vẩn vơ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 78 bài trong đề mục
vyvy 04.02.2006 23:15:14 (permalink)
Đứng trước biển mình luôn có 1 cảm giác thật kỳ lạ _vừa say mê vừa sợ hãi,vừa muốn chìm đắm vào lòng biển mãi mãi để đi muôn nơi ,khám phá những điều kỳ thú...nhưng lại giật mình khi hình dung đó là cái chết khi mình chỉ là 1 con người bé nhỏ,(nếu có thể làm 1 người cá ,mang hình cá nhưng có tâm hồn của 1 con ngừơi !).
Biển lúc nào cũng đẹp, cũng thật huyền bí ,hùng vĩ bởi sự mênh mông ,bao la;bởi sự sâu thẳm vô cùng tận,và bởi cả màu xanh thăm thẳm hun hút như thôi miên như mê hoặc hồn người;ngay cả khi biển tức giận nổi cuồng phong bão tố ,trào dâng sóng thần...thì biển vẫn oai phong và đẹp kỳ lạ như một nữ thần khiến cho bao tín đồ phải vừa kính sợ vừa say đắm…
Biển cũng là đời mà ta chỉ là một giọt nước của đại dương .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2006 01:26:22 bởi vyvy >
#16
    vyvy 08.02.2006 17:24:29 (permalink)
    "Tôi đã khóc vì ko có giày để đi cho đến khi nhìn thấy 1 người ko có chân để đi giầy"

    "Chúc hạnh phúc cho những người có thể cho đi mà ko nhớ"

    "Cuộc đời là 1 chuỗi những bài học mà ta phải trải qua mới hiểu được"


    Mỗi câu châm ngôn là 1 liều thuốc bổ tăng nghị lực ,nó rút ra cho ta những điều tưởng chừng thật đơn giản nhưng có thể đi hết nửa đời người ta cũng chưa tự hiểu ra.
    #17
      vyvy 20.02.2006 19:46:50 (permalink)
      Save cái này vào đây để thỉnh thoảng đọc & cảm nhận !

      Một câu chuyện kể rằng, có 2 người bạn thân cùng bị lạc đường trong sa mạc. Họ cứ đi đi mãi, cho tới một thời điểm trong cuộc hành trình, họ bắt đầu tranh cãi với nhau xem đi hướng nào để thoát ra. Không kiềm chế được sự bức xúc và tuyệt vọng, một người đã tát vào mặt người kia. Người bị đánh rất đau nhưng không nói gì, chỉ viết một dòng chữ lên trên cát: “Hôm nay người bạn thân nhất đã tát tôi.”

      Họ lại đi tiếp và đến một ốc đảo với một hồ nước lớn. Người bạn lúc nãy bị đánh vì vội vàng uống nước và tắm rửa nên bị trượt chân, chìm dần vào một hố sâu. Người bạn kia thấy vậy liền nhảy xuống cứu anh ta lên. Khi mọi sự đã qua, người bạn lúc nãy bị đánh đã khắc một dòng chữ lên một phiến đá: “Hôm nay người bạn thân nhất đã cứu tôi”.

      Người bạn đã đánh và cũng đã cứu anh ta thực sự ngạc nhiên hỏi: “Tại sao khi tớ đánh cậu, cậu viết lên cát, còn khi tớ cứu cậu cậu lại khắc lên phiến đá?”

      Người kia mỉm cười đáp: “Khi một người bạn làm ta đau, hãy viết nỗi đau đó lên cát để ngọn gió của sự tha thứ thổi qua cuốn nó đi cùng. Con khi điều tốt lành đến từ những người bạn, chúng ta hãy khắc nó lên đá như khắc thành kỉ niệm trong tim vậy, không cơn gió nào có thể cuốn đi được!”.
      #18
        vyvy 01.03.2006 00:24:11 (permalink)
        Không có gì để nói , không có gì để viết ,đầu rỗng tuếch , nhưng lòng lại thật nặng.....như thuyền ra khơi mà buồm chơi vơi....không biết nơi....về...!...gió não nề...mưa lê thê....sóng ngập bờ đê...thuyền chìm trong cơn mê...!...khóc ,cười đều dang dở...nhịp hơi thở...dài...!
        sometimes i feel myself cracked (like mad)
        #19
          vyvy 14.03.2006 11:39:18 (permalink)
          Chán đời lại nghĩ đến chuyện "Sống" !

          Sống… sống… sống…

          Sống không giận, không hờn không oán trách
          Sống mỉm cười với thử thách chông gai
          Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
          Sống an hòa với những người chung sống
          Sống là động nhưng lòng luôn bất động
          Sống là thông nhưng lòng chẳng vấn vương
          Sống yên vui danh lợi mãi coi thường
          Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2006 17:54:11 bởi vivi02 >
          #20
            vyvy 31.03.2006 23:10:19 (permalink)
            "Tôi muốn mình tìm đến thiên nhiên
            Tôi muốn sống như loài hoa hiền
            Tôi muốn làm một thứ cỏ cây
            Vui trong gió và không ưu phiền..."


            Mấy câu hát vu vơ khi được hát lên một cách vô thức cũng làm vui vui và nếu suy ngẫm một tí cũng thấy... hay hay ! Cảm ơn cố nhạc sỹ LHH ,anh đã từng là 1 người có nhiều bài hát hay và rất lạc quan để lại cho đời (bỗng dưng lại nhớ đến cả TCS với những triết lý sống thể hiện trong âm nhạc...thật là mênh mang ;thật là trống vắng...)

            "...Tìm trong sương hồng, trong chiều bạc mệnh
            Trăng tàn nguyệt tận chưa từng tuyệt vọng đâu em...

            Từ đó trong vườn khuya Ôi áo xưa em là
            Một chút mây phù du Đã thoáng qua đời ta
            Từ đó trong hồn ta Ôi tiếng chuông não nề
            Ngựa hí vang rừng xa Vọng suốt đất trời kia
            Từ đó em là sương Rụng mát trong bình minh
            Từ đó ta là đêm Nở đóa hoa vô thường ..."

            #21
              vyvy 17.04.2006 15:16:27 (permalink)
              I have some friends there ,but you are one of my closest friends that I know
              I am “this” not “that” as I told you
              I apologize for told you lie ( but it’s your misunderstanding not my intention) I want to explain the reason to you but …perhaps the chance has passed !
              I hope that you would read me (some time and in somewise)
              However there are good memories between us . I hope that I may …again .
              Wishing you good health and the best luck !
              #22
                tulipdenus 18.04.2006 05:02:58 (permalink)
                Don't sad!
                Mình cũng rất yêu nhạc Trịnh, và nhớ có câu hát "...đừng tuyệt vọng tôi ơi đừng tuyệt vọng..em hồn nhiên rồi em cũng bình minh..."


                Wishing you good health and the best luck !

                [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/4112/790D40DC23CB4130861285F35FC2283C.jpg[/image]
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2006 05:07:13 bởi tulipdenus >
                Attached Image(s)
                #23
                  vyvy 21.04.2006 17:25:13 (permalink)


                  Trích đoạn: tulipdenus

                  Don't sad!
                  Mình cũng rất yêu nhạc Trịnh, và nhớ có câu hát "...đừng tuyệt vọng tôi ơi đừng tuyệt vọng..em hồn nhiên rồi em cũng bình minh..."


                  Wishing you good health and the best luck !

                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/4112/790D40DC23CB4130861285F35FC2283C.jpg[/image]


                  Thank you TL for sharing your thought with me.
                  I will not be sad any more, but don't know what to believe in.
                  Life is full of amazing thing…!
                  _______________________
                  "I am all out of love........" Lúc buồn trong lòng lại cứ vang lên những lời hát buồn ,cả nhạc ta lẫn nhạc tây , cũng may là cuộc sống còn có âm nhạc
                  #24
                    vyvy 24.04.2006 01:19:26 (permalink)
                    Chẳng hiểu sao mình có cái tính thích để người khác phải ghét , hihi có lẽ đó mới là “tính cách” của mình ,và cả sự hiểu lầm vì những hiện tượng mà đối với họ là “lạ lùng” v..v… !
                    Thây kệ ,hơi đâu mà giải thích được cho từng người .
                    Ai thật sự muốn là bạn mình thì sẽ muốn tìm hiểu , ta luôn thích có một vẻ bất chấp,thách thức ,”ngạo với nhân gian 1 nụ cười” !
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2006 01:22:56 bởi vyvy >
                    #25
                      vyvy 27.04.2006 02:07:50 (permalink)
                      Lại thấy buồn như chưa bao giờ buồn ,nhớ nhung lung tung như chưa bao giờ nhớ… Mọi thứ như 1 thước phim quay chậm trở về trong ký ức … ! Ai chẳng buồn ,ai chẳng nhớ ,ai chẳng có tâm trạng … đâu phải riêng mình . Nhưng trong mỗi người có lẽ “cái tôi” của mình lúc nào cũng lớn hơn của người khác .
                      Trong cái mớ hỗn độn của lý trí và tình cảm ta thật sự như 1 con rối bị giật giây , nhưng ta không thể thoát ra được .Nước mắt ơi hãy cứ rơi thật nhiều cho ta vơi đi nỗi lòng ,ta cũng không hiểu được mình nữa ta ơi !

                      #26
                        vyvy 22.05.2006 19:37:13 (permalink)
                        Lang thang_ 1 ý thích ngoài đời mà cũng là khi online của mình (mà hình như nhiều người có ý thích này) .
                        Lang thang để chợt tình cờ bắt gặp những cái mình không ngờ …có cái làm mình thấy thích thú ,có cái làm mình thấy như có liên quan đến bản thân mình …có khi vui ,có khi buồn ;có khi như 1 sự khám phá … thú vị … bất ngờ và …có ích …Và hôm nay lang thang ,đọc bài thơ này thấy hay hay (của tác giả Thi Hạnh)



                        Nào Phải Của Riêng Em

                        Thơ người nào phải của riêng em
                        Mà của biết bao kẻ đọc, xem
                        Năm tháng, tháng năm thơ thành…nhớ
                        Đọng sâu khóe mắt, thấm môi mềm

                        Em quá ngây thơ chẳng hiểu gì
                        Ngỡ rằng thơ vẽ dấu tình si
                        Đâu ai có biết thơ người viết
                        Rao cả nhân gian chẳng hạn kỳ

                        Em tưởng trong thơ chỉ là em:
                        Người yêu anh nhớ đến say mèm
                        Chợt tỉnh cơn mê, ôm mặt khóc
                        Thơ người nào phải của riêng em

                        Thôi nhé thơ người hãy từ đây
                        Đem rao đem bán dẫu vơi đầy
                        Em không xem nữa, không đọc nữa
                        Mặc đời trăng gió với mưa, mây…



                        Mình chợt kết nối lại những gì đã qua và hiểu rằng tất cả những gì xảy ra trong tình cảm của mình trong thời gian qua đều chỉ là từ bản thân mình suy tưởng (như 1 kẻ “gieo gió”) , tình cảm của ai kia đã có 1 đối tượng khác để hướng tới (không phải chỉ là trong quá khứ) và sự đáp lại có lẽ là 1 phép lịch sự _nói nặng hơn là sự thương hại_của 1 người có học thức trong đối nhân xử thế (và mình phải “gặt bão” là đương nhiên !) .
                        Lòng mình chợt thấy thanh thản lạ ! Bây giờ thì mọi sự day dứt vì nhớ nhung hay tự ái vì xúc xiểm …tất cả đã là vô nghĩa . Mình đã có thể trở về vị trí của mình 1 cách yên ổn ,vô ưu ,an phận ! Cầu chúc cho cuộc sống của mọi người đều an nhiên , bình lặng, hạnh phúc .
                        Một ngày nắng đẹp .
                        #27
                          vyvy 27.05.2006 01:20:22 (permalink)
                          BẠN

                          Cuối tháng Năm ! Tháng của bao kỷ niệm học trò , cho những ai còn đang đeo đuổi con đường học vấn và cho cả những người đã rời xa ngôi trường yêu dấu của riêng mình…

                          Chẳng buồn đếm lại đã bao nhiêu tháng Năm nữa rồi sau “cuộc chia ly màu đỏ” ngày ấy nữa ,chỉ biết là dấu kỷ niệm như chẳng nhòa phai ,vẫn như rực rỡ màu hoa phượng . …

                          Cuộc chia ly nào cũng ngậm ngùi ,bạn bè xa nhau rồi mỗi đứa một phương ,chọn cho mình một con đường riêng rẽ, …Những buổi gặp nhau thưa thớt dần , nụ cười cũng chẳng còn vẹn sự ngây thơ ,trong trẻo của thời cắp sách ,mà thay vào đó là đượm sự lo âu ,trăn trở về tương lai và cuộc sống …

                          Để rồi … xa thật ,xa mãi …tìm đâu giờ cho ta 1 kỷ vật ,1 bóng hình thân thương của ngày xưa ? Người bạn chia ngọt xẻ bùi ngày ấy giờ nơi đâu ? Đã bao ngày mình cùng nhau thức khuya học bài ôn thi ! Đã bao đêm mình cùng tha thẩn ,lang thang trên phố không người , chỉ đủ tiền mua 2 que kem vừa ăn vừa tận hưởng cái buốt thấm vào tim gan trong gió lạnh … rồi cùng cười phá lên vô tư ,ầm ĩ như hai đứa trẻ …

                          Và nay bạn nơi nào ,có hiểu là tôi đang nhớ về bạn như thế này không ? Có lẽ cuộc đời của bạn được nhiều may mắn ,an vui vì bạn thật xinh đẹp và thánh thiện ; bạn không đa đoan ,u uẩn như tôi …Có đôi lúc bạn nhìn tôi để bắt chước cái trầm mặc , ưu tư ấy làm tôi phì cười vì trông bạn chỉ giống như 1 bà cụ non học đeo kính lão …

                          Nhớ về bạn nhiều lắm …Hai đứa thường hát với nhau những bài không tên của nhạc sĩ VTA , bạn thích bài số 7,tôi thích bài số 4 “ …Triệu người quen ,có mấy người thân ,khi lìa trần ,có mấy người đưa …” Từ ngày ấy tôi đã cảm nhận được nỗi trống vắng ,hư vô của cõi đời … Tôi hay buồn và gửi đến bạn những nỗi buồn không tên để rồi hai đứa cùng thích những bài không tên ấy …
                          Giá bây giờ tôi được viết cho bạn những lá thư nhỉ , chắc tôi sẽ viết thật dài như một quyển hồi ký để kể từ những kỷ niệm của chúng ta cho đến bây giờ .

                          “Bạn là một nửa tâm hồn ta” Câu châm ngôn nào đó đã nói như vậy ,và đối với tôi cũng thật là đúng vì dù chẳng giống một tình yêu nam ,nữ nhưng tôi cũng chẳng tìm được người thứ hai để gọi là “bạn” như bạn từ sau ngày chúng mình xa cách .Và tôi sẽ nhớ bạn suốt đời ,hy vọng trái đất còn quay thì mình còn gặp lại bạn nhé !thương nhớ nhiều .
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2006 01:24:44 bởi vyvy >
                          #28
                            vyvy 28.05.2006 21:11:30 (permalink)
                            Có phải cuộc sống của con người một nửa tâm tư dành cho quá khứ ? Hay bởi riêng ta là kẻ luôn trầm trong u hoài ,miên viễn …?
                            “Nhớ” là 1 trạng thái của tinh thần hay làm cho người ta đau khổ ,nhất là khi nỗi nhớ về những hoài niệm đã từng làm cho người ta vui vẻ hay hạnh phúc …và đã phải trôi qua … theo số phận !
                            Nhưng “đau khổ” đó còn hạnh phúc hơn nhiều so với những người không còn ký ức về quá khứ của mình ,hay là ngược lại … ?Sau 1 giấc ngủ dậy không còn nhớ mình là ai ,ở đâu ,làm gì …Ta cũng không biết nữa …Chỉ đang cảm thấy cần phải quên mà sao thật là khó …. Ta đã mắc nợ ký ức ,ký ức về cả trong mơ ,và hàng ngày … Và bạn ơi !Bạn cũng là 1 phần không quên được của tôi đó .

                            #29
                              vyvy 02.06.2006 21:24:57 (permalink)
                              Mùa Hè với nắng ấm chan hòa,với những cơn mưa dịu dàng làm xanh tươi cây lá , mát rượi không gian …mà sao ta chỉ thấy buồn ?! Bốn mùa thay đổi ,chỉ có lòng ta riêng mang hoài một nỗi … Xuân nhớ ,Hạ thương ,Thu buồn,Đông giá … , bốn mùa của riêng ta cũng chỉ là một .Lại văng vẳng những nốt nhạc buồn của nhạc sĩ TCS “bốn mùa như gió .bốn mùa như mây những dòng sông nối đôi tay về với biển khơi…”

                              Bạn ạ ! Những cơn mưa bao giờ cũng dâng lên một dòng sông kỷ niệm và những cơn mưa luôn làm rung cảm tâm hồn người . Bạn có trở về cùng tôi không trên dòng sông đó ? nơi ngày xưa ấy hai đứa mình cùng đạp xe dưới bao mùa mưa ,bao cơn mưa …thong thả , lâng lâng như hai kẻ đang tận hưởng thú vui du ngoạn ,mặc kệ bao đôi mắt hai bên hè đường trú mưa nhìn chúng ta như những kẻ xa lạ từ hành tinh khác …Hai đứa lại được dịp phá lên cười nghich ngợm ,ranh mãnh như trêu ngươi thêm những kẻ của “đời thường” ,chẳng hiểu gì về “lãng mạn” cả !! Rồi có lúc còn thật điên rồ _ăn kem dưới trời mưa_vừa ăn ,vừa uống cả nước mưa trên cây kem đó ,rồi lại cười xả láng… .
                              Kỷ niệm ơi kỷ niệm ! Hãy cho ta trở lại chút gì nét hồn nhiên của ngày xưa ấy …Nhưng xa thật rồi ,ước mơ ta giờ đã như 1 lâu đài hoang phế …Phải ! 1 lâu đài bởi nó đã từng rất đẹp ,rất cao sang, hoa lệ …. mà ta đã xây trên nền cát , còn lại gì … ? không ,đã tan như bọt nước của cơn mưa đầu mùa hạ kia rồi !
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 78 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9