Thơ Đông Hòa & Tình yêu lãng mạn
Nụ hôn tình biệt
Anh sẽ đi như cánh chim biển
Như Hải âu biền biệt phương xa
Chẳng còn mơ thế giới hiền hoà
Chẳng còn mong tình yêu đón đợi
Anh sẽ đi về trời thương nhớ
Về trùng khơi lấp mối duyên đầu
Trong giấc mơ tan hoang tiềm thức
Mất ngày xưa hận sầu đêm thâu
Ôi ! Tiếc làm sao ngày bên nhau
Thương làm sao đêm nào tình trao
Hạt ngọc tròn em rơi trên cát
Cát lấp rồi muôn ngày mất nhau
Mây thu bay đi rồi em hỡi
Có hay chăng nơi đây vọng người
Chữ ân tình chết từ lâu lắm
Nhưng vẫn còn xao động trên môi
Ta hôn em lần cuối cùng nhé
Nụ hôn hoang thế kỷ không mòn
Với ngày tháng còn là cõi mộng
Của một người về cuối biển đông
Đông Hòa
18.07.06
Hư Khúc : Xin quên dấu ấn cuộc đời
Chiều nay một đoàn người về lại
Trút nhớ thương lên dòng Cửu Long
Nghe hồn như đi cùng sông núi
Lặng mê theo gót đời mông lung
Có thể đó như là ước vọng
Có thể đó như là giấc mơ
Mơ quê hương thanh bình hạnh phúc
Mơ tương lai êm đềm trẻ thơ
Xưa đây bên lề hàng cây ngủ
Mộng trăm năm chinh chiến hoang tàn
Mộng hai mươi năm tràn khói lửa
Mộng một đời trôi vào đêm hoang
Chiều nay có đoàn người về lại
Nghe thương tâm cho một ngày thu
Nghe u hoài ân tình non nước
Ngày xưa nay xoá dấu hận thù
Có thể đó là điều rất thật
Có thể đó là chuyện đã rồi
Xin hãy quên tháng năm chinh chiến
Xin hãy quên dấu ấn cuộc đời
Đông Hoà
18.07.06
---------------------------------------
Biển và em
Một tối nào trên bờ cát biển
Nằm bên em nghe sóng vỗ xa
Bọt trắng lấp lánh nghìn sao sáng
Sủi tràn theo gió dưới trăng ngà
Vầng trăng , sóng biển của đôi ta
Với tháng năm tình không phai nhòa
Dù đời anh xa ngàn hải lý
Sẽ về như én tránh đông qua
Em ơi ! Đời ta như biển rộng
Từng ngày mang mạch sống yêu đương
Mang hạt cát xây từng đụn nhỏ
Xây lâu đài tình ái uyên ương
Nhìn trăng nhô trườn về cuối biển
Mây bay đi xa nơi viễn du
Anh nhìn em hồn dâng cao vút
Ngập sâu tình trong trái tim mơ
Nghe không gian lặng im tiếng thở
Gió ru êm trở nhịp canh khuya
Một trời thơ lời anh không dứt
Vì biển và em không chia lìa
Đông Hòa
19.07.06
Hư khúc : Bàn tay tình ái
Bàn tay em mười ngón kiêu sa
Ru anh vào một tối trăng tà
Một tối ân tình in đáy mắt
Của em , của anh của đời ta
Bàn tay em êm nhẹ thật thà
Từng búp dài thon nhỏ đậm đà
Ru hồn anh tình yêu trong mộng
Một đêm trăng có gió trôi qua
Ôi bàn tay tình anh suốt đời
Ôi bàn tay cho anh ngủ vùi
Giấc tối chìm sâu trong bóng tối
Và thấy đời hoa lệ êm trôi
Bàn tay em , bàn tay thiên thần
Bàn tay em vẫn ấm tình đầy
Ru anh ngủ giấc đời chờ đợi
Nụ hôn tràn ngập sóng tình ngầm
Anh yêu bàn tay , yêu em rồi
Anh mơ ngày mai xây đắp đời
Lời nói xin cùng nhau chung ước
Ngày mai tình sẽ không đơn côi
Đông Hòa
19.07.06
Hư khúc : Lời mẹ ru
Mẹ ru con giấc ngủ thiên thần
Kẽo kẹt võng reo lòng bâng khuâng
Con ngủ , ơi à ! Say mộng đẹp
Đâu hay chăng ngoài kia chiến tranh
Mẹ ru con khối sầu từng tháng
Hai mươi năm quê hương ly tan
Giọt nước mắt thương chồng xa vắng
Giọt lệ buồn nuôi con từng xuân
Khi con lớn ! Mẹ lại đứng tiển
Khi con đi ! Tan nát hồn mơ
Một tối mẹ ngồi trong cô lẽ
Nghe hồn về hạnh phúc ngày thơ
Ôi chiến tranh bao nhiêu hận thù
Ôi chiến tranh trả nợ thiên thu
Ngập khói lửa , xác người vô tội
Ngập niềm đau trong tối sương mù
Mẹ nhớ cha năm tháng phân chia
Mẹ thương con bước đời xa lìa
Từng thu đến heo may gió lạnh
Bên nhà đơn một bóng giữa khuya
Đông Hòa
20.07.06
Biển tình đêm nhớ
Biển sóng đêm nay lại về bến
Nhìn cát trôi theo từng tháng năm
Hạt trắng một thời ta sâu nặng
Giữa hoàng hôn thương nhớ âm thầm
Biển ơi ! Ngọn sóng trùng dương vọng
Như ước mơ đời anh chỉ có em
Vào tối mùa mưa trong hơi lạnh
Ta ôm em dìu vào mông mênh
Nơi ấy thiên đường tình đôi ta
Say mãi môi em hương tình ngà
Đọng trong trăng lời em tâm nguyện
Sống bên nhau dưới ánh trănng tà
Nhưng phong ba là điều đến thật
Đưa em đi rời xa tình yêu
Về bên ấy tan rồi giấc mộng
Mộng đời ta chôn theo cô liêu
Hoàng hôn không còn hai chúng mình
Bờ cát trôi xa buổi bình minh
Từng hạt trắng xóa dần kỷ niệm
Từng hạt sầu xoá từng dấu in
Đông Hoà
21.07.06
Sóng tình thiên thu
Ngọn sóng từ trùng khơi
Ngọn sóng ngập hồn tôi
Từng giọt mặn tình biển
Như em nụ hôn môi
Em xa từ ngày xưa
Khối sầu đêm trăng thưa
Bên ánh biển lóng lánh
Ngã dài theo lệ mưa
Khóc đi em vơi sầu
Khóc đi tình thiên thu
Giấc tối che đôi mắt
Cho tình yêu ưu tư
Sóng hỡi ! Tình bể khổ
Sóng ơi ! Tình dối gian
Che bằng môi ngượng ngập
Che bằng lời oán than
Em ơi ! Giấc muộn này
Ta bên nhau yêu say
Lần sau cuối đừng khóc
Mai chia lìa đôi tay
Ta sẽ xin ngọn sóng
Thôi vỗ hồn em tôi
Cho yên vui mãi mãi
Em ấm êm bên người
Đông Hòa
21.07.06
58/. Hư khúc : Cát sầu
Đã lâu rồi ngày xưa thương nhớ
Mà ta cùng em mơ mối tình
Tìm trên cát đêm cùng nhìn biển
Hạt cát trắng khô như lặng im
Biển không sóng đêm nay hiền hoà
Ngồi bên em thấy hồn bay xa
Về thiên đường đi trong hoan ái
Nơi ấy đôi trái tim chan hoà
Ngày xưa cuộc tình ta như thơ
Và em duyên dáng đến không ngờ
Trong tối áo tím em thêm đậm
Mặn mà em gái Huế mộng mơ
Nhưng định mệnh xui mình ly cách
Nơi phương trời em vợ người ta
Bờ biển xưa mình anh đơn lẻ
Đêm dài thức nhìn trăng bóng nhòa
Vầng trăng rơi dài trên cát biển
Trượt trên ngọn sóng trôi ngút ngàn
Nghe hồn tiếc mối tình năm cũ
Nghe yêu thương về trong nơi xa xăm
Đông Hòa
22.07.06
Biển sóng buồn
Biển sóng bên bờ đại dương xa
Trắng xoá tràn về để cát pha
Xoá dấu chân đôi tình nhân ấy
Bên nhau đi từng bước đêm qua
Biển xanh ru mộng về năm canh
Em có hay lòng ta ngút ngàn
Về bên ấy mong tình em đến
Và ru em nét xuân vừa sang
Ôi biển ơi ! Tình ta chơi vơi
Ôi biển ơi ! Ta vẫn đây thôi
Mang khối tình tràn vào muôn lối
Chờ em về rót tình lên môi
Ôi biển ơi ! Khói mùa băng tuyết
Lạnh hồn em trinh nữ hoang sầu
Lời trong phút đôi lòng gặp gỡ
Trút tình nhau trong gió đêm thâu
Biển sóng nay không về bến nữa
Không thấy em mưa vào tâm tư
Giọt loang ấy chìm sâu ý nghĩ
Thành nỗi buồn ngấm tận vào mơ
Đông Hòa
26.07.06
Phút biệt tình
Đông Hòa
Tà áo trắng khiết tinh đời trinh nữ
Bay lơ thơ theo gió chiều ru xa
Ta chợt nghe cõi hồn mình say đắm
Yêu rồi chăng một dáng nhỏ kiêu sa
Tà áo em mang bao nhiêu ngày mộng
Rãi bước chân êm trên phố chiều hồng
Vầng mây ấm trong lần gặp gỡ ấy
Đã theo ta đi mãi từng mùa đông
Em ơi ! Có phải trên thế gian này
Đời sinh em cho lòng ta ngất ngây
Cho hồn ta những đêm hoang thương nhớ
Bóng hình em gái nhỏ dưới trăng đầy
Mấy thu qua nơi xa xăm biền biệt
Một hôm xưa chân trở về quê làng
Bỗng chua xót nhìn ai trong áo trắng
Đi bên người trong nét mặt hân hoan
Còn đâu mối tình ấp ủ năm dài
Bên ai giờ em hạnh phúc mê say
Nuốt lệ đắng chúc em lần sau cuối
Cuối cùng ! Tm mang phút sầu ai
Đông Hòa
25.07.06
Tình hoa muống biển
Rồi một ngày anh sẽ về lại
Bến biển xưa tìm em thương yêu
Sẽ mừng vui nghe vơi nỗi nhớ
Em cầm hoa muống biển trên tay
Anh sẽ cùng em đi trên bờ cát
Hạt cát nồm theo gió bay xa
Về cuối bãi thuỳ dương đang đứng
Nghiêng đầu như chào hai chúng ta
Và anh sẽ thấy được hạnh phúc
Như ước nguyện đêm trăng bên nhau
Anh cài lên tóc xao động gió
Hoa muống biển mặn tình đêm thâu
Anh sẽ về đi trên đường quê
Nhìn em cười nét ngời trên mi
Giọt lệ mừng tuôn tràn lên má
Xuống vai gầy hoá thành tình si
Và đôi ta thêm lần yêu nữa
Đắm say trong hoa lệ diễm kiều
Và em là thiên thần nhỏ bé
Bên anh cùng say mộng tình yêu
Đông Hòa
28.07.06
Hư khúc : Cát sầu
Đông Hòa
Đã lâu rồi ngày xưa thương nhớ
Mà ta cùng em mơ mối tình
Tìm trên cát đêm cùng nhìn biển
Hạt cát trắng khô như lặng im
Biển không sóng đêm nay hiền hoà
Ngồi bên em thấy hồn bay xa
Về thiên đường đi trong hoan ái
Nơi ấy đôi trái tim chan hoà
Ngày xưa cuộc tình ta như thơ
Và em duyên dáng đến không ngờ
Trong tối áo tím em thêm đậm
Mặn mà em gái Huế mộng mơ
Nhưng định mệnh xui mình ly cách
Nơi phương trời em vợ người ta
Bờ biển xưa mình anh đơn lẻ
Đêm dài thức nhìn trăng bóng nhòa
Vầng trăng rơi dài trên cát biển
Trượt trên ngọn sóng trôi ngút ngàn
Nghe hồn tiếc mối tình năm cũ
Nghe yêu thương về trong nơi xa xăm
Đông Hòa
22.07.06
Mộng tình đơn phương
Bỗng nhớ em gái hôm nào gặp
Giữa trời khuya nét ngọc xanh xao
Nghe niềm thương đâu trong tâm cảm
Chợt hoá thành ra những ước ao
Niềm ao ước từ đâu trong trí
Ru hồn say theo nét diễm kiều
Em đẹp lắm như lần từng thấy
Rồi tương tư những tối tịch liêu
Mộng là thế ..nhưng đời không thế
Biết làm sao để hết cô đơn
Vội tìm em trong giấc hoàng hôn
Đang bay bỗng trên vần mây trắng
Nhưng vầng mây bay theo vô vọng
Nhớ người thương chua xót dâng cao
Bởi có thể chằng bao giờ gặp mặt
Chỉ có chăng nữa giấc chiêm bao
Đông Hòa
01.08.06
--------------------
Tình vương vấn
Anh sẽ chết trên đồi hoang vắng
Giữa mùa thu dưới ánh sao đêm
Biết tìm đâu dáng hình hạt ngọc
Rửa cho phai giây phút yếu mềm
Là thế ôi ! Cõi người là thế
Những khổ đau ray rứt tình yêu
Biết làm sao khi đời đã hết
Cuộc yêu đành gởi khúc nghê tiêu
Anh sẽ chết như loài hoang điểu
giữa cô đơn dưới cuối đỉnh trời
Chôn mơ ước vào trong tiềm thức
Chờ sương mai rửa vết thương vơi
Rồi dưới trăng khuya bên thềm suối
Vì sao gầy giây phút xót thương
Một kiếp người u tình chưa tắt
Một kiếp đời đầy những vấn vương
Đông Hòa
01.08.06 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2006 03:27:22 bởi Viet duong nhan >
Xuân tình lỡ hẹn
Cành hoa bé xinh trên tay em
Khi ấy mùa xuân đến bên thềm
Từng búp đào nụ non nho nhỏ
Đang chờ hé nhụy màu tím sen
Hà Nội ơi ! Vậy là tết rồi
Hội hoa xuân người đi từng đôi
Nghìn sắc màu duyên thì con gái
Đến với xuân tô điểm cho đời
Đêm xuân bên hồ Gươm nước xanh
Nghe vọng từng tiếng chuông vang thanh
Trong buồi lễ mừng xuân mới đến
Nhìn bao người lòng nghe thênh thang
Chợt nhớ xuân trước về Hà Nội
Gặp nàng con gái tuổi đôi mươi
Trên tay em cành hoa đào tím
Nhẹ nhàng gật đầu hỏi chào tôi
Đôi mắt em từ đó in hồn
Nên khi xuân về nghe nhớ thương
Bởi đã yêu và yêu sâu đậm
Từng ngày mong cùng ai chung đường
Nhưng rồi một sớm mùa đông đến
Khép mi em bước đi bên người
Tím ngắt con tim tôi bối rối
Giọt lệ tình rơi ướt hồn tôi
Từ đây tình sẽ là đơn côi
Nét hoa sầu đắng như rã rời
Thương tiếc cho ngày xưa hai đứa
Bên xuân ước mộng kết duyên đời
Đông Hòa|
02.08.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2006 07:08:27 bởi Donghoa >
Biển sóng rong rêu
Sóng biển về dỗ em giấc ngủ
Giấc miệt mài của cuộc trăm năm
Vừa lặng yên bên triền gợn cát
Xoá nhoà dấu vết tình đã tàn
Sóng biển đem đời em bão tố
Cuộc gian nan của kiếp trăm năm
Em nằm xuống thẳm sâu quá khứ
Giấc mộng tàn theo giọt lệ lăn
Ta khóc , tiếc mối tình tan vỡ
U sầu nhớ dáng người yêu xưa
Chợt thét lên vang trong biển tối
Em nơi đâu trong ngọn gió đùa
Sóng biển hôm nay trôi về lại
Từng lọn vào bờ buổi đêm chiều
Nghe chua cay từ đâu xa vắng
Giữa cuộc đời vết tình rong rêu
Đông Hòa
04.08.06
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: