Thơ Hồ Xuân Hương
Một cảnh chùa Tình cảnh ấy, nước non này
Dẫu không bồng Đảo cũng Tiên dây,
Hành Sơn mục điểm đôi hàng nhạn
Thứu Lĩnh đem trùm một thức mây
Lấp ló đầu non vừng nguyệt chếch
Phất phơ sườn núi lá thu bay
Hỡi người quên tử đi đâu đó
Thấy cảnh sao mà đúng lượm tay.
Động Hương Tích Bày đặt kìa ai khéo khéo phòm,
Nứt ra một lỗ hỏm hòm hom.
Người quen cõi Phật chen chân xọc,
Kẻ lạ bầu tiên mỏi mắt dòm.
Giọt nước hữu tình rơi thánh thót,
Con thuyền vô trạo cúi lom khom.
Lâm tuyền quyến cả phồn hoa lại,
Rõ khéo trời giả đến dở dom.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: