Thơ Đông Hòa & Tình yêu lãng mạn
Bởi....
Bởi vì yêu nên nhiều đau khổ
Mỗi đêm sang là một cực hình
Là nức nỡ của tim ứa lệ
Nhớ bóng hình em gái ngây thơ
Đông Hoà
15.08.06
Thương nhớ …
Anh nhớ em hôm ngồi bên đường vắng
Cuối mùa thu lá vàng rụng đầy quanh
Nghe tâm hồn đọng bao nỗi niềm mong
Như vội vã tuôn theo từng lời nói
Nhớ hôm trước mình quen khi gặp gỡ
Ngồi bên nhau giây phút những ngây khờ
Chợt quyến luyến thương khi nào không biết
Chỉ hiều rằng không thể thiếu tìnhnhau
Em nói tiếng nhẹ nhàng như chim hót
Giữa trời khuya thanh thoát đến vô cùng
Anh nhìn em với đôi mắt si tình
Với tay nắm và lời yêu vừa ngỏ
Thời gian đó trôi như không định trước
Những ngày xa nhau bao nỗi niềm mong
Trong ánh mắt anh tìm trong ngây dại
Một người yêu bé nhỏ của ngày xưa
Em trở lại anh nghe tim rộn rã
Khi nhìn thấy dáng nhỏ của hôm nào
Đi bên nhau bao tâm sự đổi trao
Bao nỗi nhớ tan đi trong tiềm thức
Đông Hòa
15.08.06
Đường cũ
Đường cũ chiều mưa phùn lất phất
Hạt sầu nào chất chưa trong tim
Có phải là dư tình xưa ấy
Mãi đọng lòng ai để buồn thêm
Đông Hòa
15.08.06
Hỡi Trăng
Trăng hỡi ! Đêm nay có trở lại
Để ta nhìn mãi ánh trăng dài
Của một thuở ân tình năm cũ
Bên nàng trong mộng ảo mê say
Đông Hòa
15.08.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2006 08:08:07 bởi Donghoa >
Thán
Hai chữ thi nhân gửi lại đời
Xác thân vùi lấp giữa đơn côi
Giữa mùa thu muộn mây không đến
Để rửa tan hồn nỗi hận vơi
Đông Hòa
16.08.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2006 07:58:07 bởi Donghoa >
Thương tiếc ….
Chiều nay bỗng nhớ về xứ Huế
Nhớ dốc Tràng Tiền dưới sao đêm
Nghìn tia lóng lánh bên trăng khuyết
Những ánh châu rơi giữa mông mênh
Dòng Hương Giang đò ai tách bến
Có phải người trên ấy hay chăng
Hay là một ngày xưa kỷ niệm
Đã lịm tàn khi buổi thu sang
Gió vẫn thốc từ bên núi Ngự
Những tiếng ru giọng nặng Nam Bình
Theo lời ngâm giữa đêm tha thiết
Khiến hồn mơ ảo ảnh lung linh
Bỗng giọt lệ đâu rơi trên má
Ướt môi mềm của kẻ chờ mong
Mang một nỗi ưu tư bất tận
Giữa hồn đau , thương tiếc bóng hồng
Đông Hoà
16.08.06
Tình sơn nữ
Ngày ấy bước chân lên thảo nguyên
Giữa trời xanh tràn ngập mông mênh
Đâu mùi hương đọng hơi êm dịu
Thoáng hơi sương bay khói bồng bềnh
Dưới thung lũng mây mù trắng xoá
Thoảng mờ xa thôn nữ hái chè
Hỏi em rằng bây giờ bao tuổi
Trả lời rằng xuân chín tròn trăng
Bàn tay em búp măng thon thả
Khẽ đưa sang ngắt những đọt non
Bỏ vào gùi trên vai thanh thoát
Ẩn theo bao mơ ước niềm mong
Phải chăng em chờ ngày xuân mộng
Có ta bên lễ kết tơ hồng
Bên một chiều thảo nguyên lồng lộng
Hạnh phúc theo trong nét môi hồng
Đông Hòa
17.08.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2006 17:34:17 bởi Donghoa >
Sầu biệt.....
Dòng nước Hậu Giang chiều ảm đạm
Thuyền nan ai đang đứng chèo sang
Bờ xa mây thẳm sâu hơi gió
Khuất bóng người đâu cuối bờ Nam
Đọan tình lang lời ngâm bi thiết
Gửi trao ai biệt khúc chia ly
Trên cung sầu giữa vùng ủy mị
Nối giấc mơ của phút lụy bi
Tình là mộng của đời xa xứ
Duyên là mong của khối tâm tư
Nên khi tìm đến ngày xưa cũ
Lại nhớ người yêu thuở ngây thơ
Đông Hòa
17.08.06
Đông Hòa hay Hòa Đồng
Thơ chảy như nước sông
Chảy mãi hoài không cạn
Tưới mát ruộng nhà nông.
Đông Hòa hay Hòa Đồng
Tình chẳng chịu ngồi không
Lời yêu nhiều như đất
Rộng như nhà của ông.
N.H.
Chậc....Anh Nguyên Hùng ui.......Ông gì mà ông nhỏ hơn anh có đế 5 tuổi lận mờ....hi..hi cảm tạ bài thơ anh hen...hôm nào rảnh thì uống cà phê hen 0938100155....quận 7...Nam Sì Gòn chò anh nha....
Tâm tình viễn khách
Một chiều chợt nhớ lúc chia tay
Nhớ bước chân , nước mắt sầu ai
Bịn rịn …. con tim như chết lặng …
Vì mai cách biệt đến bao ngày
Hỏi gió ! Còn ru giấc mộng đầy
Còn chăng mây mờ cuốn trăng say
Có đem lóng lánh nghìn sao dại
Với niềm thương , giấc sầu nguôi ngoai
Rồi những khi tơ lòng vương vấn
Ai đâu đem dệt khúc đoạn thương
Dệt khúc nhạc sầu bi khoé mắt
Giữa hồn tha thiết nhớ bóng hồng
Ngày cũng tàn phai theo thời gian
Cơn mưa rã rích những hoang tàn
Bóng người trong gió chiều âu vọng
Tâm tình viễn khách những đa mang
Đông Hòa
18.08.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2006 07:30:08 bởi Donghoa >
Biển mơ
Trên cát anh viết tên em
Rồi sóng lùa không tìm thấy
Chờ ai tiếc hoài giấc mộng
Tràn về theo những cơn giông
Anh viết tên em giữa thu
Lao xao theo gió chiều ru
Từng lá vàng rơi nhè nhẹ
Đã cuốn đi vào thiên thu
Lần cuối tên em thành niềm ước
Lần cuối tên em thành nỗi mong
Rồi tan hoá thành hạt vỡ
Theo sóng triều dâng mênh mông
Cát biển vô biên cuồng vọng
Thét gào anh tìm em trong ngây thơ
Nhưng rồi mãi anh không tìm được
Chỉ thấy bọt tình vỡ trong mơ
Đông Hòa
18.08.06
Nhớ
Chiều nay bóng rũ trên hoang mộ
Anh đứng nhìn nhớ mãi ngày xưa
Nhớ bím tóc em tròn đen láy
Nhớ môi mền nét ngọc hương đưa
Đông Hoà
19.08.06
Xót thu
Em như hoa mùa thu nở muộn
Nét xuân thì héo úa theo mây
Trong trắng ngày xưa giờ đã mất
Tấm thân lấm tấm bụi trần bay
Ngày xưa khi ấy mùa hoa mơ
Hoa nở khi em còn ngây thơ
Đời con gái tuổi đời mộng ước
Một ngày mai đẹp duyên tóc tơ
Nhưng đời em lại là bể khổ
Xuân hồng đành tan theo bọt mây
Chuyện vợ chồng thôi đành chôn kín
Để tóc dài vướng sầu vì ai
Rồi đêm cô phòng em cô đơn
Tiếc thương theo giấc mộng mỏi mòn
Tiếc tấm thân bụi đời năm tháng
Giữa mơ , xót mãi tình không tròn
Đông Hòa
18.08.06
Lời Của Biển
Biển vẫn hát như lời thì thầm
Và xa kia cơn sóng vỗ vào bờ
Đẩy trôi từng đụm cát trắng
Ai đứng trông nhìn về xa thẩm.
Một ngày rồi nhiều ngày trôi qua
Những tiếng yêu trần thế như tìm về trong uỷ mị
Trong Đau thương nhọc nhằn
Mây vẫn bay , gió vẫn thổi như kêu lên lời ước hẹn
Em ! chính em người tôi đã một lần yêu dấu
Con tim tôi cô đọng phút thiêng liêng khi nhìn em
Lần cuối cùng Em ra đi mãi và mãi mãi.
Em ơi ! giọt nước mắt này xin cho em !
Em ơi ! giọt nước mắt này sao quên em !
Mảnh hình hài tan trong bọt nước
Quá khứ trỗi dậy trong bơ vơ trống trải .
Đông Hòa
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: