Thơ Tình Ngô Thiên Tú
Một lần say Ngô Thiên Tú Đời là gì mà thương đau chồng chất Tình như hoa vừa nỡ sao vội tàn Yêu miệt mài giờ đành cách lìa xa Định mệnh ư kha kha là chai rượu đắng Ta ru ta bằng men cay âm ấm Ta giết tim bằng mềm rủ say nồng Bềnh bồng hồn quên lãng bao xót xa Nhận diện yêu là giấc mơ sầu thãm Rượu mềm tim hay mềm hồn ta cứ rót Hết chai rồi sao chẳng đủ để quên Không đắng cay mà ngọt lịm lạ lùng Thấm hồn rồi sao vẫn còn thèm khát Đất trời đứng hay vầng trăng nghiêng ngả Chờn chập bên kia ôi lấp lánh bên này Đời không có gì vui ngoài bóng đêm mờ ảo ừ thì cứ say cho rũ mục một chuyện tình Rượu là người yêu là hơi ấm Sưởi tim ta bao băng giá ngậm ngùi Thấm tình nàng ta lão đão ngất ngư Say cho quên nỗi sầu thiên cổ A hahaha kìa mặt đất chổ cao chổ thấp Không bình yên như những bước chân buồn Bóng trăng ngà sao cứ lẫn trốn ta Làm sao vớt cho hồn ta thơ thẩn ừ lạ quá sao bầu trời biết khóc ướt hồn ta bao giọt nước ngậm ngùi Ngập lụt tim ta rồi ông trời hỡi ông trời ơi Đừng buông nữa cho buồn thêm đắm đuối Ai bão say không...ta còn tỉnh lắm Biết dòng sông lang thang không hò hẹn bờ bến Biết lữ khách không nhà trong đêm vắng bơ vơ Biêt con đò không ai sang sông đang rũ buồn chờ đợi Khakhakha ta đâu có say đừng mộng tưởng Ta quên ta trong chốc lát đó mà ừ dù thế nào ta cũng mãi là ta Tên cuồng si thất tình trong nỗi nhớ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2008 21:27:33 bởi Ngô Thiên Tú >
Uống đi tim Ngô Thiên Tú Uống đi tim những giọt nồng cay đắng Lãng quên đời dầy nghẹn tủi đau thương Thấm tương tư cho rã mục tâm hồn Buồn mênh mông trong đêm dài sa mạc Uống đi tim cho ấm lòng băng giá Không thẩn thơ say bóng tối đọa đày Địa đàng tình là một bãi tha la Ôi hoang vắng như nghĩa trang cô độc Uống đi tim ru hồn vào cõi chết Cho biển yêu ngập lụt trái tim bồng Liệm ân tình xuống đáy vực cuồng si Buồn không tên mãi chập chờn ám ảnh Uống đi tim cho ngất ngư kỉ niệm Đang hiện về từ nỗi nhớ thủy chung ôi mơ màng như phiên khúc mùa đông Làm lâng lâng môt bóng hình mộng tưởng Uống đi tim cho lênh đênh bờ mộng Cháy men yêu trong hơi ấm nhân tình Đến rồi đi như chiều rơi ly biệt Để đêm về rũ chết một dòng sông Uống đi tim đốt khát khao chờ đợi Một đêm nào thuyền cập bến bờ Tương Gởi yêu thương lại phố vắng sương mù Chừ một mình ôm nỗi sầu tương đá Uống đi tim để biết rằng lòng còn yêu tha thiết Mà đại đương đã chia cách đôi bờ Định mệnh làm tình chẳng chung bóng người ơi Thì nỗi nhớ vẫn miệt mài tiền kiếp
Giết cuộc tình Ngô Thiên Tú Giết cuộc tình bằng chai rượu đắng Xót xa đau say nỗi nhớ bềnh bồng Tiếng yêu thương còn đọng đáy tim Em yêu ơi làm sao quên được Định mệnh đời ru tim vào cõi chết Đưa em đi là từ biệt cuộc tình Chẳng muốn rời đành phải lìa xa Ngậm ngùi ôm niềm đau nghẹn tủi Đêm lại đêm ru buồn vào biển nhớ Men đắng yêu từng giọt thấm vào hồn Bóng nhân tình lấp lánh trong giấc mơ Tim cuồng si lang thang không bờ bến Lỡ làng rồi mộng mơ hò hẹn Đời từ đây là những chuổi ngày buồn Địa đàng tình là dòng nước mù khơi Say yêu em ta thành tên nghiện rượu
Đẹp nhất Ngô Thiên Tú Đẹp nhất đêm nay là ánh mắt em Cuốn trái tim tương vào thung lũng yêu Đắm đuối đam mê hồn như đi lạc Lãng du liêu trai sa ngã địa đàng Ngây ngất tình yêu là tim có nhau Đẹp nhất giấc mơ là hồn gửi trao Lâng lâng men nồng cuồng si hò hẹn Hai hình hài không biên giới mộng du Lênh đênh bờ yêu từng đợt sóng xô Ngã nghiêng rong rêu lãng mạn bềnh bồng Rung động hôn mê tim si lỗi nhịp Say thương yêu biển quyến rũ lạ lùng Đẹp nhất trong đêm là một dòng sông ôm bóng ánh trăng thơ mộng mơ màng Hoang dã lả lơi theo dòng nước biếc Ta cùng em say sóng gió lụy tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2008 18:42:42 bởi Ngô Thiên Tú >
Nỗi buồn Tượng đá Ngô thiên tú Như tượng đá ngàn năm vẫn đợi Đứng cô đơn mài miệt giữa bầu trời Mặc gió mưa phủ lấp đời đau thương Tim cuồng si mãi âm thầm mộng tưởng Đừng bỏ đi cho hồn ta nghẹn tủi Gần bên nhau mà xa cách nghìn trùng Bỡi ta là tượng đá trong tim em Thì giấc mơ chỉ là tình hư ảo Ta ru ta ngậm ngùi sầu thãm ôm bóng đêm say định mệnh ngỡ ngàng Em hay là người điêu khắc bóng ta Xin hiểu cho nỗi buồn tượng đá
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2008 03:21:57 bởi Ngô Thiên Tú >
LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ
Tượng đá ơi! linh hồn chìm vực thẳm
Cõi hư hao mục rữa những trận tàn
Gió mưa đời mù mịt những đêm hoang
Che bốn phía bằng bàn tay gầy héo
Ta nói cùng ai người là tượng đá?
Phân trần nào vô ích trắng vàng đen...
Một lần đi là dập tắt ngọn đèn
Đêm hoang phế ta về nghe hư ảo
Xa những giấc mơ vướng đời sầu não
Linh hồn nào tượng đá chẳng còn nghe
Lùa ta vào chân góc tường sỏi đá
Vụn trăm năm, khóa trăm nẻo đường về
Vết môi hôn ngày xưa giờ hóa thạch
Thơm đi về ngủ dưới góc chân mưa
Ta quen rồi ủ mục xác dư thừa
Không màng nữa lợi danh ngày phố thị
Mưa tràn mưa ngập lòng tri kỷ
Bỏ lại sau lưng thác lũ xoay cuồng
Mình ta về đem nung nấu nỗi buồn
Tan thành lệ chảy yêu thương trôi mất
Hảy đem ta về nhốt đời đá cuội
Khóa hang sâu dứt xuống một linh hồn
Bầu trời lam không còn nắng cuối thôn
Bình minh xám vào đêm ôm bóng tối
Tượng đá xếp hàng, hoàng thành dương đế
Bao phủ nghìn trùng im vắng lặng câm
Rút mình vào thật ngắn tiếng thì thầm
Chìm khoảng lặng âm u bờ vực thẳm
Lam Hồng Minh
Trích đoạn: Lam Hồng Minh
LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ
Tượng đá ơi! linh hồn chìm vực thẳm
Cõi hư hao mục rữa những trận tàn
Gió mưa đời mù mịt những đêm hoang
Che bốn phía bằng bàn tay gầy héo
Cám ơn LHM đã ghé trang thơ tú này
Với những dòng thơ rung động
Tú vừa về nên trả lời trể mong thông cảm
Cho thiếu nợ bài này hihi nhiều rồi sẽ trả
nếu tim người không xúc động thì ta Là tượng đá
Vì khô cắn và băng giá tựa mùa đông
Mãi mênh mang trong nỗi nhớ âm thầm
Sầu tuyệt vọng trong niềm đau rũ mục
Tình nhớ Ngô Thiên Tú Ngày buồn bã đêm về băng giá Tim cuồng si mộng tưởng bóng nhân tình Từ điạ đàng thương nhớ biển sóng yêu Bềnh bồng hồn theo giấc mơ kỉ niệm Như có em theo tháng ngày sầu rủ Mắt lang thang đắm đuối cõi mơ màng Dòng sông tình ôm ấp bóng trăng si Dìu đam mê xuống vực sâu hò hẹn Còn đâu nữa đêm tân hôn mơ ước Thuyền vu quy lơi lả biển ái tình Không bến bờ du mục cõi liêu trai Chừ chết đuối một trái tim chờ đợi Nhớ dã man một khung trời huyền thoại Tim trao tim bao rung động thầm thì Bờ môi mềm lãng mạn trôi mộng du Vài sợi tóc còn vương trên lồng ngực Mộng nguyệt thực mặt trời buồn hấp hối Giữa chiều rơi liệm chết sau núi đồi Sầu cuộc tình sao không được chung đôi Để bên này nhớ bên kia tiền kiếp
Nỗi buồn như biển Ngô Thiên Tú Ta có nỗi buồn như biển Trôi mênh mang không bờ bến hẹn hò Biết về đâu giữa chiều rơi sa mạc Ru đợi chờ tim du mục mù khơi Ta có nỗi buồn như biển Mãi chập chờn lấp lánh bóng vầng trăng Say yêu thương theo sóng gió đêm về Rũ tâm hồn không biên giới lang thang Ta có nỗi buồn như biển Thật âm thầm thật lặng lẽ mênh mông ôi cuồng si ôi nhung nhớ địa đàng Lơ lững u hoài sầu tơi tả đam mê Ta có nỗi buồn như biển Không nhạt phai theo ngày tháng yêu người Dù ngậm ngùi dù tuyệt vọng xót xa Cũng mơ màng ôm trái tim chết đuối
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2008 00:40:32 bởi Ngô Thiên Tú >
Tình không tròn Ngô Thiên Tú Tình không tròn như giấc mơ mộng tưởng Ta như em ôm ấp một nỗi buồn Du mục hồn vào thế giới mộng du Nhớ mênh mông làm sao mà quên được Ngày từng ngày sầu mênh mang thơ thẩn Từ cuồng si bóng dáng em hiện về Tim tương tư rũ mục tình đơn phương Mộng đôi bờ là dòng sông chết đuối Làm sao ngăn tim đừng thương đừng nhớ Giêt tháng ngày yêu đắm đuối tình ơi Dù thế nào ta cũng vần chờ mài miệt Dẫu trăm năm là hư ảo cuộc tình Tìm giọt nắng sưởi buồng tim băng giá Nắng nơi nào để lạnh trái tim đông Như tượng đá lụy tình giữa trời hiu quạnh Ta yêu em sa ngã mộng địa đàng
Chờ một tiếng yêu Ngô Thiên Tú Chỉ một tiếng yêu thôi Mà trái tim chết đuối Dưới đáy sầu thơ thẩn Theo ngày tháng miệt mài Chờ một tiếng yêu tôi Sao gió chẳng thì thầm Cho tương tư du mục Bao mùa rơi lạnh lùng Chỉ một tiếng yêu thôi Mà tâm hồn rạn nứt Như sa mạc khô cằn Rũ gió cát cuồng si Chờ một tiếng yêu tôi Cho ngây ngất buồng tim Say lâng lâng sức sống Ôi ! đợi đến bao giờ
Cứ ngỡ không quen Ngô Thiên Tú Lang thang Tìm chiếc bóng tình Gần bên mà ngỡ Như xa nghìn trùng Hỡi người Ngự trị trong tim Xin đừng làm lạ Cho hồn tả tơi Sao đành Giết mộng cuồng si Thờ ơ hờ hững Tình tôi yêu người Nhói tim Buồn bã khôn nguôi Sầu giăng băng giá Xót xa ngậm ngùi Thôi đành Cứ ngỡ không quen Mặc tim ran nứt Âm thầm tình ơi
Say để tìm quên Ngô Thiên Tú Uống cho quên một chuyện tình buồn Giết trái tim đọa đày nhớ thương Rượu cuồng si làm tơi tả tâm hồn Muốn chung đôi mà đành biệt ly Uống cho vơi đau nhói tim bồng Giết cuộc đời bằng men nồng đắng cay Từng giọt yêu thấm vào máu hẹn hò Thấy bóng tình là vầng trăng ngả nghiêng Uống cho quên buồn bã tâm hồn Giết ngậm ngùi phủ đêm dài cô đơn ôi hay hay…ôi thơ thẩn bềnh bống Rượu tình ơi ! hãy ru tim ta vào nghĩa trang Uống cho say cho du mục hình hài Bước lâng lâng không còn buồn liêu trai ôi yêu thương là mộ khúc đêm về Ta muốn say để quên sầu yêu ai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2008 08:08:45 bởi Ngô Thiên Tú >
Không em Ngô Thiên Tú Có em Con phố mơ màng Say bàn chân nhỏ Bên trời đam mê Không em ánh mắt rũ buồn Luyến lưu kỷ niệm Phủ chiều lang thang Có em Đời bỗng dưng vui Trái tim ngây ngất Lâng lâng men tình Không em Tượng đá rêu phong Cô đơn trống vắng Bên trời quạnh hiu Em là Ngọn Nắng mùa đông Không em Băng gía bềnh bồng con tim Em là Giọt nước mùa thu Không em Sa mạc tâm hồn chết khô
Trái Tim Lì “2” Ngô Thiên Tú Trái tim yêu bây giờ lì hơn ngày cũ Say cuồng si hay thơ thẩn âm thầm Ru bóng tình vào nỗi nhớ dã man Dù rũ buồn cũng mơ màng mộng tưởng Càng lì lợm càng yêu thương đắm đuối Bảo lãng quên nó trã lời “không” Đừng buộc nó xa vời bến hẹn Mặc tháng năm là hư ảo bềnh bồng Nó lì đến không còn thuốc chữa Nên hôn mê sa ngã lụy tình Lâng lâng bóng hình đã ngự trị trong tim Đêm từng đêm ru giấc mơ vào địa đàng lãng mạn Dù xót xa dù ngậm ngùi tuyệt vọng Dẫu bị đòn tình đau nhói không yên Nó vẫn mênh mang nhịp say sưa chờ đợi Lì vẫn lì như tiền kiếp xa xưa
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: