Người bạn cũ Ngô Thiên Tú Người ngủ say Trong địa đàng tiền kiếp Ta ngồi đây Nhìn chiều rơi Nghe xao xuyến cuộc đời Nắng ngã nghiêng Lịm tàn theo phố núi Mưa lang thang Từng giọt rũ ngậm ngùi Người ngủ yên Ta cô đơn Thương kỷ niệm Để tâm hồn Thấm ướt cả trời xưa
Như thiêu thân Ngô Thiên Tú Được trọn giấc mơ Một lần iu rồi mai ngăn cách Cũng ngây ngất đời Mộng của trái tim Như thiêu thân Ta chết trong trời nhớ Buồn rũ buồn ôi đắm đuối cõi thương Không có em Ta ru thành phố lẽ Dưới đèn đường Tim như xác thiêu thân
Vượt biển Ngô Thiên Tú Khát, khát, khát… Trời ơi tôi khát lắm Nước, nước đâu… Sao biển mãi mặn nồng Rồi từng giờ Cơn đói như hôm qua Tôi nằm im Ru cuộc đời vượt biển Không là sa mạc Mà nắng thiêu thể xác Như đồng khô Tim cầu nguyện mưa về Biển vẫn mênh mông Sóng cuồng phong bão tố Biết bao giờ Thuyền cập bến Tự - Do Biển, biển ơi…. Cho tim xin chút mong manh hy vọng Giữa bao la Tôi nhắm mắt đợi chờ Tháng 05 kỷ niệm 30 năm vượt biển