Đau! ừ đau lắm Ngô Thiên Tú
Đau! ừ đau lắm
trái tim ta rỉ máu
Vết thương tình
Em giương cung bắn
vào tim
Ngày qua ngày
Đời chẳng bình yên
Muốn lãng quên
Ta ru ta
từng giọt đắng
Đau ! Đau... đau
hồn ta sầu rủ rượi
Nhớ một bóng hình
Yêu tha thiết
phải đành quên
Đau! ừ đau lắm
Người ơi
tim ta đau lắm
Buồn mênh mông
Khi em không thuộc về ta
Đau! Đau. đau...
Ta ngậm ngùi ru
Tim như biển
Bỗng dưng thành sa mạc chết
vì em...
Đau! ừ đau lắm
Khi mơ ước bên nhau
Là dã tràng se cát
Em cùng người lùa sóng...
giết tim ta
nỗi đau nào là ta ta chưa hề cầm cung tên
nhưng trái tim anh vết thương sâu hoắn
ánh mắt nhìn ta cay đắng
cứ ngỡ rằng nỗi đau ấy bởi ta gây
dây cung chưa hề chạm đến tay
anh cũng chẳng bao giờ đối diện sự thật
không tin vào Trời Phật
nên kẻ tội đồ vẫn mãi là ta!
máu từ vết thương anh chảy ra
nhuộm mùa thu một trời sắc đỏ
đâu phải hoàng hôn ngang qua ngõ
đôi mắt ta đêm tối lại sắp về!
sao anh không để ta đứng bên lề
như cơn gió ngoài hiên vẫn hát
ừ, có lẽ tình anh sa mạc
ta đi qua, rát bỏng chân trần
trong muôn ngàn dạ khúc cho tình nhân
một khúc cho riêng ta chẳng có
hay tại lòng ta quá nhỏ ?
nên không thể chứa nỗi một lời!
mtlove