Thơ Đông Hòa & Tình yêu lãng mạn
Gọi Mãi Tên Em
Ta đến đây khi đông về Vỹ Dạ
Gió thật lạnh và nắng không xôn xao
Ngày năm trước khi em còn đi học
Nhớ tóc huyền chợt thấy lòng nôn nao
Giờ đâu , em nơi nào không thấy nữa
Bước đường hoang giữa hồn ta cô đơn
Đâu nỗi nhớ thoảng trăng Hương Giang mộng
Lửng lờ trôi theo sóng nước gợn toang
Em hỡi em ! Phương trời nào em đến
Có gì vui trong một cuộc ly tan
Mây trùng khơi kết thành nên dĩ vãng
Mang vào hồn những tiếng vọng oán than
Ta đến đây khi tàn đông Vỹ Dạ
Hơi ấm tràn và xuân đã đến rồi
Nghìn hoa nở vươn mình trong nắng nhẹ
Nghe cõi lòng gọi mãi tên , người ơi
Đông Hòa
24.12.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2006 13:44:56 bởi Đông Hòa >
Ở Nơi Ấy
Ở nơi ấy chiều nao anh đến
Đứng bên tường loang lỗ xanh rêu
Một thoáng nhớ ngày xưa tạm biệt
Tha thiết lòng thương nhớ người yêu
Và nơi ấy chân anh lần đi qua
Bỏ lại một trái tim lệ nhòa
Dáng nhỏ hao gầy buồn len mắt
Hướng nhìn theo mây trắng trời xa
Năm tháng mãi đi như cánh nhạn
Theo giọt mưa giá lạnh từng đông
Tay nén lại lá thư ngày cũ
Dấu ngày xưa vời vợi tâm lòng
Rồi nơi ấy chân anh dừng lại
Khẽ trong hồn thầm gọi tên em
Nhưng chỉ nghe rì rào lá rụng
Vương vãi trôi chầm chậm bên thềm
Đông Hòa
24.12.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2006 14:24:18 bởi Đông Hòa >
Tình Đêm Không Trăng
Đêm nay không trăng nghĩ về em
Một đêm đông gió lạnh môi mềm
Chợt thấy nhớ Giáng Sinh năm trước
Ngồi bên nhau cõi lòng dịu êm
Nhìn sao sáng trên bầu trời tối
Trái tim yêu dâng lên dạt dào
Một nụ hôn ân cần tìm đến
Thiết tha giữa màn đêm mây xa
Giờ đây em phương trời thăm thẳm
Ta nơi đây thương nhớ vô vàn
Đâu vọng tiếng chuông nhà thờ gõ
Theo tâm tư một thoáng tình hoang
Ôi , vì đâu ta phải xa nhau
Giữa giá buốt hoàng hôn xạc xào
Đêm đông lạnh , Thiên Chúa Giáng Thế
Âm thầm nghe hồn gọi tên nhau
Đông Hòa
25.12.06
Ước Nguyện Đêm Giáng Sinh
Tháng mười hai đi về thành phố
Tiết trời đông giá buốt chân côi
Nhìn xa xa sao giăng lấp lánh
Mới hay Giáng Sinh đã đến rồi
Chợt nghe nỗi lòng vọng đến xưa
Nhớ nàng áo trắng phất gió đùa
Trên đường dốc chiều qua phố thị
Bâng khuâng dừng bước mắt khẽ đưa
Rồi đến bên nhau cùng tâm sự
Đến tương lai và những ước mơ
Đến một tối Giáng Sinh vui vẻ
Nhìn Chúa Nhập Trần nét trẻ thơ
Lòng khấn nguyện tình yêu sâu thẳm
Giữa trái tim với những hân hoan
Với nàng với muôn vàn hạnh phúc
Thắm đượm cùng nhau trên lối xuân
Đông Hòa
25.12.06 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2006 07:07:26 bởi Viet duong nhan >
Đắng Lòng Giáng Sinh đã qua em vẫn ngồi
Bên Nhà Thờ mắt ngước xa xôi
Tìm trong gió đêm đông giá lạnh
Dáng ngày vui thoáng giấc mơ trôi
Và tự hỏi rằng anh nơi đâu
Nơi trần thế sau một canh thâu
Có hay chăng bóng người em đợi
Từ muôn kiếp nao chưa vơi sầu
Ôi , giấc mơ đã qua đi rồi
Ngàn thu liễu giờ đây phai phôi
Em còn gì , khi chiều đông khuất
Một ngày xuân trong giữa cõi đời
Giáng sinh nào đem nhau vào tim
Để chia tay xót xa nỗi niềm
Còn gì nữa tháng ngày qua mất
Đứng chờ xuân nghe đắng lòng em
Đông Hòa
26.12.06
Mừng Chúa Phục Sinh Hân hoan cùng nhau ta hát lên
Mừng Thánh Chúa nay đã Phục Sinh
Người người trên tay cầm chiếc lá
Tâm lòng hướng nguyện đến bề trên Lại nhớ đêm hôm Chúa Giáng Trần
Lời son chúng con dâng tấm lòng
Đã tràn ngập Ân Sâu Thánh Chúa
Mang đến hạnh phúc đời chúng con
Đi trên khắp nẻo người thật đông
Phấn chấn khi nghe chuông Giáo Đường
Rộn rã Những linh hồn Thánh Thiện
Mang Đức Tin đẹp đẽ vô cùng
Hân hoan ta mừng ngày Phục Sinh
Hát lên cho tươi sáng bình minh
Mừng Thiên Chúa Hồng Ân đều khắp
Vì muôn lời nguyện cầu Thánh Kinh
Đông Hòa
26.12.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 21:00:49 bởi Đông Hòa >
đường phố dài hơn những chiều thứ bẩy lá me bay say ánh mắt nhìn trên vòm cây ríu rít tiếng chim dưới tán lá đôi tình nhân lặng im âu yếm.