Thơ Đông Hòa & Tình yêu lãng mạn
aMàu tím ngày xưa
Đông Hòa
Ngày xưa em trong áo hoa màu tím
Để mắt anh mê say ngọt êm
Chiều về qua đồi sim vắng
Nhớ thương mơ nhiều thêm
Bóng hình của em
In trong tim
Từng đêm
Ngày xưa
Anh quen em
Ước mơ trìu mến
Nhiều khi theo mơ đêm
Thấy bên nhau tình bồng bềnh
Em như loài hoa tím đồi sim
Chiều hôm ấy anh ru tình êm đềm
Ngày tháng trôi đi theo cuộc đời
Tình đôi ta cách ngăn xa vời
Phương trời mưa giăng mờ lối
Nhớ áo tím xa xôi
Em ngồi lẻ loi
Nhìn mây trời
Mờ khói
Tàn chiều
Nghe đăm chiêu
Nhìn trăng đang chiếu
Nghe đớn đau tình yêu
Nhớ áo tím em mỹ miều
Nhớ dáng em tha thướt yêu kiều
Bên khung trời tím mà anh đã yêu
ĐH
12.05.06
Ngày tháng trôi đi theo cuộc đời
Tình đôi ta cách ngăn xa vời
Phương trời mưa giăng mờ lối
Nhớ áo tím xa xôi
Em ngồi lẻ loi
Nhìn mây trời
Mờ khói
Mai em về lại phố xưa
Đã lâu rồi chẳng nhớ về áo tím
Nhưng sắc màu vẫn đậm ở trong tim
Mai em về tìm lại giấc mơ êm
Nơi phố cũ lặng im nghe kỉ niệm
Trở mình mau bừng lên trong sắc tím
Cuối chân mây anh nhìn ta chúm chím
Ta nhìn anh, dấu tang xưa còn lịm
Kín nỗi buồn xâm chiếm mộng ái ân
Như áng mây lạc theo động phong vân
Nhánh lục bình tần ngần về chốn cũ
Chai sạn rồi bấy nhiêu kia đã đủ?!
Mây vẫn trôi gió vẫn thổi miệt mài
Còn nữa không những đắng cay sẽ đến?!
Em hỏi mình chờ định mệnh đáp thay
Cùng sắc tím song hành mê mãi
Tạ ơn đời cho về lại phố xưa....!!!
Cảm ơn Băng Nguyệt ghé quán nhà để lại bài thơ hay
Đh
Tình trăm năm
Đông Hòa
Mưa chiều nay
Làm giọt nắng phai
Trên mi em miệt mài
Trong lòng là tình yêu ai
Cho ta mơ và cho ta say
Gối trăng sao theo giấc ngủ đêm đầy
Bên em ta vầy một cuộc trăm năm này
Lần gặp gỡ quen từ nơi nào muôn thuở
Lần gặp gỡ tình ta đẹp như mơ
Ta yêu em suối nguồn ngây thơ
Ta cho em tình khúc đợi chờ
Trong đêm ấy tình bơ vơ
Ru em bằng trăng mờ
Ngại ngùng thờ ơ
Tiếng ru tơ
Mơ một lần
Bên em âm thầm
Trao vầng môi em ấm
Nghe diệu huyền trong đêm trăng
Thêm vì sao giăng ánh nguyệt hằng
Ta nghe tâm hồn mình như ngại ngần
Vì đã một lần với em mối tình thâm
đh
13.05.06
Tìm lại ngày xưa
Đông Hòa
Còn có không em giấc mơ đầu
Chiều ấy quen nhìn nhau mắt sâu
Và đôi môi em hồng ươn ướt
Ân tình hoà quyện ta đổi trao
Tình ấy theo ta vào nắng hạ
Giữa đời cuồng nộ đầy phong ba
Ta ôm em đôi tay đầy sức
Đưa em vào nhịp điệu vang xa
Rồi một hôm khi em tròn mộng
Mây như hồng lót thảm đời em
Vào hạnh phúc nghe tình rất vội
Vào bến đời nghe đầy tơ duyên
Ngày tháng chuyện xưa vút tầm tay
Chiều thu về theo gió heo may
Ta chợt nhớ mi sầu dưới tóc
Đang chảy dài giọt lệ đắng cay
Giờ lặng lẽ xin ai bình yên
Để ta ru hồn theo vô biên
Nơi tình ái nào trong dĩ vãng
Tìm những ngày bên nhau đoàn viên
ĐH
14.05.06
Duyên áo tím
Đông Hòa
Một ngày mùa đông chân về Huế
Đi lang thang tìm mái tóc thề
Mà ngày xưa khi chiều đánh mất
Để vơi sầu giây phút tái tê
Rồi khi đêm trăng treo thành nội
Mắt bỗng gặp áo tím xa xôi
Mà ngày nào một lần để mất
Nghe tâm hồn nghê giấc lên môi
Vội với nàng đổi trao tâm sự
Kể chuyện nay và chuyện đã qua
Theo quá khứ , hồi sinh hiện tại
Và nối lại duyên ước mặn mà
Chiều lại qua bên bờ Hương Giang
Nhìn giòng nước khẽ trôi mơ màng
Tay ôm nàng dìu vào bến ái
Thấp thoáng vương áo tím cao sang
Rồi mùa xuân về ngập tiếng ca
Và tình quyến luyến không phong ba
Em thẹn thùng trong màu sim tím
Thành cô dâu hoa mộng tình ta
đh
15.05.06
Gối sầu đêm mưa
Đông Hòa
Đêm hôm nay ta ngồi nơi đây
Lặng thầm nhớ đến em từng ngày
Nghe thương yêu một mình đong đếm
Và bao nhiêu sầu trút vào say
Mưa rơi như cùng ta đợi ai
Nhớ hôm xưa bên em kề vai
Nghe hương đời tình yêu tha thiết
Trao về em lòng ước mơ giấc dài
Nhưng nay người đã xa về đâu
Cho đau lòng chia ly mộng đầu
Người đi anh nghe tim lầm lỡ
Em ơi , sao nỡ đành xa nhau
Chợt ta nhớ hôm nao ngồi buồn
Lệ em ướt mi tràn giọt tuôn
Khóc cho vơi khi tình ta chết
Khóc cho đời thôi hết si cuồng
Giờ nghe sầu loang trong tâm trí
Người ra đi trọn đời chia ly
Về bên ấy em tròn hạnh phúc
Cách xa , nhớ ngày tiển em đi
Đh
15.05.06
Thương xót ngày mưa
Đông Hòa
Mưa rơi hắt hiu bên hè phố
Mưa rơi giọt buồn lên nắng khô
Kia phố vắng im mình không thở
Không than van theo tiếng ngây ngô
Nhớ ngày xưa bên nhau đắm say
Lời trầm tình ta ngây ngất mây
Và thêm nụ cười em tươi thắm
Gieo hồn tôi từng ngày không phai
Lần chia cách là ngày vĩnh biệt
Thiết tha rồi cũng đành chia tay
Về bên ai em ru tình ân ái
Mặc nơi này ta thức đêm dài
Mưa rơi hoài theo dĩ vãng đời
Kỷ niệm tình nồng xưa in môi
Nnhững đơn côi như tìm nhung nhớ
Về bên ta cho tim rã rời
Mưa vẫn tuôn và trời giá lạnh
Buốt tâm hồn nhung nhớ ngày xanh
Nhớ ngày xa xôi còn hạnh phúc
Giờ chia lìa lời buồn riêng anh
đh
16.05.06
Nhớ tình xưa
Đông Hòa
Người yêu ơi , khi ta chia tay
Là lúc tình không còn đắm say
Và anh vội vào xưa dĩ vãng
Chôn bóng hình em trong sầu ai
Em đã âm thầm bỏ tình đi
Vòng tay ôm nào , nay biệt ly
Đau nhói tim này ai đã xiết
Từng đêm khi trăng đến hạn kỳ
Lời nào là cuối cho nhau đi
Nói đi em cho hết tình si
Lần sau cùng câu thề đã lỗi
Ôi đau lòng nhìn lệ trên mi
Giờ đây em nào hay mình anh
Từng đêm thâu canh tiếc duyên lành
Đời chia ngăn cách nhiều cay đắng
Cho tình ta chết trên cỏ xanh
Ngày nay bao năm ta cô đơn
Nhìn mây nhớ em khi giận hờn
Nhớ lại ngày xưa mình tha thiết
Hồn nghe lâng theo khói sương vờn
đh
16.05.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2006 14:36:47 bởi Donghoa >
Bài thơ ảnh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14017/96D665E2B2104F23BE6CA1AA074FBFF2.JPG[/image]
Hoài thương
Đông Hòa
Vẫn là em cô gái xứ Thượng
Gùi trên vai chứa quả tình thương
Của người lính chân mòn đá sỏi
Một chiều dừng chân ở bên đường
Màu nắng xoa lên tóc nào bay
Lẽ loi nghe hồn ta đá chai
Ghì súng trên vai ba lô nặng
Mắt nhìn ta nghe lòng đắm say
Ta yêu ai , người em gái nhỏ
Một giấc mơ đã mở tình thơ
Đem tiếng yêu sâu vào nhịp thở
Theo hoàng hôn trở giấc ngu ngơ
Và ngoài kia tiếng đạn hận thù
Vẫn còn ru tầm bắn vi vu
Như hoà lẫn vào thêm khói khét
Xoá đêm đen thành ánh chớp mù
Và em chết trong chiều đêm ấy
Lá vàng rơi thay nấm mộ đầy
Cành lan trắng như vầng tang tóc
Trên mộ em vương ngàn áng mây
đh
17.05.06
Khúc tình thương tâm
Đông Hòa
Dòng thời gian đi từng ngày qua
Cuộc đời ta sống trong mơ xa
Làm sao quên những chiều bóng ngã
Tựa vai nàng những đêm sương sa
Ngày ấy ân tình ta đang vui
Nào đâu duyên ấy lại rã rời
Em ơi ! Sao tơ duyên ngắn ngủi
Như những đêm tháng năm nhanh trôi
Rồi thời gian trở thành xa lạ
Bên trời chiều ánh sáng nhạt nhoà
Buổi sớm ta buồn theo kỷ niệm
Kiếp nào , cuộc đời ta phong ba
Nhìn chỉ thấy ắp đầy hiu quạnh
Mình bóng ta ngồi bên bức tranh
Là cô gái mắt huyền tha thiết
Đang nhìn ta giọt sầu mong manh
Ôi , giờ đây mình ta chua xót
Càng đau thương gót ngọc càng xa
Đời mất một ngày xưa nhung nhớ
Còn gì chăng máu lệ chan hoà
đh
18.05.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2006 19:24:02 bởi Donghoa >
Bến xưa
Đông Hòa
Chiều nao qua bến xưa
Giòng sông như khẽ đùa
Con đò đâu khua khẽ
Em ngồi mái chèo đưa
Hoàng hôn đêm thu bay
Trăng say in bóng gầy
Mơ gì em ơi hỡi
Đưa hồn ru theo mây
Ngồi bên nhau nghe vui
Nhìn em ngủ giấc vùi
Màn đêm ru tiếng thở
Róc rách nước chảy trôi
Em ơi ! Thương lắm không
Có mơ giấc mơ hồng
Có hay anh vẫn thức
Ngồi bên em nhìn trông
Khẽ tay vuốt má em
Môi khép nhẹ êm đềm
Anh nghe lòng say đắm
Yêu rồi nặng tình thêm
Mai đây ta cùng về
Trăm năm cùng đam mê
Tay run cầm anh ước
Đời mãi đẹp câu thề
đh
17.05.06 [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14017/990C2B2CD00B4DA2AE383A23E0D6AB6A.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2006 19:26:32 bởi Donghoa >
Giấc mơ hạnh phúc
Đông Hòa
Chiều hoang vắng anh đi về âm thầm
Nơi ấy giấc mơ hôm nào dừng chân
Tìm thấy em niềm ước ao hạnh phúc
Từng đêm thương nhớ dâng trong hồn hoang
Và mình đã cùng bên nhau hò hẹn
Lời nói chung đời vẹn mãi tình yêu
Rồi từ đó cánh chim trời ngừng bước
Để được nhìn mãi dáng em chiều êm
Từng buổi sáng mình ngồi ở bên nhau
Nhìn đôi én tung trời đang bay cao
Anh lén khẽ hôn lên làm môi ấm
Ôi tình yêu là hạnh phúc xôn xao
Chiều lại đến chân anh về âm thầm
Từ đầu ngõ thấy em đứng trầm ngâm
Lòng rộn rã và nghe niềm sung sướng
Tình yêu ơi ! Mãi trong ta thắm đầm
đh
17.05.06
Khúc tình anh bán chiếu
Đông Hòa
Hò …ơ ! Tôi ngồi trên chiếc ghe này
Chở đầy hoa chiếu đến nhà em đây
Nhà nay cửa đóng then cài
Khuê phòng vắng lặng ai đi lấy chồng
Bỏ đôi chiếu hồng tay tôi lựa lạt , lựa cọng lát khô
Từng đêm mài mò đan thành chiếu hoa
Ơi …hò ! Vàm kinh ngã bảy qua mấy dòng sâu
Là mấy đêm sầu , nước mắt tôi rơi
Em ơi ! Xứ lạ bên người em đầy hạnh phúc
Còn ta heo hút khối tình cô liêu
Mỗi chiều đến bến ngang nhà , mắt nhìn xa xa
Nhớ bóng người ta phơi chiếu tường rào
Nhìn thấy lòng bổng ước ao
Một ngày chung lối mộng đời bên nhau
Bây giờ cuối nẻo Cà Mau
Xót xa vì mất chiếu màu chung đôi
đh
19.05.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2006 12:32:30 bởi Donghoa >
Nỗi sầu bên ghe chiếu
Đông Hoà
Sông Cửu Long chảy ra chín ngọn
Dòng Phụng Hiệp bảy ngã trở về
Trong long anh niềm đau nẩu dạ
Khi mang rồi hình bong của em
Ghe giữa dòng xoay quanh bốn phía
Hướng Hậu Giang lẫn khuất dưới bìa
Nơi ấy ân tình anh giẫy chết
Khi một lần hội ngộ rồi chia
Khẽ quơ chèo trôi về bên ấy
Nhà em kia mái đỏ tường xanh
Thấp thoáng áo dài thêu màu đỏ
Bước vu quy rời bỏ long anh
Ôi , mấy thuở tình nay cách biệt
Em đi da diết bến tương tư
Bến của kẻ đơn tình đau khổ
Bến của đời lở dở tình thơ
Ghe rời xa , vẫn còn luyến tiếc
Ôi một đời tha thiết đành tan
Trách trời mang chi ta số kiếp
Để giờ trong hối tiếc muộn màng
đh
09.05.06
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: