Thơ Tình Ngô Thiên Tú
tài sản em ra đi kí gởi lại tôi
một gói những mảnh vụn giấc mơ
tôi ki bo giữ khư khư như thể đó là vàng
em trở lại xinh tươi hơn trước
trong câu đùa đòi lại giấc mơ xưa
anh biết đâu?chúng đã chết thành thơ
à,chúng vẫn sống,em thấy không
những vết nhăn chẳng sợ bao giờ biến mất
những nếp nhăn;vô sắc;vô sắc
có thể ngày mai tôi đẹp trai hơn
em đã lấy luôn những nếp nhăn đó rồi
cái gì của mình thôi thì giữ
chẳng phải phần ta-mặc đất mặc trời.
Trích đoạn: Người Hai Mặt
em trở lại xinh tươi hơn trước
trong câu đùa đòi lại giấc mơ xưa
anh biết đâu?chúng đã chết thành thơ
cám ơn NHM ghé trang thơ TT
rất cảm xúc với những vần thơ này
Tôi sẽ trả những gì xưa vay mượn
Nợ trái tim nợ một cuộc tình buồn
Để chiều buông không lẻ bóng cô đơn
Bến bờ mơ dòng sông trôi vào mộng
CUNG CHÚC TÂN XUÂN
( Mến chúc Ngô Thiên Tú)
Cung chúc tân xuân - chúc đến người.
An khang, hạnh phúc ngập vui tươi.
Tiền tài lộc bổng vào như nước.
Sự nghiệp công danh tiến chẳng lùi
Xin chúc bạn bè sa hũ nếp
Kính mừng thân hữu thoả lòng chơi
Suốt năm vạn sự trong như ý.
Tuổi thọ bình yên hưởng phúc trời.
Trần Mạnh Hùng.
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
CUNG CHÚC TÂN XUÂN
( Mến chúc Ngô Thiên Tú)
Cung chúc tân xuân - chúc đến người.
An khang, hạnh phúc ngập vui tươi.
Tiền tài lộc bổng vào như nước.
Sự nghiệp công danh tiến chẳng lùi
Xin chúc bạn bè sa hũ nếp
Kính mừng thân hữu thoả lòng chơi
Suốt năm vạn sự trong như ý.
Tuổi thọ bình yên hưởng phúc trời.
Trần Mạnh Hùng.
Cám ơn Anh Trần Mạnh Hùng Mừng xuân Mậu Tý 2008
TT thân chúc Anh năm mới Anh năm mới An Khang Hạnh Phúc và như ý
Xuân viễn xứ Ngô Thiên Tú Xuân ở đây cũng như ngày thường Bỡi vì xứ lạ không là Quê hương Say trái tim thương nhớ nghẹn tủi buồn Dõi mắt phương xa tìm hình bóng cũ Đón mùa xuân cô đơn trong tuyết lạnh Không mai vàng không pháo nổ trống lân Lòng bâng khâng tưởng đến xuân quê nhà Bập bùng ánh lửa hồng chờ bánh chín Đếm thời gian đã bao năm ly biệt Say ngậm ngùi rũ mục tuổi đời qua Gởi thương yêu gởi hồn về quê Mẹ Rượu cạn bình mà sầu vẫn thiết tha Đón xuân về thấm tình người viễn xứ Buồn nào hơn trống vắng đêm giao thừa Ngỡ ngàng hồn như không có mùa xuân Đời bơ vơ xuân là một chiếc bóng
Mừng xuân Mậu Tý 2008
Thân Chúc ACE phố VNTQ Năm Mới An Khang Hạnh Phúc và Như Ý
Một Mùa Xuân Ngô Thiên Tú
Ngồi bán rong mà mắt Mẹ ngơ ngác
Luôn dặn con hãy chăm chú coi chừng
Lỡ có chạy nhớ như lời Mẹ dặn
Cả mùa xuân lệ thuộc cái gói này
Nó đứng đấy giương mắt nhìn thật kỹ
Sợ người ta đến bắt Mẹ tịch thu
Không giấp phép bán hàng rong thật khổ
Nhà nó nghèo đành chấp nhận mà thôi
Mấy ngày nghỉ nó theo Mẹ đi bán
Hiểu cuộc đời lòng buồn bã bâng khuâng
Thương Mẹ nó dáng thon vóc liễu
Cũng không yên với thân phận cơ hàn
Nó bước mau theo bàn chân hối hã
Trời bình minh Mẹ vội vã hơn thường
Sợ trể chợ người ta giành chổ tốt
Giục con khờ theo chiếc bóng gánh đêm
Mỗi ngày có chút tiền, mẹ mua vài thứ
Cố làm sao cho đủ lễ cuối năm
Cúng ba mươi mừng tết đến Quê Hương
Mà quên đau trên vai gầy khổ cực
Mẹ đốt nhang thấm thì khấn vái
Bán được hàng đừng bị bắt hôm nay
Gọi nó lạy cầu Ba về phù hộ
Nó chắp tay trong đôi mắt dại khờ
Nó hớt hãi chạy nhanh vào ngõ hẻm
Hai bàn tay ôm chặt một gói hàng
Như Mẹ dặn nó băng về mái tranh dột nát
Dắt đứa em gởi hàng xóm lên phường
Em nó khóc hay tin Mẹ bị bắt
Trên đường đi nó dành dỗ em thơ
Năn nĩ em đừng lo đừng sợ
Mà lệ buồn nó cũng nhỏ như mưa
Gặp được Mẹ, em nó ôm khóc ngất
Tủi cuộc đời Mẹ nó cũng rưng rưng
Nó ngơ ngác nhìn gánh hàng bị bắt
Không còn gì ngoài hai thúng trống trơn
Lòng nó đau hơn là ai vừa đánh
Chờ đến đêm Mẹ nó được thả về
Nó cõng em trong nỗi buồn thầm kín
Nhìn phố phường đầy màu sắc giàu sang
Về đến mái tranh nó phụ Mẹ nấu bếp
Mẹ nó buồn làm anh em nó buồn lây
Nó sung sướng được Mẹ vuốt đầu khen ngợi
Khi gói hàng giao nó hãy còn nguyên
Không phi pháp chỉ là số tiền nhỏ
Vốn mưu sinh của một gia đình
Thế mà mất thì mùa xuân này nhà nó
Sẽ u buồn như không có mùa xuân
Ngủ đi con mai mẹ con mình đi chợ khác
Không bán buôn thì tiền đâu để lo toan
Còn nhiều thứ cũng cần phải mua kịp
Sau tết này làm đám giổ Ba con
Nó thức giấc chui ra mùng uống nước
Nó ngỡ ngàng thấy Mẹ thắp hương
Miệng thầm thì khấn vái với tổ tiên
Gọi cha nó linh thiêng về phù hộ
Hồi chiều này hồn nó như rủ chết
Nghe người ta mắng chửi mẹ trăm điều
Nó buồn bã cuộc đời thương mẹ lắm
Tủi phận nghèo nó gục khóc tuổi thơ
Mẹ vẫy gọi nó ra ngồi bên cạnh
Vuốt đầu con mà nước mắt lại tuôn
Ráng lo học để sau này giúp mẹ
Cuộc dời nghèo sẽ không có mùa xuân
Đêm giao thừa Mẹ lì xì tiền cho nó
Nó nhận rồi nhét lại túi Mẹ cho
Cất đi Mẹ để làm vốn bán buôn
Mẹ rất cần để nuôi con và em nữa
Mặc bộ đồ mới lòng nó buồn khôn tả
Nhìn Mẹ hiền vẫn chiếc áo vá vai
Nó âm thầm vào lục trong tập vỡ
Tặng Mẹ xuân về, với trang giấy học trò, nó vẽ mùa xuân
Nó thắp nhang âm thầm cầu nguyện
Mùa xuân sau Mẹ nó không khổ như xuân này
Ấm thầm buồn nó viết vào trang sách nhỏ
Một mùa xuân đã lặng lẽ trong đời
repost kỷ niệm một mùa xuân buồn nhất trong đời để tưởng nhớ Mẹ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2008 06:09:42 bởi Ngô Thiên Tú >
Chờ giao thừa Ngô Thiên Tú Nơi xứ lạ chờ giao thừa mừng xuân mới Tiếng đồng hồ từng nhịp gõ bơ vơ Hồn thẩn thơ nhìn tuyết rụng ngoài trời Thắp nén hương đón xuân sầu nghẹn tủi Tim cô đơn mừng xuân về buồn thãm Nhớ Quê Hương nhớ tiếng Mẹ hiền xưa Cầm chiếc phone lòng bồi hồi tưởng niệm Ngậm ngùi hồn bên chai rượu ly hương Giọt đắng cay thấm tim tình Mẫu Tử Dấu yêu xưa từ tiềm thức hiện về Nhớ giao thừa bên Mẹ đón xuân quê Giờ còn đâu mùa xuân này mất Mẹ Chờ giao thừa đón xuân tim du mục Mắt lang thang theo nhang khói ru buồn Hình như đời viễn xứ không mùa xuân Nếu có chăng là men nồng rượu nhớ
Xuân về Ngô Thiên Tú Đêm qua Ta thấy xuân về Trên ly rượu lạnh Ru đời Bơ vơ Quê hương Xa cách địa đàng Đón xuân Ánh mắt Dõi tìm chốn quê Thấm hồn Nỗi nhớ không tên Bao nhiêu Xuân đến xuân đi Qua đời ướt tim Giờ phút giao thừa Tưởng hình bóng Mẹ Bên thềm năm xưa Đón xuân Thơ thẩn nỗi buồn Mềm tim men đắng Rũ hồn ly hương ở đây cũng đón xuân về Mà hồn trôi dạt Hôn mê nơi nào Nhớ thương Ngơ ngác Lê thê Sưởi tim nghẹn tủi Bằng chai rượu nồng Uống cho quên lãng Xuân hồng Nghe tim đau nhói Ngậm ngùi Quê hương
Hãy lắng tai nghe Ngô Thiên Tú Hãy lắng tai nghe Lời trẻ van xin Đói khát không cơm Lang thang bên vĩa hè Lạnh cóng co ro Bơ vơ manh áo Nhắm mắt nai buồn Trên phố phường sang giàu Quên lãng tuổi thơ ngây Hãy lắng tai nghe Tiếng mưa tuôn chiều Lạnh run người Mẹ dầm dưới ruộng sâu Trong tấm cao su Không đủ che hình hài liễu rủ Tay bùn chân phèn bám Đời cơ hàn chấp nhận gió mưa Hãy lắng tai nghe Tiếng xích kêu miệt mài Ngày qua ngày Giết mòn tuổi xế Gắng sức mệt nhoài Từng cuốc xe đạp rã hơi Suốt đời Cơm không đủ gói Hai bánh xe mòn Cũng chẳng có tiền thay Hãy lắng tai nghe Tiếng mái chèo khua Trên sóng nước ngược dòng Bềnh bồng nắng mưa Đưa bao khách sang sông Áo vẫn rách vai Bạc màu sông nước Cơm ngày hai bữa Vẫn không đủ nuôi thân Hãy lắng tay nghe Bước chân trong đêm Trên đôi gầy nặng trỉu Khan tiếng mời lầm lủi Theo ngõ phố khuya Mặc nắng mưa Mặc đêm dài lạnh lẽo Chiếc gánh phủ đời Cũng không đủ nuôi con Hãy lắng tai nghe Tiếng Mẹ hiền nghẹn tủi Khóc thương con Rên rỉ ngậm ngùi Vì không tiền Lo thuốc thang bệnh hoạn Đành ôm xác con khờ Buồn tức tửi thương đau Nếu lắng tai nghe Xin người cúi xuống Dưới bàn chân Bao khốn khổ đọa đày Hãy nhìn xuống Cuộc đời sự sống Thấm tâm hồn Anh chị nghĩ gì
Quê Hương ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2008 09:01:54 bởi Ngô Thiên Tú >
Nỗi Nhớ Ngô Thiên Tú Nỗi nhớ như tiền kiếp Mãi Bấu xé con tim Yêu em là thế đó Bao năm rồi tình hỡi Sao mãi ngăn đôi Nhìn ánh trăng lẻ bóng Nhìn vì sao cô đơn Ta nghe hồn du mục Về chốn ấy mơ màng Từ nỗi nhớ hiện về Bóng hình em lấp lánh Ta tương tư ngây ngất Tìm ánh mắt thương yêu Tìm bờ môi hò hẹn Đặt nụ hôn yêu trộm Cho vơi bớt cuồng si Cho đam mê bềnh bồng Ôi chỉ là hư ảo Mà thơ thẩn hôn mê Buồn trong đêm lê thê Gởi theo gió ngoài trời Một tiếng hét si tình Ta yêu em đắm đuối Trời hỡi có thấu chăng Dù cho mộng chưa thành Dù cho cách núi sông Em ơi đừng buông lệ Cho rỉ máu hồn ta
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2008 08:25:44 bởi Ngô Thiên Tú >
Khi ra đi Ngô Thiên Tú Khi ra đi người ngủ say giấc mộng Ru cuộc đời vào thế giới bình yên Không còn nhớ bao tháng ngày vay mượn Để lại đời ôi luyến lưu nhớ thương Khi ra đi người cô đơn riêng lẻ Giữa bầu trời chỉ có một ánh trăng Đêm lê thê buồn rũ bóng đoạn trường Người ở lại sầu ngậm ngùi tưởng niệm Khi ra đi người còn gì không hỡi Kiếp nhân sinh là một nấm mộ buồn Thiên thu rồi một hình bóng yêu thương Nghe trái tim nhịp xót xa nuối tiếc Dù người đi mà hình như còn đó Sống trong tôi bao yêu dấu không mờ Tim của người như biển cả mênh mông Làm xao xuyến cả trời mơ kỷ niệm
Đêm buồn 6 Ngô Thiên Tú Rượu không đắng bằng lời thơ em viết Ta nghe tim hấp hối ngậm ngùi Đêm rũ tàn ôi một ánh sao rơi Vừa băng giá trong cơn mơ hành hạ Đêm vẫn đen như ta yêu đắm đuối Không bóng trăng trời cô độc lạnh lùng Cơn gió tình làm ngây ngất lá khua Không cho ta cho thềm thương yêu mới Tim gục chết trong cơn say đày đọa Ngày cuối tuần hồn rỉ máu vết thương Biết yêu em là tuyệt vọng đoạn trường Mà sao ta vẫn cuồng si mài miệt Ôm tương tư vào thương đau tiền kiếp Tình là gì ôi nghiệt ngã như mưa Thấm bão giông ta chết đuối tâm hồn Chờ rạng sáng ta ru tình vào biển nhớ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2008 10:09:25 bởi Ngô Thiên Tú >
Bờ và sóng Ngô Thiên Tú Bờ và sóng Hình như gần nhau lắm Mãi đợi chờ Nhưng sóng vẫn thờ ơ Chết cằn khô Trên sa mạc si tình Sầu mênh mang Ôi tháng năm thương nhớ Chiều bơ vơ Rũ hồn như cỏ úa Sóng vô tình Mãi xa cách mù khơi Không xuyến xao Không rung động hẹn hò Cuồng si yêu Bờ thẩn thơ tuyệt vọng Lụy tình sóng bờ mộng mơ hư ảo Bọt biển yêu Du mục sẽ vào bờ ướt tâm hồn Thấm nỗi nhớ khát khao Bờ lâng lâng Trong bóng đêm mộng tưởng
Tình hạnh ngộ 6 Ngô Thiên Tú Gặp lại em ta nghe tim ngây ngất Say yêu thương men tình ái thưở nào Không bến bờ trôi du mục lang thang Ôi biển yêu là giấc mơ huyền ảo Em vẫn đó ta đây như ngày cũ Thật gần bên mà xa cách miệt mài Không một lời cho rũ chết hồn ta Hò hẹn xưa bây chừ còn hay mất Ta đã đến mà em như xa lạ Cho tim ta đau nhói bỡi lụy tình Canh hoa hồng ta đã mượn vay em Mãi còn tươi theo tháng năm chờ đợi Ta vẫn yêu như ngày đầu gặp gỡ Bao năm rồi dù sóng gió mù khơi Tình lên men tim nồng mùi hạnh ngộ Em yêu ơi sao chẳng bước lại gần Đừng nghe em đừng giết hồn mộng mị Muốn cùng em say hạnh phúc đôi bờ Lỡ yêu rồi tim mãi nhớ cuồng si Người yêu ơi đừng để tình tuyệt vọng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: