PHỐ MƯA.
Con đường chiều gió lộng
Run run lạnh vai gầy
Hun hút trời viễn xứ
Người, phương nào có hay.
Xuống phố chiều mưa bay
Hạt rơi xuyên nỗi nhớ
Mộng đã rời tầm tay
Còn đây chiều bỡ ngỡ.
Cơn mưa dài lê thê
Đường tình sao ngắn tệ
Viên kẹo đường đê mê
Dỗ khiêm nhường mắt lệ.
Phố không người chiều nay
Còn em cùng mưa, say
Chút vui buồn qua tay
Gửi vào trong gió bay...
KHÔNG ĐỀ
Có thể rồi em chẳng nhớ
Góc hồ buồn và câu chuyện thoáng qua
Có thể rồi em lơ đãng
Một bóng hình một kỷ niệm một xa
Anh như ánh trăng muộn màng
Nửa đêm còn dạng ngời bóng lẻ
Em đợ chờ một bình minh chợt hé
Để vành trăng mặc cảm với trời xuân
Và có thể rồi em chẳng ngờ
Bên đời em có một người như thế
Mãi là vành trăng đơn lẻ
Nuốt lặng thầm trong náo nức bình minh .
LỜI CỎ
Em chỉ là nhánh cỏ mong manh
E ấp mọc trên đoạn đường đầy gió
Anh mang chút niềm yêu qua lối nhỏ
Vướng vào hồn em...
Em chỉ là nhánh cỏ vô danh
Mang yếu đuối của một thời con gái
Anh đi qua dấu chân để lại
Lòng chợt buồn vu vơ...
Từ bao giờ em đã biết làm thơ
Trong thơ em, mùa thu nằm bật khóc
Anh thoáng lạnh khi thu về se tóc
Em hóa vàng ...khi thu ghé chân sang
CHÂN TÌNH
Em biết rằng trong trái tim anh
Còn hình bóng của người con gái khác
Chuyện tình ngày xưa anh vẫn nhớ
Mặc dù anh vẫn nói yêu em...
Dẫu biết thế nhưng em chẳng ghen
Bởi quá khứ lại thuộc về quá khứ
Chỉ xin anh một điều rất nhỏ
Đừng so sánh em với quá khứ một thời
Em không muốn mình là hình bóng của ai
Em là em với tình yêu chân thật
Và anh nữa, đừng lấy em để lấp ,
Quãng đắng một thời quá khứ đắng cay...
Nếu một ngày anh lại muốn ra đi
Tìm hính bóng của một thời xưa cũ
Em chấp nhận mặc dù em đau khổ
Bởi em không thể yêu một kẻ nửa vời
SỰ THỰC
Sự thực là em có nhớ anh đâu
Chỉ cồn cào vì con tim bướng bỉnh
Chẳng chịu để tâm hồn em yên tĩnh
Nên phập phòng và run rẩy thế thôi.
Sự thực là em đã hết yêu rồi
Hết cả thương, cả giận hờn, trách móc
Những lối cũ cỏ giật mình chợt khóc
Nhắc em về những tháng ngày đã qua .
Sự thực là em chưa có người ta
Chưa có người thay bóng hình anh trước
Em kiêu hãnh mà anh đâu biết được
Em dối lòng tự an ủi thế thôi .
Sự thực là em chỉ có một nơi
Em tin cậy và nép mình vào đó
Nhưng trái tim anh đâu còn bỏ ngỏ
Cho em làm hoàng hậu nữa đâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2009 12:30:18 bởi matluuly >