Thơ Tình Ngô Thiên Tú
Nhớ ngày xưa Ngô Thiên Tú Ta mơ ước được làm chàng hoàng tử Về cung thăm nàng công chúa thưở nào Đã gặp rồi sao tình mãi cách ngăn Cho tim đau rũ sầu trong nhung nhớ Trò chơi xưa vẫn còn trong tiềm thức Vây kín hồn bao kỷ niệm dấu yêu Lỡ yêu nàng tim xao xuyến hôn mê Ta lang thang ôm buồn say mộng tưởng Một lần mơ cho tim sầu ray rứt Công chúa ơi nàng còn nhớ hay quên Đắm đuối yêu ta cuồng si sa ngã Chiều ru chiều chờ đợi chiếc bóng tương Rừng vẫn mong núi sầu như nghiêng ngả Sóng tương tư bãi cát như khô cằn Thiếu dáng tình biển âm thầm hoang dã Sao không về cho bờ bến lâng lâng Dòng sông thương mơ màng trôi mài miệt Say mê man theo sóng nước hẹn hò Nước bềnh bồng thấm ướt trái tim si Một chiếc bóng đi tìm một chiếc bóng Một lần bên nhau rồi âm thầm ly biệt Mộng đôi bờ ngày ấy mãi trong tim Công chúa ơi dòng sông đêm lơ lững Mơ vầng trăng ta chết đuối ngỡ ngàng Nhớ ngày xưa ta hôn mê chốn cũ Mộng bên nàng ôi buốt giá tim côi Nếu còn yêu một lần qua bến đợi Hãy ru ta một phiên khúc ngậm ngùi
Mưa Ngô Thiên Tú Mưa ngất ngây hôn núi rừng hoang dã Từng giọt tình lơi lả phiến lá nghiêng ướt hình hài ướt bàn chân du mục Ta nghe hồn lãng mạn thoáng mê say Mưa đam mê hôn dáng chiều phố nhỏ Đọng tương tư trên mái tóc trở về Như người tình nhung nhớ bóng hình si Rơi lang thang những dòng buồn chờ đợi Mưa lê thê hôn dòng sông hoang vắng Rơi long lanh trên sóng nước mơ màng Gợn bềnh bồng từng hạt nước mênh mang Tan giọt mơ lại lùa vào giọt tưởng Mưa cuồng si hôn âm thầm thung lũng Tràn bến bờ xuống triền dốc lẵng lơ Không biên giới cuồng si tim hò hẹn Ngây ngất chiều rung động cỏ cây khô
Đừng khóc nữa Ngô Thiên Tú Đừng khóc nữa em ơi đừng khóc nữa Liêm hồn anh vào ngõ chết ngậm ngùi Từng giọt buồn làm mặn đắng trái tim Làm sao yên trong xót xa mưa đổ Nín đi em chớ nghẹn ngào buồn bã Anh yêu em tha thiết như ngày nào Sao em sầu cho lệ thắm tim anh Chết đuối hồn dưới dòng sâu giông bão Đừng khóc nữa nghe em người yêu dấu Hãy nhìn anh cho vơi bớt ngậm ngùi Ru tình vào biển nhớ mộng cuồng si Quên buồng tim nhịp sóng lan xa cách Vui đi em thung lũng yêu hò hẹn Say men nồng tình ái đợi chờ nhau Đẹp tuyệt vời ôi giấc mơ duyên nợ Bên dòng sông chung bóng nước đôi bờ
Đom đóm si Ngô Thiên Tú
Đom đóm si lập loè trong đêm tối
Lấp lánh tình bằng ánh sáng nhỏ nhoi
Lang thang tim với đôi cánh mơ màng
Đang thấp thoáng giữa trời tương thương nhớ
Bay lả lơi ru tim vào lãng mạn
Thật liêu trai trong chiếc bóng lụy tình
Quyến rũ hồn vào mộng tưởng chơi vơi
Nhìn đom đóm ôi lâng lâng hư ảo
Cho ta gởi trái tim sầu thương nhớ
Bên kia trời một ánh sáng cuồng si
Chớp dùm ta lay tim buồn chờ đợi
Ta yêu em dù ngăn cách địa đàng
Đừng bay đi hãy cho ta thêm rung động
Say hôn mê với ánh sáng lạ lùng
Ru trái tim vào thiên đường thơ thẩn
Ngơ ngác hồn đắm đuối mộng du yêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2007 16:43:18 bởi Ngô Thiên Tú >
Tình Luỵ Ngô Thiên Tú Rồi bất chợt hồn sầu như rũ chết Trong bóng đêm đày đọa tim u hoài Liệm cuộc tình vào huyệt mộ yêu thương Nghe thương đau một biển mơ kỷ niệm Như giông tố cuốn tình si vào vực thẳm Chết đuối hồn hấp hối dưới dòng sâu Ngẩn ngơ ôi làn sóng mộng bờ yêu Lụy tương tư một bóng hình mơ tưởng Bao tháng năm thầm thì yêu đắm đuối Chừng ngỡ ngàng thuyền rời bỏ bến mơ Rong rêu phủ dòng sông chiều hò hẹn Đọng nhớ nhung từng bọt sóng bềnh bồng Mây lang thang bay miệt mài theo định mệnh Vầng trăng đêm như lấp lánh dáng tình Vì sao buồn ngư ngất nhớ mênh mang Chớp cuồng si trên bầu trời thơ thẩn Gởi đến em tim cuồng si mộng tưởng Sầu đọa đày say núi nhớ biển yêu Không biên giới theo dòng sông tình ái Chờ miệt mài ôi sóng nước mù khơi
Một lần đi Ngô Thiên Tú Rồi rạng sáng ta không là ta nữa Ru cuộc đời theo bánh chiếc xe đưa Tiễn ta đi về phương trời xa lạ Còn lại gì ôi ray rức không tên Thức hết đêm bên người thân lần cuối Để mai này cô độc giữa mênh mông Tim thẫn thờ lưu luyến kỷ niệm xưa Bao yêu dấu mênh mang như hiện hữu Tiếng mưa đêm thì thầm sầu nghẹn tủi Tim ngậm ngùi buồn bã thấm xót xa Một lần đi là một lần vĩnh biệt Hồn ngỡ ngàng sao trở lại chốn mơ Ta bơ vơ giữa địa đàng hoang vắng Ngơ ngác hồn thầm tưởng mình mộng du Buồn đắm đuối nhìn bóng đêm huyền ảo Trả lại đời ôi một kiếp nhân sinh
Có đôi khi Ngô Thiên Tú Có đôi khì cuộc đời như tuyệt vọng Không niềm tin trong cuộc sống đọa đày Giải thoát là chân lý cứu cánh giết niềm đau Không bi quan chán chường sầu chất chứa Đời có phải là giấc mơ buồn bã Để phủ hồn bao cay đắng lầm than Nén tim xót xa sống cho qua ngày tháng Sầu ngỡ ngàng như sa mạc cháy cằn khô Là nhân sinh mà đời như cỏ úa Rũ tàn phai trong thân phận địa đàng Hồn mơ màng quay trở lại chốn xưa Không lê thê ngậm ngùi buồn ray rứt Hình như đất mênh mông quyến rũ Giá nằm yên ru mộng giấc ngủ vùi Quên lãng sầu đắm đuối theo thời gian Có lẽ hay hơn là ôm tâm hồn rũ mục Ru hình hài vào tha la hoang lạnh Nhắm mắt chờ tiền kiếp đến tiễn đưa Một lần thôi được trở về nguồn cội Là lạ mơ như du mộng biển trời Ô đam mê đêm nay sao trời say lấp lánh Chớp lâng lâng trong lối thoát cuộc đời Phá biển sầu hồn mơ mộng tự do Tim lang thang theo bóng đêm sa ngã Có đôi khi bỗng mộng mơ kỳ lạ Muốn ra đi sao ta vẫn còn đây Để tỉnh lại tiếp tục hồn tượng đá Đến bao giờ đời mới được bình yên
Xé đi em Ngô Thiên Tú Xé đi em bài thơ tình anh gởi Đừng nhìn anh mặc gió mưa phủ hồn Nén ngậm ngùi thương nhớ kỷ niệm mưa Còn lại gì ngoài trái tim chết rũ Cất lại chi những lời yêu vô nghĩa Khi tim em đã chọn một con đường Quên lãng rồi những yêu dấu ngày xưa Thôi thì thôi hãy xé đi đừng giữ Xé đi em giết đi một hình bóng Còn yêu em tha thiết trong đợi chờ Mộng bến bờ chỉ còn chiếc bóng đơn Sầu cuồng si bên dòng sông hò hẹn Xé đi em cho tim anh rĩ máu Trong niềm đau hấp hối mộng lỡ làng Ngơ ngác hồn đời chẳng có niềm tin Chôn thương yêu vào nghĩa trang tuyệt vọng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2007 17:31:18 bởi Ngô Thiên Tú >
Lỡ chuyến phà tình Ngô Thiên Tú Lỡ chuyến phà đêm mắt ngỡ ngàng Lặng nhìn dòng nước lững lờ trôi Mênh mang thơ thẩn nơi bờ đợi Buồn phủ trái tim nhịp lỡ làng Dưới bóng trăng ngà chiếc bóng si Đắm đuối nhìn bến mơ xa vời Sóng tương bềnh bồng lan sầu vợi Chập chờn dáng liễu đã qua sông Lỡ chuyến phà yêu tim ngậm ngùi Nghe hồn chết đuối dưới dòng sâu Biết người còn chờ hay lìa bến Bỏ tình bỏ nhớ bỏ sông mơ Lỡ chuyến phà tình ôi luyến lưu Xót xa mơ tưởng một bóng hình Rũ hồn liệm chết làn sóng mộng Tràn vào tim nhớ bọt cuồng si Lỡ một chuyến phà buồn mênh mông Nghe sầu ray rứt đọng buồng tim Em ơi sao đành lòng lìa bến Cho đời nghiệt ngả chẳng bình yên
Tình thiêu thân Ngô Thiên Tú Nếu em là ánh sáng đèn đêm Anh là con thiêu thân tình mộng Anh muốn chết trong địa đàng mơ tưởng Dù trái tim đang rỉ máu thầm thì Giết anh đi bằng ánh sáng buồn ấm áp Cho hồn anh thoả mãn giấc mơ tương Một lần yêu không ôm sầu tuyệt vọng Ngây ngất đời trong hoang dã cuồng si Thấm đam mê say tháng ngày chờ đợi Đắm đuối hồn như sa mạc héo khô Em yêu ơi tim đã yêu em rồi Đừng hững hờ cho đêm về thơ thẩn Còn hay không ánh sáng đèn lấp lánh Cho anh vào ru mộng mị thương yêu Dẫu đắng cay thiêu đốt trái tim sầu Mong tim em hãy một lần mỡ lối Làm thiêu thân lang thang theo đêm tối Say yêu em như say ngọn đèn đường Nhớ ngục tù đày đọa trái tim bong Buồn giẫy chết bên thềm yêu sa ngã
Tiếng sét Ngô Thiên Tú
Tiếng sét yêu đánh vào tim mộng tưởng
Hồn lâng lâng nghe say đắm mơ màng
Tia lữa tình làm thương nhớ mênh mang
Ru đam mê ngất ngây hay thơ thẩn
ôm tương tư đêm mộng du đắm đuối
Say giấc mơ theo ngày tháng si tình
Rung động hồn theo vết chớp yêu đương
Tim lê thê một bóng hình ngự trị
Buồn mênh mông ôi thương thương nhớ nhớ
Ngơ ngác chiều men lãng mạn cuồng si
Du mục mơ vào địa đàng tình ái
Từ yêu em tim lạc chốn mơ hồ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2007 09:48:05 bởi Ngô Thiên Tú >
Bên sông nhớ Ngô Thiên Tú Tình yêu sầu như dòng sông ly biệt Trôi mênh mang theo con nước rũ buồn Dạt về đâu ôi trái tim chết đuối Ngư ngất chiều hấp hối dưới mưa buông Sóng xa bờ mênh mang say mộng tưởng Gợn bóng yêu thơ thẩn tim ngục tù Lan vào hồn từng giọt nhớ tương tư Buồn mênh mông trong hoàng hôn tàn liệm Ôm niềm đau như cọng buồn cỏ úa Ru thương yêu sa ngã mộng địa đàng Không bến bờ trái tim như du mục Lạc mơ hồ trong chiếc bóng lang thang Say biển nhớ rêu phong bờ kỷ niệm Mưa hẹn hò thấm ướt tình cuồng si Tim xót xa từng giọt nhỏ âm thầm Dòng sông tương vẫn bềnh bồng chờ đợi Tình đã chết mà tim như chưa chết Sóng nước yêu mãi say đắm mơ màng Dòng sông ơi đừng ly biệt bến tình Một chiếc bóng đi tìm một chiếc bóng
Sao trời Ngô Thiên Tú Tôi sinh ra làm sao trời buồn bã Lấp lánh sầu trong đêm vắng đau thương Đời không yên nên thấp thoáng đoạn trường Bao gìờ rơi cho hồn còn lối thoát Đêm từng đêm giữa mênh mông sa ngã Ru xót xa cho phận số đọa đày ôi ngục tù trái tim mãi cô đơn Sầu đắm đuối khi hoàng hôn tàn liệm Buồn ngất ngư theo màn đêm trống vắng Chớp tương tư say bóng dáng đợi chờ Gởi nhân tình trái tim mãi nhớ thương Bắng chút sáng thẩn thơ cuồng si tưởng
em đã tới nhìn anh say ngất ngưởng
giữa trời đêm tay níu cánh hoa rơi.
buồn làm chi cho tan nát người ơi..
hãy quay lại nhìn hừng đông tươi sáng.
buồn làm chi cho màn đêm trống vắng
mộng làm chi cho giá rét đơn côi.
anh và em ta đều giống nhau thôi.
ta thật ngốc để tình trôi đi hết.
Trích đoạn: giotnangmuathu2007
em đã tới nhìn anh say ngất ngưởng
giữa trời đêm tay níu cánh hoa rơi.
buồn làm chi cho tan nát người ơi..
hãy quay lại nhìn hừng đông tươi sáng.
buồn làm chi cho màn đêm trống vắng
mộng làm chi cho giá rét đơn côi.
anh và em ta đều giống nhau thôi.
ta thật ngốc để tình trôi đi hết.
Bao ngày qua khu rừng buồn héo rũ
Giọt nắng về làm cây cỏ hồi sinh
Không còn lạnh trong chiều buông cô độc
Nghe tâm hồn cảm xúc mộng lung linh
Buồn mênh mông đã bao mùa ấp ủ
Có nắng về nghe âm ấm tim bong
Không còn sầu trong nỗi niềm tuyệt vọng
Tiền kiếp mơ như ngây ngất địa đàng
Ru kỷ niệm để nhớ tình nồng thắm
Tưởng rằng xa nhưng bất chợt lại gần
Rung động và....được GNMT ghé lại trang thơ Tú như ngày nào
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 12 bạn đọc.
Kiểu: