Nhân chứng 
  Ngô Thiên Tú     
  Tôi sinh ra để làm nhân chứng 
  Nhân chứng cho chiến tranh 
  Nhân chứng cho quê hương 
  Nhân chứng cho hai chủ nghĩa 
  Ai thắng ai bại nào đâu hay biết được 
  Tuổi thơ, tuổi trẻ tôi là những ngày: 
  Sợ pháo kích sợ đạn bom 
  Sợ hầm chông sợ mã tấu 
  Sợ tiếng còi giới nghiêm trong đêm 
  Co rút vào lòng mẹ để bình yên     
  Tư do, Cộng sản chủ nghĩa nào bất diệt 
  Chủ nghĩa nào là ánh sáng cho quê hương tôi 
  Không áp bức, không độc tài, không hại dân bán nước 
  Không gông cùm, không xiềng xích, không mị dân… 
  Chủ nghĩa nào làm nhân dân hạnh phúc 
  Tôi chưa biết chỉ biết vĩ tuyến 17 
  Là giòng sông cắt đất nước hai miền 
  Chỉ biết bại hôm qua có bạn tôi vừa nằm xuống 
  Chiến thắng hôm nay có bao xác trên cọc kẻm gai… 
  Lật xác ra ôi! máu đỏ da vàng 
  Cùng con mẹ Việtnam giết nhau vì hai chủ nghĩa     
  Quê hương tôi, tuổi thơ, tuổi trẻ tôi là những ngày cắp sách 
  Yêu quê hương, yêu việtnam hận chiến tranh 
  Để thương đất nước mình còn mù quáng 
  Giết nhau tranh giành Công sản, Tự do 
  Rồi những năm chiến tranh đầy ác liệt 
  Lựu đạn, xe tăng, đại bác, trực thăng… 
  Tôi đã lớn trong mịt mù khói lữa 
  Ghi khắc thêm trong đời tuổi trẻ trong chiến tranh     
  Qua năm 75 tôi biết thêm một chủ nghĩa 
  Sống qua hai chủ nghĩa đã thấy và hiểu thế nào 
  Không khách quan, không từ chương là nhân chứng 
  Qua kinh nghiệm rồi tôi chọn một chủ nghĩa cho tôi 
  Đi vượt biên đi tìm lý tưởng cho mình…