Thơ Tình Ngô Thiên Tú
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 198 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 2967 bài trong đề mục
Ngô Thiên Tú 11.04.2006 18:17:30 (permalink)
0
Giọt nước mắt trong tim 2
Ngô Thiên Tú

Giọt nước mắt trong tim
Khi tưởng nhớ mẹ hiền
Giọt nước mắt thê lương
Rơi tầm tã đau thương

Giọt nước mắt trong tim
thương đau một cuộc đời
Giọt nước mắt luyến lưu
Ru người ngủ thiên thu

Giọt nước mắt trong tim
Nhỏ xót xa phận người
Giọt nước mắt không tên
Nghe đời buồn mông mênh

Giọt nước mắt trong tim
Thì thầm nhỏ trong đêm
Giọt nước mắt thương yêu
Phủ cuộc đời rong rêu

Ngô Thiên Tú 12.04.2006 04:54:58 (permalink)
0

Mỗi một mùa đông
Ngô Thiên Tú

Mỗi môt mùa đông
Trôi qua lênh đênh
Thấm ướt cuộc đời

Mỗi một mùa đông
Nghe tim thương đau
Xót xa phận người

Ðời thì mênh mông
Như mây như sông
Lang thang bềnh bồng

Mỗi một mùa đông
Nghe tim lê thê
Gíó lạnh lùa vào

Tuyết vẫn buông rơi
Ru đời lạc loài
Bằng những mùa đông

Mỗi một mùa đông
Rưng rưng trong tim
nước mắt buồn đời

Sầu như sương giăng
Trong đêm không trăng
Mịt mù lối về

Số kiếp thương đau
Phủ vây linh hồn
Mỗi một mùa đông



Ngô Thiên Tú 12.04.2006 04:56:17 (permalink)
0

Tàn một chiều đông
Ngô Thiên Tú

Tàn một chiều đông
Bơ vơ lang thang
Dọc một dòng sông

Mặt nước đóng băng
Lặng im mênh mông
Trong bóng chiều tàn

Ném sỏi trên sông
Vỡ tan mặt hồ
Nước biếc long đong

Tàn môt chiều đông
Cô đơn bước chân
Lạc vào rừng thông

Cây đứng lặng im
Không lá thì thầm
Tuyết trắng rừng thông

Lê thê lối mòn
âm thầm gót chân
Ngập lá mùa đông

Tàn một chiều đông
Nắng rớt mong manh
Cỏ cây úa tàn

Co ro trong hang
Thú ngủ ru mùa
Sầu buồn rừng đông

Rừng chiều hoang vu
Mênh mang thênh thang
Từng bước chân buồn

Tàn một chiều đông
Lạc loài bâng khuâng
Như bản nhạc buồn

Ru đời chiều đông
Nghe tim lâng lâng
Cảm xúc mơ hồ

Còn gì trong tim ?
Thẫn thờ cô liêu
Tàn một chiều đông


Ngô Thiên Tú 12.04.2006 08:31:43 (permalink)
0
Cho tôi 4
Ngô Thiên Tú

Cho tôi an bình cuộc đời
Giữa vùng biển cả mưa giông
Van xin héo úa tim rồi
Mà trời bão nỗi không nguôi

Cho tôi yên phận con người
Một lần vượt biển ra khơi
Van xin đôi mắt ngậm ngùi
Sao đành cướp giết dã man

Cho tôi một chút nước thừa
Khát thèm rát cổ môi khô
Van xin hấp hối hình hài
Mà trời vẫn nắng chan chan

Cho tôi vào được bến bờ
Bao ngày đói khổ lầm than
Van xin tủi nghẹn linh hồn
Sao thuyền vẫn mãi lang thang

Cho tôi ru lại cuộc đời
Một đời bão nỗi ly hương
Cho tôi yên phận làm người
Ru hồn lìa bến đau thương

Van xin mê sảng cả đời
Mà đời vẫn mãi điêu linh
Mai đây tôi rời địa đàng
Còn gì ngoài những buồn tênh

Ngô Thiên Tú 12.04.2006 08:33:31 (permalink)
0
Người vượt biển da vàng
Ngô Thiên Tú

Người vượt biển da vàng
Nằm yên ngủ quên
Trong khoang thuyền nhỏ
Không còn lo âu
Số mạng cuộc đời
Giữa vùng biển sâu

Người vượt biển da vàng
Ngủ yên lãng quên
Phận người bấp bênh
Trôi nổi bềnh bồng
Không bờ không bến
Giữa trời bão giông

Người vượt biển da vàng
Ngủ quên nằm yên
Môt lần vượt biển
Không còn đau thương
Cướp giết thê lương
Trong cuộc đời buồn

Người vượt biển da vàng
Ngủ say bình yên
Thân phận vượt biên
Không có đất liền
Biển ru thân xác
Nghẹn ngào đại dương

Người vượt biển da vàng
Còn gì mang theo
Đôi mắt thật buồn
Ngậm ngùi xót xa
Vỡ hồn lưu luyến
Những dòng lệ tuôn

Ngô Thiên Tú 12.04.2006 08:36:12 (permalink)
0
Người về đâu
Ngô Thiên Tú

Người nằm im
Giữa đại dương
Trong một đêm
Trời bão bùng
Người chìm sâu
theo sóng cuồng
Không biết đâu
Là bến bờ

Người vượt biển
Màu da vàng
Ru cuộc đời
Vào lãng quên
Ngủ bình yên
Trong bơ vơ
Trong thương đau
Một phận người

Nước mênh mông
Sóng ngậm ngùi
Biển thầm thì
Nhận đón người
Người buồn không ?
Lìa địa đàng
Xuống biển xanh
Sao im lìm
Say giấc ngủ

Biển mênh mông
Người về đâu ?
Không ngỡ ngàng
Trong bão tố
Ru linh hồn
Ru tim buồn
Vào thế giới
Nghìn trùng sâu

< Sửa đổi: thientungo -- 4/1/
Ngô Thiên Tú 12.04.2006 20:22:07 (permalink)
0
Lương tâm cắn rứt
Ngô Thiên Tú

Ta chán cuộc đời chán thế nhân
Gieo chi u ám phủ tâm hồn
Ta cười ngạo nghễ quên trần thế
Quên đời cay đắng với điêu ngoa

Ta ru hồn vào cõi tâm linh
Nghe tâm thư thái chẳng muộn phiền
Mặc đời xua đẩy ta buồn khổ
Lương tâm không tội chẳng rứt ray

Cuộc sống bao nhiêu nỗi muộn phiền
Hư danh địa vị với giàu sang
Thói đời đen trắng như canh bạc
Chẳng có linh hồn với trái tim

Ta sống cho qua một phận người
Như loài cỏ dại ở rừng hoang
Âm thầm kiếp sống như thảo mộc
Xin đời hãy để cho ta yên

Phù du kiếp sống như chiếc lá
Tạm bợ cuộc đời tựa giấc mơ
Làm sao lương tâm đừng cắn rứt
Tự mình mới hiểu chính mình thôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2006 20:23:40 bởi Ngô Thiên Tú >
Ngô Thiên Tú 14.04.2006 06:46:00 (permalink)
0
Tôi nhớ 2
Ngô Thiên Tú

Tôi nhớ một dòng sông
Mơ màng trong thơ mộng
Ngồi bên nàng thì thầm
Nhìn dòng nước mênh mông

Tôi nhớ làm sao quên
Cánh hoa mai trong đêm
Nàng hái đặt trên tay
Trông là lạ xinh xinh

Tôi nhớ ngàn sao trời
Đang lấp lánh lung linh
Tên anh là sao nào ?
Để em nhìn mỗi đêm

Tôi nhớ sẽ không quên
Một lần tôi gặp nàng
Dù chỉ là kỷ niệm
Trong phút chốc rồi tan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2006 06:47:23 bởi Ngô Thiên Tú >
Ngô Thiên Tú 14.04.2006 06:49:02 (permalink)
0
Trời hiểu
Ngô Thiên Tú

Dẫu ra đi ta đây chẳng ngại
Mong sao người ở lại bình yên
Không buồn bã trò đời ích kỷ
Chỉ biết mình không nghĩ đến ai

Dù đắng cay bao nhiêu phiền muộn
Ta cũng đành chấp nhận chẳng sau
Ta khinh bỉ hư danh ỷ thế
Được chút quyền gây cảnh buồn đau

Ta sung sướng lương tâm thẳng thắn
Dám nói ra sai trái họ làm
Ta thoải mái tâm hồn thành thật
Ngạo nghễ cười Giả-Trá-Điêu-Ngoa

Thấy được chút công bằng vừa chớm
Ta mừng thầm thoáng chốc cùng ai
Sao cũng hơn im hơi lặng tiếng
Để mặc người làm mãi trái sai

Ai hiểu ta ! ô hay ! Trời hiểu
Nên lòng ta chan chứa niềm vui
Còn ai đó ỷ quyền lộng thế
Hiếp bạn bè nghĩ lại mình chưa ?

Có ăn năn cắn rứt linh hồn
Có vui không khi làm chuyện bậy
Chắc là không nên người làm được
Ngạo mạn cười ! Trời đã hiểu ngươi
Ngô Thiên Tú 15.04.2006 09:13:47 (permalink)
0
Tình đơn
Ngô Thiên Tú

Ru lãng quên cho qua sầu phủ
Tình mất ngôi lưu luyến u buồn
Một mối tình dai đẳng nhớ thương
Nghe nhức nhối buồng tim ủ rủ

Đời nghiệt ngã yêu rồi ly biệt
Nhớ thẫn thờ ôm mộng liêu trai
Tim bây chừ sợ sệt ngày mai
Có đôi lúc bừng lên chợt tắt

Như dã tràng đấp xây mất hút
Còn lại gì hư ảo hồn côi
Người có đôi còn ta đơn độc
Nhìn trời đêm buồn bã cuộc đời

Ta ôm ấp tình đơn mãi mãi
Là niềm vui hạnh phúc riêng mình
Dù yêu ai cũng không muốn ngõ
Để muôn đời em vĩnh viễn trong ta
Ngô Thiên Tú 15.04.2006 09:16:20 (permalink)
0
Mâu thuẫn
Ngô Thiên Tú

Có đôi lúc lòng ta nghe mâu thuẫn
Muốn cướp người dành lại mối tình xưa
Nhưng lỡ rồi sợ làm ai buồn bã
ôm tình hờ cho ngày tháng như mưa

Thôi đành thôi lãng quên cho trọn nghĩa
Dẫu biết rằng khô héo cả buồng tim
Em cứ trách ta lạnh lùng hờ hửng
Hiểu tim mình đau đớn lắm em ơi

Đành ly biệt cho tình em hạnh phúc
Nén tâm hồn ray rứt một niềm đau
Theo tháng ngày đời rủ rượi xanh xao
Đày với đoạ linh hồn và thể xác
Ngô Thiên Tú 15.04.2006 20:12:58 (permalink)
0
Tiếng đàn buông trong đêm
Ngô Thiên Tú

Tiếng đàn buông trong đêm
Nghe thương đau xót xa
Như tiếng ru thì thầm
Ai nhớ ai ! não nùng

Tiếng đàn buông trong đêm
Nghe thiết tha u buồn
Như mưa giăng tâm hồn
Ai hỡi ai ! đánh đàn

Tiếng đàn buông trong đêm
Ta ngất ngây tơ lòng
Ta hôn mê âm thầm
Tiếng đàn ơi ! tiếng đàn

Tiếng đàn buông trong đêm
Sao bỗng dưng im lìm
Hay đứt dây tơ trùng
Tiếng đàn ơi ! đâu rồi
Ngô Thiên Tú 15.04.2006 20:16:36 (permalink)
0
Chiếc bóng ấy

Ngô Thiên Tú

Chiếc bóng ấy như trăng chờn chập
Ẩn hiện làm tim chẳng bình yên
Lòng bồi hồi nhung nhớ mông mênh
Tim lang thang đêm buồn thơ thẩn

Chiếc bóng ấy như sương mờ ảo
Đêm từng đêm bao phủ buồng tim
Hồn lạc loài phiêu bạt ngả nghiêng
Cho chêm bao tỉnh mơ mù mịt

Chiếc bóng ấy như mưa lơi lả
Rơi thầm thì quyến rũ đam mê
Thấm vào hồn lấp lánh lê thê
Thương với nhớ dẳng dai từng hạt
Ngô Thiên Tú 15.04.2006 20:19:42 (permalink)
0
Ru mình
Ngô Thiên Tú

Ta buồn bã ôm trái tim nhức nhối
Đi về đâu trong ngõ vắng đêm tàn
Hãy lang thang cho tâm hồn thanh thản
Quên một người đày đoạ trái tim si

Mắt mệt mỏi sao bao đêm không ngủ
Nhìn bóng mình mờ ảo dưới ánh trăng
Người say sưa dệt đam mê tình mới
Ta muộn phiền như một ánh sao băng

Tình muốn quên nhưng sao tim càng nhớ
Hình bóng người bao phủ mãi sao quên
Cứ ẩn hiện chập chờn trong cuộc sống
Theo tháng ngày tiền kiếp phủ rong rêu

Người vỗ sóng vào hồn ta ngây ngất
Rồi chợt tan không hò hẹn tình cờ
Thôi thì thôi tình chỉ là mộng ảo
Bến rủ đời khi thuyền bỏ bờ sông

Rồi sẽ quên theo thời gian mù mịt
Ru lại mình quên nỗi khổ thương đau
Đời miệt mài nên tình mãi xanh xao
Phủ chiếc bóng theo bóng đêm buồn thảm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2006 20:36:52 bởi Ngô Thiên Tú >
Ngô Thiên Tú 16.04.2006 18:04:39 (permalink)
0
Liễu rủ
Ngô Thiên Tú

Lả lơi dáng ngọc trang đài
Nhớ ai lặng lẽ u hoài lẵng lơ
Rủ buồn thơ thẩn như mơ
Lung linh chiếc bóng ru đời mê say
Phất phơ theo gió chiều lay
Nét sầu rung cảm lâng lâng tâm hồn
Đa tình ngắm dáng liễu buông
Nghe tim ngây ngất nỗi buồn mông mênh
Lạ lùng nét đẹp không tên
Mơ màng quyến rũ lênh đênh lòng người
Bơ vơ liễu rủ cuộc đời
Ru hồn lãng mạn lạc loài lang thang

Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 198 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 2967 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9