Thơ.. thơ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 46 bài trong đề mục
Tần Anh 23.05.2008 18:51:01 (permalink)
0
Nỗi lòng Hằng Nga

Tiếng trống rộn ràng cũng đến giờ vụt tắt
Bàn ghế chỏng chơ, cuộc vui giờ đã tàn
Trăng vằng vặc len nhẹ qua khe cửa
Trên cung son, em với nỗi cô đơn

Ai xui chi lén trộm thuốc tiên
Để đến nỗi uyên ương chia hai ngả
Kim ô, chàng ơi, biết bao lần bắn hạ
Sao mãi để em nơi cung ngọc lạnh lùng

Phụ nữ muôn đời, trí ngắn, si sân
Chàng trách chi em mơ cung vàng điện ngọc
Nơi cõi tiên một mình vào ra lẳng lặng
Ngó xuống trần gian, tiếc nuối thở than

Em chẳng dám mong níu kéo lại thời gian
Trở lại với chàng yên vui như thuở trước
Em chỉ mong có một cây cầu ô thước
Mỗi năm một lần, gặp lại chàng, chàng ơi

( .... rằm tháng 8 . 2006 )
#31
    Tần Anh 23.05.2008 18:53:37 (permalink)
    0
    Thu buồn

    Bóng hình ai đã lạt dần
    Nỗi đau nhức nhối cũng lần lần qua
    Giọt khuya lúc nhặt lúc thưa
    Đêm mênh mông ủ đôi bờ nhớ nhung

    Thà người ở cách muôn trùng
    Để ta cố níu mà không được gì
    Bao ngày mê mải với thơ
    Là bao ngày vẫn đợi chờ, người ơi

    Hồn thơ giờ đã nguội rồi
    Con tim đã nhạt những lời yêu thương
    Chẳng mong làm một thi nhân
    Chỉ là gạn chút tâm tình, thế thôi

    Người muôn thuở vẫn xa xôi
    Thôi thì tôi vẫn mỉm cười, với thơ.
    #32
      BĂNG NGUYỆT 23.05.2008 21:15:01 (permalink)
      0
      Chào Tần Anh nha,, đọc thơ đã nhiều hôm nay mới có vài dòng đồng cảm, chúc vui và thơ đều tay nha...
       

      Người muôn thuở vẫn xa xôi
      Thôi thì tôi vẫn mỉm cười, với thơ.

       
       
      Họ đang yêu.
       
       
      Vườn mỗi bữa vẫn đầy cành chim hót
      Nắng vẫn hôn đều lên mỗi cánh hoa xinh
      Em bên anh tha thiết những lời tình,
      Yêu vạn thuở chỉ mình thôi anh nhé
       
      Trái tim em tuy là nhỏ bé
      Vẫn chứa đầy bóng dáng một người yêu.
      Thơ đâu thể nói hết vạn điều,
      Trong tâm tưởng còn nhiều hơn thế nữa
       
      Vườn vẫn say tiếng chim non mỗi bữa
      Như lòng mình vẫn muôn thuở có nhau.
      #33
        Tần Anh 24.05.2008 10:26:03 (permalink)
        0
        Đêm rằm

        Em rời khỏi những con đường ồn ã
        Đóng chặt cửa, bó gối và tắt đèn
        Trăng vằng vặc len thầm qua khe cửa
        Có phải trên kia chị Hằng cũng cô đơn

        Ai chẳng mơ về một thế giới thần tiên
        Những hạnh phúc giản đơn xinh đẹp
        Khép chặt tâm tư em nhìn đời xa lạ
        Hạnh phúc như không ở bên em

        Tiếng nhộn nhịp từ xa vẳng lại
        Tiếng hát hoà trong tiếng trống rộn ràng
        Úp mặt vào tay, em tự ru mình ngủ
        Mơ mộng chi những thứ chẳng của ẹm/.

        08.10.06
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2008 23:11:12 bởi Tần Anh >
        #34
          Tần Anh 24.05.2008 23:08:09 (permalink)
          0
          Cám ơn Băng Nguyệt đã ghé thăm và an ủi. Thực ra đó cũng không dám nhận là thơ, chỉ là những cảm xúc dồn nén lại được bật ra thôi.
           
          Lục bát mùa thu

          Hôm qua người bảo rằng tôi
          Hay toan tính với những lời yêu thương
          Nào tôi có dám mơ mòng
          Nhân duyên đôi sợi tơ hồng đã phân
          Chẳng mong một đấng anh hùng
          Dốc sông, sông lật, ngăn nguồn, nguồn khô
          Chỉ mong một khách lãng du
          Canh cờ, uống rượu, khuya về thưởng trăng
          #35
            Tần Anh 25.05.2008 14:54:14 (permalink)
            0
            Nhớ Hai sắc Tigôn

            Vì sao người ấy phải sang sông
            Cái thuở ngây thơ má còn hồng
            Cái thuở nhìn trời qua ảo mộng
            Tôi từng thao thức với băn khoăn

            "Thuở ấy nào tôi có hiểu gì"
            Than ôi, một thuở sống vô tư
            Đến giờ tôi lại như người ấy
            Tấp tểnh bước lên một chiếc đò

            Tôi chẳng ai đợi ở xa phương
            Chẳng có Tigon với mộng huyền
            Nhưng nghĩ đến ngày sa chân ấy
            Không hiểu vì sao thấy đắng lòng

            Tôi vẫn có thể như thuở trước
            Dốc núi lật sông, chẳng ngại ngần
            Nhưng giờ tôi bước không qua nổi
            Ánh mắt mẹ tôi luống muộn phiền

            Người đã đi bên cạnh cuộc đời
            Ái ân lạt lẽo của chồng người
            Tôi đã vì người sa nước mắt
            Sau này ai sẽ khóc vì tôi

            Xin đừng trách tôi dễ yếu lòng
            Dù sao tôi cũng phận má hồng
            Một tấm lụa đào bay trước gió
            Cũng như bao kẻ đã sang sông

            Tôi ước tôi là kẻ lãng du

            Theo gió lượn bay khắp sơn hà
            Đôi gót chân trần, đời phiêu bạt
            Cùng với mây ngàn hát du ca
            #36
              Tần Anh 26.05.2008 18:37:24 (permalink)
              0
              Thu

              Ai xui chi mùa thu
              Thả heo may xuống phố
              Những trái tim mong manh
              Cô đơn đến khó thở

              Cây bàng xanh cuối phố
              Lá đã chuyển sang vàng
              Ôi những người xa xứ
              Có thương về cố hương

              12.10.06
              #37
                Tần Anh 27.05.2008 18:46:05 (permalink)
                0
                Chiều thu

                Ngoài cửa kính thành phố đã lên đèn
                Màu tím nhạt lan đầy trong khoé mắt
                Mưa lây phây liễu nghiêng mình tha thướt
                Nỗi nhớ người cuôn cuộn mênh mang

                Người hỏi rằng bệnh ta có đỡ không
                Nhưng lại chua thêm một câu buồn nẫu ruột
                Ta có khỏi hay không thì người cũng mặc
                Vì ta là người mà người cóc quan tâm

                Ta biết rằng ta đã trót tham lam
                Được một muốn hai rồi thêm tất cả
                Trước chỉ mong có thể cùng người vui vẻ
                Nhưng giờ lại mong có chút gì đó xa hơn

                Thu thả heo may vương xuống phố buồn
                Lá vàng rơi trong nắng tàn hiu hắt
                Bóng chiều rảo theo bước chân se sắt
                Phố đông người lạc lõng chỉ mình ta

                13.10.06
                #38
                  Tần Anh 29.05.2008 13:08:04 (permalink)
                  0
                  Thơ viết cho bạn

                  Thế là người về đã tháng tròn
                  Hà Nội tưng bừng giữa tiết xuân
                  Cây cối ấp e nhô chồi biếc
                  Chim chóc ríu ran lựa bạn tình

                  Sông Hồng chơ vơ mùa nước cạn
                  Bãi giữa phù sa phủ mỡ màng
                  Ngô non xanh mượt nền đất đỏ
                  Thuyền nằm thảnh thơi trên bãi sông

                  Xuân về cây cỏ mượt mà xanh
                  Cây bưởi nhà ai nở trắng cành
                  Muốn gom một chút hương hoa sớm
                  Gửi tận vào Nam tặng cố nhân

                  Tôi đẩy khỏi tim vạn nỗi buồn
                  Để lòng chống chếnh với yêu thương
                  Người ơi bên phương trời xa ấy
                  Mong rằng người cũng mãi mùa xuân.

                  21.03.07
                  #39
                    Tần Anh 30.05.2008 13:01:50 (permalink)
                    0
                    Trường ca về nỗi nhớ
                     
                    Nhớ da diết cánh đồng chiều cuống rạ
                    Váy ai buông tha thướt, tóc ai mềm
                    Lá diêu bông ai đã từng một thuở
                    Ổ rơm mềm, tam cúc thâu đêm
                     
                    Nhớ ngày ấy, từng hái sen buổi sớm
                    Thấy áo ai quên, vắt ngang trên cành
                    Đêm khuya ấy, ai đã từng tát nước
                    Gầu sòng còn vương một mảnh trăng non
                     
                    Nhớ da diết những ngày hè nắng lửa
                    Ai bỏ đi dạo mưa, để ai lệ ướt thầm
                    Ai dứt áo, để ai còn ở lại
                    Khờ khạo giam mình trong nỗi nhớ lặng câm
                     
                    Nhớ da diết những tháng ngày vui vẻ
                    Tắt đèn kể chuyện thâu đêm
                    Ai ngon giấc, mà ai còn thao thức
                    Khoảng cách vô cùng mà như vẫn ở bên
                     
                    Nhớ da diết, nhớ chìm trong nỗi nhớ
                    Mình nhớ ai, còn ai nhớ đến mình
                    Thời gian ấy, cứ dần trôi lặng lẽ
                    Nỗi nhớ nào, còn mãi đến ngàn năm ?
                    #40
                      Tần Anh 30.05.2008 13:54:59 (permalink)
                      0
                      Nhớ anh, sùi sụt mưa buồn
                      Nhớ anh tim lạnh, nửa hồn chông chênh
                      Nhớ anh một phút không yên
                      Nhớ anh, thao thức suốt đêm, một mình
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2008 14:11:57 bởi Tần Anh >
                      #41
                        Tần Anh 02.06.2008 21:29:15 (permalink)
                        0
                        Trời Hà Nội sùi sụt nắng mưa
                        Con gió mùa đông bắc anh gửi về, giờ em đã nhận được
                        Đêm thao thức nghe tiếng mưa rả rích
                        Chờ một lời chúc ngủ ngon
                        #42
                          Tần Anh 04.06.2008 17:40:58 (permalink)
                          0
                          Thơ

                          Có một bài thơ em viết dở
                          Mùa thu Hà Nội xao xác buồn
                          Sông Hồng đỏ rực phù sa nặng
                          Con nước vơi đầy sóng mênh mông

                          Có một bài thơ chẳng đặt tên
                          Câu chữ chứa chan bao nỗi nhớ
                          Heo may lan dần bên ngõ nhỏ
                          Sương phủ trắng mờ trên triền sông

                          Có một bài thơ viết không nên
                          Dù gom nhặt mãi những gì trong kí ức
                          Dù gom nhặt cả những gì còn day dứt
                          Mà gom hoài chẳng viết nổi, người ơi

                          28.10.06
                          #43
                            Tần Anh 10.03.2009 15:08:14 (permalink)
                            0
                            Hoa sưa trắng

                            Hà Nội mùa này, hoa sưa trắng giăng đầy như mây, như tuyết. Có phải vì phương nam rực nắng, nên trời thương giáng tuyết để bớt oi ả?



                            1.
                            Hoa nào phấp phới đón gió đông
                            Tận mắt mà ngờ có thật không ?
                            Tinh khiết thế kia sương pha nhụy
                            Trong trắng nhường này tuyết phủ bông
                            Mây cuốn tầng tầng chim ríu rít
                            Vụ giăng lớp lớp nắng rạng hồng
                            Qua mùa hoa rụng cây xanh lá
                            Đành đợi mùa sau khỏi chờ mong

                            2.
                            Có phải phương nam nắng rợp cây
                            Nên trời hong tuyết với phơi mây
                            Hay là Ả Chức giăng nhờ lụa
                            Vì nỗi thiên đình chẳng đủ dây

                            10.03.09
                            #44
                              Tần Anh 23.03.2017 09:00:49 (permalink)
                              0
                              Gió thoảng nổi rồi mây bay bay
                              Hanh hao qua phố dáng em gầy
                              Buồn lướt nhẹ qua bờ vai lạnh
                              Bàn tay thầm nhớ một bàn tay
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 46 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9