KHÔNG LỜI TỪ BIỆT
Vầng trăng ơi sao chẳng thấy đôi bờ.
trên bến vắng thênh thang nhìn sóng vỗ.
bao ngày đã qua áo trắng em bây giờ nhòa lệ
trang giấy học trò dấu mực đọng chưa phai.
sao vầng trăng lạc bước ở nơi nào.
để lại đất trời không một lời từ biệt.
bên dòng sông nước rên trào chảy xiết.
ai vô tình để nước chảy về xuôi.
ôm nỗi buồn ngơ ngác giữa chơi vơi.
lấp lai khoảng trời đầy kỷ niệm.
ai ra đi không một lần lưu luyến.
để bến sông em nức nở giữa nhạt nhòa