Thơ Tình Ngô Thiên Tú
Thân chúc Ngô thiên Tú và gia đình năm mới an khang thịnh vượng , làm nhiều thơ hay.
Thân ái Vũ kim Thanh
ĐỪNG BẬN LÒNG Bạn thân cho mượn đóa hồng
Bài thơ, tiền nợ trả xong hết rồi
Bận lòng chi nữa anh ơi
Từ nay vui nhé đất trời vào Xuân
CNN Ghé thăm huynh NTT.
Hồng này tặng huynh cho một tình bạn nè
hihihii - Khỏi trả nợ nhen
Chúc huynh NTT một năm mới vạn sự như ý.
Cám ơn Băng Nguyệt, Hương Tình Đời, Vũ Kim Thanh và Chiều Nắng Nhạt đã ghé thăm và chúc năm mới
Mừng xuân Đinh Hợi 2007 NTT chúc BN,HTĐ,VKT,CNN An Khang Vạn Sự Như Ý
Giọt nước mắt Ngô Thiên Tú Giọt nước mắt nhớ Quê Đang rưng nhỏ âm thầm Giọt nước mắt nhớ Me Bên bàn thờ Quê hương Giọt nước mắt đau thương Đón xuân về u buồn Đọa đày một trái tim Trong cuộc đời ly hương Giọt nước mắt không tên Đang buông xuống môi mềm Nhớ xuân xưa Mẹ còn Xuân này sầu mông mênh Giọt nước mắt trong tim Nghẹn tủi một phận người Không còn Mẹ ủi an Khi xuân về xa Quê Giọt nước mắt mồ côi Đón giao thừa thật buồn Nhớ Mẹ hiền lê thê Khói hương trầm rủ tim Giọt nước mắt xót xa Thấm ướt cả tâm hồn Mùa xuân đầu mất Me Ru nỗi sầu cô đơn Giọt nước mắt vấn vương Rơi bất chợt tình cờ Sưởi cuộc đời mùa đông Thầm thì những nhớ thương Giọt nước mắt lang thang Nhỏ vào ly rượu mừng Nén cõi lòng mênh mang Khấn Mẹ về đón xuân Giọt nước mắt hôn mê Chảy dai dẳng âm thầm Ngậm ngùi từ buồng tim Mặn hồn tưởng nhớ Me R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2007 21:54:32 bởi Viet duong nhan >
Đầu Năm
Đầu năm chẳng biết viết gì
Thôi thì khai bút vài thi-tứ thường
Chúc Ngô Thiên Tú an khương
Vạn niềm hạnh phúc, thịnh hưng Lộc, Tài.
(vdn)
Cám ơn VDN với những lời Chúc Tết Đầu năm
Mừng xuân Đinh Hợi 2007 NTT Chúc VDN An Khang Thịnh Vượng, Vạn Sự Như Ý
Giọt nước mắt đón xuân Ngô Thiên Tú Giọt nước mắt mẹ buông Trên đôi mắt rủ buồn Nghẹn ngào đón con về Ngỡ ngàng chiều hoàng hôn Giọt nước mắt mừng con Như nghẹn tủi cuộc đời Bao tháng ngày đợi chờ Mùa xuân này Mẹ vui Giọt nước mắt như mưa Tuôn vội vã tình cờ Thấm tâm hồn bơ vơ Mấy xuân rồi vắng con Giọt nước mắt lang thang Nơi xứ lạ quê người Con chúc thọ mẹ hiền Mà lòng buồn mênh mang Giọt nước mắt trong phone Nghẹn ngào dâng u buồn Mừng xuân về thiếu con Mái tranh sầu cô đơn Giọt nước mắt đón xuân Nghe chúc thọ không còn Tim xót xa âm thầm Đôi mắt sầu đổ mưa Giọt nước mắt mênh mông Đang cấu xé tâm hồn Ngậm ngùi từ buồng tim Chảy dai dẳng nhớ thương Giọt nước mắt mừng xuân Tưởng nhớ đến Mẹ hiền Thì thầm nhỏ trong tim Đón xuân buồn đảo điên
Ngày tình nhân Ngô Thiên Tú Ngày tình nhân lòng mơ màng chờ đợi Gió mênh mang gõ cửa tim đa tình Địa đàng si lấp lánh nắng lung linh Hồn thơ thẩn thuyền tình yêu cặp bến Ngày tình nhân tim ấp ôm hy vọng Bờ yêu đương ngây ngất sóng ái tình Rung đông hồn xao xuyến trái tim đơn Hồn lâng lâng ướt phất phơ bọt biển Ngày tình nhân tình đam mê ấp ủ Tim lang thang theo bóng một đóa hồng Hoa tỏ tình gởi tới người mình yêu Say tương tư bềnh bồng tim lãng mạn Ngày tình nhân cánh chim đơn thủ thỉ Lời nhớ thương theo tiếng hót si tình Tim âm thầm mộng tưởng khung trời mơ Hai chiếc bóng bên nhau trên đồi mộng Ngày tình nhân lại trôi qua lặng lẽ ủ nỗi buồn chuyện mơ ước chung đôi Hồn đi hoang trong bóng lẻ chiều buồn Sầu rong rêu miệt mài tim rủ chết
Đôi khi… Ngô Thiên Tú Đôi khi thấy tình yêu như chợt đến Vụt tan nhanh như sóng biển ngỡ ngàng Ru bờ khô một nỗi buồn du mục Rồi lang thang trong bến vắng mơ màng Đôi khi thấy buồng tim như ngây ngất Say lâng lâng giây phút lại rủ buồn Men ái tình hay những giọt sương mai Dù biến mất tim mãi còn lấp lánh Đôi khi thấy chiều mưa thu tầm tã Thoáng bềnh bồng lay động phiến lá khô ướt tương tư thấm tâm hồn lãng mạn Ngát hương tình ôm mộng tưởng chiêm bao Đôi khi thấy tình em là ngọn lửa Sưởi buồng tim hoang lạnh ấm đam mê Bỗng lịm tắt trong trời đông hờ hững Dìu niềm mơ lên đỉnh nhớ rã rời Đôi khi thấy tình em như cánh bướm Đến tình cờ rồi bất chợt lãng du Phủ yêu đương trên đôi cánh lững lờ Làm điên dại trái tim si hấp hối Đôi khi thấy em là vì sao sáng Chớp lung linh quyến rũ bầu trời tình Say miệt mài trong đêm vắng lê thê Rồi khuất mất khi bình minh ló dạng
Lễ tình nhân Ngô Thiên Tú Buồn lắm người ơi lễ tình nhân Gợi bao kỷ niệm môt ngày nào Yêu ai như đóa hồng tươi thắm Ngỡ ngàng tình lỡ chẳng còn nhau Mơ ước xa xưa mãi hiện về Rủ buồn ký ức đọng hôn mê Yêu nhau tha thiết chừ tan vỡ Dạt dào biển nhớ gợn lê thê Ngây ngất đam mê mỗi lễ tình Hay là buồn bã tựa chiều mưa Ngơ ngác niềm đau yêu tuyệt vọng Miệt mài tưởng nhớ lễ tình xưa Còn đâu mộng mị một thời yêu Nghe tim hấp hối bao hẹn hò Lỡ làng như dòng sông ly biệt Bến bờ lẽ bóng giữa chiều mơ
Tương tư Ngô Thiên Tú Bóng chiều tàn hấp hối Tuyết lững lờ nhẹ buông Bơ vơ trên lối về Hồn ta như đi lạc Theo từng bước chân buồn Chiều qua chiều tiếp nối Đêm qua đêm thật dài Xuân qua rồi hạ tới Trái tim ta lưu đày Trong mộng tưởng nhớ thương Đam mê một bóng hình Say tương tư lê thê Ta hôn mê tù ngục Lịệm con tim chết đuối Xuống đáy biển mơ hồ Sa ngã men ái tình Lỡ làng điạ đàng yêu
Trong cơn mơ tuyệt vọng Ta ru hồn rong rêu Cặp bến mộng du chiều Còn lại gì để nhớ Còn một quả tim khô Còn linh hồn sợi đá Âp ủ một chuyện tình Vào cỏi chết nên thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2007 19:55:27 bởi Ngô Thiên Tú >
Một Mùa Xuân Ngô Thiên Tú Ngồi bán rong mà mắt Mẹ ngơ ngác Luôn dặn con hãy chăm chú coi chừng Lỡ có chạy nhớ như lời Mẹ dặn Cả mùa xuân lệ thuộc cái gói này Nó đứng đấy giương mắt nhìn thật kỹ Sợ người ta đến bắt Mẹ tịch thu Không giấp phép bán hàng rong thật khổ Nhà nó nghèo đành chấp nhận mà thôi Mấy ngày nghỉ nó theo Mẹ đi bán Hiểu cuộc đời lòng buồn bã bâng khuâng Thương Mẹ nó dáng thon vóc liễu Cũng không yên với thân phận cơ hàn Nó bước mau theo bàn chân hối hã Trời bình minh Mẹ vội vã hơn thường Sợ trể chợ người ta giành chổ tốt Giục con khờ theo bóng chiếc gánh đêm Mỗi ngày có chút tiền, mẹ mua vài thứ Cố làm sao cho đủ lễ cuối năm Cúng ba mươi mừng tết đến Quê Hương Mà quên đau trên vai gầy khổ cực Mẹ đốt nhang thấm thì khấn vái Bán được hàng đừng bị bắt hôm nay Gọi nó lạy cầu Ba về phù hộ Nó chắp tay trong đôi mắt dại khờ Nó hớt hãi chạy nhanh vào ngõ hẻm Hai bàn tay ôm chặt một gói hàng Như Mẹ dặn băng về mái tranh dột nát Dắt đứa em gởi hàng xóm lên phường Em nó khóc hay tin Mẹ bị bắt Trên đường đi nó dành dỗ em thơ Năn nĩ em đừng lo đừng sợ Mà lệ buồn nó cũng nhỏ như mưa Gặp được Mẹ, em nó ôm khóc ngất Tủi cuộc đời Mẹ cũng rưng rưng Nó ngơ ngác nhìn gánh hàng bị bắt còn lại gì ngoài hai thúng trống không Lòng nó đau hơn là ai vừa đánh Chờ đến đêm Mẹ nó được thả về Nó cõng em trong nỗi buồn thầm kín Nhìn phố phường đầy màu sắc giàu sang Về mái tranh nó phụ Mẹ nấu bếp Nhìn Mẹ buồn làm anh em nó buồn lây Nó sung sướng được Mẹ vuốt đầu khen ngợi Khi gói hàng giao nó hãy còn nguyên Không phi pháp chỉ là số tiền nhỏ Vốn mưu sinh của một gia đình Thế mà mất thì mùa xuân này nhà nó Sẽ u buồn như không có mùa xuân Ngủ đi con mai mẹ con mình đi chợ khác Không bán buôn thì tiền đâu để lo toan Còn nhiều thứ cũng cần phải mua kịp Sau tết nầy làm đám giổ Ba con Nó thức giấc chui ra mùng uống nước Nó ngỡ ngàng thấy Mẹ thắp hương Miệng thầm thì khấn vái với tổ tiên Gọi cha nó linh thiêng về phù hộ Hồi chiều này hồn nó như rủ chết Nghe người ta mắng chửi mẹ trăm điều Nó buồn bã cuộc đời thương mẹ lắm Tủi phận nghèo nó gục khóc tuổi thơ Mẹ vẫy gọi nó ra ngồi bên cạnh Vuốt đầu con mà nước mắt lại tuôn Ráng lo học để sau này giúp mẹ Cuộc đời nghèo sẽ không có mùa xuân Đêm giao thừa Mẹ lì xì cho nó Nó nhận rồi nhét lại túi Mẹ cho Cất đi Mẹ để làm vốn bán buôn Mẹ rất cần để nuôi con và em nữa Mặc đồ mới lòng nó buồn khôn tả Nhìn Mẹ hiền vẫn chiếc áo vá vai Nó âm thầm vào lục trong tập vỡ Tặng Mẹ xuân về, với trang giấy học trò, nó vẽ mùa xuân Nó thắp nhang âm thầm cầu nguyện Mùa xuân sau, Mẹ nó không khổ như xuân này Ấm thầm buồn nó viết vào trang sách nhỏ Một mùa xuân đã lặng lẽ trong đời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2007 20:00:16 bởi Ngô Thiên Tú >
Bến yêu Ngô Thiên tú Tia nắng ấm lung linh trời giá lạnh Tim mùa đông được sưởi ấm men tình Lời thương yêu làm cây cỏ hồi sinh Bao tháng ngày rủ tàn buồn tuyệt vọng Sầu mênh mông trong địa đàng chờ đợi Bỗng sóng tình lùa bọt nước vào khơi Thấm bờ yêu một trái tim rủ chết Rung động hồn lấp lánh bóng hình mơ Mưa đến xoá tan niềm đau bờ cát Theo thời gian cô độc sa mạc tình Người lữ thứ thấy bờ môi khao khát ướt giọt mưa quên những bước đăng trình Đời lâng lâng nghe buồng tim hạnh phúc Rung yêu thương theo rừng núi mênh mang Đôi chim quyên chuyền cành về tổ ấm Ru chiều buông một nét đẹp mơ màng Thuyền yêu đương lang thang về bến vắng Sông tương tư ngây ngất say ái tình Không u buồn trong bóng tối lê thê Ru trái tim hôn mê từng nhịp đập Bến yêu đương chiều nay như có nắng Ngõ tim buồn rung động bước chân em Không rủ mưa dai dẳng phủ đôi bờ Mắt tìm mắt đam mê yêu mộng mị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2007 00:29:41 bởi Ngô Thiên Tú >
Từ xa trở lại Ngô Thiên Tú Từ xa về phố thị Theo lối mưa buồng tim Ngỡ ngàng như đi lạc Dõi mắt ngơ ngác tìm Giáo đường như ngủ yên Trường cũ cổng gài then Không còn bóng người quen Rêu phong tượng đá sầu Không còn bạn bè thân Đâu rồi người tình nhỏ Chỉ có bóng chiều buông Trong mưa gió rủ buồn Ruộng đồng như lãng quên Bến đò vắng lặng im Dòng sông trong ký ức Vẫn chung thủy êm đềm Mái tranh lá rủ mục Bóng dừa khô héo tàn ôi chiến tranh tù ngục Đã tàn phá Quê Hương
Hãy nhìn xuống bạn ơi Ngô Thiên Tú Tôi đứng dưạ vào tường Nhìn những toà nhà cao Nhìn bầu trời tươi sáng Ôi như một thiên đường Tôi đứng trên phố thị Nhìn đường phố về đêm Đủ sắc màu rực rỡ Ôi sung sướng cuộc đời Tôi nhìn Bác xích lô Đang hì hục đôi chân Trong một cuốc xe chiều Giữa thành phố xa hoa Tôi đứng nhìn em thơ Đang lang thang vĩa hè Với những tờ vé số Đôi mắt dại bâng khuâng Tôi đứng giữa ruông đồng Nhìn nông dân lam lũ Dưới mưa dầm gió lạnh Chỉ có tấm cao su Tôi đứng bên hố rác Nhìn mọi người kiếm tìm Thấy người già trẻ thơ Đang mài miệt lụm đồ Tôi đứng bên dòng sông Nhìn Quê Hương thầm lặng Thấy hư ảo cuộc đời Hai cuộc sống khác nhau Nhìn lên thành phố lớn Thấy người ta giàu sang Xài tiền như cỏ rác Trong những đêm vui chơi Nhìn xuống mài nhà tranh Tôi thấy mưa dột nát Bà Mẹ hứng mưa tuôn Trong đôi mắt rủ buồn Hãy nhìn xuống bạn ơi Để thương người vất vã Để thấy cảnh cơ hàn Bên hố rác hôi tanh Hãy nhìn xuống bạn ơi Mới thấy đời đày đọa Trong mưa dầm gió lạnh Phải cấy cày chẳng ngừng Hãy nhìn xuống bạn ơi Biết thương người lầm than Họ cũng là con người Cơm không đủ để ăn Hãy nhìn xuống bạn ơi Cho con tim xao xuyến Rung động cảnh nghèo nàn Mới thấy đời mỏi mệt R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2007 22:43:06 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: