...phải không anh ? thơ anh viết không biết cho ai
từng giọt mật rót vào tim ngây ngất
lời yêu đó có bao nhiêu phần thật
em đọc rồi, về suy tưởng xa xôi
thơ anh viết, cứ cho là thơ thôi
từng con chữ mê man tìm con chữ
vô tình đưa nỗi buồn trú ngụ
nỗi buồn trở thành nỗi nhớ người dưng
người dưng ấy và em không cùng hướng
anh theo người, quay lưng lại với em ?!
chao ôi khoảng cách lại càng dài thêm
anh còn đó, em vẫn không thể chạm
không là mơ giữa cuộc đời giả tạm
hay vẫn còn mơ nên tình vẫn chưa yên!
trái tim anh còn lắm những muộn phiền
em, một trong những muộn phiền chưa tháo gỡ
thì thôi, khổ vì nhau chắc tại cái nợ
giờ hết rồi, duyên đó coi như không!
gửi cho anh một câu rất thật lòng
nếu có trách thì trách tim em không biết dối.
mtlove