Thơ Đông Hòa & Tình yêu lãng mạn
Tìm về chốn cũ
Đông Hòa
Về đây bước lưng chừng phố nhỏ
Ngước mắt nhìn bóng tối buông tơ
Nghe điệu ru ai vừa cất tiếng
Ơi à ơi ! Con ngủ mẹ hò
Đêm vừa hết , bình minh tỏ rạng
Màn sương còn trôi nhẹ lang thang
Như dỗ lại giấc mơ dĩ vãng
Giữa đời thường của thuở hồn hoang
Ta trở về đây bên phố vắng
Ánh trăng vàng , ngập những sao giăng
Nhớ ngọn nến năm xưa ai thắp
Buổi hợp hôn , len ánh nguyệt hằng
Đời là những năm dài bất tận
Của cõi người , trong kỷ niệm thầm
Khi xoay gót tìm về chốn cũ
Vọng cố nhân nhưng đã bặt tăm
ĐH
29.03.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2006 13:18:18 bởi Donghoa >
Tình trao lần gặp gỡ
Đông Hòa
Hôm nọ , tôi theo đoàn du lịch
Vào rừng Nam (*) , quen biết được em
Như điều ước trời vừa ban tặng
Cho yêu đương , rộng bước êm đềm
Em , sáng ấy như loài hoa đẹp
Như Quỳnh Hương nhú nụ khép mi
Anh nhìn rồi đưa tay vuốt nhẹ
Nghe lòng lai láng dấu tình si
Rồi buổi tối nhẹ nhàng thoảng gió
Cầm tay em dạ những âu lo
Sợ ngày mai tan đi mộng ảo
Một mình , sang bến vắng tìm đò
Nhưng có lẽ trời trao ước vọng
Nên bên nhau em cũng cảm thông
Em cũng ước ngày sau duyên nợ
Cùng chung đôi kết sợi chỉ hồng
Sẽ đón em bằng hoa Quỳnh ấy
Một loài hoa dáng dấp thơ ngây
Để đường đời em tròn duyên phận
Và ta say trong hạnh phúc đầy
DH
30.03.06
(*) Rừng Nam Cát Tiên
Tình dang dở
Đông Hỏa
Biết trách gì đây , kẻ xa xôi
Khi bờ sông ấy cách duyên rồi
Áo hoa ai mặc theo người khác
Giờ đành đón mộng , nhìn em thôi
Tiệc cười vui đông lắm người ngồi
Tay nâng ly chúc , chén ly bôi
Em có hay chăng , ơi ! Em hỡi
Ta chuốc rượu mình , say với trời
Rồi tỉnh giấc chán chê nhân thế
Thấy cõi tình , một lối u mê
Ta xót ai , nhưng để làm gì
Chỉ để đời thêm nhiều giọt lệ
Đóa Quỳnh hoa bây giờ có chủ
Nụ hồng ấp ủ đã chia phôi
Rượu tê môi , đơn côi một bóng
Đêm dài mõi gối ngắm sao trôi
Nhưng hỡi ơi ! Những đêm sao vắng
Chẳng thuyền trăng thả khúc sầu toang
Ta thấy tiếc những vầng tinh tú
Của hôm nào , chờ đón hân hoan
ĐH
01.04.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2006 21:15:18 bởi Donghoa >
Biển tình vọng
Đông Hòa
Biển cát chiều nay trời lộng gió
Hàng thuỳ dương nghiêng ngã lao xao
Chợt nhớ một thuở tình chất ngất
Bãi vắng bên em duyên đã trao
Rồi giông tố hôm nào đưa đẩy
Đôi ta vào một cuộc ly tan
Em về xứ ấy , tình dang dở
Ta đau buồn trách những trái ngang
Đã đưa đẩy tình yêu mang đến
Để chia ly hai kẻ hai nơi
Em phương trời , ta thì ngóng đợi
Buông cõi lòng theo suối lệ rơi
Ta khóc ư ! Hỏi vì sao thế
Có phải chăng nhớ đến em thơ
Hay vì mối duyên xưa gãy đổ
Cho em , ta tâm dạ bơ vơ
Đứng trước biển , sóng cồn gào thét
Bọt tung mù vét cát ra khơi
Như vét một cõi người bất tận
Vào hoang vu chôn lấp trọn đời
ĐH
01.03.06
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 17:02:40 bởi Huyền Băng >
Tôn Nữ Thảo My kính chào qúy vị
Bạn bè thân thương mới cũ tình đầy
Căn nhà My mới tậu hôm nay
Nâng chén chung vui ngày hạnh ngộ
Hôm nay là ngày My ghi nhớ
Mỗi bước chân bỡ ngỡ thương yêu
Mà đã nghe nồng ấm thật nhiều
Cùng ai đó trên nhịp cầu mới nối.
Thảo My
ĐÊM NOEL và CHÚA CỨU THẾ
Đông Hòa
Đêm huyền diệu Chúa vừa Giáng Thế
Khắp mọi người thế giới đều hay
Chúa đã đến chăn chiên khắp chốn
Dẫn dắt con người thoát ách tai
Đêm nay khắp muôn nơi mọi đàng
Nhìn thấy mưa tuyết vừa loang trắng
Khắp ngõ , vạn làng thảy vui vẻ
Chúc mừng đêm nay Chúa Giáng Trần
Hai mươi bốn tiếng chuông vọng tưởng
Tất cả nghe , khấn nguyện trong tim
Đấng toàn năng đã trở về tìm
Cho nhân loại trái tim cứu rỗi
Chúa Cứu Thế xóa người tội lỗi
Đấng Ngôi Lời ở khắp thế nhân
Đem tình thân đến với muôn nhà
Và chúc phúc cho người an hưởng
Hỡi mọi người hãy cùng nhau hướng
Về hang đá vần sáng còn vương
Đức Chúa Hài Đồng trong máng cỏ
Người vừa xuống thế , với tình thương
ĐH
12.12.05
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2006 20:32:56 bởi Donghoa >
Mùa thu thương nhớ tình yêu
Đông Hòa
Một mùa thu nữa lá vàng rơi
Hỡi lá ơi ! Ta đứng trước đời
Nhìn gió cuốn trôi tình đi mãi
Lệ đắng cay chua xót đầy vơi
Trong một thoáng tiết thu ngơi nghỉ
Ta nhớ em thuở của tình yêu
Ôi đời như mây thoảng về chiều
Trong liêu mộng thấy hồn bất tận
Chợt ví ân tình như thác đổ
Nộ cuồng gào thét như say
Trong một giấc giữa đời biển động
Hay chăng ! Ta rơi lệ vì ai
Rồi đến khi mùa thu tàn úa
Em về đâu , giấc điệp trăm năm
Của một thuở ân tình sâu đậm
Giờ tan rồi ước nguyện sắc cầm
Thôi em nhé , xin hãy yên lòng
Ta vẫn bên em , vẫn hoài mong
Sẽ luôn nhớ mối tình lận đận
Chôn vào tim hoà giọt máu hồng
DH
03.04.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2006 16:26:54 bởi Donghoa >
Thương tiếc cuộc tình
Đông Hòa
Thôi còn gì nữa đâu em
Tình nay lạnh giá bên thềm đắng cay
Nhìn em vội bước bên ai
Lòng ta não nuột u hoài tình phai
Em về bên ấy mộng say
Xin người một phút của ngày xa xôi
Hôm nay tình cách xa rời
Ta nghe thương tiếc một đời tình si
Thôi rồi tình đã ra đi
Em đâu giấc mộng ta đi về tìm
Tìm bao ngày cũ trong tim
Cho lòng thôi bớt đi niềm khổ đau
Ôi chao ! Mấy nhịp dầm lao
Cuốn anh đi mãi chốn nào xứ xa
Hôm xưa trời đổ mây qua
Trông em nào thấy , lòng ta bàng hoàng
Thôi đây một giọt lệ loang
Cho ta mãi mãi đi hoang một đời
Thôi người đừng xót đầy vơi
Hôm nay đường tối ta rời bến xuân
Xuân đi rồi hạ âm thầm
Thu đâu chợt đến nghe tâm hồn sầu
Xin trời đừng có trăng thâu
Cho ai một bóng bên cầu nhớ mong
Người ơi ! Nước mắt lưng tròng
Nghe tình ai oán nỗi lòng thảm sâu
DH
04.04.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2006 19:24:20 bởi Donghoa >
Tình Biển
Đông Hòa
Em đi rồi hôm ấy trời đông
Bên người em có khóc hay không
Rồi đêm vắng có nghe lạnh lẽo
Cô phòng nhìn trăng treo bên song
Em đi về , có nghe biển hát
Một chiều nào em có nhớ chăng
Ta say trong bóng mây cuối phố
Trôi qua nhanh chìm dưới mây ngàn
Em có biết , ta tràn kỷ niệm
Một tình thương trong ánh hoang đường
Trong u tối , em là bất tận
Em là mối hận , mà ta vương
Nhớ em , ta thường sang biển vắng
Rót giọt sầu vào tiếng lao xao
Nhìn sóng rộng , ôi ! Hồn ta vấy
Một niềm đau nào vỗ rạt rào
Tình ơi ! Xin cảm ơn cuộc tình
Đã cho nụ cười nghìn năm in
Cho ta thêm một lời khóc dối
Một lời yêu , của trái tim mình
Này em ơi , còn chi em ơi
Bao yêu thương cũng theo người rồi
Em xa rồi , trời buồn không nắng
Mưa về , ai vuốt tóc em tôi
Em đi rồi , tình dẩu có phai
Hay sẽ tàn úa một hình hài
Ta vẫn nhớ và thương em mãi
Vọng từng đêm bên ánh trăng say
ĐH
04.04.06
Bên suối ru tình em
Đông Hòa
Bên suối mơ , ai ngồi hững hờ
Niềm thương nhớ sâu trong bơ vơ
Rừng thu vắng như vang tiếng thở
Giọt sương mờ lơ đễnh đợi chờ
Giòng nước mát trôi về bên ấy
Bến của tình hay của thương tâm
Ta chợt nghe tâm hồn sâu đậm
Ngày chưa tàn , đêm vội đến thăm
Suối ngủ nhẹ trong hoàng hôn tối
Bờ xanh như đen giữa canh trường
Không trăng , không sao lónh lánh
Chỉ nghe hiu hắt ngọn thuỳ dương
Suối hỡi ! Hồn ta thả theo suối
Về bên ngàn , tìm lại người thương
Ôi tình yêu ấy , ta chợt tìm thấy
Và khắc ghi vào chốn vô thường
Nghe tiếng đàn ai ngồi nắn nót
Giọng hát nào , trở lại bên ta
Ôi giọng em hát hoà hương quyện
Dòng suối nào , ru ngủ trời xa
Rồi mùa xuân đi qua âm thầm
Ta hẹn em xây duyên tình thâm
Trong căn nhà tranh thô nhỏ bé
Đôi tim vàng hoà nhịp thắm đầm
Từng sáng ta cùng em bên suối
Nghe róc rách , mùi hoa rừng núi
Mấy trùng dương như đang ngừng thở
Tơ phím ngừng như chờ xuân vui
ĐH
04.04.06
Nước mắt
Đông Hòa
Nước mắt em rơi khi chia tay
Rồi anh bước chân về với ai
Em đứng bên kia đường lộng gió
Nghe chiều thu buông một giấc say
Giờ anh sánh vai cùng với người
Giọt nước mắt em cay , vừa rơi
Trong kia tiếng anh cười vui sướng
Có hay chăng , em dạ đầy vơi
Mai sau trên con đường xa lạ
Đôi tay anh , dìu ai mộng đời
Đêm mưa , em nghe hồn tê tái
Đôi môi nào giờ anh hôn người
Nhớ giây phút tim anh thay đổi
Không như xưa , anh nói yêu em
Lời anh như một làn sóng cuốn
Để hôm nay anh mãi bỏ quên
Rồi anh vội vàng sang bến khác
Tìm cuộc vui mới , bỏ quên em
Ôi ! Sao cuộc tình , đành chia cách
Biết trách gì , lòng nghe buồn thêm
Nay anh với người trong hạnh phúc
Còn em long lanh giọt tràn mi
Thương một lần cuối , đêm tóc rối
Trong hoàng hôn , lá chôn tình si
ĐH
04.04.06
Thương xót
Đông Hòa
Tôi trở về phố Huế xa xăm
Chợt nghe thương nhớ dáng âm thầm
Nhớ giọng ai hôm xưa nũng nịu
Đứng bên cầu dưới trời mưa râm
Tôi buồn ngước mắt nhìn mây ấm
Vầng thâm như cuốn đời thăng trầm
Giật mình tôi thấy mình ngơ ngác
Trông về xa , hoàng hạc mờ câm
Nhớ một lần khi đi , từ giã
Hẹn thanh bình nên duyên sắc cầm
Nhưng khi về người xưa đã chết
vào một đêm khói lữa đạn tầm
Lòng thật buồn tôi nghe mình khóc
Khóc cho em , mối tình vỡ tan
Nghe luyến tiếc sâu trong tâm trí
Mơ ngày xưa , hồn gửi mây ngàn
Tôi chậm bước sang con đò vắng
Tìm mộ em , mô đất mòn thâm
Nghe chua xót cõi tình ai oán
Khi nhìn bia đá khắc tên nàng
ĐH
04.04.06
Một ngày
Đông Hòa
Ngày tháng đã xa xôi
Thời gian qua rất vội
Ôi cuộc tình vừa tàn úa
Chóng phôi pha như mưa tàn
Rồi chiều đông sang trên bờ buốt giá
Anh âm thầm đi qua đời em
Qua đời em , em thành thiếu phụ
Qua đời em , em thành chinh phu
Cuối mùa thu , bên bờ thác đổ
Em đứng nhìn nhớ về kỷ niệm
Kỷ niệm nào mà em nuôi lớn
Rồi âm thầm , tình lại chia tay
Ngày đã trôi đi … đi mãi mãi
Ôi ..! Đời em là nước mắt u hoài
Là cay đắng những đêm dài
Còn có ai xót thương thay
Nay không còn gì
Anh đi rồi , lỡ cuộc tình
Lỡ một đời , thôi còn gì
Khi tình vỗ cánh bay xa ! Thật xa
ĐH
04.04.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2006 23:22:10 bởi Donghoa >
Hạnh Phúc
Đông Hòa
Sáng em lên Giáo Đường
Ngoài trời sương còn vương
Chân bước đi lối nhỏ
Nhìn theo nghe mình thương
Em trong tà áo mới
Môi hồng xinh xắn tươi
Chợt vui trên đôi mắt
Ngó tôi hay háy cười
Đến nơi em vào lễ
Mọi người cũng rất đông
Sau khi làm dấu Thánh
Vang ca lời ước mong
Em cúi đầu khấn nguyện
Cho thế gian yên vui
Cho người người sung sướng
Tràn ngập những tiếng cười
Tan lễ em ra về
Trên đường vươn nắng ấm
Đôi má em hồng thắm
Duyên dáng da trắng ngần
Em ơi , em đẹp lắm
Mà lại hiền nữa cơ
Như loài hoa Thủy Cúc
Vừa mộng lại vừa mơ
Tôi xin em , em nhé
Một câu nói yêu đương
Cầu mong cho hạnh phúc
Đến với người mình thương
Rồi buổi sáng còn sương
Trên Thánh Đường ước thề
Em là cô dâu nhỏ
Bên tôi cùng vai kề
Vang một lời kinh nguyện
Một gia đình đắp xây
Trọn đời cùng vui vẽ
Cùng nhau tình mặn đầy
ĐH
05.04.06 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 17:07:16 bởi Huyền Băng >
Giây phút tình cờ
Đông Hòa
Tình cờ anh gặp lại em
Nghe tim nức nở yếu mềm
Ôi ! Đời anh như chiếc bóng
Giờ trôi đến để buồn thêm
Hôm ấy ! Nhà em hoa cưới
Anh nhìn , lòng sầu không vơi
Nước mắt loang đầy u ám
Em đi , thảm thiết tim côi
Thương làm sao em ngày cũ
Giọt ân tình , em rũ vai
Và anh say trong mộng ảo
Đẫm hồn , cuộc tình xanh xao
Làm sao anh hiểu được em
Em thành đàn bà , một đêm
Anh mang niềm đau tức tối
Tan rồi chỉ tội mình em
Ôi đời , anh nào đâu trách
Chỉ âm thầm , buồn mà thôi
Ngày qua rồi , đầy u oán
Ơi ! Hồn ta chết thật rồi
Hôm vội , qua đò duyên ái
Tiếng yêu nào , anh đắm say
Giờ còn gì , ngoài tê tái
Làm sao gội hết niềm đau
Biết nói sao cho em hiểu
Biết nói sao , nghe tiêu điều
Ôi lời hứa ! Ôi lời trách
Có còn chăng hỡi em yêu
DH
31.03.06
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: