Riêng mang...
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 22 bài trong đề mục
RUỒI.TRÂU 09.01.2006 06:13:48 (permalink)
0
Thời gian hờ hững trôi,thật chậm mà cũng thật nhanh.ta bước đi lững lờ,vội vàng mà chậm chạp.Không gian lãng đãng.loãng dần như hơi sương.Muốn một điều bình thường xem ra cũng thật khó.Ta ở đây...người thì ở đó.Muốn đến gần.Muốn chạm nhẹ tay...Cứ vướng mắc khôn cùng.Cuộc đời thì mông lung.Lòng người thì lạnh lùng.Bước đi giữa mịt mùng.chợt nhớ.Chợt bơ vơ...Chợt một cái chợt trỗi lên khắc khoải,ta mắc vào lưới tự mình.Tưởng quên đi trong mê mải.Hớt hãi đi...Trượt xõng soài trong.............


Tiếng còi tàu

Tiếng còi tàu xé nát vụn không gian
Sân ga lạnh lùng,bước chân đi không người đưa tiễn
Ánh nắng dửng dưng đổ xuống đầu,
soi thấy một mình với bóng
Để thấy mình lạc lõng dù chưa dạt về xa.

Tiếng còi tàu văng vẳng như mới hôm qua
Trong thẳm sâu thấy lòng mình vẫn đau quá đỗi
Tại sao phải hối hạn khi sự ra đi không có lỗi?
Tàu đến ga rồi tính gì nữa thiệt hơn!

Tiếng còi tàu vẫn não nề trong nỗi cô đơn
Đưa người đi tìm nơi bắt đầu cho cuộc sống
Như con thiêu thân lao mình về ánh sáng
Tìm miền rực rỡ từ những mất mát nhỏ nhoi.

Tiếng còi tàu vẫn đi về như đưa thoi
Người ra đi vẫn mang theo nỗi lòng cũ
Trên đường còn nhiều khúc khuỷu quanh co
Tìm về ngày mai ,một ngày rạng rỡ
Theo tiếng còi tàu về với chốn xưa.

___________________________________________


Tự khúc đêm

Đêm trở về màu tối
lốm đốm những đèn quả nhót đỏ vàng
Trên nền không gian cô tịch.
Đêm tĩnh mịch trở mình
Gió bỏ quên giấc ngủ
lay lá hỏi tìm.
Lá lắc đầu giấu sau nụ cười khúc khích.
Cô dế nhỏ giật mình,
rơi cơn mộng,
thảng thốt đi tìm trong đám cỏ ướt mèm sương.
Đêm toát mồ hôi.
Gã tắc kè nóng ruột
thả tiếng nấc dài não nuột vào khuya.
Bác tường lặng im.
Lũ thạch sùng quên giấc
rì rầm kháo chuyện,tặc lưỡi với thinh không...
Bóng đêm cố ru
Đêm càng dài thêm mộng mị
Lim dim mắt đồng hồ
tíc tắc gõ nhịp nền đếm thời gian.
Đêm miên man lắng đọng
nhẹ nhàng dệt điệu tơ.
Trong bâng quơ nghe những tiếng thở.
Vội vàng như sợ quên
Góp nhặt tâm sự
Trải dài trong tự khúc đêm.

___________________________________


Say

Nhìn trời đất buồn mênh mang
Ta bỗng thèm được say chếnh choáng
Giọt nước nào cho vơi cơn khát
Ta muốn nhấp hơi men ấm vô cùng.
Tay ta nhấc chén ngập ngừng
Biết ai đây cùng ta uống cạn.
Rượu này chỉ ta không bạn
Đêm dài sẽ lạnh lẽo suốt canh thâu.
ta đâu thể đếm được nỗi sầu
Mà vị cay lại tan theo từng giọt
Ta cố lọc tìm chút dư vị ngọt
Sao rượu cứ đắng ngắt đến tê lòng.
Mùi hương ngái phả vào hư không.
Ta sặc sụa mê trong làn nước mắt
Nửa hối hận vì lòng quặn thắt
Tự ta làm đau ta tới hai lần.
Ta mặc nhiên bất cần
Để nỗi đau trải dài theo tiếng nấc
Tất cả rồi trôi đi trong phút chốc
Ta sợ hãi lắm,lòng cũng nhẹ vô cùng
Muốn được men say và ta đã từng
Giờ ta chỉ cần say men cuộc sống
Và sẽ những lần ta lại muốn khóc
Chẳng biết nước mắt có cay?
Ta lại muốn,thèm được say mèm.

____________________________________


Cafe

Có những lúc nhớ cồn cào như uống cafe
lần đầu
Chiếc lá rơi vô tình chạm khoảng đêm trắng xóa
Một nỗi run lung lay ly trên bàn
Chiếc dép kê đỡ cho bình yên đứng lại
Nửa cảm xúc rơi lõm bõm trên gạch rêu xanh
nửa chen vô những nốt nhạc đi hoang líu ríu
Ngón tay nép vào ly nước đang toát mồ hôi lạnh
thoáng run
Rồi khẽ cười.uống cạn ly đêm vào lồng ngực
Rồi phập phồng cồn cào như lần đầu uống
Đêm trong cafe và cafe trong đêm.

_________________________________________________

Có một ngày

Rồi có một ngày dáo hoảnh những niềm vui trong vắt
Một người cười như bị đập vỡ những nỗi đau
Sau bóng lanh lảnh,một cái tchau sầu
SAu bóng ồn ào ,một cái nhân lặng lẽ.

Rồi có một ngày dáo hoảnh cả những nỗi buồn
Muốn khóc cho mắt đỏ như con chuồn ớt
Mắt trong mắt sao khô khốc
Chuốc nặng nề,mặt cằn cỗi như không.

Có một ngày dáo hoảnh cả những vần thơ
Cái tâm hồn xanh xao đến tội nghiệp
Chẳng còn chút lãng đãng nào để trưng diện
Thơ- có lẽ xa xỉ quá chừng.

Có một ngày dáo hoảnh cả những mông lung
Tiếng thở ngã nhoài trong hoang vắng
Cơn mơ còn mải mê trong đêm lặng
Giật mình tự vấp mình vào chăng???

________________________________________

Hình như
Hình như ai đi ngang cửa
Giật mình vội vã nhìn ra...
Cũng chẳng còn gì lạ nữa,
lại là bước của người ta.
Bước người trước vô tình.
Bước người sau lặng lẽ
Đi qua.Qua đi.
Hình như ai đi ngang cửa,
ta chờ mong khách của mình.
Nhưng bước người qua vẫn thế
Để lại cửa đứng lặng thinh.
Vẫn ta một mình trơ trọi
cuộc hành trình chờ đợi
một tiếng gọi, một cái gõ vu vơ.
Một ta ngu ngơ.
Một ta ngóng đợi...
Hình như ai đi ngang cửa?
Hình như-ai-khách của mình!!!????
_______________________________________________

Nợ

Em-nắng cháy cát vàng
khao khát mưa anh tới.
Khát khao anh em đợi
Cứa thế cứ đợi chờ...
Không dám đếm từng giờ
Biết còn xa nhau mãi.
Thời gian như tính lãi
Cứ nhân dài nhân dài...
Ai nói cho anh biết?
Ai nói cho em biết?
mình là nợ của nhau.
Nợ tiền bạc thì mau
Nợ tình thì mãi hoài nhân thêm.
Hết ngày rồi tới đêm
Nắng em vẫn cứ đợi
Mưa anh bận chưa tới
Hết đêm là ngày mới
Nắng mưa nợ vô lối
Mình nợ cả đời nhau.
Mình nợ cả đời nhau,
nợ tình trả dễ đâu.
Chỉ một chút tình sâu
Cả đời đâu tra hết.
Nhưng có điều em biết
Mai mưa về
Đời mưa trả cho nắng
Mai em về
Đời mình trả cho nhau.

_____________________________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2006 16:33:06 bởi RUỒI.TRÂU >
#1
    tulipdenus 11.01.2006 02:36:05 (permalink)
    0
    Thân chào bạn Ruồi Trâu ghé Thư Quán chúc bạn luôn vui vẻ!

    CÓ MỘT NGÀY
    Ruồi Trâu

    Rồi có một ngày dáo hoảnh những niềm vui trong vắt
    Một người cười như bị đập vỡ những nỗi đau
    Sau bóng lanh lảnh,một cái tchau sầu
    SAu bóng ồn ào ,một cái nhân lặng lẽ.

    Rồi có một ngày dáo hoảnh cả những nỗi buồn
    Muốn khóc cho mắt đỏ như con chuồn ớt
    Mắt trong mắt sao khô khốc
    Chuốc nặng nề,mặt cằn cỗi như không.

    Có một ngày dáo hoảnh cả những vần thơ
    Cái tâm hồn xanh xao đến tội nghiệp
    Chẳng còn chút lãng đãng nào để trưng diện
    Thơ- có lẽ xa xỉ quá chừng.

    Có một ngày dáo hoảnh cả những mông lung
    Tiếng thở ngã nhoài trong hoang vắng
    Cơn mơ còn mải mê trong đêm lặng
    Giật mình tự vấp mình vào chăng???


    Bài này thật ấn tượng bạn à?

    RỒI CÓ NGÀY
    Rồi có một ngày...
    Khi không gian lặng im
    Tiếng Lá rơi cũng làm ta bừng tỉnh
    Cơn khát trong mình cũng heo hút dần xa

    Rồi có một ngày
    Ta gặp lại ta
    Mảnh vai vắt vẻo đôi bờ kĩ niệm
    Soi lại lòng mình
    Mất dần
    Xa quá đỗi những ngày xưa!

    Rồi có một ngày sương đêm lòng ngỡ mưa
    Chút yêu đuối dậy lên cùng mơ mộng
    Ngày tháng dần qua hoa niên tựa bọt sóng
    Tan dần khi nào ta chẳng kịp hay!
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2006 02:38:27 bởi tulipdenus >
    #2
      RUỒI.TRÂU 12.01.2006 03:18:02 (permalink)
      0
      Sài Gòn 24.8.05

      Ngày,
      cuộc sống khô khốc với ly cafe nhạt thếch.
      Đôi môi khan thèm
      mọ mẫm
      lạc lõng những niềm thương.
      Vung vít nụ cười.
      Dè dặt nước mắt.
      Chút mặn chát mà rúng động yếu mềm.
      Nói chỉ nhiều thêm.
      Cô đọng bằng vội vã.
      Người.
      Hối hả,
      Vuột những nồng nàn qua kẽ tay.
      Ai?
      Hay?
      Trốn yêu thương vào trong áo kín,
      để lại gió xanh
      lạ lùng
      ngơ ngác nhìn nhau lạt lẽo.
      Ừ,thì cứ cho là không ai bạc bẽo.
      Chỉ là tự bạc bẽo rồi tự đau.
      Ừ,thì cứ cho là đã hiểu nhau
      để thấy còn tình dài sau đôi mắt.
      Để vui.
      Để cười.
      Và để ngày không trở nên xanh xao như thế...

      _______________________________________________

      cảm ơn tulip mắt hít,đi xe cút kít,hay cười tít mít,như con nít,hay nói nhăng nhít ,như chuột chít,mọi người đều bít,cả nhà đều thít,bằng hữu khăng khít......kekekekekekekekeke
      #3
        Trần Trân 12.01.2006 03:39:23 (permalink)
        0

        cảm ơn tulip mắt hít,đi xe cút kít,hay cười tít mít,như con nít,hay nói nhăng nhít ,như chuột chít,mọi người đều bít,cả nhà đều thít,bằng hữu khăng khít......kekekekekekekekeke


        hihi... bạn vui tính nhỉ cám ơn bạn mang đến thư quán những vần thơ ấn tượng... mong bạn có nhiều sáng tác hơn :). Chào Thân Ái !
        #4
          RUỒI.TRÂU 06.02.2006 17:24:12 (permalink)
          0
          Vô cớ 1

          Con gió hanh trốn vào cơn mưa trái lối
          Xa xăm trong lòng cạn kiệt hối hả lạc nhau
          Mùa bắt đầu như chưa bắt đầu như vội
          Nhạt nhòa phủ bụi mờ hơi thở mồ côi
          Nhiều ngại ngùng... trở thành xa xôi...
          Môi không ấm về trong cơn thác lũ
          Gió trở mình bên đời vần vũ
          Xé toạc đôi bờ
          Xoay tròn...xoay tròn lá biếc rời cây
          Rối bời tóc mây,rối bời những ngày xa lắc
          Mưa về ngang bóng mắt nhập nhèm...

          ...Thời gian không buông rèm khép cửa
          Đem đông về bên giấc mộng trùng vây
          Mặc những hơi thở hổn hển cuồng say
          Xin vay đời những ngày nắng ấm
          Kết thúc chuyện buồn đau bằng những dấu chấm
          Đời xuống dòng kết liễu những non tơ
          Bắt đầu vùng vẫy quẫy đạp cả những giấc mơ
          Di gót nhọn cho mòn đường sỏi hiểm
          Mặt trời linh hiển nâng gót chân dằn di
          Cứ đi,cứ đi... về phía ánh trăng nồng rực đỏ...
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2006 19:39:49 bởi RUỒI.TRÂU >
          #5
            RUỒI.TRÂU 06.02.2006 17:51:01 (permalink)
            0
            Vô cớ 2

            Xuân không mùa xuân về từ năm tháng
            Heo may về một bước xanh xao
            Bao cánh én chao nghiêng nơi nào
            Mang thân áo lau bụi mình trăng khuyết
            Ai mang nụ đào phai đi mải miết
            Quên đưa về nối nhịp xuân sang
            Gửi tới ai lời chúc muộn màng
            Khi trong lòng đã không niềm rạo rực
            Lén lút hòa trong dòng nô nức
            Móc túi đời chút hơi ấm tình nhân
            Quay về hẻm nhỏ vội vã bước chân
            Những mái nhà õng ẹo lẳng lơ ong bướm
            Xuân rơt đâu rồi sao chẳng còn hơi hướm
            Tình nhân rời bỏ gác trọ bước thấp cao
            Căn ván ép buồn xơ xác nghẹn ngào
            Chờ xuân đến hôn êm lời thút thít
            Thôi thì đành chả hết,chả hêt
            Xuân cho người cho vạn nẻo tha hương
            Để ngày mai khắp lối vô thường
            Nồng nàn yêu thương xuân tình nhân kề bước.
            #6
              RUỒI.TRÂU 07.02.2006 19:48:57 (permalink)
              0
              Sài gòn. lầu 3 cafe.3.10.04
              Đêm.
              Cafe.
              Mưa.

              Con đường
              nhoè nhoẹt bóng nước
              Cao áp
              nhoè nhoẹt phố dài
              Bước chân
              nhoè nhoẹt tiếng dép
              Gương mặt
              nhoè nhoẹt bụi đời
              Ô cửa sổ
              nhoè nhoẹt ánh sáng
              Gió thổi
              nhoè nhoẹt tiếng mùa
              Nụ cười
              nhoè nhoẹt xúc cảm
              Ngồi cafe
              nhoè nhoẹt cõi tình...
              #7
                Đông Hòa 07.02.2006 20:22:01 (permalink)
                0
                có phải ruoitrau bên ngoisao.com ko vậy ?
                #8
                  RUỒI.TRÂU 08.02.2006 13:37:55 (permalink)
                  0
                  Có lẽ cần phải xem lại
                  Ta là ai mà người mãi cứ nhầm
                  Cuộc đời đủ thứ thâm trầm
                  Và " ruồi trâu" có khi là phổ biến???
                  Cái tên không là sự cống hiến
                  Nhưng "vẻ người" không lẽ lại như nhau???
                  Đây là chốn thơ ta bắt đầu
                  Ta chảy êm.. và ta chảy xiết
                  Thơ ta không mang rao người hãy biết
                  Hy vọng chẳng nhầm lẫn về sau....?

                  #9
                    RUỒI.TRÂU 14.02.2006 10:12:09 (permalink)
                    0

                    THỊ

                    Thị ngồi rạng chân
                    bên đống gạch đổ nát...
                    Trơ mắt nhìn chùm pháo rộ đỏ màu
                    Loè loẹt...sao lặng lẽ cúi đầu
                    Không vươn thẳng thì thà rằng tan tác.
                    Thị cười
                    nhe răng vàng ngơ ngác
                    "Gớm chửa cái sự đời
                    Cái sự mà co dúm trán Thị cũng chả hiểu
                    Có lẽ "đàn bà xấu thì chẳng có quà"
                    Cái đầu ngu ngốc nghĩ chỉ xuề xòa
                    Đẹp chẳng no thì xá gì trét phấn
                    Cái mặt thớt đâu làm ai túng quẫn
                    Cả thân hình nứt nẻ những yêu thương
                    Cha!!! cái thiên hạ khó lường
                    Đẹp một cách bất lương
                    gớm ghiếc
                    Nói yêu thương cái lối kinh khiếp
                    Trót lưỡi cùng môi dãi chảy dề
                    Cái mớ cuộc sống...như hề
                    Còn xoay vần hay hơn cả xiếc
                    Cứ phải liếc...
                    không để hai mắt nhắm hờ...
                    há miệng coi chừng mất ruột...
                    Tránh những lời trơn tuột...
                    Đứt dây quần che đậy cũng như không.
                    Mặt Thị ngờ nghệch
                    Xấu xấu
                    ngông ngông
                    Chơi ngu chứ lòng nào lại tiếc
                    Mặc đời phân vai "ráo riết"
                    Chia vai tệ cho kẻ ngồi rạng chân...
                    #10
                      tulipdenus 16.02.2006 15:44:18 (permalink)
                      0


                      Trích đoạn: RUỒI.TRÂU
                      ...
                      Mặc đời phân vai "ráo riết"
                      Chia vai tệ cho kẻ ngồi rạng chân...



                      Thị có ngờ đâu
                      Khi người diễn xiếc bị cuốn theo đạo diễn
                      Vai tệ...hay không tệ
                      Cũng là một nghệ sĩ đáng thương!

                      Một nghệ sĩ đáng thương...
                      Bởi một khuôn mặt đẹp lại phải khóc vì son phấn

                      Vai tệ đáng thương
                      Khi vai diễn của mình sợ đo lường từ miệng lưỡi

                      Tình yêu nào có tuổi
                      Phải chăng lòng tin còn khều khào như gió lộng
                      đồng không???
                      #11
                        RUỒI.TRÂU 13.03.2006 09:47:26 (permalink)
                        0
                        ...Phút vớ vẩn lúc chat chít với bạn....

                        Cổ tích đã xa lắm rồi
                        Vẫn còn những công chúa nhỏ
                        Ngồi mơ mộng bên cửa sổ
                        Chờ kiệu vàng Vua rước về dinh.

                        Cổ tích cũ kỹ lung linh
                        Em bé bán diêm tưởng đã về bên mẹ
                        Chuyên đau thương đã không còn chia sẻ
                        Lại ùa vè những đứa trẻ hom nay..

                        Cổ tích-hiện thực trả vay
                        Cô công chúa vẫn mơ bên lầu gấm
                        Em nhỏ vẫn mong nguồn hơi ấm...
                        Ngàn năm chuyên đời chẳng khác xa.

                        _______________________


                        Trăng thề lỗi hẹn cùng xuân
                        Chiều hoang luống cuống ngại ngần sương đêm
                        Nồng nàn như chiếc hôn êm
                        Tóc mây níu gọi gió quên lối tình

                        Trăng khuya trốn khách qua đường
                        Người dưng mắt liếc vấn vương lạ lùng
                        Vì bao la thấy ngại ngùng
                        Sao rơi xuống mắt trập trùng duyên tơ....
                        #12
                          RUỒI.TRÂU 13.03.2006 10:15:22 (permalink)
                          0
                          Vô cớ 3

                          Chiếc xích lô lê mình trên phố dài
                          Kọt kẹt
                          Mòn vẹt cuộc đời
                          Những ngày nai lưng cho mưa nắng
                          Xích lô láng cóong
                          Trong lòng ọp ẹp lo toan
                          Cũng đã hơn những người phu kéo ở dĩ vãng
                          Nhưng có lẽ họ giống nhau ở một tâm hồn
                          Những giọt mồ hôi ca hát.
                          ....

                          Ông lão bán chó ngồi dưới "bóng mát" mặt trời
                          Mắt nhìn vời vợi
                          Chó nhỏ trong lồng nhìn về phía
                          Ông lão nghẹn lòng
                          Họ ngồi những phút cuối cạnh nhau
                          Bên đường hai đôi mắt cay hờn tủi.
                          ...

                          Con phố dài nhiều tuổi rơi lá vàng
                          Nỉ non
                          Tiếng chổi kéo dài mài cuộc đời
                          Lau khô nước mắt lá
                          Con người mãi thích nhìn những con đường trải vàng
                          Đâu hay
                          Đã chai những đôi tay cầm chổi
                          Ngày đêm gom nhặt những thừa thãi ở đời.
                          ...
                          #13
                            RUỒI.TRÂU 13.03.2006 14:02:02 (permalink)
                            0
                            Trích mail cua sis huyenbang :
                            "Tỷ rất thích bài vô cớ 3 lắm, nhưng có thể nào ruồi trâu đổi cái tựa lại không? chẳng hạn như là : "Hãy nhìn thật sâu" hay "nỗi lòng",...hay gì đó để nó gợi được cái ý chính của bài.
                            Thân mến,
                            HB

                            _____________________________

                            Cảm ơn ý kiến của sis,hộp thư riêng của RT ko bít seo mè ko reply lại cho sis được,đành copy sang đây để trả lời sis.Thực ra RT đã nghĩ ra rất nhiều cái tựa đề,song RT muốn để nó có tên là "Vô cớ 3",cũng không phải vô cớ mà RT để tên nó như vậy đâu.Có lẽ RT cũng chỉ muốn nó bình thường như là "vô cớ" thôi.Ý kiến của tác giả luôn là có lý...rất ư dở hơi mà.
                            Nếu tất cả các bài của RT mà không lấy tiêu đề hiên tại, thì có lẽ RT sẽ cho tất cả có cùng 1 cái tên là "MÀU ĐỎ".vậy nhe'.

                            TRÀO thân ái và quyết thắng!!!!!

                            #14
                              RUỒI.TRÂU 14.03.2006 11:37:37 (permalink)
                              0

                              Bảy món cầy"Tiên"

                              Hai kẻ lạ dẫn nhau vô quán
                              Thịt chó dậy mùi
                              Hơi thở hít hà lạc đi vài nhịp
                              Mấy chiếc bàn ghế nhỏ chẳng kê thành vần
                              Rổ rau lùm xùm kiểu Xúy Vân giả dại
                              Vẫy chị chủ quán :
                              " cho tôi bảy món cầy "Tiên"!!!"
                              Chén mắm thêm tiêu ,đường và nhiều xả
                              Không gian thoát y sự hối hả
                              Những thái độ trần trụi
                              Phơi bày dạ cồn cào
                              Ngồi san sát nhau
                              Nghe tiếng xuýt xoa,nhóp nhép,và nuốt ừng ực
                              Thấy lòng mình rạo rực
                              Cắn miếng nướng tê đầu lưỡi
                              Cầm chả chìa mềm nhũn lo toan
                              Đĩa luộc thanh tao
                              Ôi!lát dồi duyên dáng
                              Rượu mận thăng hoa
                              Tô sáo măng đằm thắm
                              Nồi lẩu kết thúc
                              Sự nồng ấm bắt đầu
                              Bảy món cho người quen kẻ lạ
                              Kết những tình chiến hữu.thâm giao.........

                              14/3.
                              Tặng "daquy"
                              và những người thích ăn thịt chó
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 22 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9