ĐỢI CHỜ
Lá rụng chiều buồn vương gót chân
Xa cách chưa lâu tim đã thôi hồng
Luống cánh chim bay chân trời xứ lạ
Hoa tím ngày nào tê tái nhớ mong
Cảnh đó người đâu chỉ riêng lòng
Nghe gió thu buồn rét mướt qua sông
Phòng không đơn lạnh tình nhân vắng
Thu vẫn chưa tàn ta đã hóa Đông
Ánh Trăng nhạt dần trong giấc mơ
Ngỡ bước chân ai để đợi chờ
Ngọn đèn le lói đêm chìm đắm
Ngọn đèn mà ngỡ ánh Trăng thơ