ngữ của chúng ta được tiếp tục trong các lớp học của người Tây Phương. Các bậc phụ huynh đang sống ở nuớc ngoài vẫn thường xuyên nhắc nhở con cháu mình nên giữ vững nền văn hoá Việt Nam ; nên nhớ rằng mình là người Việt Nam;....
Nhưng có một điều mà theo tôi nghĩ người Việt chúng ta nên bàn thảo và sửa đổi ngày tết như thế nào để mai sau con cháu chúng ta có thể tự hào và lớn tiếng với người ngoại quốc rằng Việt Nam chúng tôi đã thật sự có một nền văn hoá độc lập .Và từ đó hàng năm người ngoại quốc sẽ phải nói rằng "Vietnamse 's Newyear". Chứ không như bây giờ hàng năm tôi vẫn thường nghe những người ngoại quốc làm chung sở. Họ vẫn thường hỏi tôi " Do you celebrate China Newyear ? ". THIS IS A PAIN FROM MY HEART !!!!!
Hy vọng rằng đây là một sự suy nghĩ nhỏ có thể giúp cho nền văn hoá của dân tộc Việt Nam được triển nở một cách hãnh diện với các dân tộc khác trên thế giới. :-)
Vô Danh Theo nhận định đáng chú ý của Giáo sư Sử học Trần Quốc Vượng: Tết trước hết là của người Việt. Ai cũng biết Triều Tiên, Nhật Bản, Việt Nam là những vùng ngoại biên của văn minh Trung Hoa và chịu ảnh hưởng đậm đà theo những khía cạnh khác nhau với những nồng độ khác nhau và những góc khúc xạ khác nhau của văn minh Trung Hoa. Một cái Tết chung cho cả bốn nước trên dễ cho người ta cảm nhận rằng Tết đó vốn có cội nguồn Trung Hoa. Trong các tộc người của cộng đồng quốc gia Việt Nam, tộc Việt chịu ảnh hưởng Trung Hoa sớm nhất, mạnh nhất và cũng văn hiến nhất. Có sự giao thoa văn hoá Việt-Hoa - cả cưỡng bức và tự nguyện - qua hơn ngàn năm Bắc thuộc, bắt đầu từ hàng thế kỷ trước công nguyên. Rõ rệt nhất là từ thời hán Vũ Đế (111 trước công nguyên).
Lý giải Tết trước hết là Tết của người Việt, GS Trần Quốc Vượng xuất phát từ sự giải thích lịch cổ truyền Kiến Dần. Kiến Dần có nghĩa là lấy tháng Giêng, tháng Dần, làm chính sóc, đầu năm mới. Lịch này cũng bắt đầu ở Trung Hoa từ thời Hán Vũ Đế (140 trước công nguyên). Người ta bảo đấy là sự trở lại lịch nhà Hạ. Chính vì quan điểm này, người ta cho rằng Tết có cội nguồn Trung Hoa. Nhưng theo GS Trần Quốc Vượng, nhà Hạ bên Trung Hoa vẫn còn là huyền thoại và hiện vẫn chưa có sự nhất trí trong việc xác định văn hoá Hạ và nhà nước Hạ.
Giới khảo cổ chỉ biết tương đối chính xác về đời Thương - Ân, văn hoá Thương - Ân, và nhà nước Thương - Ân cùng những "mảnh vụn" lịch can chi Thương - Ân. Mà nhà Ân thì kiến Sửu, tức lấy tháng Mười Hai theo lịch bây giờ làm chính sóc. Còn nhà Chu thì kiến Tý, lấy tháng Mười Một làm đầu năm. Lịch ta còn gọi tháng Mười Một là tháng Một phải chăng là một vang bóng muộn màng trong truyền khẩu về cái lịch đời Chu này giữa văn hoá Thương - Chu và văn hoá Bách Việt hay Việt cổ? Từng có quan hệ giao lưu tìm thấy trong nhiều di tích văn hoá Phùng Nguyên ở lưu vực sông Hồng, đầu thời đại Đồng cách đây 4.300 năm, với những đá, liễm đá có phong cách Ân, lịch Mường cổ truyền so với lịch Việt kiến Dần là "ngày lui tháng tới" cũng là lịch kiến Sửu của Thương - Ân. Song cội nguồn của văn hoá Thương - Ân cũng còn là vấn đề thảo luận.
Có người cho văn hoá Thương - Ân có gốc từ phương Nam Tày - Thái cổ. Có người cho nó ảnh hưởng từ văn hoá Babylone, v.v... Nhà Tần thống nhất Trung Hoa, dùng lịch kiến Hợi, lấy tháng Mười làm tháng đầu năm. Nhà Hán lên (năm 206 trước công nguyên) ban đầu vẫn theo lịch Tần cho đến đời Hán Vũ Đế (140 trước công nguyên) mới theo lịch kiến Dần và bảo là để khôi phục lịch nhà Hạ, "Hành Hạ Chi Thời", theo Nho Giáo. Trong một bài viết đăng trên Tạp chí Khoa học Xã hội của Đại học Tổng hợp, Hà Nội năm 1988, GS Trần Quốc Vượng cho rằng đấy không phải là lịch nhà Hạ mà là sự tham khảo "Kinh Sở Tuế Thời Kính" của miền Kinh Sở ở Hoa Nam trong bối cảnh của văn minh lúa nước. Âm dương lịch là sự phối kết lịch can - chi Hoa Bắc và lịch 12 con vật của miền Việt cổ (Bách Việt). Do đó, ông mệnh danh là Lịch Việt - Hoa. Tết như được xác định vào thời điểm hiện tại là nương theo lịch này và, do vậy, có thể gọi là Tết Việt - Hoa.
Các vua nhà Hán như Hán Vũ Đế, người quyết định thi hành lịch này, quê gốc ở đất Bái, nước Sở thuộc Giang Nam là vùng văn hoá lúa nước chứ không phải là văn hoá kê mạch Hoa Bắc. Sang thời Hán cho đến nay, trung tâm sản xuất nông nghiệp, vựa thóc chính của Trung Hoa, là Hoa Nam trồng lúa nước chứ không phải là Hoa Bắc trồng lúa mạch. Cho đến những thập kỷ gần đây, Hoa Nam vẫn phải cung cấp lương thực cho Hoa Bắc. Bởi vậy, từ đời Hán, lịch - mà chức năng chính là để xác định thời vụ sản xuất nông nghiệp - phải nương theo khí hậu thời tiết miền Hoa Nam của Bách Việt hay Việt cổ. Tóm lại, cái Tết như hiện nay bắt đầu khoảng trước công nguyên hơn 100 năm từ đời Hán và có cội nguồn đan xen văn hoá Việt Hoa.
Văn minh Trung Hoa bắt nguồn từ bình nguyên hoàng thổ Hoàng Hà, cùng với sự bành trướng của người Hoa xuống Hoa Nam, đã tích tụ và hội nhập nhiều nhân tố văn hoá phương Nam, miền Việt cổ. Lâu dần, với thư tịch và văn tự Trung Hoa, mọi nhân tố văn hoá Việt cổ ấy được xem là của người Hoa và được Hoa hoá. Về sau, người ta gán mọi thành tựu sáng tạo văn hoá cho người Hoa. Sự thực, văn minh Trung Hoa là kết quả tích tụ và kết tinh nhiều nhân tố văn hoá của nhiều tộc người - Hoa và phi Hoa - ở vùng Đông Á và Đông Nam Á.
Võ Tam V., Đan Mạch Ngày 18.01.2004 vừa qua, ngày 28 âm lịch ta, là ngày sinh nhật 60 tuổi của tôi. Nếu ở Việt nam thì có lẻ tôi làm lể ” lục tuần ” hòa với không khí nôn nao đón Tết thì vui lắm, nhưng bên trời Bắc-Âu băng giá, không có gì là có vẻ Tết nhứt cả. Vợ đi làm, con đi chơi nhà bạn, tôi ở nhà thui- thủi chỉ biết vui qua chương trình BBC Vietnamese, trong đó nghe các bạn trẻ trên đài kể chuyện Xuân thấy cũng vui và đở nhớ nhà, quên đi phần nào nổi buồn ly hương viễn xứ. Sáng hôm nay lúc 7.45 giờ Đan mạch có cú điện thoại của một đứa cháu vợ từ Việt nam gọi qua để chúc Tết. Khi nghe tin tôi rất ngac nhiên vì cứ ngỡ là ngày 25 tháng một mới là mùng một Tết.
Rõ thật già lẩm cẩm, hôm nay là mùng một Tết mà không hay, ngày mai là mùng hai, ngày giỗ của mẹ, tôi vội lái xe ra thủ đô Copenhagen đến một tiệm Á châu để mua nếp và đậu dể nấu chè cúng. Tôi cũng mua một chậu hoa Hortensia để tưởng nhớ mẹ, vì khi xưa mỗi độ Xuân về là mẹ tôi hay chưng Hortensia trong nhà. Trở ngại bây giờ là nồi chè! Không ai chịu ăn hết. Vợ không thích nếp, con không hảo ngọt, đem đổ thì mang tội, bên Việt nam còn có nhiều gia đình Tết đến không có một chén chè để ăn, nên nãm nào nồi chè cúng xong tôi đều xơi ráo trọi, phải để ngoài sân giữ lạnh dến cả hai tuần mới ăn hết......
Đó là mùa xuân của tôi tại xứ Bắc-Âu tuyết lạnh nầy! Tôi cũng là cựu quân nhân trong không lực VNCH trước 1975. Ông Kỳ là đàn anh của chúng tôi.Tôi thông cảm nổi buồn xuân ly hương của ông khi tuổi đã về chiều. Ngày xưa tướng Nguyển Chánh Thy bị lưu vong sang Lào chỉ vài năm mà ông đã khóc hằng đêm cho đến khi lâm trọng bịnh. Tướng Nguyển Khánh tung hoành hùng hổ nhưng khi bị lưu đày thì cũng mủi lòng nhỏ lệ, mang theo một hũ đựng nắm đất quê hương trước khi lên máy bay đi biệt xứ.
Có ai hiểu được nổi lòng những kẻ ly hương, tuổi đã về chiều ngày ngày quạnh hiu hướng về cố quốc, nhất là mổi dộ Xuân về? Đâu là quê hương ? Đâu là tổ quốc của tôi ? Trên 25 năm tại Đan Mạch nầy chưa bao giờ tôi cho đây là quê hương, còn Việt nam thì chắc chắn người ta không cho tôi gọi là Tổ-quốc, vì họ bắt buộc “yêu nước là yêu Xả hội chủ nghĩa“ - điều đó tôi không chấp nhận được.Thôi đành chịu sống kiếp suốt đời lưu vong. “Home is not where you live but where they understand you “. I always think of this sentence since I came to Denmark. But nobody, however, understand me even my family and friends, so nowhere is my home.
I´m homeless , I´m so alone! Xin những ai chưa một lần khoác áo ka-ki, còn khắt khe hãy để yên cho những người già nua như chúng tôi, những người đã từng hiến thân cho tổ quốc bảo vệ tự do. Chúng tôi chỉ chờ ngày nằm xuống. Trách nhiệm xây dượng đất nước chúng tôi xin trao lại cho các bạn trẻ đầy nhiệt quyết. Đầu năm chúc các bạn luôn thành công trên mọi lãnh vực để phấn đấu xây dựng nước Việt nam giàu mạnh, theo kịp với các dân tộc bạn trên thế giới.
Nguyễn Thanh, Houston Hôm nay mồng một Tết. Buổi sáng ra trời nhìn trời nhìn đất để tìm hương sắc của mồng một Tết ở đất khách quê người. Trời và đất ở Mỹ này chẳng có gì để nói với mình là "Tết đây". Thế nhưng hồi hôm giao thừa một ấn tựong đậm đà Âm sắc, Dân tộc đã gây xao xuyến, bồi hồi với Lễ nghi Ngũ Bái ở nhà thờ Lộ Đức Houston thật là trang trọng, quy mô. Trên bàn thờ có những câu đối, bài vị của Trời, của Tổ tiên bông hoa, những màu sắc Dân tộc đậm nét, Ca đoàn hát những làn điệu Dân ca có đàn tranh, đàn cò, sáo, chiêng, trống..từ khung cảnh đến Âm thanh đã đem mình thực sự trở về với Quê hương, làng xóm. Những người tổ chức có lẽ họ nghiên cứu nghi thức ở cấp triều đình cho nên mang tính chất trang trọng, nhưng cũng là điều quý hiếm để cho mình có được những hoài niệm về Tết khi ở đất khách quê người.
Người Việt nam lấy ngày Tết làm mốc thời gian giao hoà giữa Trời Đất với Người, niềm tin ấy trở thành Đạo Lý, cho nên ai cũng Hy Vọng thời điểm này là dự báo tốt lành cho một năm mới, xin cám ơn Giáo Xứ Lộ Đức Houston đã cho tôi có được một Giao thừa Việt nam rất là Việt Nam mà lâu nay sống trên đất Mỹ lớp tuổi chúng tôi bị đánh mất, và hy vọng với Nghi thức này là một nét Văn hóa cần thiết để cho các thế hệ trẻ Việt nam sống ở Mỹ có cái nhìn về Văn hóa, tinh thần, tình cảm Việt nam.
Xin cám ơn Đài BBC ban Việt Ngữ đã luôn hướng về các thính giả tạo điều kiện cho thính giả giải bày những tâm tư ý nguyện theo mục đích của Đài. Kính Chúc quý Vị trong Đài một Năm Mới An, Vui, Hạnh Phúc, có nhiều chương trình đem lại nguồn vui và an ủi thính giả.
Việt Nhân Năm 1980 là cái Tết tha hương đầu tiên của tôi, cũng là năm con Khỉ nhưng là Canh Thân, thế mà thắm thoát 24 trôi qua. Tính ra thì tất cả 22 lần tôi đón Xuân tại Anh quốc và hai lần tại Việt Nam. Nếu mà nói về không khí Tết, thì tất nhiên tại Anh không có rồi, bởi vậy ta cũng không cần trả lời câu “Tết Việt Nam bên đây có vui hay không?”. Tuy nhiên về tinh thần văn hóa và phong tục cổ truyền ngày Tết Việt Nam thì người Việt định cư tại Vương Quốc Anh không bao giờ quên.
Tính ra tổng số người đi từ Việt Nam định cư tại Anh thì có phần ít hơn so với các quốc gia như Hoa Kỳ, Pháp hoặc các nước Ðông Âu. Ðến giờ thì ước chừng con số người Việt chính thức trên dưới 30 ngàn người, tập trung nhiều nhất tại thành phố London. Nhưng đi ngược về giòng thời gian, bắt đầu từ cái mốc thập niên 50 cho đến năm 1975 thì số lượng người Việt Nam tại Anh quốc rất là ít. Một số là làm việc cho ban Việt ngữ đài BBC và một số khác là làm việc cho tòa Ðại Sứ Việt Nam Cộng Hòa. Sau đó là người Việt từ miền nam Việt Nam qua Anh du học hay tu nghiệp. Ngoài ra một nhóm trong vòng 20 người thuộc diện con cô nhi quả phụ, cha là người lính Việt Nam Cộng Hòa bị tử trận, được nhận qua đây học tại các trường trung học ở Anh. Trong thời gian đó khoảng chừng 300 người Việt ở Anh, thì người viết thật sự không biết họ ăn Tết như thế nào?
Bến cố năm 1975, làn sóng người tị nạn Việt Nam bắt đầu, hầu như lúc đó người Việt bỏ xứ ra đi đều xin vào Hoa Kỳ, tiếp là Canada và Úc Ðại Lợi và sau cùng là các quốc gia tại Âu châu. Theo lời kể lại của những người đến Anh vào năm 1975 rất là ít, cao lắm là 200 người, đa số đi trên chiếc tàu Trường Xuân, đây là tàu sắt di tản sau cùng vào ngày 30 tháng 4, nghe đâu vào trưa hôm ấy vẫn còn tại hải phận Việt Nam. Ðến năm 1978, một chiếc ghe chở khoảng gần 300 người tỵ nạn, được chiếc tàu hàng Anh vớt tại biển Ðông, hình như đây là chiếc ghe đầu tiên do tàu Anh vớt. Qua tháng 5 năm 1979, tàu hàng, có tên là Sibonga của Anh, vớt hai chiếc ghe tỵ nạn Việt Nam, cũng tại biển Ðông. Tổng số người của hai ghe là 1003 người, nếu người viết không lầm, trong lịch sử thuyền nhân Việt Nam thì đây là chiếc tàu hàng Anh vớt người tỵ nạn Việt Nam nhiều nhất so với các tàu hàng khác. Vào lúc đó, Bà Magaret Thatcher vừa nhận chức Thủ Tướng tại Vương Quốc Anh, một người phụ nữ đầu tiên của Anh đắc cử vai trò Thủ Tướng. Với lòng nhân ái của Bà đã ký giấy nhận 1003 người tị nạn từ Việt Nam này vào Anh quốc định cư và sau đó bà chấp thuận 20 ngàn người tỵ nạn tại Hong Kong vào Anh.
Ðến cuối năm 1979, người Việt Nam vào Anh được tăng lên. Các trại tạm cư được mở trên toàn thổ nước Anh. Nhưng có hai trại chứa người đông nhất là trại Sopley (gần thành phố Bourthmouth- miền nam nước Anh) và trại Thorney Island (gần thành phố Postmouth - miền nam nước Anh). Hai trại này vốn là căn cứ không quân Hoàng Gia Anh vào thời đệ nhị thế chiến, nên mỗi trại có sức chứa trên 1000 người. Còn các trại khác thì có độ vài trăm người như ở Wales, Tô Cách Lan ,miền trung nước Anh và ngay cả London. Kẻ viết vào trại tạm cư Sopley, ở khoảng 3 tháng là ra ngoài định cư, nên không có dịp ăn Tết trong trại, nhưng ngược lại thì dự Tết ở trại tạm cư tại London.
Trại tạm cư London mở cửa từ khoảng năm 1978 cho đến giửa năm 1980 thì đóng cửa, trại ở ngay khu Kensington. Trong thời gian mở cửa rất tiện lợi cho những người Việt khi ra ngoài định cư, vì ra ngoài sống lúc ban đầu rất là buồn, không có gần người Việt Nam, nên cuối tuần rất nhiều người đi London chơi, mỗi lần đến London thì đều ghé vào trại để ăn ở trong thời gian thăm viếng London.
Tết 1980. Trại có tổ chức một buổi tiệc Tân Niên Canh Thân, số người hiện diện cũng đến 200 người. Chưa đến giờ dự tiệc mà suýt xảy ra chuyện ẩu đả, là vì trong số người đến dự có những người vốn là cựu Ðảng Viên cộng sản Việt Nam, họ ủng hộ phe Trung quốc, nên lúc xảy ra việc bài Hoa tại Việt Nam họ phải ra đi, nhưng trong lòng họ còn tin tưởng về đường lối của Ðảng Cộng Sản, bởi vậy họ có ý treo cờ đỏ sao vàng. Còn tất cả những người khác vẫn còn kinh hải về đời sống tại Việt Nam lúc bấy giờ, họ không muốn nhìn thấy bất cứ một việc chi có liên quan đến Ðảng Cộng Sản. Không một ai đồng ý treo cờ CSVN cả, nên mới đưa đến việc tranh cải, may sau cùng là giải quyết không một ai được phép treo cờ nên buổi không khí Tết Canh Thân diễn ra thật là vui vẻ.
Các cái Tết tiếp theo là 1981, 1982 và 1983 rất là buồn, không có một sinh hoạt Việt Nam nào cả. Người Việt muốn hưởng không khí Tết thì phải lên phố Tàu để mừng Xuân ké với cộng đồng người Hong Kong. Cho đến năm 1984, các Cộng Ðồng Tỵ Nạn Việt Nam bắt đầu thành hình, sự thành công của cộng đồng Công Giáo và Phật Giáo là chùa Linh Sơn, đã liên tục tổ chức Tết vào những ngày cuối tuần của tháng Giêng và tháng Hai. Số người tham dự rất là đông, có nơi lên đến 400 người. Tết năm 1986 đánh dấu sự phát triển vững mạnh của cộng đồng Việt Nam. Ðặc biệt năm đó có sự xuất hiện của hai hội đoàn trẻ là Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam tại Anh quốc và Hội Thanh Niên Tỵ Nạn tại London. Cả hai hội cùng hợp tác tổ chức mừng xuân và có nhiều tiết mục xuất sắc như hội thảo văn hóa cổ truyền ngày Tết, văn nghệ, thi đấu thể thao và cờ tướng.
Nói đến thể thao là môn bóng bàn ít ai ngờ đến là có một tuyển thủ vô địch bóng bàn Hải Phòng là anh Châu Văn Quế sống tại London , chính ông Lê Văn In cựu tuyển thủ miền nam khi qua Anh đã xác nhận có lần thi đấu với anh Quế tại Việt Nam. Còn môn cờ tướng Tàu thì có hai anh là anh Bảo và Anh Ðàm là kỳ thủ trẻ tại miền Bắc Việt Nam vào thập niên 70, hai anh đã từng đụng độ ngang sức với năm ông vua cờ miền Bắc, mệnh danh là “Ngũ Tốt”, trong đó có ông Thọ đứng đầu. Nay hai anh sống ở London, hầu như đã giải nghệ, trong dịp xuân về kể lại truyện về cờ Việt Nam ở miền bắc vào những năm 70 còn kém kỳ thủ Trung quốc rất là xa. Vì có một tay cờ Trung quốc đứng trong vòng hạn 20 có qua Việt Nam đánh giao hữu, ông ta chấp 5 vua cờ Việt Nam cùng đánh mà vẫn không vượt qua nổi.
Về phần văn nghệ tạo được những sự thành tựu đáng kể là ban nhạc Sóng Thần do anh Trần Kiên Dân làm đầu tàu, anh Dân là người sinh hoạt văn nghệ nhiều năm tại các phòng trà tại Sài Gòn, với tiếng trống của anh Quốc Phong và tiếng kèn của anh Duy Khiêm. Nay anh Duy Khiêm thành lập ban nhạc gia đình, anh có tiếng kèn rất độc đáo và anh cũng là người Việt Nam đầu tiên xuất hiện trong chương trình “Top Of The Pops” của đài BBC, anh đã thổi tiếng kèn của anh cùng một ban nhạc người da đen và bài hát đã đứng hạng nhất. Ban nhạc thứ hai là ban nhạc Ban Mai, do anh Ðỗ Mạnh Hùng làm trưởng nhóm, anh Hùng xuất thân từ lò quốc gia âm nhạc của Hà Nội, anh là lớp đàn em của ca sĩ Huyền Châu. Hai ban nhạc này chuyên đi góp vui văn nghệ vào dịp Xuân về.
Qua đến thập niên 90, không khí mừng xuân tại các cộng đồng có phần giảm, vì những người hăng say hoạt động vào thập niên 80 bước qua tuổi trung niên hay lớn tuổi. Họ không còn đầy nhiệt huyết như xưa, lớp trẻ lớn lên chưa kịp thay thế vào các sinh hoạt Việt Nam tại Anh. Việt Nam dể dàng cho người Việt tại hải ngoại về thăm viếng, nên thế nhiều người về Việt Nam trong dịp Tết. Tuy nhiên, về phần kinh doanh thì cộng đồng Việt Nam phát triển mạnh hơn xưa, đã có nhiều siêu thị Việt Nam tại London, nhờ vậy các thức ăn ngày Tết không còn thiếu như thuở ban đầu. Mọi gia đình đều tìm được bánh chưng, giò chả và bánh mứt Việt Nam trong việc đón ông bà vào đêm 30.
Nói về sinh hoạt của cộng đồng Việt Nam có nhiều chuyện kể, nhưng người viết xin kể sơ lược một vài điểm ngày Tết tại Anh của cộng đồng Việt Nam, vì viết ra thêm thì lạc đề mất không còn chuyện ngày Tết mà là chuyện sinh hoạt của người Việt ở Anh. Vậy xin tạm ngưng khi có một dịp rảnh sẽ cống hiến quí vị những đề tài khác.
Hà, Czech Republic Xin chào BBC Luân Đôn! Năm mới chúc anh chị em của quý đài sức khỏe, hạnh phúc và luôn mang lại những thông tin bổ ích cho thính độc giả. Tôi là "thính giả gia truyền" của quý đài. Ông bố tôi đã làm cho cả nhà tôi nghiện BBC, đặc biệt là thời kỳ 70-80. Thời kỳ ấy, ở VN chỉ có thông tin "bao cấp", rất "đói" thông tin, nên ai cũng xem BBC như là một "đặc sản". Bây giờ VN không còn đói nữa nhưng khán thính giả lại cần những thông tin "ngon" hơn, "bổ" hơn. Hy vọng BBC sẽ làm được điều này.
Đã lâu lắm, tôi không nghe BBC, nay sau một thời gian gián đoạn tôi lại được gặp BBC trên mạng internet. Các bạn bây giờ có nhiều cái mới, nhạc hiệu mới, nhiều khuôn mặt mới , văn phong cũng mới, nguồn cung cấp thông tin cũng mới, nhiều tạp chí mới, ... nhưng tiêu chí khách quan và sự cầu tiến để ngày càng hoàn thiện là không thay đổi. Đó là chữ tín vô giá mà BBC cần giữ. Hiện nay chỉ có anh Xuân Hồng là phát thanh viên cũ nhất mà tôi được nghe trước đây, nhưng nhìn ảnh anh trên mạng, xin lỗi anh, trông anh đẹp trai và chững chạc hơn nhiều trong tưởng tượng của tôi trước kia.
Trước đây, tôi có tật nghe đài thường tự tưởng tượng chân dung và lý lịch phát thanh viên của BBC vì tôi rất quý họ. Tôi xin nói thật vài tưởng tượng của tôi ngày xưa về "chân dung BBC" hồi đó, kể cho vui, xin anh chị em đừng phật lòng. Hữu Đại là ông thầy đồ, lúc nào cũng khăn đóng áo dài đen, rất gia giáo, cổ lỗ sĩ nhưng kiến thức rất uyên thâm. Đỗ Văn là môt thư sinh Hà thành, đẹp trai, văn hay chữ tốt, đàn giỏi, nhưng rất lười biếng, nhà cửa bề bộn, bê tha. Hai tiểu thư Hồng Liên và Tường Vy hễ gặp nhau là bàn chuyện thời trang và shopping, vì "kén cá chọn canh" nên tìm mãi không ra đức lang quân tâm đầu ý hợp, đang có nguy cơ " ế chồng".
Còn Xuân Hồng, gốc gác nông dân, cần cù chịu khó, nhưng dù làm gì ở đâu thì cái "gốc nhà quê" vẫn lòi ra, tóc tai bù xù, nước da trắng như bột ... cà phê, thường chỉ đi một đôi giày nâu, lại mắc bệnh nghiện thuốc lào, còn đi làm thì hôm sớm hôm trễ, nhưng bù lại có tài kể chuyện tiếu lâm, hơi tục tĩu nhưng nhiều người vẫn thích ... Còn các bạn trẻ, kỳ thực tôi chưa nhớ hết tên và chưa có ấn tượng để hình dung ra các bạn. Xin lỗi, tôi quá dông dài, xin các bạn lượng thứ. Năm hết, tết đến, chúc mọi người trong nước và hải ngoại gặp nhiều sự tốt lành! Tôi đang yêu BBC nhiều!
Thái Long, Quảng Trị Giờ khắc giao thừa đang đến. Trên đất nước Việt mọi người đang chờ đón một cái Tết nữa trong an bình. Không có tiếng pháo từ nhiều năm nay cũng chả sao, có khi lại an toàn hơn cho bọn trẻ con,nhưng bù lại mấy năm nay có cầu truyền hình đêm Giao Thừa,làm cho người dân trên mọi miền xích gần lại nhau hơn. Không khí Tết vì vậy ấm cúng hơn trước rất nhiều. Ở nhà người dân thường như tôi vẫn có thể mở nhạc "Ly Rượu Mừng" để đón Tết... Không như chị Tố Nga (Bình Dương), hoặc chị Diễm Hồng (Huế) nghĩ ngợi đâu. Hình như các chị bị "bịnh hoài cổ" hơi nặng đấy. Hãy nhìn ra ngoài, cây đang trẩy lộc mới, hoa đang nở chào đón ánh mặt trời mùa xuân, các chị bỏ qua thì rất tiếc đấy....
Viễn Xứ Đức Vào năm 1979 lần đầu tiên trên đất nước Đức, người Việt ở vùng tôi đã đón mùa xuân mới của dân tộc. Một mùa Xuân tràn đầy ý nghĩa nhất trong cuộc đời trên bước đường tỵ nạn. Mùa Xuân đó tôi rất bồi hồi, chua xót, nhớ quê hương lạnh lùng. Tuy ở đây có tổ chức nhiều cuộc vui ...nhưng không thể phai nhòa trong ý nghĩ đậm đà hương vị ngày vui Tết tại Việt Nam với ánh nắng xuân tươi hòa tỏa khắp muôn phương, với những hòa khúc nhạc mừng xuân.
Đêm đó là đêm giao thừa với tiếng pháo trong băng nhạc cassette âm vang gợi lên hình ảnh tình thương yêu xum hợp gia đình đón mùa xuân hạnh phúc, nhưng đó chỉ là ảo tưởng mà thực tế là đón mùa xuân tha hương đầu tiên trong nỗi niềm nhung nhớ. Đặc biệt nhiều bạn bè còn độc thân nhớ nhà, nhớ Cha Mẹ, nhớ gia đình và nhớ cái gì mất mát nhất trong đời sống hằng ngày... Và chỉ có xúc động khóc, khóc thật nhiều để bớt đi nỗi nhớ không nguôi.
Ly Rượu Mừng, bài ca báo hiệu giây phút thiêng liêng cho mọi người Việt viễn xứ cũng là ly rượu mừng chúc cho nhau lời chúc hạnh phúc và giữ mãi trong trái tim tình nồng ấm, đầy ước mơ và đầy hứa hẹn. 26 năm trôi qua mặc dù tôi chưa về quê hương đón một mùa xuân đầm ấm, nhớ quê mẹ, quê hương thuở ấy "xuân này con không về,... chắc mẹ buồn lắm"..., nhưng ở đây bà con "Việt Kiều" chúng tôi cũng có dịp gặp gỡ vui Tết, trao đổi tin tức quê hương và cùng nhau thưởng thức các món ăn ngày Tết bánh chưng, bánh Tét.... do chính mỗi gia đình đến tham dự tự làm và đem đến vui chơi trong ngày Tết truyền thống của dân tộc.
Đón Xuân này nhớ lại xuân qua, cứ mỗi mùa xuân đều mang nhiều ý nghĩa khác nhau, cuộc đời tôi cũng gắn liền từ đó. Là mùa xuân là tình yêu tuổi trẻ "Ngập lòng ta gần nữa đời đi Như sông như biển ngày xưa ấy Dào dạt lòng ta phơi phới bay"...
CHÚC MỪNG NĂM MỚI VUI VẺ, HẠNH PHÚC VÀ TRÀN ĐẦY HY VỌNG. Hồ Ân, Sydney, Australia Góp ý với chị Phan Lyli, Brisbane, Australia. Ngày nay người ta có khuynh hướng gọi Tết ta là Lunar New Year vì theo âm lịch (mặt trăng) và với lý do chính đáng là không phải chỉ có người Tầu ăn Tết này. Tôi cũng ở Úc như chị Phan và sẵn sàng trao đổi qua email hay điện thoại. Khuynh hướng thế giới bây giờ là đa nguyên, đa văn hóa, và chấp nhận sự khác biệt. Chính ra Âm lịch rất chính xác và đúng với thời tiết, mùa màng. Các nhà khoa học đều công nhận như thế. Ở Úc chính quyền đều khuyến khích ta nên giữ văn hóa ta. Ngay cả những cái tên Việt Nam, Tầu đều nên giữ, không nhất thiết phải đổi qua tên Maria, William, Joseph, George v.v. Trong các sách giáo khoa các thí dụ toán văn đều có rất nhiều tên Việt Nam như Lan, Minh, Hùng, Hương...
Trần Thiện, Brisbane, Australia Tôi nhớ mãi tết Mậu Thân. Dù đã lùi vào dĩ vãng được 36 năm, nhưng hình ảnh ngày tang tóc đó vẫn in đậm trong trí óc của tôi. Trong lúc mọi người dân đang chuẩn bị tưng bừng chào đón giờ phút thiêng liêng giữa năm cũ và năm mới, trẻ em náo nức bên nồi bánh chưng , bánh tét, đâu cũng nghe đì đùng tiếng pháo đón Giao thừa, ngay giờ phút thiêng liêng đó, chính những người Việt nam mệnh danh “Giải phóng“ đã đồng loạt pháo kích, tấn công, đốt phá, chém giết gần như khắp các đô thị, thị trấn, làng mạc từ QuảngTrị đến Cà Mâu.
Ngay sau khi tiếng súng chấm dứt, vì tò mò, tôi và vài ba đứa bạn đi coi những nơi mới xẩy ra những trận đánh kinh hồn (tại khu Vinatexco, gần khu Bà quẹo), tôi chú ý thấy có một số cán binh Cộng sản bị thương hay chết đều bị xích vào những gốc cây khá lớn bằng những sợi dây lòi tói và mỗi sợi đều có một ống khóa ( tôi không biết là do chính cá nhân cán binh đó tự nguyện xích vào hay bị cấp trên bắt buộc). Những hình ảnh khủng khiếp đó đã gieo vào trong trí nhớ tuổi niên thiếu của tôi không bao giờ phai nhạt.
Nguyễn Diệu Hằng, Huế Tôi dù sống trên đất Việt nhưng chắc lần nầy phải chịu ăn tết tha phương. Phần vì kiếm ăn chật vật lại thêm phương tiện di chuyển khó khăn của những ngày cuối năm nên chắc lại phải đón xuân với bao nỗi ngậm ngùi xa quê. Đêm giao thừa nếu mà được nghe đài cho phát bài ca Ly Rượu Mừng thì thật là tuyệt vời. Còn nếu có ai đó không thích bản nhạc nầy thì mở bản nhạc "Chuyện một đêm" hay "Huế mờ sương" để mà nghe chắc hay hơn nhiều.
Nguyễn Thanh, Houston, USA Có dạo khoảng thập niên 80 tôi có nghe Nhà nước ta có kế hoạch thay các Mẫu chữ học và thay lịch của Nước ta để tiến nhanh tiến mạnh lên Xã Hội Chủ Nghĩa cho kịp với các nước anh em Cộng sản. Và người ta đồn là thay luôn cả ngày Tết ta, không cho nhân dân tổ chức Tết cổ truyền, mà chỉ có Tết tây thôi, nhưng sau đó phản ứng mạnh Đảng đành bỏ. Nhờ vậy mà Tết ta vẫn còn tồn tại đến hôm nay. Không biết Tin trên có phải là "Tin Vịt" biạ đặt hay là có thật, bà con ai có biết và nhớ lại giải thích có đúng vậy không ? Giá trị ngày Tết thật sự là hương hoa của cuộc sống con người Việt Nam, là nét Văn Hóa, những hình thức của Tết mang những Ấn tượng sâu đậm. Nếu quanh năm người Việt chúng ta cùng thể hiện "cung cách" như ba ngày tết với nhau, thì Đời nó đẹp, và tuyệt vời. Vui như (ba ngày) Tết, tất cả đều rộng lượng hỷ xã, tử tế vớii nhau đó là Niềm Tin vào ngày giờ Thiêng liêng. Mọi ganh ghét, thù oán đều gác qua hoặc chịu không được thì tránh cho qua Tết, qua những ngày giờ thiêng liêng này. Trần Long An nhắc lại một cái Tết mang tính Bi Kịch trong lịch sử dân tộc. Cái Tết này sẽ in đậm mãi mãi hàng nghìn năm sau, và để cho nghìn năm sau phán xét ai đúng, ai sai.
Lojza, Czech Republic Không chỉ có Tết mà cả các lễ lượt khác như đám cưới, kỵ giỗ, chạp mả,.. đã "thiếu hương vị" trong nhiều người Việt chúng ta. Điều này đúng nhưng cũng dễ hiểu vì nó là hậu quả của nền văn minh nông nghiệp bị nền văn minh công nghiệp tấn công . Nào là tivi, xe máy, nhà lầu, điện thoại, rượu bia, ... rồi tự do, dân chủ, nhân quyền,... rồi nhạc rốc, nhạc ráp, ... đua nhau tràn vào bắt buộc người ta sống "quay cuồng" theo trào lưu "toàn cầu hóa". Khó mà giữ cái hương vị cả nhà xúm xít ngồi gói bánh chưng, rồi tiếng í ới hỏi thăm mượn soong nồi khắp xóm. Bây giờ bánh chưng người ta bán quanh năm, kẹo bánh hàng trăm loại, lúc nào cũng có sẵn, nhà nước lại cấm đốt pháo, nên hương vị tết mất đi phần háo hức là đúng thôi.
Bên cạnh đó, chúng ta lại được thêm nhiều hương vị mới mà giới trẻ rất thích là lễ Noel, lễ Tình yêu, Tết tây, lễ sinh nhật ... cũng do sự hòa nhập "đền bù" lại. Tôi đồng ý với bạn Mai Thục HCMC, chỉ có tiếng pháo và cành mai (ngoài bắc cành đào) là đặc trưng nhất của tết, đáng buồn nay chỉ còn lại một. Việc cấm pháo không chỉ ở ta mà ở Tàu người ta cũng nói nhiều rồi, bạn Diễm Hồng đừng suy diễn nặng nề quá. Ngày tết chúng hãy cùng vui lên một tý, đừng nói chuyện chính trị làm chi, bài hát của chị Tố Nga đề nghị rất hay, nhưng "thay cảnh" mới phù hợp , uống xong "Ly rượu mừng" nghe vẫn cứ hay, ngày tết mà!
Minh, Pomona, USA Năm nay hoa và hàng hoá về Tết như bánh chưng, mứt, pháo.v.v.. đổ về đầy Little Sài Gòn. Trước cửa thương xá Phước Lộc Thọ trên đường Bolsa và kéo sang vài tiệm về hướng đường Magnolia hàng hóa người ta bày dọc ra la liệt và cứ tối tối mọi người đi lại mua sắm tấp nập làm cho tôi có cảm giác như mình đang đi chợ đêm tại Việt Nam. Mấy ngày nay lâu lâu lại có tiếng nổ lẹt đẹt của vài phong pháo chuột làm cho không khí càng giống Tết.
Từ tuần trước đến hôm nay hầu như ngày nào tôi cũng xuống dưới Little Sài Gòn sau khi tan sở để ngắm hoa và mua vài thứ lặt vặt, hay cùng bạn bè nhâm nhi ly cafe và nghe nhạc do các ca sĩ tài tử trình diễn trước cổng Phước Lộc Thọ. Tôi nghĩ với không khí như vầy và tình hình mọi người tranh thủ mấy ngày Tết để kiếm thêm ít thu nhập thì chắc không khí vui Tết Nguyên Đán các năm tới sẽ không nhạt nhẽo như một số bạn nghĩ và với tinh thần về nguồn và muốn duy trì nét Văn Hoá và Truyền Thống Việt Nam mọi người sẽ vui xuân và đưa Tết dần hội nhập với xứ sở mới như chúng ta đã đưa món Phở đến với mọi người trên thế giới. Cầu chúc tất cả người Việt xa gần một năm Giáp Thân an khang thịnh vượng và vạn sự như ý.
Trần Long An, Anaheim, USA Tôi nhớ mãi cái Tết năm Mậu Thân 1968, lúc đó tôi chỉ là môt học sinh Đệ Ngũ (lớp 9 bây giờ). Theo tôi nhớ trước Tết đã có sự đồng ý hưu chiến của hai bên Quốc - Cộng để nhân dân miền Nam ăn Tết nhưng cuối cùng đã bị vi phạm. Ở thành phố nhỏ tôi sinh sống cũng không tránh được tai ương của chiến tranh. Thành phố bị pháo kích dữ dội, dân chúng hoang mang lo sợ. Những ngày Tết năm đó người dân không được hưởng cái tết an bình mà là cái Tết hận thù chết chóc. Nhưng một sự việc ám ảnh tôi suốt đời là khi quân đội Quốc gia đã đẩy lùi quân CS ra khỏi thành phố tôi và lũ bạn vì hiếu kỳ rủ nhau đi coi xác mấy anh CS vì chưa hề biết mặt mũi họ ra sao. Đến nơi thì thấy năm sáu người chết mặc áo quần như nông dân nhưng lại mặc quần đùi vì thế tôi thấy bắp đùi anh nào cũng trắng như con gái (điều này là khi lớn lên tôi mới biết). Trong số này có hai anh tuổi độ 15,16 tuỗi nghĩa là trạc tuổi tôi lúc đó. Tôi thương mấy anh đó và nghĩ rằng nếu mấy anh đó nếu sinh ra ở miền Nam thì cũng được ăn học như tôi. Giá mà lãnh đạo hai miền Nam - Bắc hồi đó yêu dân mến nước thì đất nước đâu phải điêu linh như thế. Sau hơn ba mươi mấy năm tôi cứ nhớ mãi hình ảnh của xác mấy anh bộ đội hy sinh vào dịp Tết Mậu thân 1968 ở gần đồn Quân nhu Sadec. Tôi cầu mong từ đây cho mãi mãi về sau không bao giờ xảy ra nội chiến, đừng bao giờ chém giết lẫn nhau. Trịnh Nguyễn phân ranh, chiến tranh Quốc - Cộng là những trang sử buồn và nhục nhã của dân tộc Việt.
Thanh Nhi, tp.HCM Hễ nói đến ngày Tết là người ta nghĩ ngay đến đêm giao thừa. Ngày còn bé tôi rất hồi hộp và mong đến giờ khắc đó để được nghe tiếng pháo rộn ràng báo hiệu một năm mới đến và xác pháo vương vãi một màu đỏ thật đẹp và ý nghĩa. Nhưng cảm giác đó không còn từ khi nhà nước cấm đốt pháo. Tất nhiên không đốt pháo cũng có cái lợi mà lớn nhất là tiết kiệm. Tuy nhiên mỗi gia đình không đốt một phong pháo cho một năm thì cũng không trở nên giàu.
Lê Nguyên Khang, tp.HCM BBC thân, chỉ cần đọc xong một trang này không thôi, người ta cũng đủ thấy lòng ganh ghét, đố kỵ còn tiềm tàng rải rác khắp nơi. Cô T.T.Tố Nga yêu cầu được nghe lại bài Ly Rượu Mừng, đơn giản chỉ vì nhạc hay, lời lẽ phù hợp cho cả mọi từng lớp nhân dân với những lời chúc thiết tha, nồng nàn nhất là phù hợp với ngày Tết. Chứ nào có thấy đâu những tiếc nuối hoặc mê mẩn VNCH nào đâu mà sao ông Vô Danh nào đó lại quá khích đến như vậy ? Qua vài dòng nhận xét của Vô Danh, người ta có cảm tưởng ông là người xu hướng, nịnh nọt quá cỡ.
Phan Lily, Brisbane, Úc Tôi mạo muội có một chút ý kiến, nếu có gì phật lòng, xin quí vị bỏ qua. Chúng ta đã chịu ảnh hưởng sâu đậm của văn hóa Trung quốc từ xa xưa, nay đã ăn sâu vào trong nếp sống hằng ngày, chẳng hạn như ngày Tết Nguyên đán, Tết Trung thu, Tết Đoan ngọ…Nay chúng ta phải tìm cách từ từ bỏ ngày Tết nguyên đán (hay các ngày Lễ,Tết khác của Trung hoa ) để thay vào đó, chúng ta ăn Tết dương lịch như tất cả các quốc gia khác trên thế giới. Hiện nay, chỉ có vài nước có dân số người Tầu quá đông như Đài loan, Hồng kông, Singapore hay những Cộng đồng người Tầu ăn Tết âm lịch mà thôi.
Nhật bản đã bỏ ăn Tết âm lịch từ lâu. Trước đây chúng ta đã xử dụng chữ Tầu, sau đó biến đổi thành chữ Nôm và sau cùng Ông cha ta đã bỏ chữ Tầu, Nôm mà chuyển qua xử dụng chữ Quốc ngữ như ngày nay, chắc hẳn lúc đó cũng có nhiều người phản đối cách xử dụng chữ Quốc ngữ,nếu chúng ta đồng lòng và nhất là Chính quyền trong nước ủng hộ việc thay đổi ngày Tết thì hy vọng trong tương lai, chúng ta sẽ ăn Tết dương lịch như tất cả các nước khác trên thế giới. Tôi rất bất bình khi báo chí, truyền thông của người bản xứ đều nói là Chinese new year cho ngày Tết âm lịch. Nếu có nói người Việt ăn Tết thì đa số người dân bản xứ cũng gọi là Chinese new year ! Xin Đài B.B.C và quí vị tham gia trong Mục ý kiến thính giả cho biết ý kiến. Xin chân thành cảm ơn Quí vị.
Nguyễn Kim Giao, Garden Grove, USA Tôi thấy hương vị Tết nơi xa hương này càng ngày càng nhạt nhẽo. Hầu như những ngày này chỉ còn dành cho những người lớn còn thích Tết. Còn trẻ con thì giống như một ngày thật vui vẻ vì chúng có dược nhiều tiền lì xì để đi ăn Mac Donald và đi mua games mới. Còn ở quê nhà thì sao ? Xin mọi gia đình cố phát huy mỹ tục này cho thế hệ con cháu sau này.
Vô Danh Tại sao giờ này vẫn có người còn mê "Việt nam cộng hoà" như vị Trần thị Tố Nga. Chẳng lẽ hiện tại không phải là Việt nam sao ?
Nguyễn Thúy Diễm Hồng, Huế Cuối năm nói về chuyện Tết, tôi thành thật chia xẻ với N M Thục HCMC về chuyện đốt pháo dịp giao thừa, Tết và cưới gả. Trong đó có nhiều nguyên nhân (xin chớ hiểu nhầm tôi đem chuyện đốt pháo nhập chung với chính trị). Nhưng chuyện gì bắt đầu cũng xuất phát từ nhiều góc cạnh, mà nguyên nhân chính là do đảng độc quyền lãnh đạo nhà nước. Nên không ai dám lên tiếng phê bình đảng vì sợ bị chụp mũ phản động, nên đảng tự tác tự tung muốn làm gì thì cứ làm và muốn ngăn cấm điều cũng được nên đất nước càng kiệt quệ và người dân càng bị nghèo đói.
Chuyện đồ giả, đồ lậu thì than ôi tràn lan khắp nước và bất cứ loại hàng giả nào cũng đầy rẫy khắp mọi nơi và dù cho có nguy hiểm đến đâu người dân cũng lén lút sản xuất, mới sinh ra nhiều rủi ro. Hơn nữa chuyện đốt pháo dù là nét cổ truyền độc đáo của người Việt Nam có từ ngàn xưa nhưng đâu có liên quan và có lợi gì cho đảng mà đảng lại phải quan tâm đến. Cho nên dù bạn, tôi hoặc bất cứ Ai có ngậm ngùi, than thở cũng chỉ phí hơi phí sức mà thôi bạn ạ! Xin chào bạn và thành thật cầu chúc bạn cùng tất cả mọi người Việt khắp nơi được vui hưởng một xuân Giáp Thân và một năm mới khang an thịnh vượng.
Nguyễn Mai Thục, HCMC Mặc dù ở Việt Nam nhưng tôi dường mất cảm giác về không khí của dịp Tết từ khi nhà nước cấm đốt pháo!!! Dù rằng việc này có nhiều điểm lợi ai cũng biết nhưng nó cũng đem lại mất mát đáng kể về văn hóa, tinh thần. Theo tôi Tết mà không pháo có khác gì "Nam vô tửu như kỳ vô phong".
Thật hồi hộp làm sao khi chờ đến giao thừa, những tiếng pháo bắt đầu rền vang của cả một dân tộc như gội xóa tất cả những điều xấu cho đất trời, nhân sinh Phương Đông - một nét văn hóa độc đáo vô cùng - và cảm giác một về một cái mới không thể tả được trong sáng mồng một. Có lẽ suốt quãng đời còn lại của tôi không thể nào có cảm giác lễ hội nào mầu nhiệm như thế.
Ngày nay ở Việt Nam, giao thừa, mồng một tôi dường như không có cảm xúc động như trước đây và cảm thấy Tết nhứt gì mà quá nhạt. Uống rượu có hại, nhưng người ta cũng uống hàng nghìn năm nay. Thiết nghĩ tác hại của pháo có lớn đến mức không cho phép đốt trong ngày tết hay không? (lưu ý pháo Hoa không thay thế cho pháo nổ thường được). Tôi mong rằng có nhiều bài viết bình luận hơn về sự khác biệt khi không đốt pháo trong ngày Tết và đám cưới...
Nguyễn Trường Hưng, Melbourne, Australia Hôm nay là ngày 24 tháng Chạp, dù xa quê đã 22 cái Tết và đang chuẫn bị ăn thêm cái Tết lần thứ 23 ở xứ người. Cũng như mọi năm lúc còn ở quê nhà vào ngày 23 tháng Chạp hằng năm tôi lại đưa ông Táo về trời, rồi lần lượt ngày 25 thì đưa tổ tiên để gợi nhớ lại một chút thuần túy Tết cổ truyền. Ở đây thiếu thốn rất nhiều thứ hương vị của ngày Tết cổ truyền của VN như những năm còn ở quê nhà.
Ở đây Melbourne của xứ Úc Đại Lợi, ngày Tết cũng có bánh chưng, thịt lợn, cũng có dưa hành, có pháo, cũng có đêm giao thừa. Nhưng không phải là đêm giao thừa như trong bài ca "anh đến thăm em đêm ba mươi" mà đêm giao thừa thông thường chúng tôi lại cùng nhau kéo đến Chùa hoặc những nơi thờ phượng do cộng đồng người Việt tổ chức để cùng nhau đón giao thừa, đón xuân.
"Nhập gia tùy tộc", nếu năm nào Tết không rơi đúng vào mấy ngày cuối tuần thì chẳng giống Tết chút nào cả vì chúng tôi vẫn phải đi làm, đi học v.v...rồi đợi đến cuối tuần mới được vui chung vài ngày hội Tết do CDNV ở đây tổ chức. Rồi lại thêm một lần Tết nữa trôi qua đi và lại thêm một xuân viển xứ và "Mẹ ơi con vẫn chưa về". Ðúng vậy hai mươi mấy năm rồi tôi chưa về ăn Tết để thăm lại quê hương dù rằng tôi vẫn nhớ và rất nhớ quê hương thân yêu của tổ quốc Việt Nam ngàn đời. Không phải vì tôi không quên những hận thù quá khứ hoặc không còn nhớ nhung Tổ Quốc Việt Nam dấu yêu. Mà vì tôi không thể chấp nhận 80 triệu người Việt Nam ở trong nước còn mãi đói nghèo và chưa có được Tự Do cũng như các quyền căn bản khác của con người.
Có người nói rằng đất nước ngày nay đã đổi thay nhiều. Đương nhiên. Với thời gian gần 30 năm cả nửa đời sống của một kiếp người từ một em bé mới chào đời và nay đã gần 30 tuổi cũng có cả một đàn con rồi mà sao lại không thay đổi ? Nhưng liệu các quyền Tự Do căn bản của con người ở VN thì bao giờ mới được thay đổi ? Ðến đây tôi không dám làm mất nhiều thì giờ của quí Ðài. Bên thềm xuân Giáp Thân tôi xin kính chúc Quí Ðài và tất cả người Việt Nam tha hương và ở quê nhà một năm mới An Bình Hạnh Phúc.
Từ Thứ, Việt Nam Khi còn bé tôi rất thích Tết. Vào ngày Tết, trẻ con không bị la rầy, trách phạt. Lúc đó, tôi được mặc quần áo mới, đi chơi xa, ăn uống phủ phê và đặc biệt là được người lớn cho tiền (lì xì). Ai cũng có quyền lắc bầu cua, đi đánh bài trong dịp tết. Tết năm Mậu Thân đã để lại những ký ức buồn! Tết 76, 86, 96 trôi qua... Tôi thích xem TV. Vẫn còn có những chương trình đặc biệt mừng Xuân mới. Mấy năm nay, pháo Tết không còn nhưng Giao thừa vẫn là thời điểm thiêng liêng nhất với nhiều người. Năm nay, tóc tôi đã bạc, Tết đến tôi vẫn xem TV. Mong những giọng nói, tiếng hát trên TV khởi nguồn từ sự rung động của quả tim.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/forum/story/2004/01/040115_viettet.shtml