THU HÁT BÊN ANH
CÓ ĐƯỢC KHÔNG ANH
Em vẫn ước nếu anh là biển xanh
Hạt cát em sẽ nằm yên dịu mát
Để lắng nghe lời thì thầm biển hát
Sóng trở về xây lâu đài cát tên em ...
Anh có biết em cồn cào trước biển
Dấu tình yêu trong vỏ ốc ngày xưa
Con thuyền anh uống gió đã ra khơi
Để lại đây ngút ngàn bao thương nhớ
Nếu bây giờ sóng về xóa tên em
Chỉ còn lại mênh mông những con nước
Anh có nghe trái tim em thổn thức
Ôi tình yêu ! trong cát chính là em ...
Biển có biết giữa trăm ngàn con sóng
Cũng có em sống gạn trong hết mình
Em hòa mình trong đại dương xanh ngắt
Tìm về anh vỗ mạn thuyền yêu thương ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2006 01:40:15 bởi nguyentuongvan >
Khi xa anh
Em chẳng có gì ngoaì những câu thơ
Viết tặng anh ngày anh xa cách
Có hoa tím rơi chiều nhung nhớ
Thương chân ai quên lối khi mưa về
Đến một ngày vạn vật hóa thành thơ
Trái tim em cũng hồi sinh thức giấc
Cũng khao khát cháy mình trong nhựa sống
Như nắng trời gọi dậy giữa sinh sôi
Và em viết những lời yêu vụng dại
Có ánh sao anh tặng khi đêm về
Có tiếng ve ru cuối đường kỉ niệm
Nụ hôn đầu còn ấm mãi môi em
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2006 01:42:52 bởi nguyentuongvan >
MỘT LẦN THÔI
Xin một lần anh hãy quay lại nhìn em
Con phố cũ nắng vẫn về trên lá
Những đêm trắng ngập mình trong tiếng gió
Kỉ niệm nào rong rêu hoaì cổ xưa
Thêm một ngày em lang thang đi mãi
Vùi vào quên là nỗi nhớ về anh
Những quả đắng anh hái em lại nhận
Để bây giờ vết cứa nhói trong tim
Những kí ức tuổi thơ sao lạ quá !
Trò chơi nào cuối cùng ta đã chơi
Một sớm mai bến sông em ngồi hát
Vẫn dịu dàng mái tóc buộc đuôi xam
Xin một lần anh đừng lên lặp lại
Những lời yêu hay những con đường xưa
Với bất kì những người con gái khác
Để em về thanh thản khi mưa rơi
Em nguyên sơ như cây cỏ mới chào đời
Cỏ May đấy có gặp may không nhỉ ?
Vướng chân anh sao anh đành gỡ bỏ
Để bây giờ cỏ biết bám vào đâu
Sao một lần anh không quay lại nhìn em
Để em phải hóa thân thành nước mắt
Thành giọt sương trên lá nghe giá buốt
Tìm đến anh khi nắng mai trở về .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2006 01:44:20 bởi nguyentuongvan >
Đoạn cuối
Em xa anh khi nắng còn vuơng tóc
Khi lời yêu chưa kịp thốt trên môi
Ước mong rằng mình mãi mãi bên nhau
Chân thật , hồn nhiên như cuộc đời vẫn vậy
Khi con đường ghi dấu bước chân anh
Lá thu mòn trong gió về khắc khoaỉ
Anh có biết nước mắt theo dòng thương nhớ
Vỡ òa theo vũ khúc thu cuối mùa
Đừng thử thách em bằng cái nhìn lặng im
Vì tận cùng tình yêu là những gì đơn giản nhất
Nếu trong anh tình yêu là lửa cháy
Thì xin đừng để lụi tàn theo tháng năm
Em quay về tìm mình trong tiếng thở dài của đêm
Lá thu vẫn mòn trong heo may úa
Có còn gì hay ra đi mãi mãi
Khi chia tay anh có nối tiếc trong lòng
Cuộc sống có những con đường gấp khúc
Những dòng sông phải rẽ bởi cù lao
Có khi nào khúc quanh con phố nhỏ
Lại trở thành đoạn cuối của tình yêu
Qua phố nhỏ nhìn mùa thu đưa tiễn
Em chợt thấy sao mình thật yếu đuối
Có thể nào bỏ lại sau lưng tất cả
Để trở về thanh thản với chính em ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2006 01:46:14 bởi nguyentuongvan >
nếu có thể gặp anh dù mòn mỏi
em vẫn cười và nói em yêu anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2006 14:12:12 bởi Conangdongdanh >
Khoảng khắc
Em khao khát trở về thuở mười tám
Được nép mình dịu nhẹ đi bên anh
Không làm tan hoa sữa vương lên tóc
không làm mây che ánh trăng đợi chờ
Em mơ ước đêm về gặp lại anh
Tay đan tay hát khúc ca tự tình
Đắm say mãi như mây trời gió núi
Dệt mộng vàng thỏa ước nỗi chờ mong
Dẫu khao khát chỉ là thoáng heo may
Không chọn vẹn cho một mùa hoa sữa
Mang đi mất một thời ta đã sống
Chẳng thể nào đi hết con đường xưa
Em vẫn biết mơ ước chỉ là khoảng khắc
Mong manh thôi như cơn gió cuối mùa
Dẫu chiếc lá níu mùa thu trở lại
Ánh mắt anh có quay lại nhìn em
Sẽ chẳng bao giờ lặp lại đâu anh
Khi tình yêu hai ta cùng chạy chốn
Mùa đông về đi theo từng cơn gió
Con đường nào kỉ niệm hóa rong rêu.
THÁNG NĂM
Hoa phượng nở thắp lên thành đám lửa
Mưa Hà Thành mỗi lúc một nhiều hơn
Tháng năm này hai đứa mình đôi nơi
Hoa nhắc nhở cho một lời hẹn ước
Con tàu dài khuất trong lòng phố cổ
Bàn tay em vẫy mãi những nhớ thương
Anh ra đi phương ấy có biết không
Nửa vùng trời biết mấy nỗi cô đơn
Em tiễn anh mưa trắng trời thương nhớ
Thương mảnh vườn đom đóm đã bay qua
Đâu tán lá mưa rơi ngày tấm bé
Hai đứa mình dựa lưng ngồi trú mưa
Thương con đường quê hương đầy bóng giặc
Có mẹ già thầm lặng nhặt tháng năm
Khói chiều êm nồi cơm mẹ ủ ấm
Anh có về lau nước mắt mẹ rơi
Đêm Hà Thành mẹ cũng đã tiễn cha
Tóc cũng dài như một thời con gái
Sông Hồng trôi ... tím mãi bến Giang Đầu
Nở nụ cười mẹ chẳng khóc trước cha
Hà Thành ơi ! có cha và anh đấy
Ngìn năm sau trên đá còn lưu truyền
Những người lính đội đá và đội pháo
Khi trở về chẳng thẹn lòng với non sông
Nắng trở về thắp nỗi nhớ trong em
Lại thấy mình thơ nhỏ giữa trời mây
Có chú chim nghiêng đầu tìm tán lá
Xin mưa đừng phai lá biếc ngày xưa ...
Trích đoạn: nguyentuongvan
Đoạn cuối
Em xa anh khi nắng còn vuơng tóc
Khi lời yêu chưa kịp thốt trên môi
Ước mong rằng mình mãi mãi bên nhau
Chân thật , hồn nhiên như cuộc đời vẫn vậy
.................................................
Qua phố nhỏ nhìn mùa thu đưa tiễn
Em chợt thấy sao mình thật yếu đuối
Có thể nào bỏ lại sau lưng tất cả
Để trở về thanh thản với chính em ...
nguyentuongvan
gởi Nguyentuongvan một vài câu chia xẻ cho một cuộc tình,
Rồi ngày tháng sẽ qua,
Rồi vết thương lành lại.
Rồi tình thành kỷ niệm,
Rồi buồn thành mây bay
HB
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2006 14:40:46 bởi Huyền Băng >
Xin chào các bạn thân mến ở diễn đàn mình mới vào lên chưa có dịp làm quen với các bạn nên có gì sơ suất xin bỏ qua nhé.Chúc các bạn một năm mới hạnh phúc và nhiều niềm vui mới.Chúng mình sẽ là những người bạn mới đến với nhau bằng những lời thơ hay để trong cuộc sống là những tiếng cười.
Tường vân có đôi lời gửi tới các bạn.Vân thấy rằng mình vào đây học được ở các bạn rất nhiều điều.Cám ơn vnthuquan và cám ơn cuộc đời này đã cho mình những người bạn đáng yêu như các bạn.
Nỗi nhớ
Em gọi mùa thu bằng nỗi nhớ khi xa
Có tên anh và con đường thôi bụi bặm
Heo may rắc... nắng phai mầu mái phố
Cây bàng già đỏ lá mỗi khi đông
Tiếng mầm xuân trở mình khe khẽ
Rớt êm thềm tháng Giêng
Có biết đâu khi lá chẳng rụng theo mùa
Ký ức rong chơi khắp miền hối hả
Những tưởng rằng thời gian trôi đi tất cả
Gom thêm vào nối tiếc chỉ là thoáng xa xăm
Khi bước chân lạc lại giữa đường xưa
Em vẫn thấy mình nhớ anh quay quắt
Câu thơ cũ đơn côi ngày trống vắng
Nửa bài thơ em viết mãi chưa xong
Tiễn người ra đi... ai ơi có biết
Kẻ ở nhớ gì...mà nỗi nhớ mãi khôn nguôi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2006 10:50:58 bởi nguyentuongvan >
ĐẤT MẸ
Đất mẹ chiều nay gió lên ngàn
Vịn cánh buồm thơ bến quan san
Cất bước ra đi đầu ngoảnh lại
Đành lòng cúi mặt dấu lệ hoen
Muốn làm Kinh Kha như thuở trước
Hay giống anh Hùng tựa ngàn năm
Uống nước sông Dịch thương cố quốc
Ngậm ngùi khôn siết nợ nước non.
Trích đoạn: nguyentuongvan
THÁNG NĂM
"...Sông Hồng trôi ... tím mãi bến Giang Đầu ..."
Ta thấy Hà-Thành trong mắt ai
nỗi niềm chiều mưa bay...nỗi niềm trưa nắng quái
giữ ngàn năm một ngọn nguồn trắc ẩn
giữ nhe em...
"...Sông Hồng trôi ... tím mãi bến Giang Đầu ..."
THU KHÔNG BIẾT
Cho em đi những vì sao đêm nay
Em sẽ dấu trong ánh mắt em thật dịu hiền
Thu không biết trót một lần nói dối
Có thể nào làm chiếc lá lỗi hẹn không anh
Cho em khóc một lần thôi dù lần cuối
Nơi bờ vai nồng ấm của anh yêu
Bởi đêm nay thu bỗng cất thành lời
Gọi thương nhớ đong đầy đôi tay nhỏ
Hãy trao em trái tim anh còn khao khát
Để em thấy mình chẳng còn vô nghĩa
Cuộc sống sẽ là những trang sách nhỏ
Mở đi anh một ngày mới lại trở về
Ngọn nến kia thắp hết mình để cháy
Khúc nhạc tình như con sóng trào dâng
Những bông hồng nở trên tay em thật đẹp
Anh sẽ thấy cuối chân trời thu tuyệt biết bao
Những nỗi đau sẽ qua đi cháy thành hạnh phúc
Những yêu thương lại hàn gắn bằng nhớ mong
Những nẻo đường bước chân không còn xa lạ
Ta chẳng còn ngậm ngùi nối tiếc về nhau
Em sẽ lại soi mình trong ánh mắt anh
Nắm tay anh đi hết những đêm trăng sáng
Cùng anh hát bài ca thời hoa đỏ
Cho em đi ... những tháng ngày ta đã có nhau ...
Em ơi đừng quá đớn đau
Hát lên, trời ở trên đầu vẫn xanh
Tình thơ rất đỗi mỏng manh
Tri âm thơ dễ hóa thành chi tim
Lùi xa một chút lặng im
Còn yêu nhau sẽ biết tìm về nhau
MTP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2006 12:59:35 bởi motyphu >
ANH
Anh có còn trở lại
Con đường xưa hẹn chờ
Lối về hoa tím nở
Hết mình lại ra đi
Phố nhỏ mình em đi
Nơi mưa về chân ướt
Vai gầy không che nổi
Một chiều buồn cô đơn
Mặt trời mười tám tuổi
Giống như em đấy thôi
Hồng xinh như mây nắng
Trong veo mầu mắt nâu
Anh còn nhớ mùa đông
Tóc em dài nỗi nhớ
Bàn tay em tìm lại
Hơi ấm nào nơi anh
Bài hát xưa anh hát
Lời nào còn trên môi
Nụ hôn nào quên lãng
Anh dành tặng nơi em
Ôi con chim nhỏ xinh
Hót gì mà da diết
Cho thu về mải miết
Cho lá vàng buồn tênh
Quán vắng đầy trăng rơi
Anh quay về đi nhé
Nơi đây em vẫn đợi
Ánh trăng nào đơn côi.[code][/code]
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: