đôi dòng thơ thẩn...
Thay đổi trang: << < 103104105 > >> | Trang 104 của 108 trang, bài viết từ 1546 đến 1560 trên tổng số 1620 bài trong đề mục
diên vỹ 10.10.2013 01:18:57 (permalink)
0
Kiều Giang


    TRÁI TIM NÀO THAO THỨC ĐỢI CHỜ ANH

...
Em ơi, có phải anh là người khách lạ,
chẳng bao giờ đánh thức được tình em
trong rừng đêm của nỗi u hoài xa xăm mà em ấp ủ,
tiếng hót của loài sơn ca chẳng còn quyến rũ bình minh?

...
       KIEUGIANG 4/10/2013


 
ngọn gió ngày thu
 
thương nhớ của em thời gian hoá đá
tim mở cửa rồi đánh mất trời  mơ
những cánh chim bay có tìm đường trở lại
ngọn gió ngang đời, 
ngọn gió ru ai ?
 
không phải anh khách lạ qua đường
không phải em, trái tim cần đánh thức
tại thu rơi giữa dòng đời tất bậc
tại kiếp người ưu ái những phiều ưu

anh ngang đời như cánh gió mùa thu
em chiếc lá nương theo ngày để sống
mai dẫu nhiều hy vọng
nhưng lá lìa cành còn đâu nữa màu xanh

những cánh thư yêu như sương nắng long lanh
đời ai chẳng đôi ba lần mơ ước
dưới ánh mặt trời có điều gì không thể được
nhưng dế - giun kia đêm đến vẫn hoài than

ngày mai tất cả đã sang trang
em hiện tại còn chìm trong nhung nhớ
hỏi con sóng ngoài kia có điều chi trăn trở
mà sóng cứ ngược dòng cho bờ cát mỏi mong 
 
 
diên vỹ


oct. 09, 2013

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2013 04:38:08 bởi Ct.Ly >
diên vỹ 10.10.2013 19:53:44 (permalink)
0
thu nay
 
thu nay hồn ta lạc mất
chẳng ở trong thơ, chẳng ở cùng người
lật trang sách sử sầu muôn kiếp
ngửa mặt nhìn đời, 
lệ chẳng buồn rơi ...

một thuở  ta còn tha thiết lắm
nhìn mây, thương gió ...tím hồn đau
nào hay thế sự dần xoay chuyển
bốn mùa như đã chẳng còn nhau

vẫn đôi mắt ấy xưa ta mộng
vẫn giọng âm này phút giây say
hôm nay thu đến xa lạ quá
ta đứng nhìn đời ...lệ lòng phai

phải chăng trăm tuổi là một kiếp
trăng soi đáy nước bóng nhân tình
phù hoa là thế đời tan họp
ngửa mặt than rằng: ..."kiếp nhân sinh "
 
diên vỹ
oct. 10, 2013


R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2013 04:42:54 bởi Ct.Ly >
diên vỹ 10.10.2013 20:22:17 (permalink)
0
ta về cùng phố
 
ta về gom lại đôi chiếc lá
thả mộng ngày xưa ở bến sông
chân trời vẫn tím màu mây ấy
mà góc hồn ta nhạt sắc hồng

ta về vẽ lại thu năm cũ
nhặt cánh hoa đời ướp hương mơ
đám rêu ký ức xanh màu nhớ
phiến đá phiền ưu vẫn trơ trơ

ta về một bến, xa một bến
mấy thuở đời ta trọn tình thân
phố xưa nay lạ, người thêm lạ
bóng của nhân tình hoá phù vân

phố đã vào thu, thản nhiên trôi
ta về cùng phố nửa kiếp người
vẫn là chiếc lá bay trong gió
vẫn bóng mây đời ngả nghiêng rơi ...!
 
diên vỹ
oct. 10, 2013
 
diên vỹ 10.10.2013 20:41:48 (permalink)
0
một thuở rất xưa ..!

lật trang sách sử nghìn xưa ấy
một thuở vung gươm rẻ đất trời
quất roi vó ngựa nghiêng cây cỏ
khiếp vía quân thù xương trắng phơi

ta ngồi nhìn lại nghìn năm ấy
mơ bóng chinh nhân khoác chiến bào
đôi hồi trống giục tên vạn mũi
thành quách sang bằng đoạt ngôi cao

nghìn năm vẫn đó ai còn tiếc ?
hay chỉ mình ta phút trầm tư
đâu rồi tướng sĩ trên yên ngựa
gươm chỉ ngang trời vạch ước mơ

diên vỹ
oct. 10, 2013
 
Huyền Băng 10.10.2013 21:11:02 (permalink)
0
Khí phách ! 
 
Một thuở vung gươm diệt bạo cường 
Mênh mang một cõi đấp tình thương 
Mong mưa gió thuận ngàn dân hỉ! 
Ước núi sông hòa chẳng tai ương 
 
Kiếm khách ngày xưa cưởi ngựa hồng 
Vung roi vó ngựa mịt trời đông 
Kiếm khách thời nay ngồi vi tính 
Một cái vung tay, ấy cũng xong 
 
Cho hay kim cổ thời cũng vậy 
Diệt ác trừ gian ấy chữ đồng 
 
HB 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2013 21:12:27 bởi Huyền Băng >
diên vỹ 12.10.2013 18:31:34 (permalink)
0
chị HB 


 
 
hoa diên vỹ
 
hoa diên vỹ có thật trong đời
mà ý nghĩa chỉ còn là huyền thoại
sứ giả của tình yêu mang niềm vui cho nhân loại
(ngay cả em cũng cần đóa diên vỹ tìm quên)

anh đi tìm gì giữa trần gian
người con gái trượng trưng cho loài hoa thần thánh
đôi mắt của thiên đường trong chốn bi ai ?

em cũng cần đóa diên vỹ trên tay
để nhắc nhở trần gian là chốn tạm
để hiểu phía trái của phiền ưu
 ...là bảy sắc cầu vòng chứ không là gam màu u ám
ba cánh hoa thiêng biểu tượng trí - dũng - nhân

hoa diên vỹ có thật ở trần gian
mà ý nghĩa ...chỉ còn là huyền thoại ...!
anh mãi mê đi tìm người con gái
mà loài hoa thiêng đã ngủ giấc nghìn xưa

diên vỹ
oct. 12, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2013 00:26:13 bởi diên vỹ >
diên vỹ 12.10.2013 20:58:55 (permalink)
0

đàn ông - đàn bà

đàn ông chẳng ưa gì đàn bà và ngược lại
vậy mà ta cứ vấp phải
yêu để rồi hờn ghét lẫn nhau

em chán chường với những giút giây đầu
cái thuở trái tim ngây thơ đến lạ
cứ tưởng ngày mai là màu xanh của lá
và hôm nay là màu nắng rất tươi

sao quá khứ không cho ta nụ cười
sao buổi ban đầu chẳng luôn là đẹp nhất
đàn ông ghét đàn bà là chuyện thật
vậy mà tình yêu cứ kéo lại gần nhau

không có anh đất trời cũng khác chi đâu
muôn vật vẫn quay theo vòng qui luật
chỉ có trái tim ngược dòng ký ức
tìm gặp anh ....dù đã rất xa

đàn ông chẳng ưa gì đàn bà
như em , như anh một thời yêu say đắm
không có luật trong tình yêu sao ta cứ đặt ra lắm điều ngăn cấm
và ghen hờn cho mình chẳng còn nhau

gặp lại anh, nụ cười nhạt em trao
và đôi mắt ẩn chứa niềm u uất
người đàn ông này một thời em yêu nhất
sao bây giờ trái tim lại hoá đau ?

có phải đàn ông - đàn bà thật sự chẳng ưa nhau ?
nên yêu cho mấy cũng hoá thành cay đắng
người đàn ông trong anh muôn đời thầm lặng
để đàn bà em vất vả lao đau ...
 
diên vỹ
oct. 13, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2013 21:14:16 bởi diên vỹ >
diên vỹ 12.10.2013 22:02:25 (permalink)
0
cười cho ta 
 
ta trở về thời nhân loại loạn ly
thuở thanh kiếm trong tay là lẻ sống
ngựa là đôi chân
giang hồ là giấc mộng
giong rủi tháng ngày nối chí thanh xuân

ta trở về thời thế giới phân tranh
nơi sức mạnh là công lý
máu đổ sa trường chẳng có chi kỳ bí
da ngựa bọc thây chuyện rất thường

ta trở về thời nhiễu nhương
nơi vó ngựa vang lừng chiến thắng
bên thảm bại muôn đời ngậm đắng
chịu kiếp lầm than, tên cũng xóa sử xanh

ta trở về thời ngổn ngang
nơi tình yêu đất không dung để sống
nơi chôn vùi bao giấc mộng

tuổi đôi mươi xác trải bên đường

ta trở về thời của tai ương
để thấy anh tầm thường hơn cỏ lá
để thấy ta chỉ là bụi đá
giọt nước đại dương trong biển rộng loài người

chuyện của ngày nay ta bậc tiếng cười
cười cho thế nhân muôn đời tìm đau khổ
cười cho những mảnh hồn chưa tỉnh ngộ
cười cho ta nửa kiếp đã lầm yêu ...!
 
diên vỹ
oct. 13, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2013 23:07:26 bởi diên vỹ >
diên vỹ 12.10.2013 23:30:32 (permalink)
0
khi người thơ ....nhàn hơi ...!

chàng bước ra từ vạn kỷ
ta hiện thân của thời đại nhàn hơi
chàng vung kiếm dựng cơ đồ muôn thuở
ta gõ cuộc đời qua phím chữ thảnh thơi

chàng chân lý cao hơn cả núi
ta ngọn cỏ đời bên giun dế lầm than
chàng uất hận trút hơi tàn thời loạn
ta thoi thóp chờ ngày về với bụi trần gian

sách sử mãi ghi tên chàng dù nghiệp rã
ta nghìn năm cọng cỏ chẳng thèm mơ
ta cứ sống như ngày mai không có
mặc thế thái nhân tình ..ta cứ làm ngơ

đời gói trọn trong trang sử sống
ta lăn ra từ phía vô hư
thèm một thuở làm viên kỵ tướng
sánh bên chàng ...dù chỉ là mơ ..!

diên vỹ
oct. 13, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2013 13:50:53 bởi diên vỹ >
Kiều Giang 20.10.2013 00:25:57 (permalink)
0
TA ĐẾN VỚI NHAU LÀ ĐIỀU BÍ ẨN

Ta yêu em, thời gian vẫn chưa thành ký ức
nên đành phải gửi ngôn ngữ của trần gian vào chiếc lá vàng lênh đênh
trên dòng sông đời mênh mông định mệnh
lẩn giữa muôn trùng lận đận thương đau.

Cũng chẳng biết vì sao
em lại dành cho ta ân sủng của cuộc tìm kiếm trăm năm
giữa đám mây phù tang là miền văn chương thanh khiết
lẩn trong bầu trời trăng sao biền biệt
lặng lẽ mây ngàn, một kiếp lang thang

Ta vẫn đang vật lộn với thời gian nghiệt ngã cuồng điên,
giữa ngày đông buốt giá tương tư, có ai hiểu được
trên tầng cao kia sương gió, thượng đế đang mỉm cười con chiên khờ khạo
biến ta thành tên cuồng dại ngồi vẽ cho đủ khuôn mặt muôn màu của tồn tại vô ngôn.

Giữa vô thường trăng gió xa xăm ,ta đến với em trong niềm bí ẩn
như  bí ẩn của sự hình thành và hiện hữu đất trời,
cũng mong manh như đời người ảo mộng,

 thương cho tình mình vô lượng phải không em !
SAI GON 18/10/2013


<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2013 21:23:49 bởi Kiều Giang >
diên vỹ 31.10.2013 13:29:51 (permalink)
0
đâu rồi chiếc lá thu tôi ?

những ngôi sao trên bầu trời kia là của nhân gian
mặt trăng cũng có người giữ lấy
cây cỏ quanh mình đều có bàn tay ưu ái
thì tôi còn có gì để tặng anh đâu

chữ nhớ mong chết lặng từ lâu
trong đáy mồ của những bóng ma đơn lẻ
một thời tuổi trẻ
đã rất xa ...

tôi lang thang cùng con chữ ngâm nga
tưởng sẽ tìm cho mình một giấc mơ
(vì thực tế có giấc mơ nào không là ảo )

tôi không tin ở tình yêu
nên chẳng phiền lòng ở những điều giả tạo
con người ai chẳng phải sống tìm quên

mặt trái của cuộc đời ai lại muốn đặt tên
nên cứ để yên
...cho thời gian bôi xóa
nên cứ để yên
...chờ tim lòng hoá đá
kiếp người trăm năm cũng xong !

mùa thu này tôi cùng con chữ đi rong
tìm trong xác lá khô một mùa thương nhớ
có phải chiếc gương thời gian đã vỡ
nên tôi tự soi mình chẳng tìm được bóng xưa

ký ức tan nhanh, 
những mảnh thân quen hoá thành xa lạ
tôi yên lặng
 phố ngày thu vẫn đầy trăm chiếc lá
có chiếc lá nào để tôi gởi phiền ưu ?
 
diên vỹ
oct. 31, 2013
 
diên vỹ 31.10.2013 13:44:04 (permalink)
0
dòng sông đời tôi 
 
tôi đi ngang cuộc đời bằng ký ức ngày xưa
bằng những thuở nhớ - quên của ngày còn rất trẻ
dòng sông vẫn theo tháng năm lặng lẽ
tìm đường về cùng với biển mênh mông
 
sông của đời tôi đi ngược dòng
tưởng có thể bằng nụ cười xóa đi nhọc nhằn năm tháng
tưởng có thể tự ủi an cho mình qua những trầm luân hoạn nạn
nhưng không !
 
tôi  vẽ cho mình một dòng sông
để rồi tự thân chẳng tìm ra được bến
mà có ai cần chi những thứ dư thừa của trần gian 
.....được nôm na gọi là thương và mến
ai có cần chi ....?
 
thu ghé sang cho phố ai bi
cho những chiếc lá kia tự mình rời sự sống
tại cơn gió
tại mùa thu
hay tại cuộc đời vốn là ảo mộng
hay bởi tại tôi  cứ ngồi vẽ một dòng sông ?
 
diên vỹ
oct. 31, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2013 13:49:06 bởi diên vỹ >
diên vỹ 31.10.2013 14:40:23 (permalink)
0
Kiều Giang


TA ĐẾN VỚI NHAU LÀ ĐIỀU BÍ ẨN

Ta yêu em, thời gian vẫn chưa thành ký ức
nên đành phải gửi ngôn ngữ của trần gian vào chiếc lá vàng lênh đênh
trên dòng sông đời mênh mông định mệnh
lẩn giữa muôn trùng lận đận thương đau.

...
Giữa vô thường trăng gió xa xăm ,ta đến với em trong niềm bí ẩn
như  bí ẩn của sự hình thành và hiện hữu đất trời,
cũng mong manh như đời người ảo mộng,

thương cho tình mình vô lượng phải không em !
SAI GON 18/10/2013


 
 
  anh và ta người của trần gian 
ngôn từ anh theo chiếc lá buông rơi
mùa thu chạm ta,
mùa thu biết nhớ
bí ẩn nào trôi vào con chữ
như hồn ta một thuở lạc cùng thu

nắng Sài Gòn có đẹp như thơ
đường anh đi sớm - chiều mưa có giăng đầy ký ức ?
những khoảng lòng anh chạm cùng trời - đất
có làm nắng Sài Gòn nghiêng ?

ta ở đây chồng chất những ưu phiền
(là người trần gian mấy ai thảnh thơi vui sống )
anh ngang qua đời mộng
thu vương ở tim mình một chút khói sương

năm tháng trôi nhanh,
may còn lại nhớ thương
để những mùa thu ngang qua, ta gởi lòng mình cho lá
anh bên đó,
ta bên này ...
mùa thu đến - đi không từ giả
vòng quay cuộc đời cho sự sống gần hơn ?

anh và ta người của trần gian
cũng thèm sống,
khát yêu,
...và đói mộng
những khoảng lòng càng trải trang,
càng thêm trống rỗng
thu ngoài kia đôi chiếc lá vừa rơi ...!
 
có bí ẩn nào ở mùa thu của hai nơi ?
hay ta và anh nợ vay từ con chữ
mùa thu, mùa của thương và nhớ ...
nắng Sài Gòn hỏi có biết mong ?
 
diên vỹ
oct. 31, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2013 01:40:30 bởi diên vỹ >
diên vỹ 03.11.2013 03:40:04 (permalink)
0
nghịch lý lòng em !

anh  như vì sao trên bầu trời bao la rộng lớn
em hạt cát cuộc đời bé nhỏ mong manh
tình yêu là câu thần chú mà tự nghìn xưa loài người  vẫn tranh giành
để mở cánh cửa nhiệm mầu, kỳ ảo

em không nghĩ phía bên kia dãi núi là thảm cỏ non mượt mà, 
với nghìn hoa sắc xảo
và bầu trời kia ngôi sao anh vẫn đến cùng đêm
em cũng chẳng cầu mong cuộc tái ngộ lương duyên
những đều vặt vãnh mà kẻ yêu nhau thường ao ước

em không cần một nụ hôn
không cần một vòng tay nâng đỡ
cũng chẳng cần một lời nói ngọt ngào hay câu hứa thiên thu

bởi anh là vì sao
lấp lánh trên nền trời đêm tĩnh lặng
và em hạt cát cuộc đời trống vắng
có ao ước nào lấp nổi khoảng mênh mông ?

không thèm ước đều chi sao em cứ ngóng trông
cứ chờ đợi, và thở dài cùng nắng -  gió
những khoảng ân tình tưởng như đã có
chợt tan

em có buồn chi đâu khi chiếc lá thôi xanh
và gió cuống những mảnh đời trôi nổi
giọt mắt không còn để rơi cùng bóng tối
vậy mà con tim đôi lúc vẫn nhớ thương

mùa thu này lá vẫn ngập phố phường
và anh mãi  mãi là vì sao xa tít
anh vẫn hiện diện trong đời mà sao mù mịt
khoảnh khắc này ...em có ước chi không ?

diên vỹ
nov. 02, 2013
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2013 07:29:09 bởi diên vỹ >
diên vỹ 03.11.2013 08:15:45 (permalink)
0
thu... nhớ anh
 
người đàn bà vẫn thường đắm mình trong lời dịu ngọt
như em, cứ thế mà say
thu về với đất trời
em chìm mình vào nỗi nhớ
không dáng, không hình, không âm thanh, hơi thở
có phải thế ...nên mong ?

anh bây giờ có nhớ em không ?
sao em thấy hồn mình như lạc mất
thu đến rồi đó anh, lá đâu sao không nhặt
để đôi lòng chạm những yêu thương

mưa của ngày thu mờ mịt con đường
ngỏ nào đưa anh về? 
lối nào mang em đến?
thu vẫn điềm nhiên mặc  lòng bao thương mến
mặc bao lần em thú nhận ...nhớ anh !

vòm trời trên đầu cứ một màu xanh
và đất dưới chân cứ nâng niu sự sống
sao hồn em tháng năm càng thêm khoảng trống
nỗi nhớ niềm mong sao gởi được gió mây ..?

diên vỹ
nov. 02, 2013
Thay đổi trang: << < 103104105 > >> | Trang 104 của 108 trang, bài viết từ 1546 đến 1560 trên tổng số 1620 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9