TRUYỆN KIẾM HIỆP THỜI NAY
Nàng đang sống (không phải trong Cổ mộ ) .mà nàng sống ở nhà của nàng ,nàng thích thể dục thể thao ( vì nàng chưa học kiếm cung bao giờ cả ,nhất là môn CHƯỞNG ... ) nàng không biết chưởng theo phái Cổ mộ ,nhưng nàng lại biết truyền nội lực của mình cho người bị đau ( nếu người đó bị đau ở phần đầu ,nàng sẽ giúp người đó mau chóng đỡ đau bằng cách truyền nội lực lên gan bàn chân của người đó ).
Nàng ngủ trên giường nệm ( có thể nằm võng để ngủ ) chứ không ngủ trên sợi dây thừng nhỏ xíu ( vì nàng không muốn bị té đau ) ...nàng cũng thích ăn uống nhẹ nhàng ( Điều này thì gần giống phái Cổ Mộ )
Nàng có 3 Sư phụ truyền nghề cho nàng ,nhưng cả 3 người đó đều là nam giới ( điều này tự nhiên nó đến ,chứ nàng không hệ lựa chọn cho mình ) Và nàng cũng chẳng lấy thế làm buồn phiền ,mà trái lại là đằng khác ...
Hàng ngày nàng luyện ( võ thể dục )vào buổi sáng sớm ,buổi trưa và có khi thêm buổi tối nữa ...nên nàng luôn bận rộn về thời gian học đạo của mình . Ngược lại nàng có được một dáng người tròn lẳn , chắc nịch ,nhanh nhẹn .. Với một khuôn mặt thon nhỏ luôn tươi cười ,làn da rám nắng rắn rỏi , cặp mắt sáng trong ...nàng được tiếng là một Mui Mui dễ thương trong giới ( không phải là võ thuật ,càng không phải là phái Cổ Mộ ) mà trong giới ... mày râu ..điều này không hề làm nàng để ý ,lưu tâm ...
Rồi một ngày không như mọi ngày ,đang trên đường đi học đạo .. nàng gặp một thiếu niên anh hùng ( so với nàng có thể được kêu là cậu bé ) Nhưng về thể chất và tinh thần ( kể cả kiến thức ...) thì vuợt trội hơn nàng gấp bội ,hơn nàng kể cả về lĩng vực ...tình cảm . Nàng cảm thấy trong lòng dậy lên một điều gì đó giống như một luồng gío mới thổi bật lên tất cả mọi nguồn cảm hứng mà lâu nay đang ngủ quên trong lòng nàng ...Một điều gì đó mới lạ bàng hoàng ...nàng không tin ở bản thân mình nũa ( Vì nàng đã nguyện với lòng mình chỉ tôn thờ võ thuật ,không màng đến điều gì khác ) nàng cảm thấy bất an trong lòng thay vì lạnh lùng như những lân đi học đạo xưa nay ...nàng tự hỏi lòng mình ...điều gì đang xảy ra như vậy ? phải chăng ta lầm đường lạc lối ..đi về ...( nhà ) ...để rồi nàng cứ đi lang thang khắp những con đường có ánh trăng ... ,để nhìn lại cái bóng nhò bé của mình in hằn trên con đường đó lâu nay ...nàng bỗng nhiên chợt nghĩ ..có bao giời cái bóng của mình được trùm lên bởi một cái bóng khác mạnh mẽ ,bao dung không nhỉ ...
( Phần tiếp theo )
Nàng vẫn tự cho mình là đã hiểu rõ cuộc sống này lắm ( vì nàng đã sống trong nó kha khá rồi mà ) .Nàng luôn yêu cuộc sống ,tin tưởng vào cuộc sống mà trong đó người sinh thành ra nàng dạy nàng nhìêu điều thật đáng qúy ,nên nàng rất qúy trọng cuộc sống này . Do vậy bản thân nàng luôn muốn đem vào cuộc sống những gì nàng cho là tốt đẹp mà mình có thể thực hiện được với mọi người ...
Ở đâu có thể học hỏi được điều tốt ,điều hay nàng đều đến đó bái sư học Đạo ... Một hôm nàng gặp một người có tầm vóc cao lớn hơn nàng cả về thể lực lẫn học thức ,nàng đã tin ngay những điều rất hay mà người đó chỉ vẽ cho nàng .. và nàng đã trao toàn bộ số ngân lượng mà nàng dành dụm được cho người đó mượn để làm một công việc gì đó ... ( đối với nàng đồng tiền không là tất cả ) nên nếu có thể giúp được họ nàng sẵn sàng chìa tay ra với mọi người ,sẵn sàng chia đồng bạc cuối cùng với người cần nó hơn nàng .
Thế nhưng nàng đã vấp phải một sự thực mà nàng chưa bao giờ nghĩ tới ... Số ngân lượng nàng đưa cho người kia tưởng làm được điều tốt cho họ ...trái lại họ đã trở thành một người bất lương hồi nào không biết .Được tin đó nàng đã buồn cả một thời gian dài ,và nàng đã hoang mang ít nhiều khi nghĩ về những con người sống trong cuộc đời này ....
Nàng vẫn thấy chỉ có võ thuật là không lừa gạt ai cả ,và nàng càng yêu thích các bài thể dục hơn nữa ,nó luôn đem lại cho nàng niềm vui và sự trẻ trung ,kể cả ...hạnh phúc.
Lại nói nàng có 3 người thầy ( 3 sư phụ truyền đạo chính giáo )
Một người thầy dậy nàng môn yoga ,Sư phụ chỉ dậy nàng đúng một động tác thể dục dể làm cho tâm trí luôn cânn bằng ,chống mất ngủ .Thầy dậy xong thì nói :"con hãy tập nó ,và chờ thầy về ,khi nào về thấy con vẫn tập thày sẽ chỉ tiếp động tác kế tiếp ".Sau đó thầy đã lên núi tinh tâm ...Đến nay đã hôn năm năm trời nàng vẫn tập và vẫn chờ đợi thầy trở lại .Nhưng đến năm thứ 5 thì nàng chợt hiểu ra thầy đã dạy cho nàng biết kiên trì ,nhẫn nại trong cuộc sống.
Sư phụ thứ hai chỉ cho nàng hoc cách truyền nội lực giúp đỡ những người có sức khoẻ yếu .Nàng đã giúp rất nhiều người bị đau hoặc bị tai nạn vào đầu .Học môn này nàng mạnh mẽ hơn nhiều so với trước kía .đó là môn khí công ,rấtt cong hiễu cho sức khỏe .
Sư phự thứ 3 dậy cho nàng cả hai môn phái kia ( khí công va yoga ) dạy nàng võ thuật để tự vệ nhưng chủ yếu là tập cho khoẻ .nàng học rất nhanh tất cả những lới thầy dạy ...
Ngoài ra nànng còn học một môn thể dục theo phái bàlamôn của các Lạt Ma Tây Tạng nữa ...
Học dược các môn võ thuật thì nhiều lắm đó ,nhưng riêng về con người nàng mãi mãi mù mờ ,vì xưa nay nàng không để ý đến ai cả .Với nàng ai cũng là bạn tốt ( nàng vẫn cho rằng ta chẳng hại ai ,thì chẳng ai hại ta cả ).Nhưng lòng người như biển cả ,biển vừa rộng vừa sâu .Khi hiền như làn gío nhu mì ,khi tàn bạo lật chìm tất cả ...
Nàng buớc vào đời bằng một hành trang toàn là màu Hồng không một chút kinh nghiệm về con người trong cuộc sống .Bởi Nàng chỉ là cây cỏ hiền hoà mà thôi
( ĐOẠN KẾT - THAY LÕI MUÔN NOI )
Đứng trên ngọn đồi thật cao ,nơi vườn Địa Đàng đang đâm chồi nảy lộc ,cây Tùng đang ra lá mới ... Nàng nhìn lại nơi đã đến ,đã qua . Nàng rất tiếc nơi nàng vừa rời khỏi đó .vì nàng những tưởng đó là nơi đất lành chim đậu ...thực ra nới đó lại gây cho nàng nỗi buồn vào giờ phút tưởng là thăng hoa . nàng đã rời xa và để lại sau lưng mình nỗi nhớ nhung man mác , cảm giác ấm cúng ở nơi đó đang từ từ biến đổi theo thời gian .mà chính con người đã huỷ hoại nó .Tiếc thương một khoảng trời đẹp ,nàng vãy tay chào ,lưu luyến chào từ biệt bạn bè .Xin người trồng rừng đừng tự mình phá huỷ cái mình đã sinh ra ,chỉ vì một phút bất đồng ,tương phản ...
Thôi chào nhé bạn bè ơi chào nhé
Ta đi rồi lưu luyếm mãi không nguôi
Chăng có ta ,buồn cũng một phút thôi
Hãy giữ mãi tình bạn bè thân ái
Chớ vì chỉ một phút giây oan trái
Mà ngắt đi bao lộc của chồi non
Để rồi mai đá quây chẳng thành hòn
Để nuối tiếc thời vàng son bất khuất
Ta đi nhé chẳng có gì khuất tất
Chỉ đượm buồn nơi đã đến hôm qua
Chúc mọi người hãy sống giữa chan hòa
Tâm hồn đẹp - hơn bao điều muốn nói Và nàng đã ra đi ...Xin chào bè bạn lần chót ...
Nàng đến một nơi mới ,nơi đây nàng bắt đầu làm lại cho mình tất cả.Nhưng nàng chẳng ngần ngại gì đâu ,vì bản tánh nàng lạc quan lắm. Nàng dọn dẹp và bỏ đi những gì không cần thiết cho cuộc sống của mình.Mỉm cười hài lòng Nàng vui vẻ đi vòng quanh và
- XIN CHÀO MỌI NGƯỜI
Hãy cho tôi một khoảng trời bên cạnh các bạn nhé ,tôi muốn được ngắm bầu trời mênh mông đầy sao tại nơi các bạn đang quây quần vui vẻ bên nhau - Cho phép tôi nhé.
Gió hãy hát lời thân thương
Sông hãy hát lời vấn vương
Người hãy yêu tôi chân thật
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2006 04:47:00 bởi MM_Ngoc >