Thơ Tình Ngô Thiên Tú
Dìu em Ngô Thiên Tú Dìu em lên đồi cao thơ mộng Thả tóc mây lơi lả thoảng gió lùa Bước chân mền rung động hạt sương đêm Đọng thành giọt chạy dài trên thân cỏ Dìu em nằm trên đồi cao triền dốc Ngắm mây bay lạc lõng chẳng bến bờ Buông hình hài dưới nắng ấm lẳng lơ Tim lung linh một trời thơ lãng mạn Dìu em lạc vào rừng sâu hoang dã Nghe chim quyên thỏ thẻ tiếng ru tình Bướm chập chờn quyến rũ mắt trần gian Hoa khoe sắc toả hương chờ ong đậu Dìu em ngồi dưới tàn cây râm mát Có lá mơ che đậy bóng nhân tình Nắng thẫn thờ ôm ấp dáng hoàng hôn Rừng lâng lâng trong tình yêu dã thú Dìu em đi bên bãi chiều biển vắng Cát mênh mông ghi dấu bước chân tình ốc mươn hồn hai thể xác sống chung Đang mênh mang thu mình trong mưa lạnh Dìu em xuống dòng suối mơ tình tự Cùng lắng nghe tiếng thác đổ thì thầm Dưới đáy hồ run rẩy cỏ rong rêu Trôi lang thang theo nuớc sông ngây dại Dìu em ngồi bên bờ sông tình ái Chờ Trăng lên ngắm bến nước mơ màng Lan bềnh bồng bàng bạc mặt nước trong Gợn lê thê ôm bóng trăng du mục
Trăng -Sóng Ngô Thiên Tú Phơi mình lơi lả trên sông đêm Nàng Trăng quyến rũ dòng nước buồn Gợn sóng bềnh bồng như ôm ấp Hình dáng người yêu thật dịu dàng Đắm đuối mê say làn sóng nước Nàng Trăng lõa thể dáng kiêu sa Ngọc ngà hoang dã như tiên nữ Xuống tắm dòng sông một đêm hè Chập chờn Trăng – Sóng gợn mênh mang Lung linh lấp lánh đẹp mơ màng Ngất ngư tình tự trong đêm vắng Lững lờ lãng mạn mộng du đêm
Phố cũ Ngô Thiên Tú Lang thang phố ảo tìm em Phố đêm vắng lặng người quen phương nào Mênh mang lòng nhớ dạt dào Bao nhiêu kỷ niệm thưở nào còn đây Tim buồn thương nhớ ngất ngây Dư hương ngày cũ men say một thời Bâng khuâng lưu luyến rã rời Bóng hình yêu dấu phủ trời yêu đương
Mộng yêu em Ngô Thiên Tú
Thả cánh hoa hồng xuống dòng sông
Hỏi em lòng có ngẫn ngơ không ?
Lênh đênh anh thấy tim như lạc
Bềnh bồng theo sóng nước mênh mông
Nhìn đoá hoa trôi lòng thật buồn
Thẫn thờ không bến dạt về đâu ?
Ngơ ngác lững lờ hay chết đuối
Nghe tình hấp hối dưới sông sâu
ôi ! đoá hoa hồng gói ghém mơ
Tặng em bày tỏ tim si tình
Tha thiết yêu em giờ trôi nổi
Ngỡ ngàng tuyệt vọng mộng yêu em
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2007 08:52:09 bởi Ngô Thiên Tú >
Đóa hoa hồng 4 Ngô Thiên Tú Em ngồi lặng lẽ bên dòng sông Ngắm đoá hoa xinh lòng bềnh bồng Thẫn thờ thương nhớ người trong mộng Đã tặng cho em một đóa hồng Hiểu được tình ai bằng đóa hoa Tim em rung động nhịp mơ màng Lấp lánh như dòng sông dưới nắng Long lanh ánh mắt đẹp dịu dàng Soi bóng cùng hoa dưới sông Tương Tim em chờn chập dáng nhân tình Tha thiết yêu nhau dù xa cách Đôi bờ mộng tưởng bến mơ thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2007 07:31:38 bởi Ngô Thiên Tú >
Thả thuyền mơ Ngô Thiên Tú Chiều hoàng hôn em thả con thuyền nhỏ Ra biển khơi hồn mộng tưởng thẫn thờ Nước lang thang ôm bàn chân ngà ngọc Sợ sóng lùa lan ướt vạt áo mơ Nắng mênh mang ru biển thơ êm ả Mắt long lanh từ giã bóng dáng thuyền Đang bềnh bồng rời bờ vắng lững lơ Lênh đênh trôi gìữa sóng chiều mờ ảo Tim ra khơi theo con thuyền buồm nhỏ Lòng lâng lâng say sóng nước mơ màng Chút đa tình gởi tới phương trời xa Một lá thư ấp ôm hồn lãng mạn ước mơ em hay hay, như huyền thoại Mong biển trời đừng làm mất nguồn vui Chiều lại chiều em dõi mắt ra khơi Thầm mộng mị thuyền tình mơ cặp bến
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2007 07:53:13 bởi Ngô Thiên Tú >
Tri kỷ ơi ! Ngô Thiên Tú Tri kỷ ơi ! Hãy dừng chân phiêu bạt Ngồi bên tôi ngắm biển cả mơ màng Sóng bềnh bồng ôm ấp bóng trăng mơ Tim lâng lâng một hồn thơ lãng mạn Tri kỷ ơi ! Hãy cùng tôi uống cạn Bầu rượu ngon lẽ bạn vẫn còn đầy Thấm ân tình cô độc tháng ngày xoay Ru trái tim bềnh bồng men tình ái Tri kỷ ơi ! Hãy cùng tôi tâm sự Lời thầm thì tha thiết giấu trong tim Đã yêu nhau sao còn mãi im lìm Cho rủ mục địa đàng yêu mộng mị Tri kỷ ơi ! Hãy nhìn nhau đắm đuối Thử tâm hồn có rung động gì không ? Hay lâng lâng tim đã chạm nhau rồi Tình đam mê một biển trời là lạ Tri kỷ ơi ! Hình như là xao xuyến Quyến rũ hồn thu hút cả trái tim Muốn yêu em cho ngây ngất cuộc đời Giết tương tư quên cuồng si thương nhớ Tri kỷ ơi ! Sao hãy còn ngăn cách Chưa cận kề cho cảm xúc hôn mê Lỡ yêu nhau thì hãy xích lại gần Đừng để tình miệt mài như cỏ úa Tri kỷ ơi ! tuyết phủ trời băng giá Lạnh cô đơn không bằng lạnh tâm hồn Hãy sưởi tình hong ấm hai trái tim Bằng tình yêu trong mê man tiền kiếp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2007 17:46:34 bởi Ngô Thiên Tú >
Nhớ em 8 Ngô Thiên Tú Lang thang trên lối quen Cô đơn giữa chiều buông Bàn chân ta lạc lõng Theo từng tiếng mưa buồn Mưa dẳng dai mênh mang Lấp lánh bóng dáng em Ta nghe hồn thơ thẩn Lên đỉnh nhớ mơ màng Ngõ đường về hoang vắng Chiếu lịm tàn không nắng Ta hôn mê tương tư Cuồng si yêu em rồi Tình yêu là biển nhớ ám ảnh trong buồng tim Làm lâng lâng mộng mị Một chiếc bóng âm thầm
Mưa đã trở về Ngô Thiên Tú Mưa đã trở về Thăm đồi núi mơ Bao phủ tháng ngày Đợi chờ bơ vơ Mưa đã trở về Ru rừng cỏ hoang Ngã nghiêng mơ màng Rung động mênh mang Mưa đã trở về Thăm dòng sông tương Nhô nhấp hình hài Lãng mạn yêu đương Mưa đã trở về Ru đồng hoang vu Phất phới hương tình Thầm thì mộng du Mưa đã trở về Thăm phố thị xưa Lang thang địa đàng Từng giọt đong đưa Mưa đã trở về Thăm thung lũng sâu Đa tình bềnh bồng Lấp lánh đêm thâu Mưa đã trở về Ru tình hôn mê Lẳng lơ bóng hình Ngây ngất lê thê
Tình mơ Ngô Thiên Tú Trời lập đông tuyết lang thang bất chợt Lạnh ngoài trời không bằng lạnh buồng tim Băng giá đời khi hai đứa cách ngăn Làm sao ấm trong tình đơn lẽ bạn Nhìn tuyết buông lòng thẫn thờ thương nhớ Tưởng mắt em ta đắm đuối mơ màng Tuyết bềnh bồng ngỡ bóng dáng tình nhân Lả lơi say vào hồn thơ lãng mạn Thầm mơ ước được bên em kề cận Vơi tương tư giết mộng tưởng si tình Miệt mài chờ tim rong rêu thấp thoáng Nhịp ngất ngư ám ảnh một bóng hình Trời giá băng mà sao ta âm ấm Hình như em đang say ngủ diệu hiền Không hình hài ôi chiếc bóng trong tim Truyền cảm giác bằng lời thơ tình tự Mặc tuyết rơi mặc trời buông buốt lạnh Ta có em quên lãng mùa đông buồn Không u sầu không cảm thấy cô đơn Từng bước chân lâng lâng tình chờ đợi Say hẹn hò tim hồn ta thơ thẩn Yêu thiết tha thầm mộng mị đôi bờ Ngủ đi em bên nhau cho trọn kiếp Dù mơ hồ ta cũng vẫn yêu em Khoá tim lại cho em không về nữa Ru tình mơ lên tuyệt đỉnh cuồng si Ngất ngư hồn ta tỉnh mộng nhớ thương Em yêu ơi hay chỉ là ảo tưởng
Đêm tân hôn Ngô Thiên Tú Căn phòng côi trở nên thật ấm cúng Gối chăn xinh bỗng nhầu nát thẹn thùng ánh nến hồng lấp lánh bóng tình nhân Mùi tóc mây tõa hương thơm kỳ diệu Mắt đắm đuối dìu nhau vào mộng mị Môi rũ mềm vừa phai nhạt màu son Cuốn đam mê trong vòng tay xiết chặt Hai trái tim truyền rung động thì thầm Chờ với đợi bao ngày yêu hò hẹn Buông tâm hồn vào thế giới ngất ngư Thấm men tình từ giã mộng tương tư Rã cuồng si say cơn mê tình ái Em ngơ ngác như Giáng Tiên hạ giới Ta như chàng Từ Thức lạc thiên thai Thã hình hài trong hoang dã liêu trai Không biên giới hôn mê rừng cỏ dại Đồi núi mơ chập chờn trong lơi lả Sương lẵng lơ giăng phủ thung lũng sầu Sóng bềnh bồng nhô nhấp biển mênh mang Vỗ gềnh đá lời gió ru lãng mạn Đêm tân hôn mơ màng như giấc mộng Nàng cùng ta ngây ngất một thiên đường Đẹp tuyệt vời trong cảm giác yêu thương Trao cho nhau một tình yêu huyền thoại
Ga đêm Ngô Thiên Tú Chuyến tàu Dừng lại sân ga Lê thê Đôi mắt Dõi tìm dáng quen Ngỡ ngàng Theo tiếng còi đêm Tàu khuya Khuất dạng Mà ai vẫn chờ Tàu ngừng Rồi lại tàu đi Ngẩn ngơ Chiếc bóng Dầm mưa si tình Thẫn thờ Tim rũ nhớ thương Đợi mong Từng chuyến tàu dừng Sầu bi Bao nhiêu ? Chuyến đổ ga rồi ! Mà người hò hẹn Sao chưa thấy về Mưa giăng Mù mịt bến chờ Hỡi người tình mộng Bây chừ nơi nao ? Gởi hồn Theo tiếng còi đêm Tình yêu Nỗi nhớ Tim buồn ngất ngư
Từng một mùa xuân Ngô Thiên Tú Từng một mùa xuân Nhớ nhung Quê hương Trái tim rủ buồn Hình bóng yêu thương Từng một mùa xuân Ngậm ngùi trái tim Phận người ly hương Đời chẳng bình yên Từng một mùa xuân Lạnh lùng xanh xao Ngỡ mình chiêm bao Bên trời tuyết phủ Từng một mùa xuân Khát thèm ánh nắng Sưởi ấm tâm hồn Giá băng hoang vắng Từng một mùa xuân Trôi qua lênh đênh Rũ mục hình hài Chiến tranh đọa đày Từng một mùa xuân Tưởng nhớ Mẹ hiền Ray rứt buồng tim Mừng xuân cách biệt Từng một mùa xuân Đi tìm quê hương Như dân du mục Lưu lạc không nhà Từng một mùa xuân Đời như lục bình Mênh mang trôi dạt Chẳng biết về đâu Từng một mùa xuân Sầu như cánh vạc Cô đơn bơ vơ Miệt mài phiêu bạt Từng một mùa xuân Hồn như bờ cạn Đợi chờ sóng nước Vỗ về thương đau Từng một mùa xuân Nước mắt trong tim Phủ đời rong rêu Tù ngục linh hồn Từng một mùa xuân Thấm buồn mênh mông Nghe đời tàn tạ Từng một mùa xuân
Đoá hoa tình Ngô Thiên Tú Tôi đến tăng em một đóa hồng Tỏ tình ngây ngất của buồng tim Bâng khuâng tôi thấy lòng hồi hộp Ngại ngùng thơ thẩn giữa chiều buông Cất giấu đóa hoa trong áo mình Bàn chân bỡ ngỡ bước chậm hơn Lâng lâng tôi nghe hồn thơ thẩn Suy nghĩ miên man đến người tình Ngập ngừng khó quá hỡi em ơi ! Tập đi tập lại đã bao lần Mà sao tôi thấy còn chưa thạo Lúng túng bồi hồi nghĩ mông lung Tim đập thùng thùng tựa trống lân Trời ơi ! hồn lạc mất đâu rồi Đưa tay bấm chuông rồi hạ xuống Sợ gặp ai kia chẳng phải người Trái tim thúc đẩy tôi đánh liều Mừng quýnh thấy em mở cổng hiên Nhìn tôi e thẹn môi chúm chím Thẫn thờ tôi lại đứng lăng im Giây phút lo âu biến xa vời Thò vào ngực áo lấy đóa hoa Tặng em mà tim tôi run rẫy Vội vàng từ giã bước như bay Sung sướng con tim lẫn tâm hồn Ngoãnh đầu nhìn lại ngõ nhà em Ấm thầm tôi thương cành hoa thắm Bày tỏ tình tôi gửi đến người Tôi thấy mặt trời lấp lánh soi Lung linh ấm áp trái tim mình Hình như tôi thấy em còn đứng Ngắm đóa hoa tình mắt lung lay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2007 16:22:30 bởi Ngô Thiên Tú >
Xuân về 4 Ngô Thiên Tú Xuân về có nhánh mai vàng Nở trong tim nhớ muôn ngàn đóa xinh Đóa thì phất phới lung linh Đóa thì ủ nhụy chờ xuân mơ màng Xuân về có kẻ ly hương Mừng xuân lòng dạ bâng khuâng rủ buồn Thấm vùng ký ức mênh mông Bao nhiêu kỷ niệm xa xưa dạt dào Xuân về tuyết phủ lê thê ướt tim băng gía nỗi niềm nhớ nhung Mênh mang buốt lạnh hình hài Không bằng cái lạnh u hoài nhớ quê Xuân về hồn lại buồn tênh Phương xa dõi mắt nhìn trời Quê hương Gởi theo mây gió trái tim Dấu yêu thương nhớ xuân về xa quê
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: