NẮNG THU
Ngô thiên Tú
Em mang một chút nắng thu
Sưởi tim băng giá bao mùa lập đông
Tương tư ôm ấp cõi buồn
Chừ như ngây ngất yêu thương mơ màng
Ô hay hồn bỗng lâng lâng
Lang thang mộng mị địa đàng đam mê
Lê thê ngày tháng yêu em
Ngỡ là hư ảo tình về lên ngôi
Không còn buồn rủ đơn côi
Say mơ ta thấy bến bờ sông Tương
Em mang giọt nắng vào tim
Ru yêu lên đỉnh cuồng si hẹn hò
Không còn tuyệt vọng mù khơi
Ta nghe tim nhịp giấc mơ lạ lùng
Chưa gặp tim đã thùng thùng
Anh là ngọn lửa cháy bùng trong em...
Một lần gặp lạ rồi quen...
Mời anh hãy đến quê em một lần...
Quê em có bánh đa vừng...
Có tương quê bác có gừng rất cay...
Vườn nhà có cả trái cây...
có hồ nuôi cá nở đầy hoa sen...
Anh về đến bến sông lam...
Hỏi còn có nhớ lời em hẹn hò...
Quê hương vẫn một câu thề
Gừng cay muối mặn người về nhớ không?