Thơ Tình Ngô Thiên Tú
Một chuyến du hành Ngô Thiên Tú Rồi một sáng tôi quên đời say ngủ Nằm mê man trong bóng tối ru hời Quên mọi người quên cả tôi là tôi Ru giấc mơ không nhớ gì vĩ dãng Rồi một chiều tim ngậm ngùi buồn bã Nghe người thân nghẹn tủi khóc giã từ Lòng bồi hồi xao xuyến chẳng bình yên Mùi khói hương làm hồn thêm lưu luyến Rồi một đêm tôi giật mình thức giấc Mắt ngác ngơ sao tôi ở nơi nầy Không ai quen ôi băng giá hình hài Nghe côn trùng vây quanh mùi đất mới Rồi một hôm tôi như người đi lạc Về phương xa đơn độc gót đăng trình Hồn ngỡ ngàng du mục bước chân hoang Buông cuộc đời theo địa đàng xa lạ Rồi tôi hiểu chuyến du hành chấm dứt Tim rũ buồn lìa bỏ chốn dấu yêu Ôi chuyến đi biết bao là kỷ niệm Hồn thẫn thờ ôi đắm đuối nhớ thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2007 07:22:00 bởi Ngô Thiên Tú >
Nước mắt người tình Ngô Thiên Tú Ngăn bớt dòng lệ sầu tràn mi thương Nghe gịot buồn thẫn thớ đọng tim bong ướt ngập tình em ơi hồn đau nhói Xót xa lòng ôi mặn đắng bờ môi Hôn mắt buồn tuôn dòng làn châu sa Tim rũ sầu trong niềm đau hấp hối Khóc đi em cho hồn anh chết đuối Không bến bờ trôi dạt giữa biển yêu Bao tháng ngày chờ em say mơ mộng Gặp nhau rồi sao dối lòng nhớ thương Cho tim anh ôm núi sầu tuyệt vọng Ngất ngư tình theo bảo táp mưa rơi Cho anh gần bên em một lần cuối Ngăn lệ ngà lan nghẹn tủi buồng tim Hôn châu sa ru tình mơ đắm đuối Trời hỡi trời đừng giết chết tim tôi Khóc đi em cho ngậm ngùi định mệnh Dòng sông mơ hò hẹn chẳng xuôi dòng Anh sẽ chờ dù em đã đổi thay Không còn yêu như ngày xa xưa ấy Ngơ ngác nhìn nước mắt người yêu dấu Một lần thôi say mộng tưởng suốt đời Khóc đi em cho anh hôn dòng lệ ướt Để mai nầy đâu còn nữa tình ơi
Sẽ bên nhau Ngô Thiên Tú Sẽ bên nhau tim không còn cô độc Trong bơ vơ mài miệt mộng đôi bờ Vòng tay buồn ôm gió nhớ tương tư Chừ đam mê xiết tình nhân chờ đợi Lá thương yêu chiều nay như nghiêng ngả Rung động tình bên ánh nắng hoàng hôn Say ngất ngây gió bềnh bồng cảm xúc Đắm đuối hồn thơ thẩn mắt tìm nhau Tình lên ngôi sau bao ngày mơ ước Địa đàng thương lâng tim mộng hẹn hò Dòng sông tương gợn sóng như đam mê Đôi chim uyên thầm thì bên tổ ấm Tim mênh mang nhip mơ màng hạnh phúc Môi xinh xinh duyên dáng rộn tiếng cười Hai chiếc bóng say mùa thu quyến rũ Bóng trăng ngà lấp lánh dưới dòng yêu
Chuyên ngày xưa N
gô Thiên Tú Thưở ngày xưa mình chơi trò cút bắt Em muốn làm nàng Công Chúa hoàng cung Lạc rừng hoang gặp chàng thôn dã Bắt chàng hái hoa sim cài lên mái tóc mềm Rồi ngây thơ bão chàng làm chòi nhỏ Bằng hoa thơm cỏ dại ở trong rừng Để nàng nằm say đắm cõi thiên nhiên Ô đẹp lắm mơ màng như dã tưởng Yêu rừng mơ nàng không muốn về cung cấm Muốn bên chàng sống thử kiếp nhân gian Có hoa xinh có chim bướm si tình Bay lấp lánh cho tim nàng rung cảm Chàng thôn dã nghe lời nàng Công Chúa Đưa nàng đi thăm suối mộng núi rừng Sợ thú hoang nàng ôm chàng bất chợt Mắt thẹn thùng năn nĩ tháo nhện giăng Gỡ cỏ may đôi mắt nàng long lánh Ngắm nhìn chàng thôn dã thoáng đam mê Tim lâng lâng hỏi chàng có muốn làm Thái Tử Cùng với nàng về cung cấm hay không ? Mối tình ấy bây chừ như quên lãng Công Chúa tình lạc rừng thẵm nơi nao ? Chàng thôn dã vẫn mãi chờ mài miệt Theo tháng ngày ôm mộng tưởng cuồng si Công Chúa ơi ! còn nhớ chăng kỷ niệm Hay quên rồi chàng thôn dã rừng mơ Nhớ Công Chúa nhớ trò chơi cút bắt Chàng lang thang theo ngõ cũ tương tư Rừng vẫn mơ hoa sim vẫn đa tình thương nhớ Bông cỏ may chờ đợi gót chân ngà Nhên thất tình giăng tơ đầy rừng thẵm Công Chúa không về rừng buồn bã mênh mang Tim ngất ngây tưởng bóng hình Công Chúa Chàng ước mơ Công Chúa trở lại rừng Cùng chơi trò cút bắt như ngày xưa Xây giấc mơ đôi tình nhân mơ mộng
Về đây em Ngô ThiênTú Em đã đi bỏ mùa thu quyến rũ Buồn thẫn thờ trong bóng dáng hoàng hôn Thiếu bóng em tim sầu như cỏ úa Ngơ ngác chiều nỗi nhớ mãi lê thê Thương nhớ em tương tư từng kỷ niệm Lay buồng tim một hình bóng mơ màng Chiều qua chiếu gởi si về chốn ấy Đợi em về phố xá lạnh lùng giăng Anh mãi chờ ôm giấc mơ hy vọng Em yêu ơi đừng dối nén ân tình Tim đã say hồn đã chạm yêu rồi Đừng để tình chết khô như sa mạc Anh vẫn mãi yêu em tha thiết Tim xuyến xao mộng tưởng một bến bờ Em nơi nào sao hoang vắng mênh mông Dã tràng yêu vẫn âm thầm se cát Về đi em chớ dỗi hờn dai dẳng Dòng sông Thương hò hẹn sóng u hoài Núi đá thầm thì lời gió thoảng yêu em Phủ rong rêu ôm niềm đau mài miệt Anh tìm em lang thang theo ngõ cũ Đoá hoa hồng em tặng lấp lánh tim Địa đàng xưa gợi hồn say đắm đuối Thấm men buồn đôi mắt ấy nơi đâu Về đây em cho đôi bờ hạnh ngộ Không rũ sầu trong bóng ngã chiều buông Dòng sông mơ hạnh phúc đôi nhân tình Dìu yêu đương vào thiên đường duyên nợ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2007 09:49:45 bởi Ngô Thiên Tú >
Biển yêu Ngô Thiên Tú Xuống thuyền mơ đôi nhân tình ra biển Say sóng thơ lơi lả dưới trăng ngà Dòng nước đêm lấp lánh bóng yêu đương Vai bên vai cùng nghe tim rung động Môi tìm nhau cho rã rời biển nhớ Bao ngày si thấm ướt trái tim nồng Đã yêu nhau nuôi hẹn hò chờ đợi Ru đam mê vào lãng mạn thì thầm Thuyền lênh đênh bềnh bồng trôi sa ngã Tình lên ngôi theo nhịp sóng cuồng si Ánh nắng hồng sưởi ấm hai trái tim Ngày và đêm hình như là nguyệt thực Đôi mắt mơ thẹn thùng làn sóng phủ Mái tóc bồng lơ lẵng gió liêu trai Vầng trăng đêm lững lờ buông dáng ngọc Biển mơ màng say mộng mị ngất ngây Sóng lang thang ru thuyền yêu phiêu bạt Hạnh phúc tình trên dòng nước du dương Đắm đuối say đôi nhân tình thơ thẩn Cảm xúc hồn yêu biển nước trùng khơi Neo thuyền mộng say cùng sóng nước Hai bóng hình ẩn hiện dưới dòng mơ Hoà nhập nhau ôi ngất ngư hư ảo Biển ngập ngừng làm nhân chứng mộng du
Lỗi yêu Ngô Thiên Tú Người yêu em nào đâu có lỗi Xin đừng làm người khổ em ơi Xin đừng làm hồn người buồn bã Xin lỗi vì đã thố lộ yêu em Người yêu em nào đâu có tội Sao nỡ đành trách móc tình mơ Cho tim người ngậm ngùi ray rứt Ăn năn sầu trong bóng tối lê thê Bỡi cuồng si không nén tim đắm đuối Lỡ tỏ tình mà chấp nhận thương đau Buồn âm thầm tim như rũ chết Một lần yêu nghe hồn khóc tủi sầu Van em đừng làm yêu là có lỗi Ám ảnh đời người không dám thố lộ lần sau Hãy thứ tha cho người đã yêu mình Tội người lắm em ơi nào có biết Vô tình em đã chôn tim người vào đau khổ Không buồn vì em chẳng thương yêu Mà xót xa cho số kiếp đọa đày Nhận đắng cay bằng lời buồn bã Rõ tim người tôi âm thầm chia xẽ Hồn mênh mang thương giấc mộng không tròn Xin cho tôi hứng một chút sầu mang Ru tình người vào nghĩa trang hư ảo
Nhớ Thiên Tú Trời biển nhớ cuốn trái tim cô độc Say thẫn thờ một hình bóng thương yêu Lan vào bờ rồi xa hút ra khơi Làn sóng yêu trong mơ màng mộng tưởng Làm sao bên cho rã rời thương nhớ Khao khát chờ ôi nghiệt ngã buồng tim Đắm đuối yêu ôm tương tư buồn bã Say men nồng ngây ngất mộng du yêu ước được thành dòng nước sông lơi lả Ru tình si vào địa đàng đôi bờ Hay như nắng hồng sưởi ấm tim mơ Kề bên em trong chiều giăng lành lạnh Mùa thu ơi chiều nay sao nhớ quá Áng mây ơi ta muốn được bềnh bồng Lang thang hồn về chốn ấy gần em Cho vơi thương trong niềm đau chờ đợi Ru nỗi nhớ qua dòng thơ em viết Yêu em thêm tim rung động dạt dào Hình như là em đang ở bên anh Ta có nhau trong vần mơ chờ đợi
Hãy cho tôi Ngô Thiên Tú Hãy cho tôi cảm xúc tình nồng Xây giấc mơ mộng ước đôi bờ Em yêu ơi xin chớ hững hờ Để con tim rũ chết đợi chờ Hãy cho tôi bên em thật gần Vào tim mơ không muốn trở về ở trăm năm ru mông hẹn hò ôi lâng lâng mông tưởng lê thê Hãy cho tôi rung động cuộc đời Với con tim tha thiềt yêu rồi Nhớ thương ôi bao tháng ngày dài Say tương tư ngư ngất hôn mê Hãy cho tôi hạnh phúc một lần Nghe tim em lỗi nhịp thì thầm Trôi lang thang theo sóng gió tình Vào bến bờ lãng mạn thương yêu Hãy cho tôi ru tình mơ màng Đam mê hồn miệt mài bềnh bồng Như mùa thu quyến rũ địa đàng Hay chỉ là một giấc mơ hoang Hãy cho tôi xin đừng lạnh lùng Để tôi say men nồng ái tình Không cô đơn giữa trời bảo bùng Tưởng nhớ tình trong bóng chiều buông
Bến đợi Ngô Thiên Tú Cuối tháng mười trời vẫn mưa tầm tả Ngày vội tàn chiều giục giã vào đêm Buồn mênh mông theo lối xưa quen cũ Nhớ tình nhân tim bao phủ nỗi niềm Gởi thương yêu theo vầng trăng lẻ bóng Nhìn trăng khuya nghe ray rứt tâm hồn Say mơ màng làn sóng cuốn mơ hoang Lùa vào tim ôi trăm ngàn giọt nhớ Anh vẫn yêu em như ngày đầu gặp gỡ Men ái tình làm đắm đuối tương tư Lãng mạn mơ một lần chung bờ bến Tim ngất ngư lỗi nhịp đập mơ hồ Em vẫn đấy mà như xa biền biệt Cho tim anh lành lạnh bỡi mưa chiều Lấp lánh bóng hình theo từng giọt mưa buông ướt buồng tim ôi nỗi sầu vạn cổ Cuối tháng mười lá thay màu vàng úa Rơi lang thang theo gió thoảng vô tình Ngăn lá đừng rơi cho xanh màu kỷ niệm Tình hỡi tình sao ta mãi cô đơn Tim du mục theo mối tình không bến đổ Yêu em rồi sầu day dứt lê thê Mưa miệt mài trên núi đồi thương nhớ Đọng phím si bao giọt nước ngỡ ngàng Thu sắp đi mùa đông dường chợt đến Mùa lại mùa tim xao xuyến nhớ em Đêm qua đêm mộng tưởng một bóng tình Hồn rũ chết thẫn thờ khi thức giấc Còn sót lại duới đáy ly rượu đắng Vài giọt mơ thấp thoáng bóng nhân tình Như Trương Chi ôm ấp mộng cuồng si Buồn sa mạc héo khô con tim đợi Cát vẫn in từng dấu chân hoang dã Biển vẫn sầu trong chiều vắng bơ vơ Dã tràng ơi đừng se cát lụy tình Gởi sóng nước một trái tim tha thiết Còn không em hay chỉ là hư ảo Nhớ hay quên ôi biển rộng sông dài Theo tháng ngày đôi bờ phủ rong rêu Bến mãi đợi thuyền mơ về cặp bến
Tình chết Ngô Thiên Tú Lang thang tìm ánh nắng buồn Sười tim băng giá lạnh lùng đau thương Nắng long lanh ru cỏ cây hơi ấm Mà sao hồn vẫn mù mịt hơi sương Phủ giăng tim một cuộc tình rũ chết Ôi xót xa nghe ray rứt ngậm ngùi Tiếng dế buồn say rên rĩ miên man Đêm đã tan sao mà sầu hoang dã Nhặt chiếc lá rơi nghe lòng héo úa Tim thẫn thờ nhìn xác lá uốn cong Từ xanh tươi bây chừ vàng rũ mục Như cuộc tình tan rã bắt đầu đông Sầu thấm tim lời tình buồn ly biệt Em xa rồi còn đâu nữa tình ơi Ngơ ngác hồn người ấy không là tôi Ôm cuồng si ôi con tim đau nhói Thôi thì thôi chỉ còn là kỷ niệm Đọng thương yêu nên day dứt ngỡ ngàng Lỡ yêu người nên chấp nhận đắng cay Van buồng tim đừng nhớ nhung tiền kiếp Bàn chân đơn ướt sương đêm mộng tưởng Nặng nề buồn một hình bóng tương tư Như không bến lang thang thuyền du mục Trôi về đâu khi bờ lỡ hẹn hò Đành nén yêu mặc buồng tim bấu xé Chết đuối hồn trong biển nhớ em ơi Làm sao quên làm sao giết bóng hình ám ảnh Mưa tình cờ bất chợt đổ thẩn thơ Tìm chút nắng trời không thương giăng mưa phủ ướt hình hài trên lối mộng tình mơ Em yêu ơi sao nỡ giết mộng đôi bờ Cho dòng sông rũ hồn như sa mạc Van xin mưa đừng buông hãy cho ta chút nắng sưởi ấm hồn đang hấp hối cuối muà thu Bao tháng năm yêu đắm đuối tình nồng Chờ với đợi liệm tim vào huyệt mộ Tình lỡ làng như trời sầu ảm đạm Ngước nhìn mây đang phiêu bạt mênh mang Gió đam mê làm rơi rụng bao lá vàng Tim ngác ngơ vẫn yêu em sa ngã Tình chết rồi mà tim như chưa chết Mãi yêu em trong tù ngục đọa đày Hôn mê buồn cho rỉ máu niềm đau Sầu cô đơn theo tháng ngày tưởng niệm
Rượu cuồng si Ngô Thiên Tú Ta sợ lắm những men nồng rượu đắng Sao đêm nay lại khao khát lạ lùng Hình như là ru quên lãng thương đau Buồn trong tim ôi bềnh bồng đau nhói Từng giọt thấm vào tâm hồn sa ngã Đắng bờ môi chất chứa một biển sầu Làm chết đuối mộng tình si bể ái Cuốn tim yêu vào đáy vực ngậm ngùi Rượu giúp quên hay tăng thêm nỗi nhớ Sao càng say càng mơ bóng nhân tình Ôi ngỡ ngàng trong tuyệt vọng xót xa Yêu thương chi cho tim buồn rỉ máu Rượu cuồng si làm hình hài mềm rủ Thẩn thơ hồn trong bóng tối mùa thu Tiếng dế đêm nĩ non phiên khúc đợi Ta nghe tim giẫy chết mộng du tình Gởi đến em trăm thương ngàn nhớ Trong cơn say ta đối diện chính mình Không dối lòng không nén được trái tim Mãi yêu em cho dù tình đã chết Ta ru tim bằng men nồng cay đắng Giết tình mơ say ngư ngất bếnh bồng Rượu cuồng si làm hồn đau hấp hối Ngơ ngác sầu ôi ta lại là ta
Như Thiêu Thân Ngô Thiên Tú Như Thiêu Thân lao tim vào ánh sáng Tìm nhân tình dù tan nát hình hài Ấm hồn yêu hay thiêu hũy xác thân Dù rũ chết còn hơn là hư ảo Bao tháng ngày thẩn thơ si đắm đuối Thấm tương tư tim ấp ủ bóng hình Một lần yêu hồn mơ màng chết đuối Say bềnh bồng trong mộng tưởng thương yêu Tim xót xa ánh mắt buồn rũ rượi Lệ ướt mi hay mưa thu ru tình Thấm tâm hồn từng giọt nhỏ đau thương Làm sao yên ôi cuồng si thương nhớ Dẫu chuốt đau hình như không ngần ngại Lỡ yêu rồi làm sao nén trái tim Cháy tâm hồn lấp lánh bóng dáng em Ta ngậm ngùi ru tình vào giấc mộng Ánh sáng đèn hay nghĩa trang tình ái Xác Thiên Thân nằm im lặng địa đàng Sầu rũ tim một tình yêu tuyệt vọng Sa ngã hồn buồn ngư ngất mênh mang
Đừng đi Ngô Thiên Tú Đừng đi người ơi Đừng để tim ta Hoang vắng điêu tàn Sầu như nghĩa trang Tình ơi người ơi Chớ rũ lệ buồn Cho hồn tương tư Ngập lụt mưa tuôn Đừng đi người ơi Dừng gót chân ngà Hãy nghe tim ta Thầm thì đau nhói Tình ơi người ơi Đừng để cung đàn Giữa trời cô đơn Ngư ngất nhớ thương Đừng đi người ơi Đừng để bóng đêm Bao phủ địa đàng Mộng tưởng mênh mang Tình ơi người ơi Sao để trái tim Thao thức đợi chờ Ngậm ngùi men đắng Đừng đi người ơi Hãy đến thất gần Say tình lên ngôi Sau cơn hờn dỗi
Mưa tháng mười Ngô Thiên Tú Mưa ngất ngây hôn người yêu mộng tưởng Từng giọt sầu ôm ấp tà áo bay Tương tư đam mê mưa nghiêng mưa ngả Đuổi bắt bóng tình cho rời rã cơn say Mưa mênh mang làm nhân tình ướt rũ Phủ vai mềm đắm đuối bờ môi ngoan Bềnh bồng hồn như giấc mộng mê man Cho tim si nhịp lê thê lãng mạn Mưa dẳng dai ru thiên đường mộng mi Thấm hình hài lộ liễu nét liêu trai Cuồng si yêu mưa hôn mê tầm tã Quyến rũ nàng thèn thẹn dáng hay hay Mưa tháng mười lâng lâng rơi hoang dã Hôn người yêu hôn phố nhỏ mơ màng Đấm hồn buồn du mục chốn xa xôi Thầm nhung nhớ một bóng tình miên viễn Thả tim si theo cơn mưa tình ái Muốn như mưa ru ngủ người yêu mình Rơi thầm thì từng giọt nước lả lơi Ngắm mưa buông lang thang con tim mộng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 18 bạn đọc.
Kiểu: