Thơ Đông Hòa & Tình yêu lãng mạn
Khúc mơ chiều
Chiều ơi , ngã về đâu bên suối
Chiều im tiếng nhìn cánh hoa rơi
Cho đời rã rời từng giây phút
Cho lòng một nỗi sầu không vơi
Chiều về tối , sương khuya lạnh vắng
Im ắng u buồn hàng mây giăng cao
Lối xa mờ đôi người vội vã
Như cánh chim bay theo gió xào
Về đâu người ơi , chốn xa vợi
Về đâu người ơi , đến nơi nao
Ngoài trùng mây , theo làn gió cuốn
Hay giữa rừng sim tối hôm nào
Tìm đâu vầng sáng mơ bên nàng
Giữa giấc mơ sang , chiều thu tàn
Cung đàn vang vọng buông từng tiếng
Nhớ dáng em ngày xưa mơ màng
Đông Hòa
04.08.06
Thiên thu
Anh sẽ nhớ em khi chiều đông
Ôm vào lòng dáng đứng bên song
Đã mang theo từ bao năm tháng
Rồi trở thành ký ức đời mong
Kia áng mây trôi đón đông về
Nghe như gió hò điện phu thê
Nghe nỗi nhớ thương về em gái
Mà mối tình anh đã hẹn thề
Mai cuối đường anh xin lần nữa
Một vết đau đọng sâu hồn hoang
Một khúc ca bên ngàn lá đổ
Và lời yêu thương xa cuối ngàn
Ân tình này anh xin gửi lại
Lời nói xưa đêm trăng hẹn hò
Để mù xa anh còn thương mãi
Dù tình phôi pha đến thiên thu
Đông Hòa
04.08.06
Khúc mơ chiều
Chiều ơi , ngã về đâu bên suối
Chiều im tiếng nhìn cánh hoa rơi
Cho đời rã rời từng giây phút
Cho lòng một nỗi sầu không vơi
Chiều về tối , sương khuya lạnh vắng
Im ắng u buồn hàng mây giăng cao
Lối xa mờ đôi người vội vã
Như cánh chim bay theo gió xào
Về đâu người ơi , chốn xa vời
Về đâu người ơi , đến nơi nào
Ngoài trùng mây , theo làn gió cuốn
Hay giữa rừng sim tối hôm nào
Tìm đâu vầng sáng mơ bên nàng
Giữa giấc mơ sang , chiều thu tàn
Cung đàn vang vọng buông từng tiếng
Nhớ dáng em ngày xưa mơ màng
Đông Hòa
04.08.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2006 12:00:41 bởi Donghoa >
Tình Cát
Anh đã viết tên em trên cát
Gửi sóng bạc đầu gọi tên em
Để rồi ngày thu không còn nhớ
Dù biết lòng vẫn mộng hằng đêm
Anh viết tên em lên nốt nhạc
Rồi thì thầm theo lời trầm tình
Bởi vì anh yêu em sâu đậm
Giữa tâm hồn hình em như in
Lời nhạc theo đàn anh cao vút
Kết thành nghìn đoá hoa tình yêu
Trong một chiều cùng em bên sóng
Bên nhau anh muốn nói bao điều
Anh viết tên em trên ngọn gió
Gió trần buồn ru mãi hàng cây
Giấc sầu trinh nữ nghe êm gầy
Hoang tình xây bằng nụ hôn say
Anh yêu em bằng tình rất thật
Bằng trái tim không thể hao mòn
Trong một tối bên bờ biển sóng
Âm thầm viết tên em hằng mong
Đông Hòa
05.08.06
Chiều ….
Chiều mưa năm ấy anh đi về
Từ biên giới xa đường lê thê
Anh đi về khi tàn chiếc cuộc
Nhìn lại nghe lòng thương bóng quê
Quê hương ơi ! Dòng sông xưa đó
Có còn không em gái dịu dàng
Ngồi bên bến tìm về xa vắng
Tìm chân người từ chốn mây ngàn
Anh về khi chiều còn lang thang
Theo đám mây trôi nhẹ chiều hoang
Vầng trăng khuết hoa tàn lá úa
Gợi hồn em giấc mơ canh sang
Đêm lại đến ru hồn êm đềm
Dựa vai nhau thả bóng bên thềm
Nhìn trăng thu in mình một bóng
Không vì sao trải dài bồng bềnh
Đường chiều nay thôi hết cô đơn
Đôi người tìm nhau lòng sắt son
Tìm nhau kết tơ hồng năm cũ
Tìm nhau duyên đời lại tròn
Đông Hòa
06.08.06
Tình xuân
Em hay chăng mùa xuân hoa vàng nở
Mùa xuân người thay áo mới cô dâu
Nhớ hôm nào chiều đông em e thẹn
Cùng nhau chân bước chậm dưới mưa đêm
Đường tối nhìn lá rơi trên hè phố,
Gió khẽ đưa cánh hoa vàng lên vai
Nắm chặt tay anh đưa em lối nhỏ
Nghe hương tình hoan ái đầy mộng say
Em ơi , hôm nay mùa xuân về đến
Sương sớm trên cành đọng nụ hoa côi
Đàn chim sẽ ríu rít trên sườn núi
Như mong chờ em hạnh phúc lứa đôi
Và chúng mình sẽ bên nhau mãi mãi
Tình yêu này phơi phới nắng ban mai
Chan hòa hân hoan tràn theo muôn lối
Xuân yên vui nồng thắm với bao người
Đông Hòa
06.08.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2006 17:32:28 bởi Donghoa >
Sẽ đi.....
Anh sẽ đi về nơi xứ lạ
Sẽ cố quên những ngày tháng qua
Quên thời gian năm xưa than ái
Với tình yêu mộng đời đôi ta
Anh sẽ đến phương trời cách biệt
Không còn mơ khối tình xanh xao
Không vọng ước ngày xưa sầu héo
Như mây tàn trong gió bay cao
Ôi niềm đau này xin gửi cát
Hạt cát sầu len vài tim nhau
Như sương khuya tan bên thềm cũ
Long lanh giọt tình vỡ đêm trao
Rồi mai ai sẽ được bên em
Rồi mai ai sẽ được yêu em
Phố nhỏ xưa giờ người xa vắng
Ân tình phai phôi rồi ……một đêm
Rồi mai ta sẽ mất đời nhau
Tình yêu thôi nhé quên vội sao
Giấc mơ tình xa vời....lệ trào
Gót chân xưa bạc sầu …..đêm nao
Đông Hòa
06.08.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2006 09:04:31 bởi Donghoa >
Sương …..
Giọt sương sớm vừa rơi trên cỏ
Như mắt đời vừa chợt nhìn em
Em lại nghe ướt lòng buổi sáng
Ôi , giọt sương lóng lánh mi đen
Giọt sương như vì sao khi đêm
Như đã vui cùng em giấc êm
Ru ngủ nghìn mây về buông gối
Đưa em vào mộng rũ bên thềm
Em ơi !
Ta yêu em từ khi sương sớm
Yêu em bên đồi cỏ xanh non
Và để lại dấu chân kỷ niệm
Mà một thời nén chặt linh hồn
Em ơi !
Gió mùa đông , giọt sương thành tuyết
Giá lạnh ôi , phút nào còn nhau
Giá lạnh ôi , chuyện đời thành dĩ vãng
Giữa tim hoá thành giọt lệ trào
Giọt sương sớm như nước mắt trôi
Trên cỏ xanh thẳm ngang lưng đồi
Trong tim tiếng yêu chưa lần ngỏ
Giữa hồn bỗng nghe giọt tình rơi
Đông Hòa
07.08.06
Đừng............
Ðừng xa anh đêm nay khi trăng tàn
Đừng quên anh hôm nay khi đêm tan
Những câu chia ly đừng vội nói đến
Khi giận hờn nhau trong phút mơ màng
Anh sẽ nói lời êm như gió thoảng
Thật nhẹ nhàng theo hơi ấm len hồn
Đây cõi lòng riêng anh yêu nhiều lắm
Giữa đêm trường bao khắc khoải thương mong
Kia ngoài trời mây xanh bay theo gió
Xa đó biển vẫn sóng nhưng thật êm
Anh bỗng nghe tình yêu tràn trên cát
Theo bóng đổ hàng thuỳ dương về bên
Đừng xa anh đêm nay người yêu ơi
Để trái tim anh đến nói đôi lời
Rằng khối tương tư cõi lòng anh chín
Từ khi có em trong giữa cuộc đời
Đông Hòa
09.08.06
XUÂN MUỘN
Nhớ dòng sông chảy trong chiều xuân
khi gió còn vương áng mây trầm
sương muối còn giăng ĐÀO nở muộn
chưa về tia ấm của nàng XUÂN
Hồn quê trong nhớ tình con trẻ
lệ đổ trong hồn tiếng nấc ngân
quê cũ trông về qua nước mắt
Chốn người con gửi vạn bâng khuâng
binh_svaty
lần đầu tới nhà huynh...chẳng có gì.. đệ ra mắt huynh chút quà thơ con cóc huynh chớ cười nha
ở trang đắc tài đệ hay đọc thơ huynh -có phải huynh cũng có nhà ở đó không vậy
khi nào rảnh đệ sẽ họa với huynh nha...chúc huynh vui
Tình thôn Vỹ
Năm trước đưa em sang thôn Vỹ
Buổi hoàng hôn trăng nghỉ trên non
Nhìn xuống nước Hương Giang lờ lững
Thoảng vì sao giữa tối như son
Bụi liễu xưa vẫn còn ngây dại
Ngả nghiêng oằn nhẹ theo gió đùa
Trời im tối không mây về đợi
Chỉ có trăng toả ánh say sưa
Nhẹ bước chân cày trên phiến đá
Nghe hơi sương ướt đẫm tâm tư
Trong nỗi niềm yêu đương cao vút
Bởi có em trong phút ngẩn ngơ
Đông Hòa
10.08.06
-------------------------------------
Giữa mộng
Rượu không uống mà lòng ngây ngất
Bởi vì yêu hai chữ trăm năm
Giữa mây ta nghe mình bay bổng
Nửa tâm tư giây phút lặng câm
Rồi nghe thấy hoàng hôn lịm tiếng
Nỗi cô đơn tràn xuống tâm hồn
Cố ghì lấy chút gì có thể
Nhưng sao nghe rời rã mông lung
Ôi …Trăng với gió nguồn vô tận
Gió với trăng gần lại xa xôi
Để trần gian ta lắm bồi hồi
Đuổi giấc mộng vào trong quên lãng
Để khi bóng chiều thu bãng lãng
Mượn gió về ta cất tiếng ru
Ru vầng trăng đêm còn say ngủ
Giữa ngàn sao rũ dưới sương mù
Rượu cũng đã lạt mùi hương ngát
Đã tan theo giấc điệp của trời
Của một linh hồn vừa im thở
Bởi vì nghe mộng mị dần vơi
Đông Hòa
10.08.06
---------------------------------
Bao giờ
Biết đến bao giờ thì tôi chết
Sẽ quên đi những vết yêu đương
Tay duỗi tiển hồn rời đoạn kết
Khối tâm tư cũng hết vấn vương
Rời trần thế đi vào vô định
Hỡi tình ơi ! Có biết hay chăng
Có lệ ngấn tuôn thành máu thắm
Rửa nỗi oan của mối tình tàn
Rồi phút chốc linh hồn bay bổng
Ngước lại nhìn ai khóc dưới mây
Ai gào thét giữa trời hoang tối
Bởi tình trường ngã biệt phân ly
Đông Hòa
10.08.06
Hì....đúng rồi...trang đắc tài dh cũng là một thành viên có hai trang khởi tạo ở đây...
Mỗi người mình có một thú triêng thơ cũng vậy....là một cái thú giãi sầu hay buồn bực....hôm nay lại buồn nhiều hơn vui cho nên làm 10 bài rồi ba bài đăng bên trinh nữ ba bài ở đây còn lại thì nhiều nơi khác....chúc vui và sức khoẻ .... dh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2006 11:21:28 bởi Donghoa >
Hì....đúng rồi...trang đắc tài dh cũng là một thành viên có hai trang khởi tạo ở đây...
Mỗi người mình có một thú triêng thơ cũng vậy....là một cái thú giãi sầu hay buồn bực....hôm nay lại buồn nhiều hơn vui cho nên làm 10 bài rồi ba bài đăng bên trinh nữ ba bài ở đây còn lại thì nhiều nơi khác....chúc vui và sức khoẻ .... dh
Ngày buồn viết chục bài thơ
Mang đi làm thính, đặt lờ(*) khắp nơi
Mà buồn sao chẳng chút vơi
Dẫu bao cá dính nằm phơi bụng vàng
Mơ hoa bao khúc rộn ràng
Khúc hư khúc thực đa mang trong lòng...
Bạn thơ những muốn ước mong
Nhà thơ buồn mãi để dòng thơ xuôi
Bao giờ người đã vui rồi
Thì thơ cạn mất, ai người thiệt đây?
@ĐH:
Ngưỡng mộ trước sức viết của anh, nhưng chẳng biết nói gì
Mỗi người có nỗi buồn khác nhau...thực dh buồn rất nhiều lý do...và mượn thơ giải sầu là chính.....Mình rất ghét bọn tham quan...vậy mà mình đang gặp rắc rối tại đây......thực sự đã đến mức gọi là thối nát rồi đó.....không biết mấy ông trên có thấy nỗi không....thật là buồn cho đân đen bọn mình đi đâu cũng bị móc túi
Nếu ……
Nếu đã thương thì đến nhau đi
Để anh bớt được nỗi tình si
Trong tâm trí dệt hoa thật đẹp
Trải đường theo lối em vu quy
Ngày hôm ấy nhẫn anh sẽ gửi
Ngón tay nàng thon thả màu mây
Trong giấc tối ru anh vào mộng
Giữa thiên thai trong hạnh phúc đầy
Ta sẽ xây ngôi nhà tình ái
Dệt bằng mơ gói trái tim yêu
Sẽ từng chiều đưa em ra phố
Ngắm trời mây ước mộng bao điều
mãi mãi sẽ là duyên son sắt
Đến bạc đầu ta vẫn chung đời
Vẫn thuỷ chung tâm lòng bền chặt
Đến trăm năm trọn một kíêp người
Đông Hòa
11.08.06
Tình trăng khuyết
Đêm nay thức trắng suốt canh thâu
Đếm gió heo may giữa cung sầu
Nghe tiếng vọng như từ cung Quảng
Chợt vang lên che lấp tim sâu
Ta chợt tiếc nửa vầng trăng mộng
Mà ngày xưa cùng em đổi trao
Giữa lưỡi khuyết ánh vàng hiu hắt
Giữa ngàn sao rắc trải trên cao
Để hôm nay lối về phố cũ
Tối mất trăng ta tiếc nửa vầng
Đoạn tiết khúc của tình yêu ấy
Đã hết rồi từ thuở xa xăm
Giờ thương nhớ khi nhìn trăng khuyết
Đang mơ màng da diết ưu tư
Như uống cạn cõi hồn hư tưởng
Của một người cuối nẻo sương mù
Đông Hòa
11.08.06
Tình xuân
Anh sẽ cùng em đón mùa xuân
Với hoa đào hé nụ âm thầm
Với nhành mai chờ buông sắc thắm
Giữa phố phường trời điểm bong vân
Sẽ đưa em đi trên sông Cửu
Tặng cho em hoa nắng đầu xuân
Buổi mai trời mát trong thuyền lướt
Một đôi tim hoà nhịp miên man
Lòng anh rộn rã theo tiếng gọi
Của yêu đương không chút ưu phiền
Được tinh kết bằng tơ duyên ấy
Giữa đài hương sánh bước thuyền quyên
Đông Hòa
12.08.06
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: