Thơ Đông Hòa & Tình yêu lãng mạn
Bài thơ quê hương
Đông Hòa
Ngày nào ấy xa xăm
Từ lâu lắm rồi
Trên non nước tôi
Quê hương thanh bình
Có con đò nhỏ , qua bến từng ngày
Có con đường quanh dốc , trong mưa tôi miệt mài
Tuổi thơ ấu qua mau , tôi lớn lên
Theo tiếng gọi non sông bồng bềnh
Mang thân trai , đền nợ nước
Mang chí cả , gìn giữ xóm làng
Dù sa trường đầy phong ba
Dù chiến trường đầy nguy hiểm
Cũng đồng lòng
Cũng cùng xiết tay
Vì đời cùng tranh đấu
Vì hạnh phúc vững tin
Rằng ngày mai chiến thắng
trên đường trở lại quê hương
Rợp bóng cờ tổ quốc
Rợp cánh tay vẫy mừng hoan ca
DH
11.1974 ( chỉnh biên )
Vọng sầu cố hương
Đông Hòa
Quê hương tôi
Một vùng non nước thanh bình
Có con đò nhỏ ru mình , trên sông sâu
Theo dòng nước bạc chảy nhẹ ngang cầu
Ngày xưa ấy khi tôi còn rất bé ! Rất bé
Theo mẹ đến trường , đi trên đường làng ! Vắng hoe
Cha tôi , chiến trường xa xôi ! Thật xa xôi , vô cùng
Chí anh hùng , theo lời núi sông ! Nghiệp nhà binh
Dầu nguy nan , lòng không sờn ! Không màng , hi sinh
Nơi quê nhà , mẹ và tôi ! Đôi lần tang
Khóc cho chồng , yêu dấu
Khóc vì cha , lòng mang xiết đau
Rồi năm ấy , chiến tranh về quê làng
Mang mẹ tôi , đi vào thiên thu
Ôi , chua xót , cho con rồi
Ôi , nước mắt con đang rơi
Con thành mồ côi
Với nhiều khốn khổ
Sớm vào đời
Gia đình ly tan
DH
4.1974 ( Hội Dục Anh Sài Gòn)
Màu tím tình yêu
Đông Hoà
Em yêu gì trong màu hoa tím
Mang nỗi buồn của kẻ đi tìm
Có phải chăng hoa sim sắc biếc
Của rừng hoang chiều gió ngủ im
Cũng như em , ta hỏi lòng mình
Sao lại yêu màu hoa tím sim
Như thấp thoáng hình em trong đó
Nghe từng dòng thương chảy trong tim
Từ khi nào ta yêu màu tím
Có phải chăng mình đã bên nhau
Nghe lưu luyến ru hồn say đắm
Bên đồi sim , hồng đôi má đào
Ta sẽ cùng nhau vào bến đợi
Bên sắc màu điệp khúc yêu đương
Sẽ dìu nhau sang vườn tình ái
Môi ngập ngừng hoà nhịp mến thương
Yêu nhau ! Ta yêu chung màu tím
Đậm đà , chung thủy với thời gian
Ta sẽ giữ cho nhau màu tím ấy
Câu ân thề ta sẽ cùng mang
ĐH
17.04.06
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2006 13:26:19 bởi Huyền Băng >
Tưởng rằng
Đông Hòa
Tưởng rằng tình yêu về bến đợi
Ngờ đâu chỉ là phút chia tay
Giọt đắng trên môi xưa thêm đắng
Niềm đau ai đem đếm một ngày
Ngày ấy ta cùng đón gió mơ
Có ngờ đâu chia lìa hơi thở
Ngày bình yên từ đây thôi lỡ
Em hững hờ giết mối tình thơ
Thời gian ơi , có vơi nỗi nhớ
Ta tìm đâu thương xót dâng đầy
Tình ban đầu là men nồng cay
Ướp hồn ta trong tháng ngày dài
Tưởng rằng từ đây hết tủi buồn
Ngờ đâu đêm sầu lệ rơi tuôn
Ôi , thời gian có làm môi lạnh
Buốt giá nào theo suối về nguồn
Đã hết những chiều xưa mong nhớ
Đêm buồn ta tìm vầng trăng thơ
Để rồi đi vào sâu dĩ vãng
Tìm lại ngày xưa của hư vô
DH
18.04.06
Bến tương tư
Đông Hòa
Hò …ơi .. ơi…hò ..
Con đò nhỏ hôm nao xưa ấy
Ngừng mái chèo em ngủ tìm giấc mơ
Trên dòng Hương Giang nước biếc , lững lờ
Dưới vạt thuyền trôi qua bến trăng , hững hờ
Ơi ...hò....hò...ơi....
Có một người trai đi vì sông núi
Qua bao tháng ngày , nay trở về quê hương
Đứng bên dòng nước bạc , nhìn vài cầu trải dưới sương
Từng nhịp nối gợi sầu trong mắt , để lòng người thêm vấn vương
Ơi....hò…ơi......hò
Hỏi em gái Huế chừ ở nơi mô
Có hay chăng ta trở lại tìm , mà chỉ thấy nỗi bơ vơ
Ngước mắt ngó qua bến thuyền , con đò cũ nằm in trong gió
Chợt nhớ đôi tay em nhỏ nhắn , vịn mái chèo khua , khẻ hò
Hò...ơi ...ơi …hò
Mấy mùa trăng rồi đôi mình ngăn cách
Vẫn nơi rất xa ta sâu nặng một bóng xinh
Mà thời gian dù lâu cũng không thể nào bôi xoá
Để một ngày ta về và cùng em xây đắp mộng tình
ĐH
19.04.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2006 20:39:27 bởi Donghoa >
Tình đợi mong
Đông Hòa
Em đã đi vào đời của anh
Bằng tiếng thở khẽ rất mong manh
Của thời gian chừng không hề ngủ
Nhẹ mỏng manh như mây trôi nhanh
Đôi mình lặng bước dưới chiều buông
Nhìn trời xa , từng hạt sao tuôn
Như mắt em , nghìn tia lóng lánh
Tràn lên má lên môi , tình cuồng
Rồi khi ánh bình minh chợt đến
Sớm hơi sương vương cỏ bồng bềnh
Như nhuộm tình yêu vừa đón gọi
Anh nhìn em ước mộng chung tên
Nhưng xa cách là nỗi nhung nhớ
Đưa đôi ta vào cuộc đợi chờ
Bên phố nhỏ mình em đứng đợi
Người về từ nẻo vắng hoang sơ
Thương nhiều có lẽ vì em khóc
Nhưng đời anh trót nợ phong trần
Nên đành bỏ em với trời nhớ
Mang trong hồn tiếng vọng bâng khuâng
Em đã đi vào đời của anh
Để lại anh một khoảng trời xanh
Với trái tim một lần rung động
Và bóng hình đầu gối từng canh
ĐH
20.04.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2006 10:38:42 bởi Donghoa >
Về biển lại nhớ em
Đông Hòa
Biển về đêm một mình ta đứng nhớ
Gõ cửa hồn tìm lại thuở ngây thơ
Trên trời cao lung linh sao vụn vỡ
Mắt nhìn xa ta vọng một giấc mơ
Vẫn đấy kia trong những đợt sóng vỗ
Dư âm nào của chuyện tình bơ vơ
Sóng trỗi dậy trong đại dương bát ngát
Từng hạt nồng như nước mắt đợi chờ
Biển ơi , có hiểu rằng bên bờ ấy
Ta khóc sầu tím ngắt một vầng mi
Nghe ồ ạt trong tim như bọt sủi
Mang từ biển những tiếng gọi tìm đi
Ta tiếc một chiều muộn bên sóng biển
Một người yêu nét hiền diệu vô biên
Chỉ của riêng ta mà sao để mất
Nên giờ đành bên biển giấc cô miên
Xin em nhé ngày mai thôi mộng nữa
Và xin lòng thôi yên lặng đừng khua
Để đến biển cõi hồn vơi cay đắng
Dĩ vãng nào ta tìm bóng hình xưa
DH
20.04.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2006 13:41:25 bởi Donghoa >
Chiều mưa nhớ em
Đông Hòa
Nhìn mưa rơi trên hè phố xá
Ta chợt nhớ ngày xưa xót xa
Ngày xưa mưa bên em đếm nước
Từng giọt trong chảy ròng tay ngà
Ngày xưa cũng mưa rơi trên hè
Có đôi người ngồi ngắm qua khe
Bên song cửa nghe lòng hạnh phúc
Tựa đầu ru một giấc ngủ mê
Rồi nghe thương nhớ dáng diễm kiều
Khi một chiều xa vắng em yêu
Những buổi mưa không thấy em nữa
Biết buồn , tim chợt khóc đêm chiều
Nhớ xưa nụ hôn em đắm đuối
Ngỡ tình này ấm nồng vậy thôi
Sẽ yêu đương bên nhau suốt kiếp
Giờ lỡ làng ta tiếc chuyện hoài mong
Hỏi vì sao em bỏ đi không nói
Cho đắng cay lòng anh sục sôi
Cho mặn đắng đời rồi tan nát
Khi lại nhìn mưa giăng hồn rã rời
DH
20.04.06
Thương xót tình quê
Đông Hòa
Hậu Giang quê tôi có chiếc phà qua sông
Có hàng cây xanh che mát cánh đồng
Có em gái dễ thương má hồng
Đứng cạnh đòng đòng
E thẹn nhìn
Thấy tôi
Rồi một đêm trăng sáng trời thật là trong
Ngồi bên nàng , tôi khẽ nói lời mong
Chợt nghe niềm ao ước mây hồng
Cạnh bên cánh đồng
Em e thẹn
Nhìn tôi
Thời gian trôi êm một hôm tôi đi xa
Đã mấy mùa trăng lặng lẽ nhanh qua
Trở về thì người đã cách xa
Nhìn mây mượt mà
Nhớ em nhiều
Cô liêu
Người em gái ngày hôm ấy không còn nữa
Bến phà cũng thay bằng cầu dây văng
Hàng cây xưa giờ nghiêng đổ lá
Từng phiếm nhỏ mềm
Gói lại tâm tình
Nơi xa
ĐH
21.04.06
Lời nhạc buồn
Đông Hòa
Lời nhạc buồn
Chiều nghe mênh mang
Lòng ngập tràn
Mộng vàng
Nhạc đêm ru
Một đời thiếu nữ
Người con gái
Vọng thu
Rồi mưa buồn
Rơi trên phố hoa
Bên đường
Em vẫn kiêu sa
Nghe bước chân mòn
Qua lối cỏ non
Em vừa đến
Bằng lời
Tỏ tình yêu
DH
21.04.06
Dạo ngang nhà bro DH lâu lắm rùi á.....(hong nhớ có weocom anh chưa nữa hih) cuối tuần vui vẻ nha bro...
Xin em nhé ngày mai thôi mộng nữa
Và xin lòng thôi yên lặng đừng khua
Để đến biển cõi hồn vơi cay đắng
Dĩ vãng nào ta tìm bóng hình xưa
DH
20.04.06
Giao mùa
Mộng mơ gì nữa đâu anh
Biển xanh cát trắng đã thành lối quen
Em như bóng một ngọn đèn
Dõi theo anh giữa biển đen tối trời
Dĩ vãng , năm tháng qua rồi
Biển còn dào dạt giữa trời đấy thôi
Khác chăng là những mảng đời
Âm thầm như sóng...chơi vơi mọi miền
Ngắt cành muống biển làm duyên
Anh cài lên tóc, mắt huyền trông xa
Biển vạn niên vẫn không già
Tụi mình hai đứa ra sao mai này
Giã tràng se cát hăng say
Những hoa muống biển lay lay trong chiều
Bình yên mãi nhé biển yêu
Xa xa vọng lại khúc tiêu...giao mùa....
Lời nhạc buồn
Đông Hòa
Lời nhạc buồn
Chiều nghe mênh mang
Lòng ngập tràn
Mộng vàng
Nhạc đêm ru
Một đời thiếu nữ
Người con gái
Vọng thu
Rồi mưa buồn
Rơi trên phố hoa
Bên đường
Em vẫn kiêu sa
Nghe bước chân mòn
Qua lối cỏ non
Em vừa đến
Bằng lời
Tỏ tình yêu
DH
21.04.06
Chúc Băng Nguyệt một ngày vui vẻ ( Mình không hiểu chữ cuội phu nhân , chả nhẽ bạn có gia đình rồi à ! ) DH
Tình xa vắng
Đông Hòa
Đường vắng
Bước âm thầm
Gió thổi thật nhanh
Cho tâm hồn em buốt giá
Nước mắt em rơi theo từng con dốc xa
Đường vắng
Đếm bước thầm
Mưa đến thật nhanh
Đem cho em vết tình thương tâm
Cho em thương nhớ kỷ niệm xưa đậm đà
Người cho em lệ ướt mi
Người cho em mối tình si
Ôi , men tình sao cay đắng
Ôi , mem tình trong u ám
Người em yêu không còn yêu nữa
Người em yêu giờ đã vô tình
Nơi đó
Trong trái tim
Là phút giây này
Là cay đắng đời em đã qua
Là ân ái của một đêm mưa về qua
Tim em
Đang khóc thầm
Vì ngày đêm chờ
Người yêu xưa giờ đã trong mơ
Để mình em sống những tháng năm đợi chờ
ĐH
22.04.06
Nghe tình trổi dậy
Đông Hòa
Chợt nghe
Hương tóc em
Lan toả nồng nàn
Anh thấy tình chứa chan
Bàn tay
Trắng nhẹ nhàng
Miệng xinh hé cười
Anh thấy lòng rộn ràng
Bên tình yêu là gối mộng
Bên tình yêu là niềm vui
Ôi , bờ vai em rất dịu dàng
Ôi , bờ vai em dựa hồn hoang
Em ơi , còn gì em chưa nói
Em ơi , còn gì em chưa ước
Nụ hôn nào em trao anh
Nụ hôn nào nối đời nhau
Chợt thấy
Ấm áp lòng
Nghe tình nồn nàn
Trong gió chiều vừa sang
Đôi mắt
Em long lanh
Hướng về cuối trời
Ao ước mãi bên anh
ĐH
22.04.06
Giấc mơ theo tiếng dương cầm
Đông Hòa
Những đêm âm thầm
Ngồi ru hồn theo tiếng dương cầm
Nhìn bàn em mười ngón , mười ngón dài kiêu sa
Rơi rớt trên phím tơ đàn , mang âm thanh dịu dàng , vươn xa
Tiếng mưa thì thầm
Hoà âm theo tiếng đàn dương cầm
Ta nhìn em say đắm , nghe cõi hồn ngất ngây
Theo dáng em như mây nghiêng theo sóng đàn ,vươn xa
Bài hát vang theo tình xuân đang đến gần
Bài hát vang theo tâm hồn vong tình thân
Một sớm mai đang chờ , nghe hồn như theo mơ
Một trời mơ để ta nghe , suối tình nên thơ
Theo tiếng dương cầm
Hoà thêm nỗi lòng người vừa yêu
Ôi , tóc em thật dài vướng nhẹ trên đôi môi
Vầng môi ấy một đời thương nhớ vào trong mơ , vươn xa
Theo tiếng ai ca
Giọng trầm nghe thanh thoát dịu dàng
Ta dỗ giấc mơ màng , thả hồn bay về ngàn
Ôi ! Giấc mơ hoang đường đưa ta vào trời mộng , vươn xa
ĐH
22.04.06
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: