đôi dòng thơ thẩn...
Thay đổi trang: << < 100101102 > >> | Trang 101 của 108 trang, bài viết từ 1501 đến 1515 trên tổng số 1620 bài trong đề mục
hồng thủy 04.08.2013 20:25:20 (permalink)
0

nghiêng nghiêng nỗi nhớ ...!

nỗi nhớ em theo cánh gió đi rong
ngang sa mạc cháy khô
xuôi về đồng không trống vắng
tình yêu thầm lặng
riêng một góc đời 
như ngày hạ chờ mưa

nỗi nhớ em tiếng vọng nghìn xưa
ngang qua anh 
phiền ưu muôn kiếp
ta cứ sống như loài cỏ bên đường tội nghiệp
đợi một ngày trái đất ngừng xoay

nỗi nhớ em rời rã đôi tay
như viên sỏi thèm bước chân xưa cũ
trái tim anh ...
nơi tình yêu trú ngụ
sao đường về ...ta lạc mất nhau

vẫn buổi chiều sợi nắng nghiêng chao
vẫn là đêm côn trùng than thở
vẫn là em tận cùng nỗi nhớ
địa cầu nghiêng 
nỗi nhớ cùng nghiêng ...
diên vỹ
jul. 18, 2013
 
XANH XAO NỖI NHỚ
( từ nghiêng nghiêng nỗi nhớ của Diên Vỹ)
 
nỗi nhớ nào đuổi theo anh ngày mưa ?
anh đứng lại
gió hắt hiu thấm lạnh
nỗi nhớ quay về cánh đồng hoang vắng
ngẩn ngơ chờ… một giọt nắng ban trưa ?
 
nỗi nhớ ùa về nhắc chuyện ngày xưa
giữa anh và em
ngồi lặng im giờ chơi trong lớp học
anh đâu dám bắt nạt vì em hay khóc
dù mỗi ngày
cùng chung bước lúc tan trường.
 
nỗi nhớ nhẹ nhàng
nhưng thật dễ thương
dù con tim âm thầm khắc khoải
nỗi nhớ qua đi nhưng tình yêu sống mãi
dù cõi đời nầy lạc mất tin nhau.
 
buổi chiều nay nắng trốn mưa rào
đêm xanh xao ru hoài nỗi nhớ
anh và em vẫn còn chung nhịp thở
nhưng quá xa xôi
nên nỗi nhớ khôn cùng… 
Dương hồng Thủy
August 4, 2013
 hongthuy_0613@yahoo.ca
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2013 09:05:39 bởi hồng thủy >
Kiều Giang 08.08.2013 09:32:59 (permalink)
0
        BÀI CA CỦA RỪNG XANH
 
Khi cánh cửa mùa thu mở ra trong hồn em, thì bàn chân em lại dẫm lên những chiếc lá vàng rơi ngập hồn anh.
 
Nhưng có lẽ vầng trăng ngàn năm cô đơn vẫn còn thao thức . Anh đi nát bóng hoàng hôn ,về nơi phương trời vô định.
Em trở thành giấc mơ ngàn đời bên dòng sông lạnh thời gian.
 
Bầu trời trên đầu anh vẫn lạnh lùng trong xanh . Những ngày không có em, anh sẽ quên đi khái niệm đất trời ,bên cạnh loài người qua vùng khổ đau ngôn ngữ.
 
Anh đã quen với những đêm không trăng và bình minh không nắng.
Anh bước qua những phố phường chết lặng ,để anh hiểu thế nào là ngày tháng không em.
 
Rồi có những đêm, lòng anh như con thác vỡ bờ
bơ vơ chảy vào biển lạnh, biến thành những con sóng, ngàn năm vỗ vào vách đá tình em.
 
Phải chăng em đã đi qua thời gian
gửi tình em vào lời chuông khấn nguyện
còn anh đi giữa cuộc đời, mang theo trái tim vạn dặm mồ côi.
 
Nhưng trái tim này không có cánh để bay, nên vẫn tự buộc chặt vào tay em huyền thoại.
Bài ca của rừng xanh mà đôi chim đang gọi
có bao giờ chúng mình sẽ thuộc không em ?
          KG - 8/8/2013
 

 


 
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2013 21:39:14 bởi Kiều Giang >
hồng thủy 12.08.2013 19:59:10 (permalink)
0
Chào bạn Kiều Giang,
Bạn có một bài thơ tuyệt vời, nhưng tôi cứ băn khoăn mãi... sao 2 câu cuối không phải là :
Bài ca của rừng xanh mà đôi chim đang gọi
Có bao giờ chúng mình sẽ thuộc về nhau ?
Chúc bạn có những tháng ngày vui vẻ.
Dương hồng Thủy
Kiều Giang 12.08.2013 21:35:56 (permalink)
0
Bài ca của rừng xanh mà đôi chim đang gọi
có bao giờ chúng mình sẽ thuộc không em ?
                                        Kiều Giang
Bạn Dương Hồng Thủy thân mến,
Trước hết xin cảm ơn bạn đã đọc và quan tâm đến bài thơ" BÀI CA CỦA RỪNG XANH" của tôi.
Về hai câu thơ cuối của bài thơ, xin bạn nghĩ xem ta nên nói là "ta cũng như đôi chim và cùng thuộc bài ca của rừng xanh" hay hơn, hay là nói " chúng mình thuộc về nhau" là hay hơn? Chúng ta nên nghĩ thêm một chút về ngôn ngữ nghệ thuật bạn ạ!
Chúc bạn luôn vui khỏe. Thân ái.
            KIỀU GIANG

<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2013 21:37:26 bởi Kiều Giang >
Huyền Băng 13.08.2013 10:17:05 (permalink)
0
Chào hai Bạn Hồng Thủy và Kiều Giang,
 
Cũng là lang thang vào chốn đây Huyền Băng bắt găp cuộc trao đổi khá thú vị của hai bạn...
 
Để hình thành một đoạn văn, hay thơ, người viết có những suy nghĩ riêng của mình. Người đọc đôi khi không cảm hết được cái ý ấy, và lại nảy ra ý tưởng khác mà theo họ là phù hợp hơn. Trao đổi với nhau là cũng vui, và cũng làm cho ý kia sẽ sáng tỏ hơn. Dựa theo bài thơ của Kiều Giang, HB thấy nỗi lòng của một kẻ si tình, trái tim luôn gắn bó với người mình yêu dù họ ở tận đâu đâu!
Không có gì thi vị cho bằng khi chúng ta bước vào rừng xanh và nghe tiếng đôi chim đáp gọi nhau , một nhạc sỹ đã viết về cái thi vị đó với nhạc phẩm "Nhạc Rừng" và chắc nhiều người đã nghe qua.
Kiều Giang đã có một mơ ước đơn sơ thi vị, đó là mơ ước một ngày mình và người mình yêu cùng thuộc và tấu bản nhạc rừng xanh... như đôi chim. Đơn giản thế thôi.
Bạn Hồng Thủy nghĩ xa hơn một chút, hiện thực hơn một chút đó là mong mỏi
"Chúng mình sẽ thuộc về nhau" . Đấy là hai cách nghĩ hoàn toàn khác nhau.
Tranh ảnh và thơ ca, thể hiện tính cách và trường phái của mỗi người, sự khác biệt này tạo nên sự đa dạng trong việc phục vụ món ăn tinh thần.
Vậy thì mỗi người hãy nghĩ và sáng tác theo phong cách của mình góp vui cho bạn đọc các bạn nhé!
Chúc vui,
HB


      Vào tìm thơ em chẳng thấy!
      Tan đâu rồi con chữ của hôm qua
      Hay mộng quá vàng nướng cháy những tình xa!
      Thơ xếp cánh thăng hoa vào giấc ngủ ...
       
      Đời em êm đềm, đời tôi mưa lủ
      Trăn trở hoài một chữ kiếm không ra
      Chỉ thấy đời với bao nỗi xót xa
      Thôi đành bước... để em hòa mộng mị...
       

      HB
       
       
       
       
       
hồng thủy 14.08.2013 07:01:49 (permalink)
0
Cùng 2 bạn Kiều Gianh và Huyền Băng :
 
Đêm còn dài trời chưa rực sáng
Gặp Kiều Giang trao đổi với Huyền Băng
Góp ý vui qua những câu thơ thẩn
Ước mong sao ta kết nghĩa kim bằng...
 
Đêm quê nhà buồn tủi nhìn ánh trăng
Mơ quá khứ nhớ phương trời viễn xứ
Ở nơi đó - có người em - tình cũ
Đang phân vân tha thiết với quê nhà !...
Dương hồng Thủy (14/08/2013)
 
 
diên vỹ 16.08.2013 01:50:43 (permalink)
0
dv cám ơn bạn hồng thủy ghé thăm, và để lại mấy vần thơ ..em cám ơn chị HB cũng như anh KG ...chúc anh chị và bạn vui nhé !
mến ! 




giấc mơ em !

trái tim em không chứa một tình yêu
mà nỗi nhớ cho lòng nghiêng ngã
sáng đón nắng
chiều rơi vội vã
màn đêm về nỗi nhớ vẫn chưa tan

thương câu thơ từng con chữ dỡ dang
thương giọt mắt không thể rơi đêm vắng
những ước mơ thầm lặng
không hề có đôi cánh ...mà bay ...!

chỉ còn em ở lại nơi đây
mai thu đến chiếc lá vàng bật khóc
gió ơi đừng tan vào đời khó nhọc
để ta còn biết nhớ ngày xưa ...

hỏi trong trăm vạn hạt mưa
có giọt tương tư nào của ta hôm ấy
rơi giữa dòng đời thừa thải ...
đi tìm đường về với biển bình yên ...!

em nhớ anh ...!
điều đó tất nhiên
ai lại chẳng vương lòng mình ẩn khúc
anh vẫn bên đời thực
em còn chìm mãi giữa giấc mơ xa ..!

diên vỹ
aug. 15, 2013
Kiều Giang 16.08.2013 21:55:18 (permalink)
0
  CÓ LỜI THƠ NÀO CỨU RỖI DÒNG SÔNG 
 
Những chiếc lá thu chưa kịp vàng
đang run rẩy uống những giọt mưa còn sót lại
của một thuở trần gian không yên ả
như hồn ta đang quay cuồng trong bão tố giận hờn em
 
Ta chỉ xin làm một vì sao thức đêm
cố quên đi muộn phiền
thắp sáng  trong hồn em vĩnh cửu.
Đêm nay ta lang thang trong bầu trời hoang
để tìm những gì mà mình không thể có
và tha thiết tặng em những gì mà em chẳng cần.
 
Em bơi thuyền theo dòng sông thời gian ngược về dĩ vãng
những lá thu xưa chết cạn giữa hồn em.
Nhưng em vẫn ngồi lượm từng vì sao
để khắc chân dung một thời mộng mị.
 
Em u buồn vứt những cánh hoa vào bờ nguyệt lạnh
để trả thù muôn dặm trần gian khúc khuỷu gập ghềnh.
Những tháng ngày giọt đắng lênh đênh
thấm vào mây hoàng hôn dập dồn cuối bãi.
Còn ta yêu em, nhập vào mắt đêm hoang dại muôn trùng.
 
  Khuya rồi, sao em còn ngồi viết những vần thơ trĩu nặng tâm tư
rồi ném vào khoảng không để ta nhặt về ấp ủ
Ta khắc lời thề lên vầng trăng
đến ngàn năm bài thơ của em cũng chẳng cũ bao giờ.
 
 Ta là dòng sông bơ vơ gởi thân nơi bến bờ nhân thế
đâu còn sợ gì dâu bể
một nốt nhạc trầm từ tay em cũng đủ ru hời giấc ngủ của dòng sông.
Thế mà tình em mãi mãi mùa đông
để dòng sông ta muôn đời chết lạnh.
Có lời thơ nào cứu rỗi dòng sông !
        KG 16/8/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2013 19:15:38 bởi Kiều Giang >
diên vỹ 17.08.2013 14:21:12 (permalink)
0
dòng sông anh ..!

ngôi sao anh giữa bầu trời đêm lấp lánh
vòng tay em chạm được bao giờ
nỗi nhớ chực chờ bên giấc ngủ
em mong gì ở những câu thơ

anh ra phố,
phố phường vang tiếng gọi
em ngang qua sợi nắng dệt thành mơ
mưa cũng biết tỏ lòng mình cho đất
nỗi niềm em biển cứ mặc thờ ơ ..!

em một thuở lạc về dĩ vãng
trải phiền ưu trong hơi thở của đời
anh chợt đến, phiền em tan theo sóng
gió ngoài khơi gieo hạnh phúc muôn nơi

anh hẳn biết em mong manh lắm
sợi nắng rơi cũng nghiêng một góc đời
và em sẽ bạc đầu như con sóng
bởi nhớ thương cứ chẳng sao vơi ..!

tâm tư em gởi cùng đêm vắng
anh nhặt về cho lạnh dòng sông
câu thương nhớ bên hiên gởi gió
hỏi lòng người còn lạnh hay không ?

diên vỹ
aug. 17, 2013
diên vỹ 17.08.2013 14:24:12 (permalink)
0
đợi

người không đến,
băng ghế buồn đến lạ
bên tai ta, ngọn gió cũng cô đơn
ai mà biết vì sao mong đợi
dù người bảo rằng chẳng thể đến bên ....

đây có phải là ta biết nhớ
ta biết mong dù  chẳng hẹn chi
người chắc hẳn điềm nhiên như đá
mặc lòng ta lắm nỗi ai bi ...

ta đi hỏi từng khóm cây, cọng cỏ
bước chân người bọn chúng nhớ không
ta đi hỏi từng đám mây , ngọn gió
hơi thở người bọn chúng có mong ?

phố nay vắng ...vì người chợt vắng
và hồn ta cũng biết đợi mong
ta tự hỏi những điều vô nghĩa ...
ngày mai này ..người sẽ đến hay không ?

ta đã lớn mà khờ như trẻ nít
đợi chờ người như viên kẹo ngọt thơm
ta giấu nắng của ngày vừa tắt
thắp sáng màn đêm, cho ngày được dài hơn ...!

diên vỹ
aug. 17, 2013
diên vỹ 17.08.2013 14:37:36 (permalink)
0
nhớ ...!

ta ươm thử sợi thương trong cỏ
ngày mai này cây nhớ sẽ kết hoa
trái hẳn ngọt vì tình ta không đắng
hái tặng người ở những phút vắng xa

ai hiểu được vì sao hết mưa lại nắng
ai có hay tim vẫn cứ vòng vo
biển chắc cũng nghìn năm bực dọc
nên ầm ì con sóng nhỏ to ...

ừ ta biết cơn bão lòng sẽ tắt
còn trẻ đâu để đua với cuộc đời
mai thu đến nỗi lòng ta vứt lại
câu chữ hững hờ  quên hẳn cuộc chơi ....

người từng bảo tình  yêu rất bạc
ừ ..ta tin ..! nhưng vẫn dấn thân
ai hiểu được vì sao  tim nhớ
dù biết rằng ta chẳng phải tình nhân

diên vỹ
aug. 17, 2013

<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2013 22:22:57 bởi diên vỹ >
diên vỹ 17.08.2013 14:53:50 (permalink)
0
người cứ mặc,

người cứ mặc, để ta chờ lâu hơn nhé
cho trái tim tan thành những sợi mây
cho nỗi nhớ lạc vào trong vũ trụ
để hiểu lòng chức nữ thời nay

người cứ mặc, vắng dài hơn thế nữa
cho hồn ta màu lá úa ngày thu
gom nỗi nhớ ủ thành cơn mộng đẹp
để ta gặp người ở giữa giấc mơ

ta đã hiểu những kẻ khờ vì nhớ
ta đã hay những kẻ dại vì mong
và ta cứ thèm một đời khờ dại
để nhớ người ở từng phút ngóng trông

ta sẽ hái ngàn sao nơi đáy nước
sẽ tìm trong đôi mắt ấy niềm mơ
người cứ mặc , đừng cho ta hiểu được
phía sau đôi mắt kia cũng lắm mong chờ ....

diên vỹ
aug. 17, 2013
diên vỹ 17.08.2013 15:08:59 (permalink)
0
ta  - gã say

ta buổi sáng nhìn mây đã nhớ
buổi trưa về như một gã say
hắn nghiện rượu ...
ta nghiện từng câu chữ
có ngọt chi đâu mà vẫn nghe hay

người chắc đã biết ta rất dại
nên ngang qua để lại tia nhìn
hồn ta ngã
và tim ta đã ngã
van ở người cho ta một niềm tin

và ta đã lê qua một ngày vô tận
bởi người xa ...
hồn ta cũng đi xa
xác còn lại hơi thở đời thoi thóp
người rủ lòng thương
trả ta lại cùng ta ..!

đêm vẫn vắng như hằng đêm rất vắng
ta đợi người ...!
trăng cũng biết giận lây
mai người đến hẳn tim ta vơi nhớ
hay nỗi lòng cứ thế nhân hai ...!

diên vỹ
aug. 17, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2013 15:11:20 bởi diên vỹ >
diên vỹ 17.08.2013 15:36:01 (permalink)
0
đời  có như thơ ...!

ta đã thức một đêm dài để nhớ
và những đêm sau tiếp nối đợi mong
nếu người biết
sẽ cười ta trẻ nít ...!
hay nỗi lòng cũng có sóng bên trong ?

ừ ta biết bài toán đời rắc rối
cộng và nhân đáp số vẫn là không
ta trừ bớt một phần cảm xúc
bài toán kia tính mãi chẳng xong

ta lên núi vờ hái trăng để ước
xuống biển sâu tìm giọt mắt ngư nhân
người một dạo đi về ký ức
bỏ quên ta ở giữa trần gian ....

mai người lại về đây ...ta biết
mà sao tim có chút phiền ưu
những cái nhớ đi vào thực tế
hỏi rằng đời còn có như thơ ...!

diên vỹ
aug. 17, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2013 15:41:26 bởi diên vỹ >
diên vỹ 20.08.2013 23:56:05 (permalink)
0
mặc nỗi nhớ
 
ta đã nhớ ...
cớ sao người cũng nhớ
để con tim như sóng ngoài khơi
giá người cứ thờ ơ sớm tối
để lòng ta đêm đến đơn côi
 
ta hiểu được đời không như mộng
giấc mơ kia cũng chỉ là mơ
người hãy cứ là viên đá cuội
để lòng ta dệt mãi bài thơ
 
người lại đến
và ta vui mừng lắm
nhưng sao tim chứa những phiền ưu
tình yêu mỏng như sương ban sáng
người và ta sao phải luyến lưu ...
 
ừ ta cứ lặng thầm như thế
mặc con tim  khổ nhọc vì mong
mặc nỗi nhớ len vào giấc ngủ
yêu nhau rồi ....đời cũng trống không ...
 
diên vỹ
aug. 20, 2013
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2013 12:27:27 bởi Huyền Băng >
Thay đổi trang: << < 100101102 > >> | Trang 101 của 108 trang, bài viết từ 1501 đến 1515 trên tổng số 1620 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9