Kiều truyện tân trang
haicun 29.12.2005 20:50:23 (permalink)
0

Kiều Truyện Tân Trang

Có nhà viên ngoại họ Vương
Gia tư nghỉ cũng thường thường bậc trung,
Sớm kế hoạch hoá gia đình
Đầu lòng hai ả song sinh Vân, Kiều,
Vương Quan trai thứ thêm yêu,
Một nhà đèn sách sớm chiều ấm êm.
*
Gần xa nô nức yến anh
Chị em sắm sửa bộ hành chơi xuân.
Quan rằng: “Xe máy sẵn sàng
Cân ba, lạng lách nhẹ nhàng mà chê
Cuốc bộ mỏi cẳng lợi gì...
Trước là kém bạn, sau thì nhọc thân”.
Kiều rằng: “Tài tử giai nhân
Vù vù giữa cõi hồng trần như điên.
An toàn bất quý hồ nhanh,
Bốc sĩ khoảnh khắc tan tành thịt xương...”.
Vân rằng: “Vui mấy ngày xuân,
Ai kiểm tra bằng, ai bắt phạt chi ?”.
Nàng rằng: “Chớm tuổi cập kê
Trí lực non nớt lái xe được nào?”
Quan rằng: “Phạt đã làm sao
Trong tay sẵn bạc nộp vào lại đi.
Đủ mùi thi, họa, cầm, kỳ
Biết thêm cầm lái tốc phi, toàn tài “(!?)
Có tài mà cậy chi tài,
Tài ngông liền với chữ tai một vần.
Nàng rằng: “Cẩn trọng phòng thân.
Tai bay vạ gió bất thần tránh đâu.
Nạn nào nạn chẳng đeo sầu,
Thiệt mình mà có lợi đâu cho người”.
*
Dan tay vãn cảnh thảnh thơi
Không dưng Kiều bỗng sụt sùi giọt châu.
Hai em xúm hỏi cớ sao.
Nàng rằng: “Thế ấy khiến nao nao buồn.
Ngàn kia mơn mởn mầm non,
Bởi ai, xơ xác rũ hờn kém xanh.
Đền chùa nương cửa tâm linh,
Mà kẻ buôn thánh bán thần nhởn nhơ !”
Vân rằng: “Thiểu não vu vơ,
Giọt hồng khéo nhỏ dư thừa mà thôi”.
Lại càng ủ dột nét ngài,
Nhác trông mấy gã dở say qua đường,
Hai kiều nép tránh vội vàng.
Lạc loài lũ bợm nghênh ngang nháo nhào,
Trước thầy sau tớ lao xao,
Vừa tan canh bạc, ngả vào làng chơi,
Trích ma túy mặc xác đời.
Phù du thôi thế thì thôi còn gì!
Nàng rằng: “Rúc chốn u mê,
Mây trôi bèo dạt cuốn về nơi đâu?
Nỗi niềm tưởng đến mà đau,
Thấy người lầm lỡ biết sau thế nào?”
Quan rằng: “Chị nói hay sao,
Một lời là một vận vào khó nghe”.
Vân rằng: “Than khóc ích chi,
Tuyên truyền, giáo dục mạnh thì mới xong !”.
*
Được lời như cởi tấm lòng,
Gót sen rảo khắp phố phường xóm thôn,
Hoa cười ngọc thốt đoan trang,
Lựa lời bày tỏ tình thâm cùng người,
Tiếng khoan như gió thoảng ngoài
Tiếng mau sầm sập như trời đổ mưa.
Nàng rằng: “Rày gió mai mưa,
Hãy luôn cảnh giác phòng ngừa là hơn!”.
*
Kể từ lộ tổ chuồn chuồn,
Tú Bà với Mã Giám Sinh đổi bài
Móc ma túy ở nước ngoài
Giật giàm đan dập hại người ngây thơ
Cõi nhân gian tự thủa xưa
Phút giây dại dột dễ chừa ai đâu.
Rắp tâm vạch sổ người nao
Bạch phiến, hồng phiến dúi vào tận tay
Bập nghiện chúng mới dở xoay,
Khóa lồng ưng, khuyển không ngày buông tha.
Gian ngoan Bạc Hạnh, Bạc Bà
Nguỵ trang nghề cũ thành cà phê ôm,
Khi vườn thuý khi gác son,
Khi vần xoa bóp khi vờn cá ao.
Gieo nan y, móc hầu bao
Khách làng chơi vẫn ra vào như không.
Mặt mo bất nghĩa Sở Khanh,
Hình dong trải chuốt, ra tình đeo đai.
Quyến anh rủ yến lả lơi
Lừa vượt biên bán kiếm lời vô lương.
Má hồng lạc bước long đong,
Làm vợ khắp vẫn không chồng, bơ vơ.
Viễn xứ ngáo ngáo ngơ ngơ,
Chim lồng, cá chậu bao giờ thoát thân?.
Xảo danh nha lại họ Chung,
Khư khư ôm tiếng từ tâm giúp người (!)
Đáo quanh chạy chọt cò mồi
Môi giới hối lộ lựa thời phất lên.
Gã bán tơ cải chính tên
Đơn thư vu khống, tống tiền nặc danh.
Lũ Hồ Tôn Hiến giả yên,
Lễ nghi bày trước, sau tìm mưu gian,
Phá khối đoàn kết toàn dân,
Hòng làm cho hại cho tàn chưa thôi.
Kể sao xiết kẻ nhiễu đời.
Nàng rằng: “Đừng trách đất, trời gần xa.
Quyết giữ vững lấy nếp nhà,
Bản sắc dân tộc đậm đà, văn minh.
Chung tay bảo vệ an ninh,
Ấm yên là ở chính mình đó thôi.
Ngẫm âu cũng một kiếp người
Gắng cho chữ Đức chữ Tài hợp duyên.
Cho tròn trách nhiệm công dân
Lợi nhà, vẹn nghĩa báo đền nước non!”.
*
Nhẫn từ gạn chút nguồn cơn.
Đêm thâu lần giở cảo thơm trước đèn,
Mượn lời chắp nhặt tân trang,
Gọi là gặp gỡ giữa đường vào xuân.


Hai Ly
Xuân Bính Tuất
*Chữ đậm xin trọn câu trong Truyện Kiều
của cụ Nguyễn Du (bản quốc ngữ). Xin lỗi! Tôi chưa biết cách trình bày fon
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9