Thơ Đông Hòa & Tình yêu lãng mạn
Sầu Phôi phai
Anh vừa đến ... vừa đến đây
nghe tình nhớ vùi sóng bay
nghe hoàng hôn đang trở lại
tâm tình cùng gió trăng say
Ôi , anh nghe tình dâng đầy
mộng cùng em hay cùng ai
mộng tê tái quay cuồng mãi
giấc thiên đường chờ nắm tay
Ôi , anh thấy dấu mi gầy
ngủ yên hồn theo ngàn mây
ngủ yên êm từng hơi thở
giấc muộn phiền nào trót vay
Đêm tìm nhau cõi đời này
đêm tìm nhau mắt vừa cay
lệ em rơi sầu cung phiếm
lệ em rơi sầu phôi phai
Đông Hòa
18.03.2008
Quê hương kỷ niệm
Quê hương tôi , có hàng dương rất xanh
Chiều nghiêng đầu phất phơ ngọn gió
Theo bóng mây ngàn cùng tôi thở
Thật êm ả giấc biển trong lành
Quê hương tôi , ngọn sóng long lanh
Với bao khó nhọc đời ngư phủ
Với em gái đang cùng cát ngủ
Cùng thiên nhiên giấc mộng tâm tình
Quê hương tôi , đây nhé người ơi
Quê hương tôi , thuyển về bến cũ
Xong vụ cá nghe đời vui thú
Đêm trở về yên lành nghỉ ngơi Quê hương tôi , vẫn đó người ơi
Quê hương tôi , bão giông vần vũ
Quê hương tôi , dù bao khốn khó
Vẫn âm thầm kỷ niệm cùng tôi
Đông Hòa
18.03.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2008 11:29:40 bởi Đông Hòa >
Thương sầu chốn cũ
Miệt thứ chiều nay mưa ướt quá
Anh đến rồi chẳng biết ngõ qua
Ngó dòng sông cũ hiền hòa
Thương em đứt ruột bởi xa cách hoài
******
Chiều nay dừng bước bến đò xưa
Lòng bỗng nghe thương xót vô bờ
Nhớ em gái nhỏ ngày đưa tiễn
Giọt âm thầm trên mắt ướt mờ
Ba mươi năm ly biệt tình thương
Ngày trở về em đã có chồng
Sống yên vui gia đình hạnh phúc
Chợt vui dù lòng mang nỗi buồn
Đường cũ năm nào vẫn còn đây
Hàng phượng vỹ che khuất tầm tay
Mái trường vẫn ngủ yên dưới nắng
Giữa cảnh hè lưu luyến nhớ ai
Tiếc mối lương duyên bất thành
Tiếc một thoáng xa giấc trăm năm
Tiếc bóng thời gian không trở lại
Để một người đau xót âm thầm
Nhưng vẫn cầu mong , xin cho người
Vẫn mãi bình an , không nỗi trôi
Dù sóng gió hay dù bất hạnh
Vẫn yên lòng sống giữa cõi đời
Đông Hòa
19.03.2008
Mất tà áo trắng
Hò ơi …
Bôn ba số phận em mang Sớm khuya tần tảo nhọc nhằn chồng con
Chiều qua bến chợ nước ròng
Lòng em lưu luyến bởi còn nhớ xa
Nhớ con đò cũ sau nhà
Dòng sông êm chảy cây đa bóng xà
Nhìn em mái tóc đen ngà
Nghe lòng tha thiết bởi đà thương em
Nhưng trời cách biệt tơ duyên
Em về bên ấy nên thuyền lỡ đôi
Chiều nay về tới đây rồi
Nghe lòng mê mãi nhớ người năm xưa
Hò ơi …
Gió đưa hàng lá lưa thưa
Xuân chưa trở lại ngỡ mùa đông sang
Bây giờ tôi đã mất nàng
Mất tà áo trăng mênh mang giữa lòng
Đông Hòa
19.03.2008
Tình thương nhớ
Còn gì không em tình hôm ấy
giờ đã phai , mờ dấu thời gian
em đã quên rồi ngày tháng đẹp
tình yêu … em ơi , sao vội tan
Tình là trái đắng đau sầu quá
tinh như chiếc lá úa giữa thu
người yêu hỡi , tôi vẫn đầy nhớ
những ngày vui , giờ đã xa mù
Và em có biết tôi vẫn tiếc
bởi chỉ yêu một mình em thôi
xót mối tình hôm nay đã chết
em đã theo chồng đi xa xôi
Bỏ lại nơi này tôi chờ mãi
Đời mang thương tiếc mối duyên tình
tôi vẫn muốn dấu xưa trở lại
để bên đồi gió gọi tên em
Nhưng giờ chỉ còn dấu lá khô
Và nắng sầu tiễn đưa giấc mơ
Đông Hòa
19.03.2008
Gửi sầu cố nhân
Hò ơi ...
Tay cầm vạt áo em chùi
Lệ nào chảy bởi bùi ngùi nhớ mong Chiều nay ngồi giữa hoang đồng
Bao nhiêu sầu tủi trong lòng rơi rơi
******
Chiều nay , em ngồi ở nơi đây
Mắt ngó về xa cuối chân mây
Tìm dấu người xưa trong cõi nhớ
Hồn thương xót ... lệ oán đâng đầy
Thời gian ơi , trôi mãi về đâu
Có hay em rơi ướt lệ sầu
Nỗi niềm giữa canh thâu thao thức
Lòng cay đắng tâm dạ nghẹn ngào
Mấy năm dài , người chằng quay về
Em vẫn nơi đây gói gọn câu thề
Vẫn thủy chung chờ ai trở lại
Niềm vui sướng , hồn thôi tái tê
Nhưng hỡi ơi , đợi đã lâu rồi
Bởi chờ người cũng đã mỏi mòn
Một đóa hoa xuân giờ tàn úa
Thân xác tàn , héo hắt nét son
Đành thôi , khấn nguyện một lời mong
Giữa sương mai , tan tác cõi lòng
Giữa sương mai nỗi niềm tuôn chảy
Hỡi ơi , người nơi ấy biết chăng
Đông Hòa
19.03.2008
Chút tình vương vấn
Cúi xin trời gửi chút trăng tàn
Một chút thế thôi để tặng nàng
Nửa khuya thức vội hồn vương vấn
Tình hỡi , nơi này mộng trót mang
Tiếng rã rít côn trùng ru muộn
Ngỡ như vừa lạc bước thiên thai
Bởi như thấp thoáng em đâu đấy
Giữa miền hư ảo lấp lánh bay
Chợt ánh bình minh tìm đến vội
Thả giọt sương mai đợi dưới chân
Vãng khách cũng vừa rời quán vắng
Nơi này ta vẫn đứng bâng khuâng
Đông Hòa
19.03.2008
Thương xót
Hôm ấy tôi về qua sông Hậu
Giữa chiều ngang bến bắc Cần Thơ
Bỗng nhớ đến em trong tiềm thức
Dáng nhỏ mơ hồn trong thoáng mơ
Giữa dòng nước phù sa đỏ rực
Dòng Cửu Long Giang vẫn đang trôi
Và kia đám lục bình lờ lững
Như kiếp đời ly xứ của tôi
Hờ hững quá , gió đâu về vội
Thả xuống cùng những giọt mưa rơi
Tựa như nước mắt mùa thu ấy
Ta tiễn đưa nhau phút giã từ
Rồi năm tháng đi không trở lại
Ba mươi năm vấn mãi bước chân
Vẫn mơ thấy dáng người yêu khóc
Giữa giấc mộng tình , lệ chưa tan
Đông Hòa
19.03.2008
Trích đoạn: Đông Hòa
Chút tình vương vấn
Cúi xin trời gửi chút trăng tàn
Một chút thế thôi để tặng nàng
Nửa khuya thức vội hồn vương vấn
Tình hỡi , nơi này mộng trót mang
Tiếng rả rích côn trùng ru muộn
Ngỡ như vừa lạc bước thiên thai
Bởi như thấp thoáng em đâu đấy
Giữa miền hư ảo lấp lánh bay
Chợt ánh bình minh tìm đến vội
Thả giọt sương mai đợi dưới chân
Vãng khách cũng vừa rời quán vắng
Nơi này ta vẫn đứng bâng khuâng
Đông Hòa
19.03.2008
Bâng khuâng Quê tôi có một dòng sông Tôi đem thả hết thơ tình tặng ai Dập dềnh sóng nước lặng trôi Tim tôi trôi nổi đầu nguồn cuối sông Nơi đây tôi vẫn chờ trông Bâng khuâng đợi nhặt những vần thơ xưa! Lê Minh Liên Thanh Thơ 19/3/2008
Tình thoáng xa
Hôm qua đến nhà em quên cây đàn
ra về còn tiếc mãi điệu hát vang
bởi vì sao anh nghe lòng thương mến
hay là mình đã yêu nàng rồi chăng
Hôm qua đến nhà em quên trái tim
ra về anh thấy giữa ngực lặng yên
tưởng chừng như hơi thở cũng đã lặng
bởi nơi ấy lấp đầy hình bóng em
Hôm qua anh ngủ và đã thấy mơ
thấy em đang đứng đó trước cổng chờ
thấy em mặt áo voan màu trắng toát
môi đang cười và nét mặt tươi vui
Hôm qua bây giờ đã xa , rất xa
em đã về bên ấy với người ta
bỏ lại cây đàn cùng anh bỡ ngỡ
vẳng nghe dư âm nỗi buồn thiết tha
Đông Hòa
21.03.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2008 17:07:42 bởi Đông Hòa >
Lời Xin Chúa
Sáng hôm nay nghe lời Thánh ca
hồn lâng lâng tình Chúa cùng ta
lời êm ái vang từ Thánh giá
nghe đức tin rộn rã chan hòa
Chúa ơi , con kính dâng hồn mình
Nguyện đi theo soi sáng thế gian
bởi lòng con đã thấy đường mới
đường bình yên rợp ánh hào quang
Cầu xin , nơi đây với tấm lòng
mong ơn Chúa chứng dùm cho con
ban phước cho người người sung sướng
mang hạnh phúc ấm no thanh bình
Đông Hòa
21.03.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2008 17:07:02 bởi Đông Hòa >
Chiều ru tình
Chiều ru nhẹ áng mây hồng
chiều sang bâng khuâng cõi lòng
chiều ơi , bao giờ em đến
chiều nay nói một tiếng thương
Chiều bên suối vàng đón em
hồn anh say nhạc êm đềm
hồn anh say môi em nữa
bởi vì vừa gắn nụ hôn
Lời xin nói mãi cũng nhau
điệp khúc trái tim dạt dào
nhìn kia má em hây đỏ
thẹn thùng mắt nghiêng chao
Nhìn gió lên cao hân hoan
nhìn hoàng hôn xuống mênh mang
dựa vai nhé , chìm suy nghĩ
nghe lòng tâm tình chứa chan
Đông Hòa
21.03.2008