Một ánh trăng Ngô Thiên Tú
Thẫn thờ ta ngắm ánh trăng đêm
Lả lơi dáng liễu thật mơ màng
ánh mắt lạ lùng như quyến rũ
Thẹn thùng không xiêm áo che thân
ô hay ! nàng ấy hay là Tiên
Hình như đôi mắt của người tình
Lòng ta rung động nghe là lạ
Hôn mê ta xuống bắt nàng Trăng
Chờn chập bềnh bồng theo sóng ru
Bóng nàng lơi lả mãi bỡn đùa
Long lanh tan biến rồi lấp lánh
Thấp thoáng đọa đày ta ngất ngư
Rời rả làm sao bắt được nàng
Ru đời lãng mạn chuyện trần ai
Nhớ nhung liêu trai như tiền kiếp
Mơ hồ mộng ảo tựa đêm nay
Sao nỡ ơ thờ ta hỡi Trăng
Yêu chưa sao chẳng hiện nguyên hình
Cuồng si đam mê tim đau nhói
Đa tình sầu hoang dã lê thê
Khát tình đắm đuối ngắm dáng Trăng
Lang thang du mục chiếc bóng tình
Bỗng nhiên ta mơ mình thành nước
Cùng nàng ru mộng ước mênh mang
Trăng hởi ta yêu nàng tha thiết
Thương đau tù ngục giẫy chết hồn
Tương tư bóng người tim mất trí
Dại khờ hư ảo giữa đêm thâu
Uớt lạnh hồn đơn mơ bóng Trăng
Mênh mông theo sóng nước yêu người
Trăng ơi ! sao mãi còn thấp thoáng
Đợi chờ Trăng đến rả rời tim