Người đừng buồn        Ngô Thiên Tú         Người đừng buồn cho hồn ta băng giá 
  Tưởng gió lùa tuyết lạnh thấm vào tim 
  Hồn thẫn thờ nghe nhức nhối lênh đênh 
  Dù thoáng chốc nhưng dài như thế kỷ    
  Người đừng buồn cho lòng ta rũ rượi 
  Nhìn trăng khuya không cảm xúc mông mênh 
  Trăng hiểu ta, mà sao người không hiểu 
  Cho tim buồn nghiệt ngã chẳng bình yên    
  Người đừng buồn cho tim ta đau nhức  
  Ý nghiã gì trong cuộc sống không tên 
  Mãi lang thang trong biển nhớ vô tình 
  Hồn tơi tả từng đêm sầu thao thức    
  Người đừng buồn cho lòng ta ray rứt  
  Ðừng ngại ngùng hãy mở rộng trái tim 
  Ðón nhận ta bằng một chút thâm tình 
  Ðể ta thấy đời không là tuyệt vọng    
  Là sao trời nên hồn ta lạc lõng 
  Dập dờ trong định mệnh trái tim 
  Ðời chưa yên hay chớp tắt trong đêm 
  Hồn giẩy chết theo bóng đêm sa ngã