Nhờ các bác sưu tầm giúp mấy bài của Vi Thùy Linh
tqh1976 18.01.2006 22:28:38 (permalink)
Nghe đồn đại rằng Thơ của Vi Thuỳ Linh độc đáo lắm, Bác nào biết xin đăng giùm 1 vài bài để anh em thưởng lãm chút được chăng? Cô thi sỹ này bốc lửa, cá tính,mình muốn xem Thơ của cô ấy thế nào. Trong diễn đàn, Bác nào biết xin giúp nhé, Cảm ơn nhiều
#1
    heou 20.01.2006 20:51:36 (permalink)
    Trong Trang thơ đã có 2 bài của VTL là "Bố" và "Thiếu phụ và con đường", ban vào đây đọc nè

    http://vnthuquan.net/tho/tacpham.aspx?thisi=Vi%20Thùy%20Linh


    #2
      heou 20.01.2006 20:53:47 (permalink)
      Mới tìm được thêm mấy bài, để post luôn :D


      Từ phía ngày nắng tắt
      Vi Thùy Linh

      Nơi em ở là phía ngày nắng tắt
      Nỗi buồn nhiều như gió
      Em ước được thả lên trời như bóng bay…
      …Gió vẫn thổi, buồn phiền không mất nổi
      Chỉ còn phía anh thôi
      Em không nhớ đã gặp anh bao lần, bất kể khi nắng còn hay đã tắt
      Để rồi đêm nay
      Em cay đắng khi anh đẩy em bằng ánh mắt!
      Ánh mắt anh - không - bay - được
      Lòng em vỡ
      Vỡ vào đêm chỉ thiếu một tháng trăng em tròn 19 tuổi
      Em không nhớ đã thả bao nhiêu nỗi buồn buộc bằng tóc rụng
      Tóc mỗi năm một mỏng
      Em tức tưởi trở về khoảng trời bóng đỏ
      Bóng chèn nhau
      vỡ
      Lòng em
      vỡ
      Em lầm lũi lại đến trước nhà anh nhặt xác nỗi buồn, đốt lên thành lửa
      Rồi đi
      Sau lưng em ngày nắng tắt.

      #3
        heou 20.01.2006 20:57:20 (permalink)
        Những đối lập
        Vi Thùy Linh

        Bố
        Mặt trời nóng rực và ồn ã
        Con muốn gần… lại sợ... tan ra…
        Mẹ
        Mặt trăng xa
        Con ngần ngại cận kề
        Con
        Vì sao lạc giữa
        Lớn lên và sáng bằng nước mắt
        Bầu trời không ngừng bão tố
        Sấm, sét, chớp rạch đầy những cánh sao mảnh dẻ của con
        Con cố vươn cánh sáng hơn những ngôi sao chi chít kia, để nối gần bố mẹ
        Con muốn mình lớn thật nhanh để đối mặt với mọi cuộc đời, nhưng không là mặt trời - mặt trăng như bố mẹ
        Con yêu một người lau khô mắt cho con, bằng đôi cánh cứng nước mắt của anh
        Anh ấy yêu con, nhưng buộc phải tìm ngôi sao khác!(?)
        Không biết lạc vào đâu
        Con
        Rơi
        Xuống
        Dòng sông đỏ đang chuyển dịch vào bóng những vì sao
        Đêm, sông cũng không ngớt sóng
        Từng cánh sao ướt sáng dần chìm, con chỉ ước mình bé thơ, khi hiểu những điều lớn lao chẳng làm vơi đi bất hạnh mỗi đời người
        Nước sông mặn xót, đầy sinh vật muốn tấn công
        Những cánh sao lại rướn lên mặt nước
        Hỡi những dòng sông!
        Tại sao nước mặn chiếm ba phần tư trái đất?
        Tại sao con người lại ít cười hơn khóc.
        #4
          heou 20.01.2006 21:00:41 (permalink)
          Giấc Mơ Đi Qua
          Vi Thùy Linh

          Em gặp mình
          Qua hợp âm giấc mơ
          Màu xanh mơ ước
          Sao trời phiêu linh
          Vòm đêm vỡ sáng
          Vầng trăng mê mải tròn đầy...

          Đêm rơi qua dải khăn mây
          Gió đợi chở nhau thơ thác
          Nảy đọt yêu thương
          Lớn trên tay những mầm khao khát
          Khẽ về sắc cỏ thanh miên...

          Và bình minh thở phía trời xa
          Ngày lên ! Giấc mơ tung cánh
          Không gian mở bao đường tuyệt đích
          Mùa về thức đợi riêng em

          #5
            heou 20.01.2006 21:04:06 (permalink)
            Tàu lửa
            Vi Thùy Linh

            Đều đặn những đoàn tàu dừng lại gần Anh, còi rền rĩ làm chai tai anh
            15 phút dừng không hết mệt
            Những đoàn tàu không mang em đến
            Biết làm sao chống đỡ cuộc hoá kiếp của căn phòng bộn bề khi đêm nay nó rùng mình thành toa tàu đơn độc
            Muốn tẩu thoát mà tầng tầng nhà vây kín, em nuốt chay buổi tối đợi môi
            Nuốt buổi tối lỏng cơn khát thứ nhất

            Những chiếc ví, những tấm ảnh, những kỷ niệm dần đánh mất
            Màu da ánh nhìn bị đánh mất
            Giấc ngủ cũng bị đánh mất
            Tự huyền bí bằng chiếc bánh sữa nửa đêm
            Khi anh cắn em tê dại

            Thế giới thu nhỏ khi ban mai mãn khai
            Em xếp hàng chen lấn mua vé tàu tìm hạnh phúc
            Căn phòng tàu lửa đầy cuống vé cũ, đuổi bám
            Dù em đã trát nỗi đau cùng hình dung cái chết thường trực, lên tường trắng

            Anh nghe mãi đĩa hát cũ để nhớ
            Những vòng đĩa tự thú về em
            Những ngón tay từ hôn, buồn như mắt
            Vó dài cất đất lên trời
            Hòng trốn cái chết hằng rõ mặt

            Thình lình em sẽ lên chuyến tàu không hẹn
            Để bất thần lọt vào Anh
            Những con tàu nôn nao nghiến đường ray tiền sử

            Lũ thóc hạt đi mơ cánh đồng trắc ẩn
            Những dòng sông vẫn chảy trên đầu loài người sống - chết
            Tiếng khóc hát rong lòng đất
            Giáo đường nghiêng chiếc bình thánh ca khổng lồ tiếng khóc phiêu diêu thành thiên đường ướt
            Vào ngày long lanh, người anh hùng lang bạt bất thần quấn em vòng ôm đa cảm:
            ”Anh đã thuộc về nàng họ Vi của núi
            Vì sự bí ẩn và hoang dã của nàng !”.
            #6
              tqh1976 22.01.2006 06:58:08 (permalink)
              Rất cảm ơn các Bạn. Mình đang đọc và suy ngẫm...Cô ta quả là người cá tính...

              Thanks!!!!!!!!
              #7
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9