HOA BAY VỀ NGÀN-Tác Giả: Đinh Hùng
Em đi , rừng núi vào Xuân ,
Áo thiên thanh dệt trắng ngần hoa bay .
Búp lan dài mướt ngón tay ,
Cả lâm tuyền nhớ gót giầy phong hương .
Nghe như đàn lả cung thương ,
Bầy chim bên suối soi gương tự tình .
Cỏ thơm nếp lụa đồng trinh ,
Mây giăng cánh bướm cho mình lên non .
Sông rừng uốn khúc lưng thon ,
Nụ cười hoa dại nét son não nùng ,
Tình vương xóm Mán trập trùng ,
Lòng như xuân tỏa hồn rừng hoang vu .
Cầu treo nối nhịp tương tư ,
Lắng trong cây lá , giấc mơ về ngàn .
Nắng soi ấm mái nhà sàn ,
Hơi xuân ủ cánh phong lan nõn nà .
Óng vàng mái tóc tiên sa ,
Cỏ đồi chải phớt lược ngà buông lơi .
Nhớ về Bản nhỏ lưng trời ,
Xuân đi , còn lẩn nụ cười trong mây .
ANH KHÔNG YÊU EM CHỈ VÌ ANH YÊU EM
(Người dịch: Linh Vũ)
Anh không yêu em chỉ vì anh yêu em
Anh đi từ chỗ yêu tới không yêu em
Từ chờ đợi tới không chờ đợi
Tim anh từ lạnh giá đã trở thành ngọn lửa
Anh yêu em chỉ vì em là người duy nhất anh yêu
Anh ghét em kinh khủng
Và giờ này anh vẫn đang ghét em
Anh hạ mình trước em,
Bằng chứng của tình anh cho em
Là anh không nhìn thấy em
Anh chỉ biết yêu em mù quáng
Có thể ánh sáng độc ác của tháng Giêng*
Rồi sẽ nuốt trọn trái tim anh
Khiến anh không bao giờ bình yên nữa
Trong câu chuyện tình này
sẽ chỉ có một người chết
Người đó là anh
Anh sẽ chết vì yêu
Vì anh yêu em
Vì anh yêu em, em yêu ơi,
bằng lửa và máu.
NÓI VỚI EM.
(Vũ Quần Phương)
Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió,
Sẽ được nghe thấy tiếng chim hay,
Tiếng lích chích chim sâu trong lá,
Con chìa vôi vừa hót vừa bay.
Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện,
Sẽ được nhìn thấy các bà tiên,
Thấy chú bé đi hài bảy dặm,
Quả thị thơm cô Tấm rất hiền.
Nếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹ,
Đã nuôi em khôn lớn từng ngày,
Tay bồng bế sớm khuya vất vả,
Mắt nhắm rồi lại mở ra ngay.