Muốn quên người Ngô Thiên Tú Muốn quên người hồn ta nghe băng giá
Ngỡ gió lùa tuyết lạnh thấm vào tim
Buồn thẫn thờ trong biển nhớ mông mênh
Nghe ray rứt bờ thương sầu nghiệt ngã
Muốn quên người hồn ta như giẩy chết
Nhìn sao trời đang lặng lẻ buồn tênh
không chớp tắt u buồn trong đêm tối
Sầu cuộc tình sao le lói lênh đênh
Muốn quên người nghe hồn ta rạn nứt
Những niềm đau như động đất trong tim
chôn vùi lấp cuộc tình bao kỷ niệm
Nghiệt ngả buồn chất ngất không yên
Muốn quên người như thuyền quên bến
Buông cuộc tình theo định mệnh nước trôi
Thuyền lả lơi theo dòng nước xa xôi
Lênh đênh mãi xa bến tình lãng mạn
Muốn quên người ta nghe buồn đeo đuổi
Chập chờn trong dạ tưởng chơi vơi
Làm sao quên trong biển nhớ khôn nguôi
Lùa bọt sóng yêu đương vào tim cạn