Lạ !
Em bao giờ cũng thế,cứ những khi gã ngỡ sắp có được em rồi thì em lại lảng tránh hắn...
Ừ,có lẽ là gã hiểu em.Mà cũng không.
Lạ...
Khi gã không còn chờ tiếng chuông đt của em lúc nửa đêm nữa thì em lại gọi...rồi lại biến mất..để rồi,em lại xuất hiện.
"Em yêu anh"
Lời em nói khi gã vẫn đang mở nhạc rất to...để rồi,em lại chối biến.
Em chỉ xuất hiện trong cuộc sống của gã khi sắp bước sang một ngày mới.
Khi em say.
Khi em không ngủ được.
Khi em cần một ai đó lắng nghe em nói.
Còn những khi cám dỗ đời thường vây lấy em,em có nhớ đến gã không nhỉ ?
Em luôn dằn vặt mình vì những cái đã qua.Có phải vì thế mà em không muốn đến bên gã?
Hay là em k yêu gã thật,như lời em nói !
Mà,tình cảm gã dành cho em có đủ lớn để tin rằng đó là tình yêu?
Không biết nữa.
Bản thân gã cũng đang chứa đầy bất ổn.
Sợ rằng em cứ như thế thì cũng đến ngày gã mệt mỏi và buông xuôi.
Chỉ lo cho em thôi.
Mệt,không nghĩ nhiều nữa.
Đi đâu chơi bây giờ nhỉ?