Thơ Đông Hòa & Tình yêu lãng mạn
Tình quê
Đông Hòa
Nắng vừa soi bóng dừa
Bên vườn em hái dưa
dòng mồ hôi ướt trán
Tình thương ta dâng tràn
Cô gái hái dưa ơi
Thấy em tình tôi vợi
Nghe say sưa chất ngất
Hồn như lâng mây trời
Tay em rời ngón nhỏ
Búp từng lóng thơm tho
Như vuốt lòng thêm đậm
Trong đêm trăng hẹn hò
Em ơi ! Em em đẹp lắm
Cô thiếu nữ miền quê
Tôi yêu rồi em nhé
Tình sắc son vai kề
Nhìn em nghe đắm đuối
Chìm sâu trong lối mộng
Lòng sao thênh thang quá
Từng đêm ta mong tình
Rồi ngày không xa ấy
Bên đường hoa rất đầy
Ta bên em từng bước
Cuộc đời duyên đắp xây
Ta đi trên đồng lúa
Nhìn hạt nghiêng gió lùa
Nhớ mùa dưa năm trước
Bên nhau ước hẹn hò
Giờ trăm năm kết tóc
Ta em tròn duyện mộng
DH
20.03.06
Tình xa xôi
Đông Hòa
Cuối cùng tình yêu cũng hết rồi
Còn gì ! Xin hãy quên nhau thôi
Đường ngoài kia , Phố hè vắng lạnh
Nhớ đến em ! Chạnh lòng bồi hồi
Em hỡi ! Khung trời nào nơi ấy
Có gì vui ! Hay buồn dâng đầy
Em đang say ! Hay là mộng ảo
Có buồn thương , ngày mình vui vầy
Mây trắng ! Bao la trời rạng nắng
Khối lòng ta , sâu lắng niềm đau
Em ơi ! Lời buồn hôm nao đó
Còn đây , anh mang lấp mộ hoang
Tình ta chết , ôi ! Đời cũng hết
Một ngày vui hoá thành giọt sầu
Đường cay đắng , chân tôi chậm bước
Nhìn mây tan , nghe ướt tình tôi
Cuối cùng , tình yêu cũng hết rồi
Bên đường , ta nhìn em lệ rơi
Này em ! Trời ngoài kia nắng sớm
Em về đâu cho rớm máu tim tôi
Chiều mây xám , giăng đầy lối cũ
Mưa âm thầm , ru ngủ mùa thu
Ta sẽ nhìn em thêm lần cuối
Đề hồn ta lùi trong bóng mù .
ĐH
19.05.03
Biệt khúc sầu
Đông Hòa
Tình yêu chấp cánh xa phương trời
Giờ đây ngăn cách trọn một đời
Đường phố vắng hôm nao ấy
Pháo vương đầy , theo bước chân người
Em ơi ! Mộng đời tôi vừa hết
Bên này thôi , đành ôm vết sầu
Ngày xưa đâu , một thời hạnh phúc
Đêm trút tình , dựa vai nhìn trăng
Trăng sáng ! Bao la vì sao sáng
Lòng ta mang niềm đau ly tan
Em ơi ! Lời trao theo cung oán
Còn gì đây , hoang vắng đêm tàn
Tình chết , ôi ! Sao tình ta chết
Cuộc vui , chỉ còn vệt xa xăm
Cay đắng , bước lỡ trên đường vắng
Tìm dấu ai , ngày xưa in hằng
Một thoáng nhớ , ai còn biết chăng
Bên đời ta , ngồi nghe hồn dâng
Trong tâm trí , mối tình lai láng
Theo dòng đời , vội câu oán than
Hoàng hôn đến ta nhìn trăng rạng
Giọt tương tư , ngủ vội đêm hoang
Ta đếm thời gian trôi từng chút
Thương đau nào trút theo lá vàng
Ôi ! Tình yêu , tan chiều hôm ấy
Của một thời , ôm mộng mê say
ĐH
19.05.03
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2006 14:44:41 bởi Donghoa >
Quê Hương ngày về
Đông Hòa
Quê hương tôi , có hàng me lá nhỏ xanh
Bên bờ ruộng , lúa nghiêng bóng trĩu hạt vàng
Sáng bình minh , cơn gió hè đâu thức dậy
Thổi qua dòng sông Hậu , gợn sóng Cửu Long
Từng con thuyền , mái chèo bơi sang bến vắng
Con đường làng , khi còn thơ dại ! Bước bên mẹ đến trường
Giờ tôi lớn , theo dòng thời gian ! Trên quê hương khói lửa
Thân trai mang chí cả ra sa trường ! Giữ yên nước non
Rồi ngày về , đứng bên bến bắc ! Se thắt cõi lòng
Không thấy mẹ , người tôi yêu dấu ! Khi rời xa
Mẹ ơi ! Con về đây , núi sông thanh bình
Mẹ ơi ! Mẹ nơi đâu , trong giấc nghìn thu
Đang yên ngủ ! Dưới lòng mộ kia
Không thấy mẹ , tủi cho lòng con
Quê hương tôi , nay đã yên lành
Dòng thời gian , rửa sạch vết thương
Nhìn lúa chín , dòng Hậu Giang
Nghe cõi lòng , thương cảm vô cùng
ĐH
22.03.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2006 23:08:40 bởi Donghoa >
Bạc Tình
Đông Hòa
Hôm nay bầu trời đầy sao sáng
Tôi nghe khúc tâm tình âm vang
Trong sâu kia , tâm hồn bóng tối
Như thầm mang tình tôi đi hoang
Đêm thật khuya , nghe mùa thu sang
Khối tình si , trút vào ly tan
Bên người ấy ! Đầy tiếng cười nói
Người đang vui hạnh phúc thênh thang
Ta ru bước chân đi vào dĩ vãng
Một cuộc đời chán chường , ta mang
Để về đâu cho tình giẫy chết
Một đời sầu ai chất trên ngàn
Đêm nay , nhìn ánh trăng vừa khuyết
Như cõi đời tôi da diết sầu đau
Ai trao cho , một đời luyến tiếc
Đễ kiếp này , đành vung lệ trào
Giờ xin chúc , em lần sau cuối
Giờ xin gọi , tên em lần cuối
Đễ mãi mãi , và đành mãi mãi
Ôm sầu nhân thế , vậy mà thôi
ĐH
23.03.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2006 09:49:09 bởi Donghoa >
Về quê nhớ Mẹ
Đông Hòa
Hôm xưa tôi về lại quê hương
Qua lũy tre làng , cạnh ngôi trường
Giữa giấc hè còn trong hoang vắng
Nghe lòng vương vấn một niềm thương
Nhớ đường xưa , ngày tôi thơ ấu
Bên gia đình hạnh phúc muôn màu
Mẹ của tôi , nơi đây năm tháng
Vì con thơ khổ cực gian lao
Cha tôi , vào một đêm lửa khói
Nợ non sông , chinh chiến nhiều nơi
Một hôm ấy , khi trời rạng sáng
Tin Cha hi sinh , Mẹ lệ rơi
Tôi cũng khóc , hỡi trời có thấu
Cho Mẹ tôi bớt nỗi niềm đau
Rồi đơn chiếc nuôi con khôn lớn
Thay người Cha , đã mất ngày nao
Hôm nay trở về , nhà xưa cũ
Bên hàng cao ngã đầu gió ru
Tìm kỷ niệm một thời kỳ ức
Hồn buông trôi theo sương mù
Quay gót , mắt nhìn thêm lần cuối
Ôi ! Nghe tim sầu vẫn chưa vơi
Từng bước nhỏ nghe lòng nặng trĩu
Nhớ cạnh võng , lời Mẹ ầu ơi
ĐH
23.03.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2006 14:07:45 bởi Donghoa >
Tình tan vỡ
Đông Hòa
Khóc làm chi em ! Tình vỡ tan rồi
Hãy về đi em ! Tim tôi lệ khô
Đường em đi , ai rải hoa
Đường tôi đi , chỉ toàn sỏi đá
Giờ ! Tình ta tan vỡ
Thôi đừng , em đừng sầu thương
Cho tôi ! Khối tình vương vấn
Cho tôi ! Một đời vỡ mộng
Em hỡi ! Bên người ấy , em có vui
Em ơi ! Trong vòng tay ấy , em có say
Thôi nhé em ! Anh xa rồi , nơi cuối trời
Đành một mình , ôm tình tan vỡ ! Tiếc một mình
DH
22.03.06
Tình Xuân trên Quê Hương
Đông Hòa
Anh về An Giang chiều lộng gió
Bên hàng cây trăng ngủ lặng tờ
Trên bến bắc , nghe lòng se thắt
Nhớ người yêu , đơn bóng bơ vơ
Em hỡi ! Ngày xưa em còn nhớ
Giòng sông thơ gợn rũ tình mơ
Trong bóng tối , một đôi lặng lẽ
Ru tình theo sao vọng đêm mờ
Rồi ngăn cách cho tình chia biệt
Anh ra đi viết lại sử xanh
Viết lên bản hùng ca bi tráng
Việt Nam ơi ! Trang sử hào hùng
Ngày trở lại , Hậu Giang lặng bóng
Vẫn dấu in , sâu đậm trong lòng
Nhìn dòng nước đục trôi như lũ
Cuốn hồn vào thoáng những chờ mong
Anh sẽ đón em trong chiến thắng
Xây quê hương thoát cảnh thăng trầm
Và sẽ cùng em nên duyên nợ
Một chữ tình của thuở âm thầm
Căn nhà nhỏ tháng ngày êm ấm
Một đàn con tập bước vào đời
Và hạnh phúc từ đây sẽ mãi
Với tình quê say vợi mùa xuân
ĐH
24.03.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2006 10:19:03 bởi Donghoa >
Bên em lần gặp gỡ
Đông Hoà
Ngày hôm qua , chung em chuyến xe
Bên trời đêm con đường vắng hoe
Con suối ngủ bên rừng Nam Cát
Nghe cõi lòng xao xuyến đê mê
Tôi yêu em , tình đâu đến lạ
Len vào hồn bằng những tiếng ca
Bên ánh lửa lập loè khi họp mặt
Nghe lòng mình trôi nhẹ trời xa
Bên dòng nước , em ngồi bé nhỏ
Từng con thuyền thắp ánh đèn nhô
Trôi từ từ qua bên bờ vắng
Muốn hỏi chuyện em , dạ đắn đo
Em ơi ! Tâm tình thời con gái
Em ước gì , và em nghĩ gì
Riêng tôi với con tim lưu luyến
Chỉ nhớ em bằng mối tình say
Rồi sáng cùng sang bờ , qua rừng
Đi bên em , nghe tim mình rung
Như tất cả không còn đáng nhớ
Chỉ thấy em trong cõi muôn trùng
Xin nhé em , tình yêu nguyện ước
Của một lần hội ngộ thuyền quyên
Mà trót gửi tình trong phút nhớ
Để đời ôm một mối tơ duyên
ĐH
27.03.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2006 10:17:02 bởi Donghoa >
Ánh sáng tình yêu
Đông Hòa
Một buổi sớm trên rừng tôi ngắm
Một màu xanh thăm thẳm buông trầm
Kia ánh dương xa vừa ló dạng
Bầy Sóc nâu đùa dưới ngọn trâm
Xa hơn nữa , bầy chim nhỏ nhắn
Hồn nhiên nằm trong tổ bện tranh
Chờ đợi mẹ tha mồi mớm miệng
Chờ lớn lên tung cánh trời xanh
Chợt nghĩ , rồi ví mình như thế
Cũng vừa bay về đến bến đời
Và cũng vừa thấy vui cuộc sống
Với tình yêu và những đợi mong
Rồi một tối ngồi bên bóng nước
Một hàng thuyền lơ lững đang trôi
Ánh sáng lung linh kia huyền hoặc
Ru vội hồn , hạnh phúc lứa đôi
Em ơi ! Ta vừa yêu em đó
Một tình yêu của tuổi hoa niên
Của một giấc Giáng Tiên - Từ Thức
Bên thuyền hoa , ấm áp thơ duyên
Ta sẽ xây ngôi nhà hạnh phúc
Sẽ dìu nhau đến bến ái ân
Nơi ấy em là tiên kiều diễm
Cùng với nhau dệt chữ sắc cầm
DH
27.03.06
Hà Tĩnh ngày về
Đông Hòa
Hôm nay tôi về quê hương
Bên giòng sông Lam
Nước chảy nhẹ hiền hoà
Qua bao tháng năm đã yên bình
Ngày xưa ấy , tôi bước chân đường xa
Mang theo bầu nhiệt huyết
Băng qua rừng sâu
Núi cao , trận địa
Ngang qua Đồng Lộc
Con đường gian nan ,
Có mười cô gái , vì nước quên thân
Quê hương tôi , có núi Hồng Lĩnh
Nhìn về phương Nam rầp rậm bước người
Đồng cùng một lòng son sắc
Với quê hương
Hà Tĩnh đây , đất của anh hùng
Trái tim Tổ Quốc Việt Nam
Hôm nào , ta đem thân trai
Vì non sông Việt
Vì Giống nòi Việt
Thống nhất Quê hương
Dưới cờ , đồng chung một lòng
Tiến lên , tiến lện ! Tay nắm bàn tay
Chúng ta cùng hát vang
Khúc ca thanh bình
ĐH
28.03.06
Vết tình trong tôi
Đông Hoà
Anh vẫn sống nhưng buồn , đời thiếu em
Nên thường nhớ mỗi khi , đêm về đến
Thao thức anh nghe con tim réo gọi
Tên em , người con gái của dịu êm
Nắng sớm vừa tràn qua lối cỏ vắng
Bình minh , chưa vơi mối sầu đi hoang
Bên giòng suối in hình vết ai cắt
Ôi ! Tình chỉ còn là vệt sương loang
Anh giữ mãi lòng , của mình hôm tối
Kề bên em chút mộng ấy xa xôi
Nhìn tay em , mười ngón tròn thon nhỏ
Những ân tình như trổ nụ hoa côi
Xin nhé , mối tình em anh đã giữ
Để cuối nẻo đường , ta bên trăng thưa
Anh sẽ gửi một ngôi sao ánh lửa
Với bao điều chưa nói chuyện riêng tư
Ta sẽ mơ một màu xanh hy vọng
Xây tình trên bến mộng của trăm năm
Để từng đêm mình cùng nhau thao thức
Vết tình xin , sâu đậm tâm hồn nàng
ĐH
28.03.06
Hà Tĩnh ngày về
Đông Hòa
Hôm nay tôi về quê hương
Bên giòng sông Lam
Nước chảy nhẹ hiền hoà
Qua bao tháng năm đã yên bình
Ngày xưa ấy , tôi bước chân đường xa
Mang theo bầu nhiệt huyết
Băng qua rừng sâu
Núi cao , trận địa
Ngang qua Đồng Lộc
Con đường gian nan ,
Có mười cô gái , vì nước quên thân
Quê hương tôi , có núi Hồng Lĩnh
Nhìn về phương Nam rầp rậm bước người
Đồng cùng một lòng son sắc
Với quê hương
Hà Tĩnh đây , đất của anh hùng
Hôm nào , ta đem thân trai
Dưới cờ , đồng chung một lòng
Tay nắm bàn tay ! Tiến lên
Chúng ta cùng hát vang
Khúc ca thanh bình
ĐH
28.03.06
Buổi sáng đời tôi
Đông Hòa
Buổi sáng bình minh vừa đến cửa
Len vào nhà hơi nhẹ sương thưa
Đâu tiếng thở côn trùng vừa dứt
Giọt nước mềm , lá cỏ đong đưa
Một sáng , tôi về trên chốn cũ
Bên hàng hiên vẫn còn giọng ru
Tôi nghe tiếng ngày xưa thức dậy
Khi tôi còn chập chững vô tư
Sáng ấy , tung tăng vào lớp học
Ngẩn ngơ nhìn chữ phấn i tờ
Nhìn nhịp gõ thước , thầy chỉ bảng
Rồi tan trường theo mẹ bước vơ
Rồi sáng , tôi thành người lớn
Vào đời bằng áo mẹ cơm cha
Bằng một tuổi thơ trôi êm dịu
Và tình thương biển cả chan hoà
Một sáng , tôi yêu em thơ dại
Mái tóc thề say ngủ trên vai
Đi bên nhau , lối mòn đường vắng
Góp cho nhau từng tiếng thở dài
Hôm sáng , chiếc áo hoa em mặc
Qua nơi xưa , háo hức tơ duyên
Đi bên nhau hân hoan ngày cưới
Bến mộng tình vĩnh viễn đoàn viên
DH
28.03.06
Về quê hương An Giang
Đông Hòa
An Giang nơi ấy đó quê ta
Trà lúa phì nhiêu với ruộng cà
Tay vắt mồ hôi vì sự sống
Chân cày đất cứng không bê tha
Vui thì bè kết cùng nhau hát
Buồn lại quây quần gồng cổ la
Cứ thế thời gian trôi thoáng mãi
Bên đời chân thật chẳng phôi pha
Tình quê , năm tháng đậm hồn ta
Mỗi tối vây quanh lửa lập loà
Cạnh ché quần xoay ly rượu thuốc
Bên mâm cùng gắp thịt ba ba
Cháo hoa nhưng mặn duyên huynh đệ
Cơm đạm cũng tình kết nghĩa xa
Tối đến chung chăn gom giấc mộng
Nghe lòng vang động hát du ca
Hành trang xếp lại lúc trăng ngà
Từ giã ta đi , cất bước ra
Buổi sớm bờ sông hơi bóng nắng
Lối quanh giàn mướp nhẹ hương hoa
Ngoái đầu bỡ ngỡ thương chốn cũ
Nhìn lại bâng khuâng nhớ giấc qua
Xe chạy còn nhóng thêm một chút
Cho lòng khuây khoả lụy thôi sa
ĐH
29.03.06
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: