Thơ.. thơ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 46 bài trong đề mục
tulipdenus 22.01.2006 13:26:08 (permalink)
0

Trích đoạn: kotoko

Không còn ai

Không còn ai tôi đi một mình*
Cùng với gió qua cánh đồng làng
Cùng với nắng vàng ươm lúa chín
Con chim sâu đơn độc lang thang

Không còn ai tôi đi một mình
Như mây phiêu du trời thẳm biếc xanh
Như mưa tí tách giọt gianh đêm vắng
Nước thành dòng luồn lách ra sông

Không còn ai tôi đi một mình
Làm thân cây nhỏ cheo leo đỉnh núi
Làm vừng nguyệt bạc xa xăm vời vợi
Hắt ánh mờ đêm leo lắt mông lung

Không còn ai tôi đi một mình
Giọt nước mắt đồng hành làm bạn
Tim đơn côi âm thầm nhịp đập
Không còn ai - tôi vẫn còn tôi

--------
* Một câu thơ trong bài hát "Không còn ai" của... ủa, tự nhiên lại quên tên tác giả rùi. Nhớ hồi đó, tự nhiên nghe văng vẳng hai câu hát trong bài đó, không hiểu seo ý tứ tràn trề, nên viết lun bài này. Mọi người đọc ai cũng khen nó có âm hưởng nhạc Trịnh, thì cũng đúng, nó vốn lấy câu đầu trong một bài hát mừ.

"...không còn ai tôi đi một mình,....tôi cõng bóng tôi..."
Mình thì cảm tưởng khác hẳn, bài " KCA" rất xa với phong cách nhac Trịnh, bản thân bài hát "KCA" cũng không phải nhạc Trịnh, bài " KCA" tuy dễ thương, có ý hay nhưng quá " bình dân trong giai điệu và cách sử dụng ca từ" bạn làm thơ có phong cách riêng, nhưng riêng bài không còn ai của bạn thì đã lạc mất phong cách rồi ( theo sự hiểu riêng của mình), ảnh hưởng...và nó đã mạnh hơn...
Mình cảm tình với bài " thời gian" của bạn

Thời gian nhỏ giọt trong lòng
Thành vũng nước mênh mông
Nhận chìm kĩ niệm, ước mong,...
Nhạt nhòa!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2006 13:30:13 bởi tulipdenus >
#16
    Tần Anh 25.01.2006 03:20:02 (permalink)
    0
    Nhớ lõm bõm bài KCA của nó như thế này ( hình như không chính xác lắm ) - Hình như là của Nguyễn Thiện Thuật thì phải :

    Không còn ai đi chung một đời
    Không còn ai chia sớt niềm vui
    Cả một màu rêu phong cỏ úa
    Viên đá buồn ngồi hát chông chênh
    ...
    Không còn ai tôi đi một mình
    Cùng với gió qua cánh đồng đời
    Mai tôi về mưa thu giăng lối
    Không còn ai tôi cõng bóng tôi

    .....
    Còn lại tôi rêu phong một mình

    Không hiểu sao tự nhiên quên mất tên tác giả bài này. Ko ko cũng đâu nói nó là nhạc Trịnh đâu. Chỉ là một người bạn của Ko ko khi đọc thì nói vậy, và không hiểu sao đây là một trong những bài Ko ko thích nhất. Nó được viết khá lâu rồi ( hình như khoảng những năm 2000, 2001 thì phải) còn Thời gian thì mới viết cách đây chừng khoảng một tháng. Tâm trạng khác nhau, nên có thể nó khác nhau chăng.

    Điểm nhấn duy nhất của bài này là câu "Không còn ai tôi đi một mình" Cực kỳ thích câu này, và đó cũng là cảm giác xuyên suốt bài thơ, mà nó lại được lấy nguyên văn của một bài hát khác, nên nó mạnh hơn rùi.
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2006 03:25:39 bởi kotoko >
    #17
      Tần Anh 25.01.2006 04:09:42 (permalink)
      0
      Trái tim con gái

      Trái tim con gái thật là mềm yếu
      Dễ rung lên vì những điều vẩn vơ
      Cứ giam mình trong bức tường băng giá
      Cả đời kiêu rồi một phút dại khờ

      Lời người vô tình đánh rơi trong quên lãng
      Con gái nhặt lầm rồi giữ mãi trong tim
      Và cứ thế chìm sâu trong mê muội
      Dệt mộng vàng trên khung cửi trống không

      Người đi qua nhẹ nhàng như sương khói
      Con gái đau, đau buốt tận trong tim
      Vẫn biết rằng chỉ toàn là ảo tưởng
      Sao mong cầu một phép lạ đi hoang

      Người xa vời ngàn năm không quay lại
      Con gái tìm vui trong những câu thơ buồn
      Chợt mong ước như nàng Tô Thị
      Có chút gì để mà tưởng mà trông
      #18
        vũkimThanh 25.01.2006 22:01:22 (permalink)
        0
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2006 13:43:50 bởi vũkimThanh >
        #19
          Tần Anh 29.01.2006 22:52:10 (permalink)
          0
          Không đề

          Chẳng hiểu bây giờ anh còn thức hay không
          Khi thời gian trôi dần trong êm ả.
          Khi bóng đêm cuộn mình trăn trở
          Và một chiếc lá rơi xao xác bồi hồi

          Anh còn thức hay anh đã ngủ rồi.
          Anh có nghe tiếng mưa rơi vội vã
          Tiếng mưa ngại ngần xuyên qua kẽ lá
          Sợ cây đau nên tí tách nhẹ nhàng

          Cơn lũ nào dữ dội đến vô tình
          Đổ lũ ào ào úa vàng triền đê vắng
          Cơn bão tràn qua lòng em vơ vẩn
          Và con tim đã tàn úa còn đau

          Mưa hãy rơi cho thời gian qua mau
          Trời hãy sáng cho đêm lụi tắt
          Ta như thấy bình minh đang hé rạng
          Sau một đêm dài u tối buồn tênh
          #20
            Tần Anh 18.02.2006 18:41:09 (permalink)
            0
            Soi gương 2

            Ngày hai buổi soi gương
            Thấy tóc dài xơ xác
            Thấy mắt buồn hiu hắt
            Thấy má xám màu tro

            Ngày hai buổi soi gương
            Mình nhìn mình buồn bã
            Gió đâu về lạnh quá
            Môi tím ngắt màu sương

            Ngày hai buổi soi gương
            Thấy ngập tràn kỉ niệm

            Ngày hai buổi soi gương
            Tìm ai trong khóe mắt
            Sao chỉ còn trong vắt
            Hai giọt lệ long lanh.
            #21
              chuc_meo 18.02.2006 22:05:20 (permalink)
              0
              YÊU
              yêu là nhớ là thương là hy vọng
              là buồn vui là hờn giận vu vơ
              là mắt ai mênh mang trong chiều tím
              nhìn mưa ngâu lại ngỡ "mưa tương tư..."
              vũ đình chúc
              #22
                Tần Anh 04.03.2006 17:07:40 (permalink)
                0
                Vì sao tôi cô đơn

                Vì sao tôi vẫn cô đơn
                Vì những người con trai tốt nhất trên đời
                Lại là những người con trai thuộc về những người con gái khác
                Những người con gái xinh xắn, luôn được mọi người yêu
                Với những người con trai tuyệt vời

                Người thì galăng đưa đón vợ sớm chiều
                Dù giông tố nắng mưa không quản
                Người thì hiền lành chân chất như cục bột
                Chằng bao giờ đánh vợ mắng con
                Người thì giỏi giang đi khắp bốn phương
                Âu, Á, Phi Mỹ chỗ nào cũng biết
                Người thì thông minh và tài ba siêu việt
                Tiến sỹ kỹ sư học vị ngút trời
                Người thì đầu óc nhanh nhẹn tuyệt vời
                Buôn bán ngược xuôi,
                Giàu có vô cùng tiền vào như nước
                Nhà cửa khang trang xe cộ đuề huề

                Ôi bao nhiêu đàn ông tốt trên đời
                Đều đã thuộc về những người con gái khác
                Nên đường đời bao nhiêu lần xuôi ngược.
                Chỉ mình tôi cùng với bóng tôi
                #23
                  Tần Anh 23.04.2006 11:19:24 (permalink)
                  0
                  Viết cho một người

                  Chỗ trú ẩn cuối cùng của tôi, thế là em cũng biết.
                  Em đến bên tôi bằng ánh mắt dịu dàng.
                  Tôi đã cố ẩn mình trong im lặng
                  Nhưng chẳng thể nào lẩn tránh được tình em

                  Em nói rằng yêu tôi, em được nhiều hơn
                  Nhưng tôi biết tôi còn nợ em nhiều lắm
                  Tôi đã nợ em một trái tim chân thật
                  Và đổi bằng những lời chót lưỡi đầu môi

                  Tôi đã gieo vào tim em những ước vọng xa xôi
                  Và hoảng hốt lẩn tránh khi thấy nó kết thành hoa thành quả
                  Bởi vì dẫu mùa xuân cây cỏ xanh hoa lá
                  Nhưng trái tim tôi vẫn tuyết phủ bốn mùa

                  Bao người đến rồi lần lượt ra đi
                  Vì chẳng thể làm sống nổi một trái tim bằng đá.
                  Chọ nên dẫu tình yêu em rực lửa
                  Cũng chỉ làm tôi rút mình thêm vào vực thẳm cô đơn

                  Tôi xin em, tôi chẳng thể yêu em
                  Dù tôi muốn luôn có em bên cạnh
                  Nên hãy chỉ coi tôi như người bạn
                  Được không em.
                  #24
                    Tần Anh 20.06.2006 22:54:45 (permalink)
                    0
                    Không đề

                    Đêm nghe tiếng mưa rơi
                    Thấy tim bừng thổn thức
                    Miền kí ức xa xăm
                    Chợt ùa về đau đớn

                    Biết bao điều muốn nói
                    Nói mãi không nên câu
                    Người vốn là xa lạ
                    Sao giữa mãi tim đau

                    Người không phải của ta
                    Có gì mà nuối tiếc
                    Ta không là của người
                    Đi về không vướng bận

                    Biết là không duyên phận
                    Nên chẳng dám mơ xa
                    Sao tim còn đau nhói
                    Khi người chẳng của ta

                    Người chẳng là của ta
                    Thôi đừng xây ảo vọng
                    Thời gian là vô tận
                    Sẽ giúp ta xóa nhòa./.

                    27.5

                    #25
                      Tần Anh 09.06.2007 13:37:41 (permalink)
                      0
                      Cái thuở gặp nhau mấy ai ngờ
                      Mấy ai tưởng đến lúc chia xa
                      Mấy ai tưởng đến ngày li biệt
                      Hai kẻ đôi đường lệ rớm mi
                       
                      Cuộc vui vốn ngắn chẳng tày gang
                      Ai có ưa đâu cái chữ "tàn"
                      Muốn cãi tiền nhân ôm mộng cũ
                      Nhưng làm sao níu được khói sương
                       
                      Người dứt áo đi biệt phương trời
                      Cô đơn loi lẻ chỉ mình tôi
                      Gạt lệ vào tim chôn mộng cũ
                      Nồng thắm ngày nào liệu có phai
                       
                      Ngưi Lang Chức Nữ rớt lệ Ngâu
                      Hàng năm Ô Thước vẫn bắc cầu
                      Ta nay ly biệt không tái hợp
                      Biết đến khi nào mới hết đau
                       
                      #26
                        Tần Anh 09.06.2007 13:43:21 (permalink)
                        0
                        Quân vương cũng luỵ má hồng
                        Hai miền Ô Lý đem dâng rước nàng
                        Than ôi cửa ngọc nhà vàng
                        Đem thân về chốn quan san mịt mù
                        #27
                          Tần Anh 23.05.2008 18:37:20 (permalink)
                          0
                          Không đề

                          Thật là ngốc khi không nhận ra em
                          Dù từng câu chữ quen thân đến khó thở
                          Vẫn biết ghẹo người là đùa với lửa.
                          Nhưng chưa bỏng tay thì đâu biết thế nào là đau

                          Luôn mang trong mình một trái tim côi
                          Luôn huyền hoặc mênh mang về tất cả
                          Dù đang sống cheo leo nơi ghềnh đá
                          Chẳng hơn lao mình xuống biển thẳm khơi xanh!

                          Xung quanh mình ảo tưởng cứ đầy lên
                          Để một lúc bất chợt bừng tỉnh giấc.
                          Thì đã mất người mình thương yêu nhất.
                          Để tự thỏa mãn những gì tự ái và tự kiêu

                          Lửa cháy bừng bừng, có sáng được bao nhiêu
                          Cả dối trá và sự thật đều tan thành tro cả
                          Nếu biết thế, sao còn đùa với lửa
                          Hối hận bây giờ liệu còn ích hay ko

                          Người tổn thương, hay ta tổn thương
                          Người không để ý, nhưng tim ta đau nhói.
                          Cảm tình pha lê mong manh như sương khói
                          Nếu dễ vỡ như vậy thì... vỡ quách cho xong.

                          4giờ sáng 14/09/05
                          #28
                            Tần Anh 23.05.2008 18:40:09 (permalink)
                            0
                            Không đề

                            Đêm nghe tiếng mưa rơi
                            Thấy tim bừng thổn thức
                            Miền kí ức xa xăm
                            Chợt ùa về đau đớn

                            Biết bao điều muốn nói
                            Nói mãi không nên câu
                            Người vốn là xa lạ
                            Sao giữa mãi tim đau

                            Người không phải của ta
                            Có gì mà nuối tiếc
                            Ta không là của người
                            Đi về không vướng bận

                            Biết là không duyên phận
                            Nên chẳng dám mơ xa
                            Sao tim còn đau nhói
                            Khi người chẳng của ta

                            Trót đã là oan nghiệt
                            Thì chạy chẳng khỏi trời
                            Đã không duyên không nợ
                            Thì cố cũng thế thôi

                            Người chẳng là của ta
                            Thôi đừng xây ảo vọng
                            Thời gian là vô tận
                            Sẽ giúp ta xóa nhòa./.

                            27.05.06
                            #29
                              Tần Anh 23.05.2008 18:42:27 (permalink)
                              0
                              Cổ tích

                              Em đã từng mơ làm Axôn nhỏ bé
                              Một bình minh giữa ánh mai rạng hồng
                              Ngoài khơi xa những cánh buồm chói đỏ
                              Đón em về với giấc mộng thần tiên

                              Em cũng từng mơ làm cô bé lọ lem
                              Giữa vũ hội gặp anh - chàng hoàng tử
                              Đôi giày phalê nhỏ xinh diễm lệ
                              Giúp hai trái tim lưu lạc gặp lại nhau

                              Nhưng trong cổ tích đâu phải lúc nào cũng hạnh phúc bền lâu
                              Nàng tiên cá đã tan thành bọt nước
                              Dẫu bảo rằng hy sinh là hạnh phúc
                              Nhưng sao thủy triều vẫn dào dạt hàng đêm

                              Em có nên hy vọng mãi không anh
                              Rằng hạnh phúc đủ cho bất kỳ ai, dù thế gian bao la rộng lớn
                              Khi mười hai tiếng chuông vang lên, cỗ xe hóa thành quả bí nằm lăn lóc
                              Nhưng chiếc giày phalê vẫn chỉ lối đưa đường

                              Trên thế gian này em chẳng có một bà tiên
                              Biến em thành đẹp xinh, dẫu một lần duy nhất
                              Em chỉ có một trái tim chân thật
                              Trao về anh muôn đời

                              Khi anh vui em sẽ cùng anh mỉm cười
                              Khi anh buồn em sẽ vì anh mà bật khóc
                              Cho nên dẫu trái tim anh nhỏ hẹp
                              Dành cho em một chỗ, được không anh.

                              3.10.2006
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 46 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9