Thơ Đông Hòa & Tình yêu lãng mạn
Khúc Đọan Phong Tình ( thể ngâm )
Rừng phong chân đến chiều thu ảm
Vẫn xạc xào lá úa mênh mang Thấp thoáng kia ai nặng hành trang
Để rời khỏi bến đời cô tịch
Ngọn heo may vấy hồn bịn rịn
Hỡi nàng ơi ! Sao vĩnh biệt ta
Để trái tim giây phút mặn mà
Chợt rũ héo trên ngàn hoa dại
Ta bỗng nghe cõi thu mềm mại
Như bàn tay ai khẽ vuốt ve
Trôi vào đâu chút một đê mê
Rồi tỉnh trí nghe lòng thương cảm
Khẽ tối vầng mây trôi lãng đãng
Đến đêm rồi mơ ước gặp nàng
Trong giữa tối hôn vầng môi nhạt
Hương xưa vọng thoáng giữa mơ màng
Đông Hòa
13.03.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2007 11:37:44 bởi Đông Hòa >
Khúc Đoạn Thủ Cung Sa (*) Dương lang hỡi ! Kể từ đây xa cách
Cổ Mộ buồn em ngủ giấc trăm năm
Tình yêu đôi ngả chỉ còn hương cũ
Em gửi cho chàng giây phút thương tâm Nhớ khi trước ấy bên Toàn Chân Giáo
Bởi vì chàng em mất cả tiết trinh
Nét thủ cung sa lặn sâu tâm trí
Ác mộng hãi hùng đến giữa một đêm Ngàn nỗi khổ rửa trôi bằng nướt mắt
Chốn giang hồ em đau đớn bơ vơ
Rồi khi tìm đến Vô Tình U Cốc
Em lại một lần bị kẻ dối lừa
Lại chua xót tâm tư , em tìm chết
Nhưng vì anh sống đáy vực âm cung
Lây lất mười sáu năm dài ròng rã
Đến bây giờ ta hội ngộ trùng phùng
Nói sao hết những tháng ngày bỉ cực
Lệ cho chàng và , nước mắt cho tim
Ôm thật chặt chàng ơi , xin thương xót
Cuộc đời em với khúc đoạn ân tình
Đông Hòa
13.03.07
(*) Dựa theo Truyện Thần Điêu Đại Hiệp
Khúc Đoạn U Tình Trên phố sáng hôm nay mưa khẽ
Chập chùng mây phủ suốt trời đêm
Lem mắt ngây nhìn xa ánh khuất
Một vầng hồng ló dạng lênh đênh
Rồi cảm thấy thương , rồi thấy nhớ
Người yêu khi trước vẫn bên mình
Dựa má đào lên vai áo bạc
Thoảng hương tình ngây ngất trầm êm
Lặng lẽ nghe ngoài kia hạ đến Mang hương đồng cỏ nội thơm thơm
Mang một nét của thời thơ ấu
Thuở mình còn bắt bướm kẹp rơm
Giờ đầy đôi người chia hai lối
Em nơi đâu , ta vẫn chốn này
Đang lụy giấc u tình hư ảo
Thả hồn theo mây khói sương bay
Đông Hòa
13.03.07
Khúc đoạn Tình xa
Biển bắc xa xôi nơi hải đảo
Vọng mắt nhìn theo cánh hải âu
Trong tâm tư thương nhớ dạt dào
Đến buổi chiều bên ai chung bước
Trên bãi cỏ bâng khuâng dáng liễu
Ta nhìn em đôi mắt dễ thương
Xao xuyến dâng đầy từ dạo ấy
Mang theo lòng về chốn viễn phương
Rồi khi lãng đãng hoàng hôn xuống
Hồn cô đơn dạ cũng nôn nao
Mới thấy tiếc ngày xưa êm ái
Những lời tâm sự đổi cho nhau
Đành khấn nguyện cùng trời cao thẳm
Một lời xin tái hợp tơ duyên
Để khi về bến em lại đến
Ta lại bên nhau với ấm êm
Đông Hòa
13.03.07
Dấu Tình Trong Nhau Chiều nay em đến
anh vừa tới
Lòng nghe vơi nỗi
nhớ mong người
Lời yêu ngày trước vẫn thuỷ chung Và trong giây phút
lòng vui sướng
vầng môi rung khẽ
ngập ngừng kêu
Phải em đấy không
tình anh mong Này em hỡi em
tình ta vẫn say
hồn như ngất ngây
suối tình đong đầy Và trong thoáng qua
nhìn trông dáng em
vẫn như ngày xưa nét xuân hiền hoà Lời ta đổi trao tay cầm tay nhau tim nghe nhói đau nghe hồn tìm nhau Môi anh tìm môi em thiết tha Dấu tình một lần tìm thoáng qua Và ta đã say vùi ái ân
Sau đêm truy hoan
giấc sầu đến
Trong mơ màng tiếng nhạc lặng lẽ
Như đưa hồn người
rời cõi đời
Đông Hòa
02.03.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2007 19:45:28 bởi Đông Hòa >
Thân Phận Mồ Côi
Em đã khóc vùi đầu lên di ảnh
Bởi mẹ cha sớm bỏ thế gian
Từ đây mồ côi mang kiếp sống
Giữa cõi dương trần xót khôn nguôi
Nước mắt khô trên môi vẫn đọng
Và ngoài kia mây lộng trời xa
Trong tâm khảm mẹ cha hiện đến
Dỗ an lành cho một giấc qua
Đời đơn bước mình em lầm lủi
Đêm lạnh thâu tàn phải gian truân
Nghe lòng tiếc mái tranh nồng ấm
Một ngày xưa hạnh phúc vô vàn
Miệng muốn thét lên rằng ! Trời hỡi
Chiến tranh nào cướp mất tình thâm
Đem tiếng súng từng ngày vang vọng
Trên quê hương cày xéo xóm làng
Đông Hòa ( chỉnh biên )
Nhân chuyến đi giao lưu cùng hội dục anh xuân 1975
Đoạn Tình Dang Dở
( thể ngâm ) Lắng đọng màn đêm như ngừng lại
Ngoài kia trăng nhú dựa sen hồ
Với dấu nhạt bên nghìn sao dại
Lửng lờ trôi nhẹ giữa hoang sơ
Ta ngắm mãi mà lòng khôn nguôi
Bởi nhớ thương nên dạ bồi hồi
Ngày xưa khi ấy tình thắm thiết
Tay ôm nàng khẽ nụ hôn môi
Ngồi cùng bên đôi lòng ước nguyện
Mai về sau tròn mối lương duyên
Đường tương lai cùng nhau sóng bước
Cõi đời vui mãi với ấm êm Nhưng bởi lẽ yêu là dang dở
Giữa cuộc đời ta bỗng mất em
Lệ trên mi rơi đầy tâm trí
Vọng sầu theo ánh khuyết trăng đêm
Đông Hoà
13.03.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 18:43:35 bởi Đông Hòa >
Phút Biệt Tình Phạm Lãi Tây Thi
( thể ngâm ) Một cõi phù du trót gửi thân Thư này thủ bút viết đôi hàng Để lại cho ai lời tống tiển
Bởi phải đành bái biệt hồng nhan Tây Thi hỡi ! Tình duyên thôi lỡ
Phút sau cùng vĩnh viễn chia xa
Nàng sang Ngô Quốc chiều cống xứ
Ta trở lại quê lệ nhạt nhoà
Nước mắt anh hùng sao bi thiết
Nỗi niềm thương thôi mãi lìa tan
Phải hiến dâng tình vì non nước
Để Việt Vương rửa mối hận lòng Ngày trở lại đến bao giờ nữa
Ta với nàng biết có gặp không
Có còn nối tiếp thiên tình sử
Trọn kiếp chung lòng với sắt son
Đông Hòa
13.03.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 18:50:14 bởi Đông Hòa >
Khúc Đoạn Tình Rời nhân thế đi tìm ảo ảnh
Dựa khói hương bước khỏi hoang mồ
Nhìn nơi ấy vang từng tiếng pháo Vu quy em đẹp duyên mộng tròn Ta nghe mắt rơi từng giọt úa
Bởi vì sao đời ta mất nàng
Sao trái tim một lần ngừng lại
Và thiên thu hồn đầy dấu loang Em ơi ! mây vẫn ngoài kia trắng
Cơn gió theo nắng sớm xôn xao
Từng bước chân bên ai chậm rãi
Em có nghe lòng mình đớn đau Em ơi ! Nơi này ta xin chúc
Một đời em hạnh phúc với người
Và ta sẽ giữ hình em mãi
Chôn mộ buồn năm tháng không vơi Đông Hòa
14.03.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 13:12:34 bởi Đông Hòa >
Biệt Trần Thi Ca
Ta sẽ chết gục bên rừng bạt lá
Ngủ nghìn năm không trở lại nhân gian
Đành thôi tay gác kiếm đầu mộ rũ
Đếm từng ngày trên mấy cõi quan san
Bởi kiếp giang hồ một tay kiếm khách
Nợ của đời lắm cũng trả lắm vay
Mỗi khi trăng về treo trên đỉnh núi
Một mình rượu uống mãi để mà say
Để xuôi hồn rong giấc mơ mộng mị
Bóng giai nhân kia sắc nước khuynh thành
Như là nàng Ngu Cơ thời Hán Sở
Như Tây Thi thời Câu Tiển Việt Vương
Giờ tàn cuộc cầm lưỡi gươm đứt đoạn
Máu anh hùng chiến bào thắm đỏ loang
Ta đứng mắt gương nhìn vế cố quốc
Lần tạ từ vĩnh biệt đến muôn thu
Đông Hòa
14.03.07
Biệt Trần Thi Ca
Ta sẽ chết gục bên rừng bạt lá
Ngủ nghìn năm không trở lại nhân gian
Đành thôi tay gác kiếm đầu mộ rũ
Đếm từng ngày trên mấy cõi quan san
Bởi kiếp giang hồ một tay kiếm khách
Nợ của đời lắm cũng trả lắm vay
Mỗi khi trăng về treo trên đỉnh núi
Một mình rượu uống mãi để mà say
Để xuôi hồn rong giấc mơ mộng mị
Bóng giai nhân kia sắc nước khuynh thành
Như là nàng Ngu Cơ thời Hán Sở
Như Tây Thi thời Câu Tiển Việt Vương
Giờ tàn cuộc cầm lưỡi gươm đứt đoạn
Máu anh hùng chiến bào thắm đỏ loang
Ta đứng mắt gương nhìn vế cố quốc
Lần tạ từ vĩnh biệt đến muôn thu
Đông Hòa
14.03.07
lòng buồn
lòng buồn vương vấn mảnh trăng xa
ánh ngọc màu hoa chẳng nhạt nhòa
nhi nữ nghiêng thành công liệt quốc
anh hùng lập thế gánh phong ba
nước trôi mùa cuốn gieo mưa lệ
bão táp ngả nghiêng ngọn gió tà
thương mãi cái thời răng cắn bút
tình thâm muốn giữ dễ rừng già.
MAY TRĂNG
KÍNH CHÚC HUYNH VUI
CHÀ NHÀ HUYNH LÉM THƠ QUÁ HA...HÌNH NHƯ BÊN TRANG THƠ VN CÓ CẢ HUYNH NỮA HẢ.QUẢ LÀ SUỐI NGUỒN THƠ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 18:14:11 bởi MAY TRANG >
Tâm Tư Viễn Xứ Chiều tạn mạn bên ven dốc ngược
Huê vàng ánh nắng nhẹ vương thềm
Kia phố cũ vừa như yên nghỉ
Cho người thêm giây phút lắng yên
Xa tắp những hàng me rũ lá
Từng chiếc con con khắp mặt sân
Kia trường xưa im lìm mái đỏ
Phủ rêu mờ trên lối cỏ hoang Ta chợt nghe cõi hồn khôn xiết
Tha thiết ưu tư một nỗi lòng
Chợt nhớ xưa bên thầy bên bạn
Vui vẻ học hành những sớm đông
Rồi lại nghe dạ hoài kỷ niệm
Ngày chia tay mỗi kẻ phương trời Đành ngậm đắng quên ngày năm cũ
Mặc thời gian cứ mãi nhanh trôi
Đông Hòa
15.03.04
Vẹn Tình Vẫn đứng chờ em nơi bến cũ
Kia tàn rợp khuất khói chiều lam
Thi thoảng gió sầu đâu rơi nhẹ
Thả xuống bên thềm chiếc lá vàng
Vẫn đó con đò xưa khách vắng
Em chèo thấp thoáng nắng chiều buông
Ta đứng lặng lòng niềm vui sướng
Bởi thấy ai rồi , bóng thân thương
Giữa màn tối tựa vai tâm sự
Kia phố xa lắng đọng nghìn sao
Đèn hiu hắt bên đường toả ánh
Nhìn mặt em tim bỗng dạt dào Cũng vì thấy yêu em nhiều quá
Cả tấm lòng chung thuỷ đợi chờ
Của em gái trong đêm đưa tiển
Ta lên đường giữa tối trăng mờ
Đông Hòa
15.03.07
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2007 09:20:03 bởi Đông Hòa >
Tống Biệt Tay chống kiếm máu đào tuôn chảy
Mệnh anh hùng cũng sắp tận chung Sở quốc rồi đây tan bọt nước
Vô vàn đau xót lệ tuôn dòng Bởi nghe lời tấu xàm gian nịnh
Lệnh ban hành quyết Ngũ Tử Tư
Đầy quân tướng rừng sâu nước độc
Thành Đô vây hãm chẳng người lo
Tiếc cho mình lại thương giai nhân
Thương Ngu Cơ vận mạt vì mình
Chôn thây dưới lưỡi gươm thù địch
Đến muôn đời lắm kẻ tiếc thương
Thời khắc điểm linh hôn trút cạn
Tuyệt mệnh thư gửi lại đôi lời
Nhờ táng huyệt Sở Vương Ngu Hậu
Cùng nhau chung thuỷ giấc muôn đời
Đông Hòa
15.03.07
Tình Thu
Chân đứng thả hồn về xa xăm
Và ngoài kia hoàng hôn tìm sang
Nghe trái tim mình vọng mãi
Một ngày xưa bên ai ngắm trăng
Nhưng vầng trăng đêm nao ánh khuyết
Mờ nhạt theo nghìn ánh sao trời
Như chậm bước theo vào dĩ vãng
Nơi ấy , lắng nghe tình nghẹn lời
Em hỡi ! Khói mùa thu vẫn trôi
Trong mơ bóng em cũng đang ngồi
Thả mái tóc đen huyền trên gió
Mượn đưa hương thơm đến với tôi
Niềm thương như rộn rã tâm hồn
Vì yêu người từ ngày còn son
Ước mong tình sống hoài mãi mãi
Và cho tôi uống giọt dỗi hờn
Đông Hòa
16.03.07
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: