Em có nghe
Giới hạn mong manh của sự sống
Bảo rằng...
Rồi tôi sẽ mất em
Ừ,
Rồi tối sẽ mất em
Để yêu em đến tận cùng cái chết
Để những ngày mùa đông buốt lạnh
Trong đất hoang tàn máu vẫn chảy về tim
Ừ thì em hãy cứ đến thăm
Cứ thắp hương cho tôi,cứ lặng thầm than khóc
Cứ trách tôi đi,bỏ mặc em trong mệt nhọc
Khi còn lại một mình ở cõi dương gian
Ừ thì em hãy cứ đến thăm
Cứ thắp nến cho linh hồn đã khuất
Cứ nguyện cầu từ thẳm sâu lòng đất
Tôi sẽ trở về,ở bên em...
Ừ,
Một ngày...
Rồi em sẽ đến thăm
Sẽ thắp hương cho tôi bằng bàn tay người khác
Trái tim em thôi không còn ngơ ngác
Cỏ úa vàng cỏ lại đã sinh sôi
Ừ,em hãy đến thăm tôi lần cuối
Hãy cho tôi biết giờ em đang hạnh phúc
Và trong đất lạnh,tàn tro nào cô độc
Lần sau cùng day dứt bởi yêu thương
Cỏ dại ngút xanh khuất lấp nẻo vô thường...