Hồi ức không phai
ltm_ad 19.01.2006 18:07:31 (permalink)
Kỷ niệm luôn là những gì tươi đẹp mà con ngươì ta không muốn quên bao giờ. Hồi ức không phai là truyện mình viết tặng cho em gái của mình. Hi vọng trên đường đời của cuộc sống em sẽ luôn gặp nhiều may mắn.

***************************

Trưa.
Suốt con đường dài không có lấy một bóng mát.
Trời nóng như đổ lửa khiến cho tâm tình của hắn càng thêm gay gắt. Tóc ướt đẫm mồ hôi, những giọt mồ hôi rơi xuống trên trán, trên mí mắt khiến hắn khó chịu vô cùng. Nhưng hắn bỏ lơ tất cả, phóng xe như bay, lượn lách qua những đường phố lớn. Hắn cứ ngỡ tốc độ sẽ làm hắn quên đi những phiền muộn trong lòng lúc này, nhưng hình ảnh ấy cứ chập chờn hiện ra trước mắt hắn.
----------------------

Mới sáng sớm hắn đã dậy, chuẩn bị mọi thứ tươm tất cho buổi hẹn trọng đại. Nàng chắc sẽ vui lắm- hắn thầm nghĩ thế. Hắn dã chuẩn bị cho nàng một món quà đặc biệt.
Cách giờ hẹn những hơn một tiếng vậy mà hắn đã có mặt trước cửa nhà nàng, chuẩn bị đi chuẩn bị lại câu nói mà hắn đã tập trước kiếng hàng trăm lần. Cứ tưỏng tượng ra lúc nàng đỏ mặt khi nghe lời hắn nói, hắn lại cười tủm tỉm sung sướng.
Nụ cười trên môi hắn chợt tan biến khi hắn nhìn thấy nàng tay trong tay với một người đàn ông xa lạ. Cử chỉ vô cùng thân mật, người đàn ông đó hôn lên trán nàng. Mặt hắn đỏ lên, mắt hắn đỏ rực những tia máu nóng. Hắn chỉ muốn chạy tới cho gã đàn ông kia một trận, và cho nàng một cái tát. Nhưng hắn kiềm lại, hắn không muốn nhìn thấy nàng nữa nên phóng xe đi mất. Hắn không kịp nhìn thấy...

---------------------

Nàng cười e thẹn, mắc cỡ, và rụt rè như một cô bé. Vậy mà những lần gặp nàng, nàng chẳng hề cho hắn chạm đến tay chứ đừng nói hôn lên trán của nàng. Sự khó khăn đó của nàng khiến hắn quý nàng như một thiên thần, trân trọng nàng như một viên pha lê trắng trong. Tất cả mọi thứ dường như sụp đổ trong hắn.
Trước khi quen nàng, hắn là một đứa không có lòng tin.
Hắn sinh trưởng trong một gia đình có hoàn cảnh khó khăn nhưng cha mẹ vẫn luôn chiều chuộng hắn như một ông hoàng con. Hắn sống lầm lì, làm bạn với bốn bức tường. Hắn có cảm giác như mình là một chú chim nhỏ, bị giam hãm trong chiếc lồng sắt chẳng biết đến tự do. Đối với hắn, một nam nhi là phải biết đến với cuộc sống bên ngoài, không chỉ nên biết làm bạn với sách vở.
Vào đại học, cuộc sống mới dường như mở ra với hắn, mọi thứ xung quanh dường như lạ lẫm hơn. Từ một cậu học trò trường tỉnh lên thành phố Hồ Chí Minh, mọi thứ là một bắt đầu mới với hắn. Nhưng những mơ mộng của hắn vội tan vỡ khi hắn đối diện với những khó khăn trong cuộc sống.
Hắn dần đánh mất lòng tin vào người khác, khi có quá nhiều những lọc lừa luôn xảy ra hàng ngày. Cuộc sống vất vả vừa đi làm vừa đi học khiến hắn không có nhiều thời gian rảnh để nghĩ đến tình cảm. Hắn sống cho qua ngày, lấy nụ cười để che dấu đi nước mắt nuốt vào trong tim.
Rồi hắn gặp nàng. Nàng đến với hắn rất tình cờ. Trong một lần đi đám cưới của một thằng bạn thân, hắn gặp nàng.
Hắn ra trường và đi làm tại thành phố nhưng vẫn chưa chịu có một bóng hình ai trong tim. Lũ bạn hắn hối hắn hãy quen lấy một người để có thể tâm sự, trò chuyện và chia sẻ với hắn. Nhưng hắn chỉ xem mọi cô gái hắn quen như em gái hay là một người bạn bình thường.
Lần này, bạn của hắn giới thiệu hắn với nàng. Hắn biết nàng chỉ qua tấm hình. Trông nàng chẳng có vẻ gì đặc biệt mà lại còn ở rất xa, mãi tận Hà Thành. Hắn chỉ nghĩ đơn giản, mình lại có thêm một đứa em nữa.

(cont)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2006 06:23:42 bởi ltm_ad >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9