THU HÁT BÊN ANH
Thay đổi trang: << < 78 | Trang 8 của 8 trang, bài viết từ 106 đến 117 trên tổng số 117 bài trong đề mục
nguyentuongvan 11.05.2008 00:14:09 (permalink)
0




Đường về xanh ngắt mầu mây
Người xưa áo trắng vương đầy chi ơi
Trăng để ngô đồng chiều rơi
Ngàn năm mây trắng nằm phơi phai mầu
Tôi ru tình cũ canh thâu
về dòng sông cũ ầu ơ... ngậm ngùi
Hỏi giùm chim sáo mồ côi
Tương tư hồn mỏi cất lời trần mơ
Còn ta đan ngón bến bờ
Hoa vàng gom lại mà mơ tương phùng
Nhìn theo một thoáng nắng hồng
Lỡ say cùng gió đứng trông giữa trời.
nguyentuongvan 11.05.2008 00:20:33 (permalink)
0
 
 
 
 
 
Khắc khoaỉ đàn kêu tiếc mộng vàng
Duyên nợ chàng ơi thiếp đa mang
Bây giờ biền biệt tình xa cách
Bến cũ đâu còn ....cảnh vắng tang

Một khối tình nguyên giữa đất trời
Đêm dài mãi đợi ngóng chơi vơi
Đậy tình xuân lại mặc năm tháng
Văng vẳng đông tàn gió khóc than .
__________________
#107
    nguyentuongvan 08.12.2008 22:19:15 (permalink)
    0

     
     
     
     
    TA TRẢ CHO EM MƯỜI SÁU TUỔI


    Nguyễn Sĩ Đại

    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Nơi đám mây như trang giấy học trò
    Dòng mực biếc trôi xanh màu viễn xứ
    Khung trời nào cũng nở mấy ngàn hoa

    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Môi bâng khuâng khi nhớ một tên người
    Mùa xuân ngọt, mùa đông cũng ngọt
    Khi một mình thì gọi ánh mắt ơi !

    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Ta thề buông một cánh buồm xa
    Nghĩ về bạn thấy mình như có lỗi
    Cánh hoa rơi thấp thỏm trước hiên nhà…

    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Những gì xưa hóa chật chội mất rồi
    Ta trả cho em mườI sáu tuổi
    Bàn chân đi xê xích cả chân trời !

    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Xếp hành trang kỷ niệm chỉ chất đầy
    Làng với phố, bạn xưa, trường lớp cũ
    Tuổi thơ ghì ấm áp một vòng tay !

    Nào ai biết sau miền hai mươi tuổi
    Bước vào đời đâu cũng gặp phục binh
    Mong cái chết như một điều cứu rỗi
    Trời pha lê hát vỡ dưới chân mình

    Thì đây em, ta trả lại vòm xanh
    Gìn giữ được sau rất nhiều bão tố
    Ta trả cho em những đường chiều hoa đỏ
    Rơi như mưa trên áo trắng học trò

    Ta trả cho em một tuổi mùa thu
    Hương cốm mới, lá sen lần thứ nhất
    Trả mười ngón tay thưa lùa mái tóc
    Soi mắt nhìn, lấp lánh ánh sao đêm

    Ta trả cho em chiếc lá non mềm
    Môi run rẩy những điều không thể nói
    Ta trả cho em cả những điều nông nổi
    Hương thời gian mà giữ ngực căng đầy

    Ta trả cho em mùa hạ của nồng say
    Triền sông ngát, Trương Chi chiều đứng hát
    Ngàn sao cháy làm sao mà chịu được
    Ước ao đành khóc lẫn với mưa ngâu !

    Ta trả cho em cả sợi bạc trên đầu
    Chờ đợi mãi, bao nhiêu là nước chảy
    Còn tất cả khi em vừa kịp tới
    Tan hết vào mười sáu tuổi, vầng trăng…

    ----------------------



    Anh có thấy ...



    Em đợi gì ? khi mùa thu rơi lá
    Em chờ gì ? khi anhđã ra đi
    Giấc mơ yêu sẽ mãi mãi chia ly
    Trong ước vọng khắc khoải còn đợi mãi

    Sẽ không còn nơi đôi bờ thương nhớ
    Ru phố buồn trăng huyền thoại bơ vơ
    Qua trăm năm đồng vọng lời bỏ ngỏ
    Đành một ngày mục nát mất anh ơi ...

    Một ngày mới sao cứ mãi loanh quanh
    Lại cũ đi buồn tênh mầu xám lạnh
    Gửi nhớ cho quên gửi buồn cho cũ
    Em ngỡ ngàng quên mất cả thời gian

    Đường trăm nẻo đôi chân về lặng lẽ
    Bao nỗi buồn trút vai gầy nhỏ bé
    Đặt bài thơ trước hoàng hôn màu đỏ
    Cháy đỏ cõi lòng dấu mối tình câm

    Nếu có ngày không còn gặp được nhau
    Ai lỡ chạm vào những mùa hoa sữa
    Lỡ rồi em khóc bên vai người khác
    Tựa vào thu anh có thấy xót xa

    Giọt nước mắt thì ngàn năm vẫn thế
    Cứ miệt mài xói mòn thời say mê
    Em lặng đếm lá rơi về quá khứ
    Nghe nồng nàn hoa sữa rớt chiều thu

    Chim chẳng về bên vòm cây di trú
    Những lối mòn vẫn bất diệt tình yêu
    Tìm trong nắng những vần thơ tạ lỗi
    Đã vỡ tan như giấc mơ mà thôi .
    __________________
     
    #108
      Trần Mạnh Hùng 16.12.2008 12:28:55 (permalink)
      0


      Chúc mừng giáng sinh
       
      Thương chúc Nguyễn Tường Vân một mùa Giáng Sinh tràn đầy sức khoẻ, hạnh phúc
      Trần Mạnh Hùng
      #109
        Trần Mạnh Hùng 25.01.2009 07:42:13 (permalink)
        0
        CUNG CHÚC TÂN XUÂN
        (Thân chúc Nguyễn Tường Vân)

        Cung chúc tân xuân - chúc đến người.

        An khang, hạnh phúc ngập vui tươi.

        Tiền tài lộc bổng tràn như nước.

        Sự nghiệp công danh mãn ý cười

        Xin chúc bạn bè sa hũ nếp

        Kính mừng thân hữu thoả lòng chơi

        Suốt năm vạn sự trong như ý.

        Tuổi thọ bình yên hưởng phúc trời.

        Trần Mạnh Hùng.
         
        #110
          nguyentuongvan 16.02.2009 07:20:44 (permalink)
          0
           
           
          Cám ơn anh Hùng về những món quà đầy ý nghĩa anh tặng em. Vậy là em và anh đã thêm tuổi thêm những niềm vui nỗi buồn.
          Cám ơn anh , cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy. Em có thêm ngày mới để yêu thương.
           
           
           
           

          #111
            nguyentuongvan 16.02.2009 07:33:14 (permalink)
            0

             
             
              
              
              Nắng trở về thắp nỗi nhớ trong em
            Lại thấy mình thơ nhỏ giữa trời mây
            Có chú chim nghiêng đầu tìm tán lá
            Xin mưa đừng phai lá biếc ngày xưa ...


              
              
             
            Tất cả mọi loài hoa đều quyến rũ tôi. Hoa hồng vẫn được tượng trương cho chúa tể của mọi loài hoa, và trong tình yêu không thể thiếu, luôn đi cùng và trường tồn mãi với thời gian. Nồng nàn, kiêu hãnh, tinh khiết, dịu dàng đôi khi dữ tợn để bảo vệ mình bằng những cái gai sắc nhọn. Với tôi loài hoa mình yêu thích nhất vẫn là hoa Tường Vi, nó có tiếng nói riêng, có mầu sắc riêng, và có cả một số phận riêng. Khi nghe ca khúc "đêm thấy ta là thác đổ" của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn tôi đã khóc như đứa trẻ thơ bỗng nhớ nhà.

            Tôi sinh ra ở một làng ven đô Hà Nội tuổi thơ gắn với những phiên chợ Bưởi, những con đường đến trường inh ỏi tiếng ve, rợp lá xà cừ rơi tháng năm buồn ngơ ngác. Nơi tiếng leng keng tầu điện không bao giờ ngớt như dáng gầy mẹ tôi sớm tối. Nơi tôi thường bế em trai đứng ngóng tầu về. Chỉ sợ con dốc cao làm mẹ trơn ngã khi mưa rơi . Sáng thức dậy với tiếng kêu của muôn loài thú rừng, chúng đón ánh nắng ban mai thật tinh nghịch đáng yêu. Tôi nhớ cứ hễ có chiếc kẹo nào cũng để dành khi đi học về qua bóc cho chú khỉ bé bỏng của riêng tôi. Dòng sông Tô lịch đã giấu của tôi bao ước mơ, khát vọng đi về miền thương nhớ không bến bờ, cả những con dế mèn phưu lưu ký của chú Tô Hoài nữa chứ. Tất cả tôi ôm ấp trong giấc mơ của mình, trong từng hơi thở... Hà Nội tuổi thơ tôi.

            Chẳng biết từ khi nào, tôi biết làm thơ, những vần thơ vu vơ ngốc nghếch, về những đứa bạn thuở thò lò mũi xanh, tranh nhau từng trái bàng chín. Cả những trận đá bóng giữa trưa nắng quái kéo đứt khuy áo, đỏ mặt quay về. Hay những chiếc bánh đa nem mẹ tráng phơi trưa hè. Ngày đó tôi nhìn lên hình tròn của chiếc bánh vẽ bao ước mơ ngộ nghĩng. Mẹ lại cười, nụ cười đẹp mê hồn.

            Tôi yêu cái ngõ nhỏ chất chứa bao hình bóng cha tôi. Mỗi lần ra đi và trở về tôi cứ đứng lặng người, tự an ủi giá như tôi được nhìn thấy cha dù chỉ một lần thôi được ngồi lòng cha , và tôi trở lại là cô bé con 10 tuổi giúp cha pha mầu vẽ tranh, được ăn một bữa cơm có mẹ có cha. Ôi sao xa vời quá vậy.

            Tuổi thơ như cánh diều bé nhỏ khi bị tuột mất dây, sẽ là những hướng đi vô định, Tôi đã thấm nỗi đau không còn cha trên đời, như thế nào là khi mất đi một phần xương máu trên cơ thể. Những nỗi nhớ mùa đông sao vừa ngọt ngào vừa tê tái lòng. Mùa đông đã đón tôi chào đời và mùa đông cũng là mùa mang cha tôi ra đi không bao giờ trở lại. Hằng mong nơi thế giới bên kia không có gió lạnh, không có nỗi cô đơn bên cha.

            Xin cho tôi trở lại ngôi trường xưa chất chứa bao hoài niệm thân thương, nơi dấu chân đã mòn theo những hàng gạch thời gian, con phố nhỏ trầm mặc rêu phong. Có ánh mắt trong veo mầu nắng, có nụ cười hàm tiếu thật duyên. Có những buổi chiều mưa đón đưa nhau về. Bạn tôi ai còn ai mất. Sao không về nhận mặt tháng năm???

            Tôi đã sống và đi qua tuổi thơ thần tiên cổ tích, đã cháy hết mình như cánh phượng nhẹ nhàng rơi của Lê Vinh. Và đã yêu những mùa thu về trên tóc, những cánh Sâm Cầm bay chấp chới trong sương. Những lọn heo may mát trong mùi cốm thơm xuống phố. Vẹn nguyên trong tôi một Hà Nội thổn thức về mùi hoa sữa đêm đêm, về tiếng đàn ghi ta anh hàng xóm hát khi trở về nhà. Hát cho những người yêu nhau không thể đến được bên nhau, hát cho lời ru buồn cô gái nhà bên. Hát để trở về với ngày xưa ơi...

            Hạnh phúc sẽ là không chờ đợi, mọi sư cố gắng với tôi sẽ không bao giờ là vô ích. Mong những lời hứa sẽ k thành giọt nước mắt sâu trong chuỗi vòng khổ đau nhé... người tôi thương .

            Xin một góc nhỏ thật khiêm nhường cho tôi tấm vé ngược dòng thời gian lên tầu, có ai theo tôi về với tuổi thơ không?





            #112
              nguyentuongvan 17.02.2009 14:48:14 (permalink)
              0
              Anh yêu hoa đã nở trên mọi nẻo đường . Nỗi nhớ về anh cũng chẳng mồ côi như từng chiếc lá màu đông. Nhé anh vẹn nguyên trong em là những gì thân thương nhất có anh . Thương anh vai áo bạc mầu cho những nhọc nhằn ở đời . Ru anh giấc ngủ yên lành, bên vai ngoan em ngợp trời kỉ niệm.
               


              TÌM NHAU

              Đã tìm ngắt bao nhiêu mùa mong đợi
              Lỡ lòng nào người vội chia xa
              Mai mốt chớm heo may cành trút lá
              Bằng lăng đêm níu giữ được mùa hoa!

              ----------------

              Đã trở về khi mùa thu thay lá
              Tìm lại anh ,tìm lại một mùa hoa
              Gió heo may mang tình ta đi mất
              Chiếc lá vàng có níu được mùa thu ?
              #113
                nguyentuongvan 17.02.2009 22:34:03 (permalink)
                0




                Trần Tiến, kẻ bụi đời, không có nhà nhất định, không ở lâu một chỗ. Mỗi lần ra đi và trở về anh luôn gặp lại âm bản của một thời xa vắng.



                Hà Nội trước đây 35 năm anh ở phố ga Hàng Cỏ, một con phố ở ngoài kinh, người ngoài kinh mặc áo chàm xanh, chuyên buôn cỏ cho ngựa của người trong kinh mặc áo đỏ. Phố nghèo là vì vậy, ngày chiến tranh, 2 trái bom đã ném vào phố ngay sau lưng nhà anh. Nhưng như bài hát anh viết:


                Hà Nội buồn thương nhớ ơi
                Nơi tôi qua ngày thơ ấu
                Một lần về thăm phố xưa
                Ngỡ như Hà Nội của ai
                Sao tôi cứ yêu Hà Nội xưa cũ
                Nghèo mà sang
                Sao tôi cứ yêu người yêu xưa cũ
                Buồn mà thương.
                Bạn đã có người yêu ở Hà Nội chưa?




                Tôi yêu chàng nhạc sĩ tài hoa này từ khi tôi thuộc bài hát "Mặt trời bé con" là tôi đấy. Cái ngõ nhỏ hun hút với một lũ trẻ con nhà nghèo mặc áo vá , những trưa hè tắm sông bắt dế.Tôi trở về vẫn ngơ ngác nhìn bóng nắng lùi qua ô cửa sổ, tìm lại tiếng thời gian rơi trên mái tóc mẹ tôi.
                Xin chào anh như chào một người bạn thuở ấu thơ.
                Vòng nguyệt quế luôn dành cho anh "mọi sự cố gắng đều không vô ích, hãy sống là chính mình"

                http://nhacso.net/Music/Artist/2005/09/05F5EA0B/
                 
                 
                 
                 






                Về đi em


                Sáng tác: Trần Tiến


                Về đi em làng quê cũ
                có con sông xưa vỗ về
                Về ôm vai Mẹ yêu dấu
                Để được khóc như đứa trẻ thơ
                Để quên đi năm tháng bơ vơ
                Mình em giữa phố đông không nhà
                Bủa vây em nghèo đói xa hoa dối lừa
                Để quên đi một phút giây lỡ làng
                Đời em trong trắng như hoa
                Về đi em cô gái thơ ngây của làng ta

                Về bên dòng sông thơ ấu
                Có anh trai quê vẫn chờ
                Đàn vịt xiêm còn ngơ ngác nhớ
                chị Tấm xinh tươi ngày xưa
                Bàn tay em duyên dáng đong đưa
                Chợ sông nhớ bóng em đi về
                Tình quê mái lá đơn sơ vui câu hò
                Để quên đi thành phố kia xa lạ
                Về vui yên ấm nơi quê nhà
                Về đi em cô gái thơ ngây của làng ta



                Về Đi Em (Sáng tác: Trần Tiến - Thể hiện: Hoàng Hải Đăng)



                Em hãy về

                ST: Nguyễn Tường Vân


                Em quên gì hỡi cô bé mắt nâu
                Tháng năm đến không dài như nỗi nhớ
                Dòng sông trôi chẳng đợi bến bao giờ
                Ở nơi đấy mẹ vẫn chờ vẫn đợi

                Em có về úp mặt vào dòng sông
                Lặng nghe tiếng cha gọi đò da diết
                Ngồi lòng cha vẽ bao điều mơ ước
                Uống nước sông có sữa mẹ ngọt lành

                Trong dòng sông mênh mang ngàn câu hát
                Dáng mẹ gầy khắc khổ như mùa đông
                Vết thời gian lặng lẽ in mắt mẹ
                Chuyến đò nào cuối cùng mẹ chở cha

                Em có về nơi thượng nguồn nước chảy
                Quên nỗi đau vấp ngã nơi đường đời
                Sông quê đấy ... bầy trẻ thơ tắm mát
                Như mẹ hiền xoa dịu vết thương em

                Em thản nhiên lỡ bỏ quên câu thề
                Lấy mùa thu ru lục bình trôi mãi
                Ai lặng thầm đếm trái Mù U tím nở
                Em trở về còn khóc trước dòng sông

                Em hãy về như cô bé ngày xưa
                Gom câu ca chưa tan vao trong nước
                Hoa gạo về tháng ba đỏ mầu nhớ
                Hoa sen tàn tháng bẩy mẹ phần em

                Đã đành rằng sông trôi không trở lại
                Tháng năm qua em trót gửi nơi nào
                Sông mở lòng như vòng tay mẹ đấy
                Em hãy về hỡi cô bé mắt nâu ...
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2009 22:35:43 bởi nguyentuongvan >
                #114
                  nguyentuongvan 19.02.2009 08:21:24 (permalink)
                  0
                  [/link]



                  Em bỏ lại mùa thu đã xa quá
                  Bên dòng sông bến gió cũng ắp buồn
                  Bông hoa hé giọt sương như đang hát
                  Mơ một lần mưa xuống phố dịu êm.
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2009 08:22:39 bởi nguyentuongvan >
                  #115
                    nguyentuongvan 28.02.2009 08:34:55 (permalink)
                    0
                    Hẹn anh một lần tứ hải
                    Chẳng kịp về anh mải bước đi






                    Chiều nay bến cũ nước đầy
                    Thôi thì đẩy sóng còn đây hồng trần
                    Lỡ mai xô lệch cầu duyên
                    Bỗng buồn, bỗng nhớ theo triền đê mưa
                    Còn làm mưa mãi đêm xưa
                    Cho em dệt sợi đan vừa áo anh
                    Có hay tóc hãy còn xanh?
                    Cúc trắng ,trắng mãi hoá thành thiên thu...
                    Khép hờ
                    mấy chữ
                    mấy câu
                    anh đi
                    nỗi nhớ
                    đằm đằm... riêng em.


                    Cuối con đường khẳng khiu cành trơ lá
                    Một mình thôi, .....gió Bấc chạm vai rồi
                    !!!


                    #116
                      Người lính 28.02.2009 10:20:21 (permalink)
                      0
                       
                       
                       

                       

                      <nguyentuongvan>
                       
                      THÁNG NĂM

                      Hoa phượng nở thắp lên thành đám lửa
                      Mưa Hà Thành mỗi lúc một nhiều hơn
                      Tháng năm này hai đứa mình đôi nơi
                      Hoa nhắc nhở cho một lời hẹn ước

                      Con tàu dài khuất trong lòng phố cổ
                      Bàn tay em vẫy mãi những nhớ thương
                      Anh ra đi phương ấy có biết không
                      Nửa vùng trời biết mấy nỗi cô đơn

                      Em tiễn anh mưa trắng trời thương nhớ
                      Thương mảnh vườn đom đóm đã bay qua
                      Đâu tán lá mưa rơi ngày tấm bé
                      Hai đứa mình dựa lưng ngồi trú mưa

                      Thương con đường quê hương đầy bóng giặc
                      Có mẹ già thầm lặng nhặt tháng năm
                      Khói chiều êm nồi cơm mẹ ủ ấm
                      Anh có về lau nước mắt mẹ rơi

                      Đêm Hà Thành mẹ cũng đã tiễn cha
                      Tóc cũng dài như một thời con gái
                      Sông Hồng trôi ... tím mãi bến Giang Đầu
                      Nở nụ cười mẹ chẳng khóc trước cha

                      Hà Thành ơi ! có cha và anh đấy
                      Ngìn năm sau trên đá còn lưu truyền
                      Những người lính đội đá và đội pháo
                      Khi trở về chẳng thẹn lòng với non sông

                      Nắng trở về thắp nỗi nhớ trong em
                      Lại thấy mình thơ nhỏ giữa trời mây
                      Có chú chim nghiêng đầu tìm tán lá
                      Xin mưa đừng phai lá biếc ngày xưa ...
                       
                       
                       
                       
                      NHỚ
                       
                      Giang tay ôm gió Hồ Tây
                      Cổ Ngư ngây ngất tình đầy tháng năm
                      Hà Thành một thuở xa xăm
                      Bên dòng Tô Lịch trăng rằm duyên soi
                      Giữa một thời nhớ những thời
                      Vườn hoa rực nắng vang lời núi sông
                      Ngàn năm rạng dáng Thăng Long
                      Trái tim bừng ngọn lửa hồng bốn phương
                      Tả Vọng – Hữu Vọng kiên cường
                      Đống Đa ghi dấu chiến trường năm nao
                      Trên cành lá vẫn xanh màu
                      Líu lo chim hót đón chào bình minh...
                      Người lính - 28.02.2009
                      #117
                        Thay đổi trang: << < 78 | Trang 8 của 8 trang, bài viết từ 106 đến 117 trên tổng số 117 bài trong đề mục
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9