Trời hiểu Ngô Thiên Tú
Dẫu ra đi ta đây chẳng ngại
Mong sao người ở lại bình yên
Không buồn bã trò đời ích kỷ
Chỉ biết mình không nghĩ đến ai
Dù đắng cay bao nhiêu phiền muộn
Ta cũng đành chấp nhận chẳng sau
Ta khinh bỉ hư danh ỷ thế
Được chút quyền gây cảnh buồn đau
Ta sung sướng lương tâm thẳng thắn
Dám nói ra sai trái họ làm
Ta thoải mái tâm hồn thành thật
Ngạo nghễ cười Giả-Trá-Điêu-Ngoa
Thấy được chút công bằng vừa chớm
Ta mừng thầm thoáng chốc cùng ai
Sao cũng hơn im hơi lặng tiếng
Để mặc người làm mãi trái sai
Ai hiểu ta ! ô hay ! Trời hiểu
Nên lòng ta chan chứa niềm vui
Còn ai đó ỷ quyền lộng thế
Hiếp bạn bè nghĩ lại mình chưa ?
Có ăn năn cắn rứt linh hồn
Có vui không khi làm chuyện bậy
Chắc là không nên người làm được
Ngạo mạn cười ! Trời đã hiểu ngươi