Đêm buồn 4 Ngô Thiên Tú
Người cứ đánh cho tim ta tan nát
Bởi yêu người tim đau nhói chẳng yên
Trong bóng đêm hồn ta như ngã gục
Xót xa buồn ta nhắm mắt tìm quên
Đời cô đơn tim lang thang du mục
Tìm yêu thương cho ướt sa mạc buồn
Không bóng mát trái tim tàn héo úa
Theo tháng ngày đày đoạ mảnh hồn bong
Ta yêu người bằng mối tình tha thiết
Bằng trái tim rung động cả tâm hồn
Người không yêu thì thôi đừng hành hạ
Tù ngục tim ôm định mệnh phủ đời
Xa lánh người, ừ…không yêu người nữa
Ta ru ta quên lãng một chuyện tình
Không xót xa ôm buồng tim nhức nhối
Không đớn đau ray rức cả tâm hồn
Người cứ đánh cho tim ta rĩ máu
ôm ngực đau ta run rẩy ngậm ngùi
Yêu thương người trái tim ta là lạ
Đập thầm thì như hấp hối tình ơi
Ta giết tình bằng rượu nồng cay đắng
Muốn thật say ta đốt lửa hơi men
Tìm lãng quên cho hồn vơi sầu muộn
Vĩnh biệt tình ta ngây ngất thiêu tim
Rượu thất tình làm hồn ta ngư ngất
Trong bóng đêm ta cô độc đoạn trường
Ta là ta sao si tình mê muội
Ta hận tim không lối thoát cuộc đời
A ha… ta say rồi, sao hay hử
Là nam nhi sao ta lại lụy tình
Ta muốn đấm cho đất trời nghiêng ngả
Từ Hải ơi sao ta lại giống người
Người yêu ta sao làm cho ta khổ
Người hiểu ta hay rượu đắng hiểu ta
Thôi thì thôi đừng than trách cuộc đời
Rồi tất cả sẽ phôi phai ngày tháng
Rượu đã hết chỉ còn vài giọt cạn
Nhìn đáy ly ta lại thấy Mỵ Nương
Trương Chi ơi hình như là tiếng sáo
Tương tư tình nghe ủ rũ hồn ta
Tiếng chim kêu hình như trời phủ sáng
Trời hỡi ơi ta thức trọn đêm qua
Cuối tuần như thiêu thân tìm ánh sáng
Lịm chết rồi ánh sáng của tình yêu
Ta uống cạn giọt rượu buồn sót lại
Đời hay hay tim nghiêng ngả rũ mềm
Tình yêu là những giọt rượu giết tim
Buồn nhắm mắt tìm yên bằng giấc ngủ
Có lẽ say không chiêm bao mộng mị
Sẽ bình yên trong giấc ngủ miệt mài
Rồi ngày mai bỗng nghe tim đau khổ
Tự nhủ lòng thôi đừng có yêu ai