đôi dòng thơ thẩn...
nếu nhớ em
nếu nhớ em anh hãy về cùng biển
thả chân trần trên cát năm xưa
anh hãy đến ngồi trên mõm đá
chờ mây ngàn tụ lại thành mưa
nếu nhớ em anh hãy về lối cũ
đường đất gieo neo đếm tiếng côn trùng
anh cứ thả hồn theo ngọn gió
để thấy rằng trăng vẫn tình chung
nếu nhớ em mà không gian xa quá
anh hãy thét lên cho sóng cùng reo
em hẳn cảm tình anh trong giấc ngủ
một kiếp người nỗi nhớ mang theo
anh hẳn biết tình yêu ngõ cụt
phía trước mịt mờ chẳng có lối đi
nếu nhớ em xin chìm vào giấc mộng
ở đâu đó trong đời em vẫn tình si
diên vỹ
nov. 05, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2013 18:00:00 bởi diên vỹ >
XIN TƯỢNG ĐÁ BỘC BẠCH DÙM TA Rồi có một ngày tượng đá bộc bạch dùm ta
nỗi cô liêu không sắc màu, không hình hài không âm thanh
cứ mãi theo ta trong cuộc hành trình tìm đất hứa,
Ta xin được thật thà tan loãng vào em
cho thõa con tim khát thèm bất tận
Tiếng sóng từ lòng ta vẫn cứ gào lên thăm thẳm
đợi chờ một ngày trở về trong vực thẳm nguyên ngôn
Ta đã yêu em như loài chim yêu bầu trời
muốn vượt qua núi cao ngăn cách giữa lửa hồng và băng giá
mong một ngày kia rớt lại câu kinh cảm tạ ơn người
Giữa cuộc nhân sinh gầy guộc trêu ngươi thương vầng trán em một đời che ta bóng mát trên môi em ta ngợi ca bao điều rất thật em đã nói cùng ta về thế gian này. Và lỡ một ngày em khép cửa trái tim trái đất sẽ chìm vào mùa đông mãi mãi vần thơ ta trở thành hoang dại trên phím thời gian ta ngồi đợi muôn trùng Ta chỉ biết lấy bầu trời làm tặng phẩm cho em và đành phải đưa tay sờ lên dấu chân năm tháng thương đời ta lại rơi vào mịt mù vô tận để đợi chờ cuộc tình tiền sử sơ nguyên? KG 8/11/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2013 18:20:23 bởi Kiều Giang >
Em Lại Trở Về Trong Giấc Mơ Anh
Những chiếc lá vàng đưa tay níu lấy mùa thu
xạt xào buốt giá giữa mùa đông
làm cho hồn em trăm năm trở giấc
Cành Iris vẫn lung linh tím thẫm
dịu dàng mơ mộng ướt đẫm sương đêm
Trong khu vườn nhà em, hoa bảo cùng anh
rằng những cơn gió mùa đông
thổi qua hồn em làm rối tung bao tầng ký ức
một đời em dấu trong những trang thơ
bơ vơ qua những mùa lá vàng không yên ả
còn tình anh như vì sao lạ
chìm giữa mênh mông
Ta đưa nhau về giữa mịt mù tháng năm
đi kiếm tìm một điều có thể
giữa bàn tay của những kẻ đi gieo rắc sự sợ hãi
về những điều được cho là không thể của nhân gian
Anh nguyện làm những giọt thu tinh khiết cuối cùng
tưới lên nỗi khổ đau của em trăm năm gánh chịu.
Những ray rức cuộc đời, xin người gởi lại hồn ta
Hôm nay em trở về trong giấc mơ anh
mang theo những mảng đời đầy thương tích
từng đi qua những mùa thu chết
sương lạnh đầy hồn, nghe gió bạc đầu
reo trên bao tầng núi thức mùa đông
Có phải chăng
anh vẫn gánh trên lưng thời gian
nỗi niềm gian nan thế kỷ
để cùng em đi tìm chân trời tuyệt mỹ vô ngôn.
KIEUGIANG 20/11/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2013 16:37:09 bởi Kiều Giang >
Kiều Giang
Em Lại Trở Về Trong Giấc Mơ Anh
...
Ta đưa nhau về giữa mịt mù tháng năm
đi kiếm tìm một điều có thể
giữa bàn tay của những kẻ đi gieo rắc sự sợ hãi
về những điều được cho là không thể của nhân gian
...
KIEUGIANG 20/11/2013
còn biết yêu thương
những điều có thể ở nhân gian
như hạt mưa rơi theo năm tháng
như áng mây giữa chiều lơ đãng
như tiếng sóng tít tận ngoài khơi
ta và anh vẫn hiện diện trong đời
mà khoảng cách chừng như không thể
cái nhớ như mưa thu rơi đôi dòng lệ
cái mong như đất đợi mùa sang
sài gòn bây giờ nắng vẫn lang thang ?
hay thu úa đã nhường cho mùa gió lạnh
ta giữa xứ người sầu rơi theo năm tháng
dòng sông cuộc đời sẽ trôi mãi về đâu ?
có phải thu cây cỏ nhớ nhau ?
có phải nắng hờn cả mây tám hướng
có phải anh về trong ý tưởng
để ta ngờ rằng mình còn biết yêu thương ?
diên vỹ
nov. 23, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 19:02:12 bởi diên vỹ >
nửa vần thơ ...
người ta cần một tri kỷ
ta chỉ cần một nửa vần thơ ...
để khơi nguồn ký ức đã lu mờ
để trái tim còn học đòi thương nhớ ...
từ câu chữ anh ta bỗng nhận ra tim mình còn nhịp thở
còn những ước mơ trong thế giới phiền ưu
nhìn nắng lung linh xuyên qua chiếc lá ngày thu
nhìn sợi cỏ úa khơi màu xanh hy vọng
từ câu chữ anh , trái tim ta bỗng ưa sự sống
thèm bay cao tìm một áng mây
và có thể nhờ đôi ba ngọn gió
đưa ta về rơi ở vai ai ...!
thu sẽ tàn, tình vẫn còn say ?
câu thương nhớ cho ngày đông bớt giá
anh sẽ viết để thu ngày sau ghi dạ
hay lãng tử quên mình giữa sông núi bao la ....?
ta nợ nhau nửa câu chữ thiết tha
nửa vần thương gieo trên đất ảo
chút ân tình hoà trong mạch máu
sống cùng người,
.....cùng với nửa vần thơ ...
diên vỹ
nov. 23, 2013
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2013 22:23:11 bởi Huyền Băng >
ngày anh đến
ngày anh đến ta che ngang vần nhớ
không thương yêu
không cả chờ mong
anh ở lại cùng năm tháng lặng
để thu này ta biết ngóng trông
thu lẻn đến giữa bộn bề cuộc sống
chợt nhận ra thu đã sắp phai
chiếc lá úa ta và anh cùng nhặt
thu của đất trời luôn khiến trái tim say
ngày anh đến, ta không thèm làm người nhân thế
bởi tình yêu có đáng là chi
ta một buổi ngồi nhìn lá rụng
mới hay tim giờ đã hoá si ...
ngày anh đến, ta không màng cuộc sống
chẳng thiết tha dù nắng hay mưa
chợt một lúc ta ngồi nhìn gió
thèm hoá thân về lại ngày xưa
chắc anh hiểu vì sao như thế
chắc anh hay bởi lý do đâu ...
ta chợt muốn muôn đời .... làm người nhân thế
để những ngày thu nghe cây cỏ nhớ nhau
diên vỹ
nov. 23, 2013
nếu một buổi
chiếc lá - ngày thu
nắng và mưa lẫn lộn
thật - giả giữa đời ta hiểu chăng ta ?
anh đâu đó giữa rừng xanh, núi thẳm
ta vẫn đây nơi đồng cỏ màu tươi
đưa tay chạm vào đôi ngọn gió
bay bổng cùng mây tìm gặp bóng người
anh yêu biển,
ta học đòi yêu biển
sóng từng cơn ta hiểu sóng chi đâu
bờ cát đó nghìn năm ngọn triều đi - đến
chúng chung thủy đợi chờ ...
hay bởi chẳng thể thoát ra nhau
đêm vẫn rất sâu
dãi ngân hà kia loài người đã chạm
hay mắt trần chẳng thể thấu ngàn sao
ta cứ ước một điều không thể ước
để trăn trở giấc đời bởi lý do đâu ?
nếu một buổi ngọn triều thôi thao thức
và đôi tay chạm bởi đôi tay
anh sẽ có vì ta bơi dòng ngược
hay lẳng lặng nhìn đời mặc năm tháng tình phai ....
diên vỹ
nov. 23, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 23:59:23 bởi diên vỹ >
hương xưa
anh còn giấc ngủ bên hiên mộng
xác lá vàng rơi anh có mong ?
tiếng sóng hay là tiếng tim vọng ?
hương đóa quỳnh xưa anh nhớ không ?
mưa lại rơi đều trên thảm cỏ
nỗi nhớ ùa về lạnh ngày đông
lạy trời bên ấy bình yên sống
để góc đời em thôi bão giông
tình yêu như thể quỳnh hoa ấy
chưa thấy mặt trời đã tan hoang
tình em một thuở rơi trên phố
bước chân anh về có vương mang ?
ta còn gì lại bên đời nhạt
một chút hương tàn ký ức xưa
quỳnh hoa còn nở trong đêm vắng
nỗi nhớ còn về trong tiếng mưa
diên vỹ
nov. 25, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2013 08:46:02 bởi diên vỹ >
phải chi
phải chi anh mãi là chiếc lá
rơi ở vườn em một sớm thu
em nhặt lá về trong giấc ngủ
mơ khúc bình yên với cuộc đời
phải chi anh mãi là giọt mắt
đậu ở mi em những lúc sầu
để khi những phút đời vắng lặng
giọt mắt lăn dài - ta nhớ nhau
phải chi anh mãi là cánh gió
thổi tóc em về tận phố hoang
nơi nửa vầng trăng rơi đáy nước
nửa mảnh tim em gởi tặng chàng
phải chi anh mãi là nhạc sĩ
vác chiếc đàn xưa bước lang thang
để em mai chết hồn nương náo
trong tiếng đàn anh khúc hát vang ...
diên vỹ
nov. 25, 2013
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2013 22:27:13 bởi Huyền Băng >
GIÁ NHƯ
Giá như trái đất đừng tròn
Để cho muôn dặm, chẳng còn khổ nhau
Giá như trời chẳng mưa Ngâu
Sầu em muôn kiếp nhuộm màu tóc anh
Vườn anh thắp nửa vầng trăng
Nửa kia đã hẹn để dành riêng em
Giá như ngày cũng là đêm
Anh làm trăng bạc hôn lên đá vàng
Giá như anh ở bên nàng
Em nào phải nhỏ đôi hàng lệ hoa
Ngàn năm trăng lỡ nhạt nhòa
Anh se lãng đãng tơ ngà hương bay
Giá như làm được cơn say
Anh xin chết giữa đôi mày của em
Saigon 27/11/2013.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2013 16:55:13 bởi Kiều Giang >
anh cứ là anh
anh cứ là anh trong đời lạ
đưa tay đón nắng, đón trời thu
ta ngang qua ngõ ...sầu ươm lá
chẳng thể vương lòng anh giấc mơ
anh cứ là anh ngày bao buổi
về ngang nỗi nhớ rất hư vô
sáng nay cà phê sao nghe đắng
đọng ở tim ta giấc mộng hờ
anh cứ là anh câu thơ lặng
trải nỗi niềm ta chút giận hờn
gió thu đưa lá về cùng phố
trời vẫn giăng sầu kín gót chơn
anh cứ là anh ...ta mất ta
hồn theo cánh gió đậu bên thềm
một mai hồn hoá thành cỏ mục
anh còn trơ đá ..thấu chăng tim ?
diên vỹ
nov. 27, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2013 20:11:31 bởi diên vỹ >
Vòm Ngực Xanh
Thăm thẳm trần gian
thăm thẳm tình em
giữa bước gian nan
làm sao anh bắt kịp đường đi của gió
con tim bao mùa bỏ ngõ
chờ người khách trọ
để một lần, rồi mãi mãi hoang vu
Ta đã âm thầm tiễn bước mùa thu
và nghe mênh mông vầng trăng vỡ
Em mãi lặng im
chẳng cho ta được lấy máu con tim trả nợ cuộc đời.
Đêm nay ta thắp ngọn lửa ngàn khơi
Chờ em bước vào khắc khoải
cái khoảng không còn lại
một đời người
Em không thể nào chôn dĩ vãng
đống tro tàn đang âm ỉ
nhưng trong giấc mơ ta, bờ môi em mộng mỵ
Vòm ngực xanh thắp lửa tự bao giờ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2013 17:36:32 bởi Kiều Giang >
khoảng lòng ta ....
anh đòi bắt kịp gió làm chi để ta giữa dòng người trơ trọi
chờ bàn tay giữ ấm những ngày đông
vòm trời anh mây còn trắng, nắng còn trong ?
ngày ba buổi trái tim còn biết nhớ ?
anh tiễn mùa thu trong âm thầm trăng vỡ
ta nhặt lá vàng nuối tiếc khoảng trời xa
nếu có thể chợt nhiên không còn lạ
hỏi lòng anh có dành để riêng ta ?
trăm năm đó , một đời người rất vội
hỏi mùa thu chiếc lá có chờ mong ?
ta nhặt những bọt đời bên biển cạn
ấp ủ vào lòng khoảng nhớ cuồng ngông
ta bao buổi trở về thời dĩ vãng
mộng ngày xưa ...rơi ở bến sông
anh có sẳn con tim nhiều khoảng trống
dìu dắt ta qua một kiếp hay không ?
diên vỹ
dec. 06, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2013 17:17:51 bởi diên vỹ >
cho dầu
dầu em tan thành gió
mắc mớ chi tới anh
đời vẫn rơi trên phố
thu lá vẫn xa cành
dầu em tan thành bụi
mong manh như sương rơi
đời vẫn trôi một hướng
em - anh vẫn hai nơi
dầu ghét em trăm buổi
nắng vẫn là nắng thôi
con đường anh sớm tối
vẫn không em chung đôi
đêm sao kia vẫn sáng
ngày mây kia vẫn trôi
anh và em cứ hãy
là người của hai nơi ...
diên vỹ
dec. 06, 2013
đêm nay
đêm nay thơ ngủ trong làn tóc
giấc mộng cùng ta thoả sức mơ
trăng thôi bên cửa trêu ngọn gió
sương đọng ngoài hiên hát vu vơ ...
ta chỉ mình ta trong một kiếp
mà sao nghe nhớ đến vạn năm
đâu rồi cái thuở hồn nhiên sống
mặc chuyện đời kia lắm thăng trầm
sao ta chẳng thể vô tình nữa
giọt mắt rơi rồi có biết không ?
tim như trăm bận cơn sóng vỗ
hồn ngã nghiêng ...ta ngã nghiêng lòng ...!
biển ơi ...ta nhớ ! sao cứ nhớ
vạn mối tơ lòng cứ rối tung
người về ngang phố đâu gì lạ
mà sóng lòng ta chẳng thể ngưng ....
diên vỹ
dec. 18, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2013 17:03:14 bởi diên vỹ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: