Thơ Tình Ngô Thiên Tú
Một mối tình 4 Ngô Thiên Tú
Ngày ấy thiết tha bây giờ ly biệt
Tình mình còn hay mất hỡi em
Tuyết đóng băng hay đã tan
Khi mặt trời mọc
Mơ tim em gần nắng hạ hồng
Mà như biển bắc cực
Không đổi ngôi
Ngày ấy bên nhau bây giờ xa cách
Đếm thời gian buồn
Em có nhớ tôi không
Mong Chức Nữ
Vẫn chờ cầu ô thước
Dù tháng ngày biền biệt
Như sa mạc mù khơi
Tình yêu là địa đàng lãng mạn
Càng cách ngăn
Càng thêm thấm nồng nàn
Dù giá băng
Như mùa đông định mệnh
Tim hẹn hò
Như tiền kiếp chẳng phai phôi
Giấu niềm riêng
Để âm thầm mộng tưởng
Một bông hình
Ngự trị trong tim
Hãy đóng băng
Cho yêu thêm bền vững
Một mối tình
Ôi không thể nào quên
Yêu Ngô Thiên Tú
Yêu...
Là nhớ
Là thương
Là mơ
Một hình bóng
Yêu...
Là trao
Là cho
Là nhận
Không màng gì
Đời mà thiếu yêu
Đời như lá úa
Người mà không yêu
Thì không là người
Yêu...
Là mưa
Là buồn
Là đau
Là nước mắt
Yêu...
Là đắng
Là cay
Là hận
Là một bể sầu
Yêu mà đau
Là yêu chân thật
Yêu mà rơi nước mắt
Thì mới là yêu
Yêu là khổ đau
Yêu là hạnh phúc
Mấy ai qua đời
Chưa một lần yêu
Trả lại hết
Ngô Thiên Tú
Trả lại hết những gì tôi vay mượn
Sao lại đau sao ray rức ngậm ngùi
Xót xa hồn nghe nhói cả trái tim
Không bình yên hình như buồn thơ thẩn
Trả lại hết dù đời như trống vắng
Ôm cô đơn ôm kỷ niệm một thời
Say thâm tình say tình nghĩa thiết tha
Chừ vĩnh biệt cho tim như tơi tả
Trả lại hết để không còn gì cả
Hành trang đi là những luyến lưu sầu
Bước đăng trình ra khỏi chốn dấu yêu
Ru lãng quên theo tháng ngày du mục
Trả lại hết người ơi xin trả hết
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2012 19:28:47 bởi Ngô Thiên Tú >
Có những nỗi buồn Ngô Thiên Tú
Có những nỗi buồn rất mênh mông
Trôi theo mây nhớ bay bềnh bồng
Về đâu giữa phố chiều nắng tắt
Băng giá cho lòng lạnh mùa đông
Nếu biết bên kia có người chờ
Đường trần đâu buốt bỡi cô đơn
Nghe tim sưởi ấm trong hò hẹn
Ngụ ở yêu thương một cõi buồn
Hãy nối cầu yêu để tình nồng
Cho tim không cách núi ngăn sông
Cho tình chết đuối say giấc mộng
Ngây ngất đam mê như đóa hồng
Có những nỗi buồn như tuyết đông
Lang thang du mục rơi âm thầm
Say yêu bờ bến ôm chờ đợi
Ru mộng vào đời ôi xa xăm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2012 21:27:17 bởi Ngô Thiên Tú >
Mơ thèm cởi yếm tim em Ngô Thiên Tú
Mơ thèm
Cởi yếm tim em
Ngắm xem chất chứa
Bao nhiêu mộng tình
Như vầng trăng
Hay như dòng sông
ôi ta chết đuối
Theo làn sóng tương
Mơ thèm
Cởi yếm tim em
Cho ta ngây ngất
Đam mê đợi chờ
Dám không?
Này hỡi nàng thơ
Cho ta ân ái
Cảm rung lụy tình
Mơ thèm
Cởi yếm tim em
Dìu yêu vào cõi
Lang thang không bờ
Liêu trai
Đắm đuối lên ngôi
Ta em nhập mộng
Hồn thi sĩ buồn
Mơ thèm
Cởi yếm tim em
Lùa mây với gió
Vào thung lũng tình
Lã lơi
Núi ngã rừng si
Say theo lãng mạn
Vần thơ thì thầm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2012 20:29:43 bởi Ngô Thiên Tú >
Noel kỷ niệm Ngô Thiên Tú
Tôi viết cho tim vần thơ kỷ niệm
Noel Saigòn một thưở dấu yêu
Đêm nay nơi đây đèn màu lấp lánh
Nhớ sàigòn tôi nhớ bóng dáng em
Tôi viết cho tim bài thơ năm ấy
Mối tình đầu trong đêm lễ Giáng Sinh
Em với tôi mơ ước một điều
Cầm tay nhau nghe trái tim cùng nhịp
Sàigòn noel năm nay ấm hay lạnh
Phố đông người em còn nhớ tôi không?
Còn ở đây tuyết giăng trắng ngõ đường
Lạnh cô đơn tôi mơ có bàn tay đêm cũ
Tôi viết cho tim vần thơ kỷ niệm
Nghe tình yêu lưu luyến thì thầm
ừ tại tôi xa sài gòn xa em không hò hẹn
Để cã đời cứ nhớ một lần mơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2013 05:36:54 bởi Ngô Thiên Tú >
Hai mươi năm trở lại Ngô Thiên Tú
Hai mươi năm rồi trở lại
Gặp người yêu năm xưa
Nhìn nhau tim chất chứa
Bao kỷ niệm một thời
Hai mươi năm rồi trở lại
Thời gian như giết chết
Tình yêu đầy mơ mộng
Theo tháng ngày nhớ thương
Không còn như ngày cũ
ánh mắt em xa lạ
Trái tim tôi rách nát
ôi! một thưở yêu nhau
Hai mươi năm trời cách biệt
Tôi mộng tưỏng mơ hồ
Chừ như đời tan vỡ
Hội ngộ là biệt ly
Chinh chiến và Quê hương
Tình yêu không như nguyện
Tôi ru tim trở về
Thôi đành gặp trong mơ
Từ khi mất em Ngô Thiên Tú
Từ khi mất em
Trái tim tôi đã để tang cho một mối tình
Rồi ngày lại ngày qua
vẫn mãi âm thầm lưu luyến nhớ thương
Kỷ niệm kỷ niệm là địa đàng hồi tưởng
Dĩ vãng dĩ vãng là những chuổi ngày
Say đắm yêu đương
Yêu nhau đầy một biển tương
Yêu nhau đầy một bầu trời
Vì sao và vì sao lại mất nhau
ôi! tình buồn như cánh chim âu
ôi! tình buồn như dã tràng
Lang thang trên bờ cát
Cô đơn trên biển vắng
Yêu nồng nàn sao mộng vỡ tan
Từ khi mất em
Linh hồn tôi đã để tang cho một mối tình
Rồi mùa lại mùa rơi
Không bình yên trong bóng tối tù đày
Không bình yên trong nhức nhối xót xa
Càng yêu em lại càng xao xuyến
Mơ lỡ làng biết thưở nào quên
Từ khi mất em
Đời như sa mạc
Héo khô cằn lặng lẽ trong đêm
Từ khi mất em
Đời như tượng đá
Băng giá ru sầu theo phố mùa đông
Vì sao và vì sao yêu là định mệnh
Vì sao vì sao mình lại mất nhau
Thôi thì thôi chỉ còn tưởng niệm
Sao không kiếp nầy mà hẹn kiếp sau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2013 05:38:00 bởi Ngô Thiên Tú >
Mai em là vợ người ta Ngô Thiên Tú
Mai em
Là vợ người ta
Đêm nay lần cuối
Tình còn gặp nhau
Yêu đành
Hẹn lại kiếp sau
Kiếp nầy không trọn
ôi sầu thiên thu
Mai tôi
ôm mối tình buồn
Ru thương ru nhớ
Tương tư cả đời
Lỡ làng
Tim rách tả tơi
Vá sao cho trọn
ước mơ không thành
Mai em
Cất bước sang sông
Tôi ru kỷ niệm
Vào dòng biển yêu
Làm sao
Đời được bình yên
Khi tim không thể
Lãng quên hẹn thề
Mai em
Ly biệt tôi về
Chôn mơ vào chốn
Đam mê thưở nào
Mai em
Làm vợ người ta
Mai tim tôi chết
Như chàng Trương Chi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2013 05:38:50 bởi Ngô Thiên Tú >
Hai mươi năm xa Mẹ Ngô Thiên Tú
Hai mươi năm rồi trở lại
Nhìn bóng mẹ trên thềm
Không còn như ngày xưa
Nghe lòng buồn mông mênh
Dòng nước mắt thương con
Từng giọt như thời gian
Đếm tháng ngày đợi chờ
Chảy vào tim ly hương
Hai mươi năm rồi xa quê
Đời như một cánh chim
Để Mẹ nhớ bao mùa
Ôi chinh chiến biệt ly
Hai mươi năm rồi ra đi
Hai mươi năm rồi trở lại
Trái tim Mẹ ngậm ngùi
Tâm hồn con tả tơi
Hai mươi năm rồi cách biệt
Hai mươi năm rồi xa quê
Trở về rồi lại xa
Mẹ ơi ơi! Mẹ ơi
Mai em làm vợ người ta (2)
Ngô Thiên Tú
Mai em
Làm vợ người ta
Mai tôi ở lại
Ngậm ngùi tình duyên
Mai tôi
Lưu luyến yêu thương
Một lần vỡ mộng
Trăm năm ôm sầu
Mai em
Làm vợ người ta
Rời con phố nhỏ
Đi về chốn xa
Mai tôi
Một bóng một hình
Cô đơn tưởng niệm
Mối tình trong tim
Mai em
Làm vợ người ta
Mai hồn tôi rũ
Cõi buồn tương tư
Mai em
Ly biệt tình nhân
Mai tôi say nhớ
Cả đời không quên
Mai em
Làm vợ người ta
Mai tôi chờ đợi
Kiếp sau hẹn thề
Vì em
Hay bỡi vì tôi
Mà sao tôi chẳng
Là chồng của em
Làn môi trang điểm lại
Ngô Thiên Tú
Từ lâu rồi làn môi buồn không trang điểm
Để mùa xuân lơi lã chết trên đồi
Không cảm rung tim ngủ như rừng đông
Khép quyến rũ cho tình tôi xao xác lá
Muốn làm gió ru em vào giấc mộng
Lãng quên đau thương hận một cuộc tình
Nhặt nắng hồng tôi muốn sưởi tim mùa đông
Tan đi tuyết để môi kia trang điểm lại
Ngày qua ngày tôi âm thầm chờ đợi
Mong thời gian làm thay đổi lòng người
Mở khóa tim cho tôi vào ẩn trú
Ru yêu thương vào bờ bến hẹn hò
Rồi chiều nay tim tôi bừng nắng ấm
Làn môi khô thoảng hương sắc màu son
Nét xuân thì không còn như tượng đá
Tuyết đã tan khi em trang điểm lại môi hồng http://hontho.com/forum/
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2013 03:49:20 bởi Ngô Thiên Tú >
Hồn thơ Ngô Thiên Tú
Trăng không xuống đêm nay thơ ta chết
Trên dòng sông bóng tối giăng rũ buồn
Ta đợi trăng cho hồn thơ lâng cảm xúc
Trăng nơi nào sao mây vẫn lang thang
Tuyết bám trắng tàn cây trơ trụi lá
Hồ đóng băng mặt nước ngủ im lìm
Rừng hoang vu cỏ cây như héo úa
Cảnh vật hững hờ đồi lặng gió tương tư
Hồn ta chết thơ ta chết
Th èm trời m ưa cho rung động thì thầm
Mưa không về nên biển vẫn cô đơn
Tình thiếu sóng nên thẩn thơ giăng lạnh
Không có em đời sầu như sa mạc
Tim rủ buồn trôi du mục chốn xa
Thơ không hồn không bềnh bồng lãng m ạn
Thiếu du dương say sa ngã đợi chờ
Xuống đây trăng cho biển đêm lóng lánh
Gió mưa ơi đừng để tim thất tình
Lùa sóng đi cho hồn thơ ta sống lại
Rung mơ màng say mơ mộng lên ngôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2013 02:44:39 bởi Ngô Thiên Tú >
Cởi yếm đi Trăng Ngô Thiên Tú
Cởi yếm đi Trăng cùng ta nhập mộng
Cho tình lên ngôi trong hoang dã địa đàng
Thơm hình hài say quyến rũ lã lơi
Ta ru nàng vào giấc mơ lãng mạn
Cởi yếm đi Trăng cho thơ ta rạo rực
Nét trang đài nét gợi cảm nàng Tiên
Say đam mê ta thả hồn đắm đuối
Chết đa tình theo đồi núi liêu trai
Cởi yếm đi Trăng đừng làm ta tuyệt vọng
Tình một đêm đã chờ đợi bao mùa
Được dìu nàng vào ân ái cảm rung
Không hẹn hò hồn thơ yêu nguyệt thực
Cởi yếm đi trăng cho ta tan mộng tưởng
Giấc mơ buồn không bờ bến cô đơn
Như thú hoang lạc vào chốn rừng tình
Thơ lâng lâng cõi yêu thương huyền thoại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 05:11:56 bởi Ngô Thiên Tú >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: